Cả Nhà Đế Vương Phúc Hắc

Chương 55: Gia đình đoàn tụ! 2



Từ sâu trong đấy lòng, nàng cảm thấy một cỗ ấm áp hơn bao giờ hết. Hết thảy đều là cảm nhận của thân thể này đi? Từng bước từng bước tiến đến chỗ lão phu nhân, càng gần nàng càng thấy tâm tình dao động lạ thường, một cỗ vui vẻ theo nụ cười nàng tỏa ra. Ngồi xuống bên cạnh lão phu nhân, nàng lại giở chiêu trò nhõng nhẽo ;

- Ngoại tổ mẫu! Bao lâu rồi người không đến thăm Nguyệt Vân. Nguyệt Vân nhớ người lắm....

Thấy một màn nhõng nhẽo trước mắt, mọi người trong sảnh trừ ngoại tổ phụ cùng ngoại tổ mẫu của nàng ra thì ai cũng ngập tràn hắc tuyến. Đùa người sao? Đã bao lâu không thấy nó/chủ nhân như vậy rồi? Hôm nay gặp lại này, chắc hẳn có người nào đó xui xẻo đi?

Thấy vậy Độc Cô Thuần cũng lên tiếng:

- Khụ khụ... Nguyệt Vân, con có quên ta không?

- Không a, ai con cũng nhớ. Ai con cũng không quên a. Tối nay con sẽ xuống bếp đích thân nấu vài món cho mọi người thưởng thức a. Quyết định vậy đi, Long Ảnh Vũ ba người các đệ đi theo ta ra chợ mua vài đồ cần thiết. Xin phép mọi người con đi.

Nàng nói một tràng dài, không để ai có cơ hội phản bác dù chỉ một chút cũng không. Cảm thán trước chiêu này của nàng, Hàn Văn bắc đắc dĩ lắc đầu.

Nàng đưa Long Ảnh Vũ đi đến gần tửu lâu, đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh quá mức quen thuộc liền dừng cước bộ. Đột nhiên dừng lại khiến ba người đi sau nàng lần lượt đụng trúng lưng đối phương. Đưa tay xoa xoa trán, Long lên tiếng:

- Chủ nhân, sao đột nhiên tỷ dừng lại vậy? Có gì sao?

- Ba đệ đi mua cho ta những thứ cần thiết được ghi ở trong tờ giấy này. Nhớ là không được thiếu thứ gì. Nếu có khó khăn thì về LHĐ nhờ Thức Đường giúp. Ta đi có chút việc, lát gặp mọi người ở LHĐ.

Lại chiêu thức cũ. NÓi một tràng rồi không ai phản bác. Bọn họ cũng đành gặt đầu đồng ý. Thấy biểu hiện của nàng có vẻ phức tập, bọn hắn cũng không có ý định theo dõi. Không b ị phát hiện thì không sao, nếu bị phát hiện thì chỉ có thể nói là quá den đủi.

Nàng xoay người hướng bóng người vừa nãy rời khỏi. KHông ngờ tới, người này như thế mà cước bộ không hề chậm. Phải biết là người có thể để nàng nói như vậy hẳn là người có nội lực rất cao. Người đó phát hiện có người đi theo liền giảm tốc đọ, đứng ở một bên đợi nàng. Quả nhiên, hắn đoán không sai, nàng đi theo hắn. Nàng thấy hắn dừng lại thì nhíu mày. Người này có sát khí không hề kém nàng. Đánh giá nam tử trước mặt. Mặc dù khoác lên người bộ y phục cũ nát nhưng không hề che dấu đi sự thanh cao vốn có, hơn nửa cả người tảo ra khí chất lạnh lùng mà kiêu ngạo. Ngũ quan tinh xảo. CÁi gì... ngũ quan này.... Nàng chợt giật mình. Đã bao lâu nàng không có nhớ đến khuôn mặt này rồi. Hiển nhien là đã gần được một năm. Khuôn mặt này rất giống, rất giống ca ca ở hiện đại của nàng. Quả thực rất giống. Kể từ đôi mắt đến hàng lông my lông mày, từ cái mũi đến khí chất từ người tỏa ra. Không hề kém ca ca của nàng tý nào. hắn cũng âm tầm đánh giá nàng. Giật mình? Ngạc nhiên? Sao lại có thể giống nhau đến vậy? Sao lại có người có khuôn mặt giống em gái hắn đến thế? Không thể nào? từ lúc hắn xuyen không đến đây chưa từng gặp được nàng. Mặc dù vẫn luôn tìm kiếm nhưng mỗi lần chỉ đem lại tuyệt vọng mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.