Cá Nằm Trên Thớt

Chương 93





Từ Ca cười, cậu muốn đẩy A Đại ra, A Đại không cho, nhưng A Đại cũng không tiếp tục.

Sau khi hắn ôm Từ Ca một hồi, cuối cùng trực tiếp đứng dậy từ trong thau tắm, ném khăn tắm cho cậu.
Hắn nói được rồi, lại ngâm nước nữa sẽ bị lạnh.
Nói xong cũng không đợi Từ Ca phản ứng, mình liền bước ra ngoài.
Nhưng khi Từ Ca cũng đi vào phòng ngủ, cậu biết A Đại còn chưa bắn.

Phía dưới của A Đại quả thật có xu thế mềm nhũn, nhưng chỉ cần Từ Ca cũng nằm lên đó, lều trại nhỏ kia lại nhô lên.

Từ Ca muốn hôn hắn, hắn lại né trái né phải.
Hắn nói nếu anh còn như vậy tôi sẽ thật sự làm anh, “Đến lúc đó anh muốn từ chối cũng không được.”
Tay Từ Ca không ngừng, cậu ôm lấy A Đại từ phía sau, tiếp tục đuổi theo hôn cổ hắn.

Cậu cũng không biết mình làm sao vậy, mà trong khoảnh khắc cậu bắn ra ở trong tay A Đại, cậu thật sự rất muốn tiến thêm một bước nữa.
A Đại không có khả năng nhịn được trêu chọc, hắn đã cấm dục thật lâu, Từ Ca cũng ngủ bên cạnh hắn thật lâu.

Lúc trước vẫn luôn ngoan cố chống cự không nói, hiện tại đều đã đưa đến tận miệng, liền không có đạo không ăn.
Từ Ca không hôn được bao lâu, A Đại liền xoay người đè Từ Ca.
Hắn bắt đầu đáp lại, hắn ôm đầu Từ Ca gặm một cách tàn nhẫn, thẳng đến khi môi Từ Ca đều bị cắn đến phát đau.

Trọng lượng của A Đại đặt ở lồng ngực cậu, Từ Ca hô hấp khó khăn, rồi lại tuyệt đối không muốn đôi tay quấn chặt sau lưng mình buông lỏng ra chút nào.
dương v*t của cậu lại chậm rãi ngẩng đầu, tùy rằng lần này A Đại cũng không tính toán giúp cậu.
A Đại hôn cậu một hồi, sau khi bản thân lại một cột chống trời*, xuống giường lấy ra một hộp thuốc mỡ từ trong ngăn kéo.

Cái kia nhìn như là thuốc mỡ của A Ngôn cho cậu, mở ra là thứ màu vàng nhạt.
(*一柱擎天 nhất trụ kình thiên: là cái ấy ấy đội lên đó ;)))).)
Hắn ném nó bên đầu gối, mà Từ Ca liền biết kế tiếp phải làm gì.

A Đại không nói gì, lại ôm lấy Từ Ca, tay hắn tuần tra tới lui ở trên người Từ Ca, lại chậm rãi lật Từ Ca qua, cuối cùng cánh tay vòng qua, kéo eo Từ Ca, để cho cậu quỳ gối ở trên giường.
Thứ lành lạnh kia tản ra một chút mùi của cây thuốc, lúc đụng tới huyệt sau Từ Ca không tự chủ được mà kéo căng thân thể.

Động tác của A Đại thật nhẹ cũng rất chậm, nhìn như cũng tương đối lão luyện.
Hắn một bên để cho Từ Ca tự xoa nắn mình để thả lỏng, một bên vuốt ve lưng cùng ngực cậu, mà tay kia thì mang theo thuốc mỡ không thừng bôi ấn, thẳng đến cuối cùng, một loại cảm giác khác thường đâm vào huyệt sau, khiến Từ Ca lại kẹp chặt hai chân.
Ngón tay A Đại đã vào được, ngón tay hắn giống như một cây gậy sẽ uốn cong, liên tục ra vào xoay vòng ở huyệt sau, mà Từ Ca lại cắn chặt răng, nắm chặt khăn trải giường chống đỡ không khỏe mãnh liệt.
Ngón tay sau khi đút vào lại thọc vào rút ra một lúc, A Đại liền chậm rãi thử đút vào ngón thứ hai.

Hắn không ngừng nhắc nhở Từ Ca thả lỏng, giống như hắn không ngừng trấn an vào cái ngày Từ Ca bị thương.
Giọng nói của hắn vừa trầm vừa khàn, khiến cả người Từ Ca tê dại, một hồi lại bị khó nhịn ở huyệt sau kéo thần trí về.
Hiệu suất mở rộng của hai ngón tay cao hơn một ngón rất nhiều, nhưng cũng càng khó chịu.

Hiển nhiên A Đại có chút chờ không kịp, lực tách ra của ngón tay có chút lớn.
Từ Ca cảm thấy được một chút đau đớn, cậu có thể tưởng tượng được ngón tay kia động chạm thế nào để kéo ra nếp uốn, lại trêu đùa thế nào ở cửa huyệt.
A Đại đụng đụng cánh tay cậu, lần thứ ba nhắc nhở cậu phải chơi đùa dương v*t một chút.

Từ Ca mới thật vất vả buông một bên tay ra, cầm cương cứng của mình.
Cậu không nghĩ tới quy đ@u của mình tràn ra nhiều dâm dịch như vậy, vừa mới đụng tới, cảm giác xấu hổ lập tức nuốt hết suy nghĩ khác của cậu.

Cậu thật cứng, cứng đến muốn mệnh, cứng đến mức cậu chỉ cần chơi đùa một chút liền sẽ bắn ra, mà đoán chừng A Đại vẫn còn chưa thể thêm vào ngón tay nào.
Cậu nói rõ tình huống với A Đại, A Đại cũng chỉ bảo cậu tiếp tục cầm cự.

Sau đó hai ngón tay lại biến thành ba ngón, tốc độ cùng chiều sâu của cắm vào rút ra cũng tăng thêm.
Cổ họng Từ Ca phát ra chút rên rỉ, cậu chôn đầu vào gối không muốn nghe.

Nhưng một khi vùi đầu xuống, cảm xúc của huyệt sau liền trở nên càng thêm khó có thể phớt lờ.
Bất đắc dĩ cậu lại nhỏm người lên, hỏi A Đại có thể chưa, cậu cảm thấy thật căng, có phải có thể đi vào rồi hay không.
Ngón tay A Đại lại đâm vào rút ra vài lần, sau đó hoàn toàn rút ra.

Cảm giác kia giống như mang theo luôn thứ gì đó ra khỏi cơ thể, khiến cho hai chân Từ Ca không khỏi phát run.
A Đại nói, thử xem sao.
Từ Ca gật gật đầu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.