Khu vực thuộc địa phận của Liên bang nhân loại vô cùng rộng lớn, có đôi khi muốn truyền tin tức giữa hai khoả tinh cầu cách nhau xa một chút cũng phải mất đến cả tháng trời, càng đừng nói đến việc liên thông mạng internet, đó là bất khả thi.
Nhưng bằng kỹ thuật khoa học hiện tại, người ta vẫn có thể tạo ra một mạng internet liên thông giữa vài tinh cầu có khoảng cách gần kề nhau, nhưng muốn làm như vậy cũng phải tiêu tốn rất nhiều chi phí cho việc lắp đặt mạng tinh tế.
Thủ Đô tinh là trung tâm văn hoá kinh tế của Liên bang nhân loại, cho nên may mắn được thừa hưởng kỹ thuật này, Thủ Đô tinh cũng có mạng internet liên thông với các khoả tinh cầu gần xung quanh nó. Hệ thống mạng của nơi này cũng là tiên tiến nhất thời điểm hiện tại.
Ở nhiều tinh cầu xa xôi thuộc Liên bang, vẫn còn phải dùng kỹ thuật internet lạc hậu giống với địa cầu thời cổ, muốn xem tin tức hay lên mạng cũng chỉ có thể dùng máy tính với màn hình phẳng.
Nhưng ở Thủ Đô tinh, mạng ảo giả thuyết cũng đã tồn tại hơn một ngàn năm. Lúc trước vì Nhậm Sinh không có chip thân phận, cũng không hiểu gì về khoa học kỹ thuật hiện đại, cho nên Thẩm Thu Thạch chỉ hướng dẫn cậu dùng máy tính để cậu có thể xem phim hoạt hình, nhưng hiện
tại Triệu gia đã giúp Nhậm Sinh làm xong chip thân phận, mà cậu cũng đã có một chút hiểu biết thường thức về thế giới này, đã có thể sử dụng mạng giả thuyết mà không sợ sẽ để lộ sơ hở.
Triệu Lăng Vũ chuẩn bị cho Nhậm Sinh một chiếc mũ giáp dành cho vị thành niên sử dụng, khoá buộc lại bằng tài khoản của mình, vừa hướng dẫn Nhậm Sinh cách lên mạng, vừa dặn dò những điểm cần chú ý “Mỗi tài khoản chỉ có thể tạo ra ba thân thể trên mạng giải thuyết, thân thể giả thuyết có thể dùng mũ giáp quét số liệu của bản thân mình mô phỏng tạo ra, hoặc tự mình lựa chọn các chỉ số để tạo ra. Để an toàn thì tốt hơn nên dùng phương pháp lựa chọn số liệu tạo ra, hơn nữa không được đặt tên thật.”
Nhậm Sinh gật gật đầu, vẻ mặt đầy hưng phấn. Bữa giờ Triệu Lăng Vũ luôn nhắc về thế giới trên mạng giả thuyết, còn mở cho cậu xem các bộ phim được quay trên mạng giả thuyết, khiến cho Nhậm Sinh vô cùng tò mò, rất muốn tự mình đi xem một cái để trông nó như thế nào. “Chúng ta cùng lên mạng, sau đó tôi sẽ dẫn cậu đi học.” Triệu Lăng Vũ nói.
“Ùa ùa.” Nhậm Sinh đáp ứng liên tục, đội mũ giáp lên đầu, sau đó bắt đầu táy máy tạo hình nhân vật giả thuyết.
Triệu Lăng Vũ cũng tự mình tiến vào mạng internet. Tài
khoản của y là tài khoản đặc thù, có thể tạo ra mười thân thể giả thuyết, còn có thể tạo một lớp nguỵ trang cho thân thể của mình, đặt ra những tin tức mà bản thân muốn người khác nhìn thấy, có điều trước giờ y rất ít sử dụng, nên cũng chỉ mới tạo hai cái mà thôi.
Một cái là trực tiếp dựa trên thân thể thực tế của y tạo ra, cái còn lại tuy được nguỵ trang nhưng cũng là cao thủ nổi tiếng ở lĩnh vực đối chiến trên mạng giả thuyết, bởi thế nên dùng cái nào cũng không quá thích hợp dẫn theo Nhậm Sinh đi học.
Cân nhắc một chút, Triệu Lăng Vũ lựa chọn tạo một thân thể mới.
Bởi vì sợ Nhậm Sinh chờ lâu sốt ruột, nên không quá để tâm đến việc kiến tạo vẻ bề ngoài, mà tuỳ tiện chọn một mô hình trông có vẻ đại chúng, hơi chỉnh sửa vẻ ngoài một chút, lại suy xét đến vóc dáng của Nhậm Sinh, cố ý điều chỉnh chiều cao thấp xuống.
Tuy cảm giác Nhậm Sinh ngồi lọt thõm trên tay mình cũng rất tuyệt, nhưng giữa hai người hình thể chênh lệch lớn như vậy, đôi lúc cũng khiến y không thoải mái cho lắm, thậm chí có loại cảm giác mình chẳng khác gì cầm thú…
Lúc Triệu Lăng Vũ thành công tiến vào vào quảng trường đăng nhập, lại chẳng thấy ai chờ sẵn bênh cạnh, phải đợi một lát sau, mới thấy vùng không khí bên cạnh
vặn vẹo chớp lên.
Nhóc nhân sâm đến rồi? Triệu Lăng Vũ nhìn qua, chuẩn bị nghênh đón đối phương nhào tới.
Cơ mà, tình huống lại hoàn toàn vượt ra ngoài dự đoán của y….
Nhìn đến một tên khổng lồ cao to hơn mình cả một cái đầu xuất hiện, Triệu Lăng Vũ ‘đứng hình’ cũng có một lúc, cũng ngay lúc này, trước mắt y đột nhiên xuất hiện một khung thông báo trong suốt “Nhân Sâm muốn thực hiện hành động thân mật với ngài, đồng ý hay không?”
Trầm mặc một lúc lâu, Triệu Lăng Vũ vẫn là cắn răng chọn “Đồng ý”, sau đó… gã khổng lồ vốn đứng cách y có một khoảng lập tức nhào đầu vào ngực y… Không, phải nói là bổ nhào cả người tới, ôm y vào trong ngực…
Đưa tay đẩy Nhậm Sinh ra, Triệu Lăng Vũ bình tĩnh hỏi “Tại sao lại tạo vẻ ngoài như vậy?”
“Tui dựa vào hình mẫu của anh làm ra đó, cường tráng lắm đúng hông? Tiếc là bọn họ hổng cho tui dùng mặt của anh, na ná cũng hông cho luôn!” Nhậm Sinh hưng phấn líu ríu, mới nãy nghe bảo có thể tự mình tạo một thân thể giả thuyết, cậu đã tự nhủ trong lòng phải làm cho mình một thân thể thiệt là bự, nên lúc nãy không có nửa điểm do dự dựa theo hình mẫu Triệu Lăng Vũ tạo ra, tiếc là hệ thống bảo không được phép để gương mặt giống hệ Triệu Lăng Vũ, cuối cùng không
có cách nào đành lựa một gương mặt có trong kho mẫu của hệ thống.
Dáng người… quả thực giống mình như đúc, chiều cao cũng không xê xích tí nào, có thể thấy được nhóc này “hiểu biết” cơ thể của mình tới cỡ nào… Nhưng mà, lần này bởi vì tạo thân thể mới, cố ý điều chỉnh chiều cao thấp xuống, thành ra đứng bên cạnh “bản sao” chính mình cảm giác vẫn là chênh lệch…
Dù cho chênh lệch giữa hai người lúc này không quá mức rõ rệt như trong hiện thực, nhưng vẫn là kém nhau lắm, có điều là mình kém Nhậm Sinh…
Tính ra, ý định giảm khoảng cách chênh lệch giữa hai người của mình cũng có thể xem như thành công… nhỉ?
“Triệu Lăng Vũ, tự dưng anh biến thành lùn vậy, tui hông quen chút nào!” Nhậm Sinh vô cùng hưng phấn xoay qua xoay lại đánh giá bộ dáng của mình, mới phát giác– mình như vậy không thể nhào vào ngực cho Triệu Lăng Vũ ôm!
“Từ từ cũng quen.” Triệu Lăng Vũ nói, không biết là đang tự bảo mình hay đang nói với Nhậm Sinh “Phải rồi, về sau gọi tôi là Vũ Lâm, hoặc là đại ca cũng được.”
Nhậm Sinh gật đầu “Biết rồi.”
“Chúng ta đi ra ngoài trước, tôi mang cậu đến lớp vỡ lòng báo danh, sau đó mới mang cậu đi lớp huấn luyện dị năng dành cho hệ thực vật đăng ký.” Triệu Lăng Vũ nói, rất nhiều biểu hiện của Nhậm
Sinh đều khiến cậu thoạt nhìn như là một dị năng giả hệ thực vật, nhưng trải qua quan sát, Triệu Lăng Vũ phát hiện Nhậm Sinh căn bản không phải dị năng giả hệ thực vật… Chuyện này Triệu Lăng Vũ cũng không có nói với Thẩm Thu Thạch, chỉ suy tính để Nhậm Sinh đi học một chút, hiểu biết thêm về dị năng hệ giả thực vật, về sau cũng dễ nguỵ trang hơn.
Nhậm Sinh cũng biết người ngoài lầm mình là một dị năng giả hệ thực vật cái gì đó, nhưng lúc trước cậu là sợ nên mới không dám hỏi nhiều, còn bây giờ lại nghe nói có thể đi học, đương nhiên là không cự tuyệt rồi.
Chỉ có ghét cái là, lúc cậu theo thói quen tính nhảy lên ôm Triệu Lăng Vũ mới phát giác, hình thể của hai người bây giờ hoàn toàn trái ngược nhau, muốn nhào tới cũng không được.
Nhưng mà cậu rất muốn dính sát vào Triệu Lăng Vũ…
Kỳ quái ghê ấy, rõ ràng là ở chỗ này cậu không cảm giác được năng lượng tức nhưỡng, nhưng tại sao lại rất muốn rất muốn đến gần Triệu Lăng Vũ?
Tâm trạng vô cùng rối rắm, Nhậm Sinh túm lấy cánh tay của Triệu Lăng Vũ ôm ôm, mới vừa chỉnh lại tốt tư thế, đột nhiên trước mặt loè ra một người loè loẹt đầy màu sắc, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Nhậm Sinh “Lão đại? Anh bị bệnh gì vậy!!??”
Ngô Suất cảm thấy thế giới
này điên rồi, vừa mới nhận được tin hệ thống thông báo lão đại lên mạng, vội vội vàng vàng chạy tới, lại phát hiện lão đại nhà mình đang dùng tư thế hết sức kỳ quái ôm lấy cánh tay của một tên nam nhân… Lão đại nhà mình tại sao lại làm động tác nũng nịu như vậy?
“Hiện tại tôi có việc, khi khác tìm các cậu.” Triệu Lăng Vũ bên cạnh lên tiếng.
Ngô Suất lúc này mới chú ý tới nam nhân đứng cạnh tuy thấp bé hơn mình cả một cái đầu, mặt mũi cũng vô cùng bình thường, nhưng khí thế tản ra lại khiếp nhân vô cùng, nhận ra đây mới chân chính là lão đại nhà mình, liền thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Không hổ là lão đại anh minh thần võ, dù là một ‘người lùn’ cũng có thể khiến một tên cơ bắp khổng lồ nũng nịu nép vào người như vậy!
Ngô Suất đầy mặt kính nể nhìn Triệu Lăng Vũ một cái, lập tức rời đi, để lại Nhậm Sinh vẻ mặt chẳng hiểu cái gì cả.
Triệu Lăng Vũ liếc nhìn Nhậm Sinh vẻ mặt mờ mịt, thở dài bắt đầu sử dụng quyền hạn người giám hộ khoá ràng buộc đối phương lại với mình, sau đó tìm vị trí lớp vỡ lòng phụ đạo để dịch chuyển, chỉ thấy chung quanh đột nhiên loé sáng, trong chớp mắt cả hai đã đến nơi.
Tuy trong hiện thực cũng có trường học, nhưng giá cả rất sang quý, đại
đa số các bậc phụ huynh đều lựa chọn cho con cái mình theo học lớp vỡ lòng trên mạng giả thuyết, mà đại đa số lũ trẻ đều bị cha mẹ tạo ra thân thể giả thuyết dựa trên diện mạo thật của mình. Một đám nhóc dưới con mắt trông nom của người giám hộ ngồi ngăn ngắn trật tự trong lớp, chờ đợi nghe giảng.
“Xin chào, hai vị đến báo danh cho con của mình phải không ạ?” Một cô gái trẻ tuổi tò mò hỏi, đồng thời dùng ánh mắt đánh giá cả hai người họ.
Hai người này, có lẽ là một cặp người yêu đồng tính đi, cảm giác rất ân ái ha… Vẻ ngoài của bọn họ rất xứng đôi, nhưng mà thanh niên cao to này, sao cứ thấy hành vi có gì đó là lạ… Cô giáo trẻ mới tốt nghiệp lén lút đánh giá Nhậm Sinh, lúc này cậu đang đầy mặt tò mò đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
“Tôi đến báo danh cho cậu ấy.” Triệu Lăng Vũ chỉ chỉ Nhậm Sinh đứng cạnh mình.
“Hả?” Cô giáo trẻ tuổi vẻ mặt nghệch ra, đầy khó hiểu.
“Lúc lên mạng lỡ tay mở ra hệ thống tựa động cho phép lựa chọn ngoại hình, nhóc này liền biến mình thành bộ dạng như vậy.” Triệu Lăng Vũ vẻ mặt chính trực giải thích, cũng thuận tay đăng ký báo danh cho Nhậm Sinh.
Cô giáo nhìn tư liệu sơ lược, phát hiện Nhậm Sinh sử dụng mũ giáp dành cho vị thành niên, cơ mà thông thường các vị phụ huynh sợ con mình học phải cái xấu, đều sử dụng quyền hạn gia trưởng để tạo cho con cái diện mạo bên ngoài theo ý mình, rất hiếm thấy để mặc cho trẻ tự biến mình thành… bự con như thế này.
Không lẽ người này không sợ con mình bởi vì bộ dạng người lớn mà học đòi yêu sớm sao?
Ờ quên, đứa nhỏ còn chưa học vỡ lòng nữa, nói gì tới yêu sớm….
Cô giáo trẻ nghĩ vậy, đưa mắt nhìn Nhậm Sinh một cái, sau khi biết được trong cơ thể cao to gần hai thước này chỉ là một đứa bé chừng bốn năm tuổi, lại tự dưng cảm giác có chút đáng yêu…