Cả Nhà Đế Vương Phúc Hắc

Chương 62: Sự thật? 2



- Anh hai? Papa? Mami?

Tất cả mọi người trong căn phòng đều đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía nàng. Cần nàng giải thích.

Nàng cùng lúc tiếp nhận ánh mắt đó, thở dài một hơi. Đi lại chỗ cũ, tựa lưng vào ghế, buông lại một câu:

- Được rồi, các ngươi ngồi xuống hết đi. Ta biết, các người định hỏi gì cũng như nghĩ gì. Đợi họ đi ra, ta sẽ trả lời tất cả các câu hỏi của các người.

_________Ta là dải phân cách đáng yêu __________

Phía sau Tử Thần là hai nam nhân vận cẩm bào, một trung niên và một thiếu niên.

Vị thiếu niên đó có mái tóc dài tới tận hông, buộc tuỳ ý xoã xuống sau lưng, mi dài cong vút, ẩn dấu bên dưới là một đôi mắt kiếm sắc bén, trời ạ, đây là đôi mắt đẹp đến mức nào a, đen thăm thẳm lại mang theo chút lam – màu của biển rộng, lạnh như băng, có thể đóng băng bất cứ ai nhìn vào. Mũi cao, thẳng, môi đỏ như hoa đào, vẻ mặt thản nhiên, dung mạo tuyệt sắc, khuynh quốc khuynh thành. Và đây là Hàn Vũ, anh hai của nàng.

- Trời! Vẻ đẹp này.... cũng quá nghịch thiên đi. Nhưng so với chủ tử, hẳn không là gì a!

Tử Tâm nói thì thầm.

Còn vị trung niên kia trong đôi mắt mắt ưng có sự sắc bén, dường như có thể nhìn thấu mọi vật. Song khuôn mặt hắn cũng rất nhu hòa làm cho người ta nhìn vào sinh ra cảm giác thân thiết không diễn tả được. Đây là Papa của nàng_Hàn Lâm.

Đi hẳn phía sau là Tử Tâm, bên cạnh là một nữ nhân trung tuổi.

Khuynh thành vô song, phong hoa tuyệt đại. Mày cong như liễu, môi như anh đào, dáng vẻ đoan trang, dịu dàng như nước. Một thân áo bào tím nhạt lại càng tôn thêm vẻ cao quý xuất trần của nàng. Đây, là Mami của nàng_ Triệu Hoán Vy.

Nàng mở mắt, bước nhẹ nhàng xuống. Đôi mắt đảo qua ba người, rồi đảo qua đám người Hắc Long, nhẹ nhàng buông một câu:

- Giới thiệu với các ngươi. Đây là Mami, Papa và anh hai của ta. Họ tương đương với Phụ thân, Mẫu thân và Huynh trưởng ở phủ Tướng Quân.

Nàng nói thêm:

- Ta cũng biết, các ngươi đang thắc mắc là tại sao như vậy? Ta sẽ giải thích cho các ngươi. Ta là người của không gian khác. Cùng họ cùng tên với chủ thân thể này. Khuê danh chính xác của ta phải là Hàn Nguyệt Vân, chữ" Huyết" là ta tự thêm vào. Ở chỗ của ta, ta cũng là thiên kim tiểu thư, ngoài ra còn là Sát thủ đứng đầu thế giới, giỏi về độc. Nhưng do một tai nạn ngoài dự đoán đã khiến của gia đình ta xuyên không đến nơi này. Ta thì thành thiên kim của phủ Tướng Quân, còn papa, mami và anh hai thì mất tích. Đến chiều hôm nay, khi chọn đồ cho bữa tối, ta đã gặp lại anh hai. Và mọi chuyện như các ngươi đã chứng kiến. Ai muốn hỏi gì, cứ việc nói?

Hắc Liên lên tiếng hỏi:

- Chủ tử. Vậy là tỷ xuyên không từ một nơi khác tới đây? Vả lại, tỷ vốn đã là sát thủ?

- Đúng. Còn ai hỏi nữa không? Nếu không còn ai hỏi thì đưa dược liệu và ngân châm lên đây cho ta. Mami bị trúng độc, ta sợ không cầm cự được lâu.

Nói rồi, nàng nhanh chóng đi về phía mami.

Hắc Long thì thào với đám người Huyết Vũ xong, chia nhau làm việc nàng giao thì hắn lên tiếng:

- Chủ tử. Bọn đệ không cần biết tỷ là người ở đâu đến và đến để làm gì. Bọn đệ chỉ biết, mạng của bọn đệ là do tỷ cứu, bọn đệ là do tỷ dạy viết chữ, dạy chế độc y thuật, dạy võ công..... Tất cả mọi thứ bây giờ bọn đệ có, đều là tỷ cho. Vậy nên, đời này kiếp này, bọn đệ nguyện sống chết cùng tỷ mãi không chia lìa. Bí mật mà hôm nay tỷ nói, nếu có nửa lời tiết lộ thì vạn kiếp bất phục, chết không toàn thây.

Nàng dừng bước nhưng không quay đầu lại, chỉ có hai chữ được thốt lên:

- Cảm ơn.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.