Cá Ở Trong Nồi

Chương 21: 21: Cô




Edit: SodaSora

"Cho nên, anh lười theo đuổi tôi?" Mạnh Giản chỉ chỉ chính mình.
Thật hiếm khi Chu Minh Thân bị người khác làm cho phân tâm như vậy, lúc này đây anh đã rất mất kiên nhẫn.

Anh ném một ánh mắt, tài xế liền hiểu ý khởi động xe chạy về hướng biệt thự.

"Đồng ý thì ở lại, không đồng ý thì xuống xe!"
Mạnh Giản im lặng, nếu đại nhân là ngài không nghĩ tới chuyện tìm tôi tính sổ thì chắc chắn bây giờ tôi sẽ nhảy xuống xe ngay lập tức! Chỉ là, con mẹ nó ngay cái cái hôn mà anh cũng tính toán lấy lãi, tôi còn dám đắc tội với anh chắc? Tôi cũng không ngại mệnh mình quá dài đâu!
"Tôi muốn có ba điều kiện!"
"Xuống xe!"
Mạnh Giản bỏ cuộc, giơ một ngón tay lên: "Được rồi, chỉ một điều kiện!"
Chu Minh Thân ra hiệu cho cô nói, ánh mắt Mạnh Giản tối tăm không rõ, cô nói: "Chúng ta là hẹn hò, không phải bao nuôi, nếu anh lười phải theo đuổi tôi vậy thì tôi sẽ làm điều đó.

Mạnh Sanh xuất ngoại tôi có thể lo liệu, nhưng anh phải phụ trách sự an toàn của em ấy!"
"Có thể, thành giao!" Chu Minh Thân cúi đầu, đôi môi ấm áp phủ lên môi Mạnh Giản, quyến rũ cô khiến hai người hòa vào nhau, anh cạy mở lưỡi Mạnh Giản làm môi lưỡi của cô cùng mình quấn quýt.

Anh dùng hai tay ôm chặt eo cô, nghĩ đến đoạn video xem được lúc chiều khiến lòng anh nóng bừng.
Manh Giản rất giỏi trong việc tìm đường sống lúc khó khăn, không thể lấy trứng chọi đá, nếu không thể khiến bản thân thoải mái thì làm sao có thể mong sống tốt.
Hai tay câu lấy cổ Chu Minh Thân, cô ngẩng đầu lên để anh tùy tiện đoạt lấy cổ mình.

Mạnh Giản vòng tay qua cổ Chu Minh Thân, cả người đè lên người anh, cô không biết bản thân bị làm sao nhưng mà cô rất nghiện cảm giác này.

Chu Minh Thân vòng tay qua eo cô, cô cảm nhận được vòng tay của anh nóng như lửa, ấm áp hơn rất nhiều so với cả chiếc áo khoác mà cô mang lúc nãy, nhưng cảm giác lạnh lẽo khác lại xâm chiếm lưng cô.
Cô ngửa đầu nhắm hai mắt, cảm nhận được môi và răng của Chu Minh Thân đan xen với môi của mình, đầu lưỡi của anh đang xâm chiếm toàn bộ khoang miệng của cô, tùy ý hoành hành.
Nhưng cô không thể chống cự nổi nữa, cơ thể mềm nhũn như hóa thành vũng nước.

"Ưm...!anh nhẹ một chút..

em còn phải quay phim!"
Ánh mắt Chu Minh Thân tối sầm, dùng đầu lưỡi chạm vào chiếc cổ thanh tú của Mạnh Giản: "Còn dám quay loại video như vậy, tôi đánh gãy chân em!"
Mạnh Giản ngẩng đầu mặc cho anh làm, thở dài nghĩ, bà đây là tìm được bạn trai hay tìm về một người cha chứ!
Xe dừng lại, Chu Minh Thân ôm Mạnh Giản xuống xe.

Mạnh Giản hoàn toàn bị anh làm cho choáng váng, cô cần phải học tập nâng cao kỹ năng hôn của mình cho thật tốt mới được.
Mạnh Giản đưa tay vòng qua ôm lấy cổ Chu Minh Thân, ngẩng đầu hỏi: "Anh vừa c ởi áo lót của em có phải không?"
Yết hầu Chu Minh Thân nghẹn lại, cảm giác khô khốc dị thường.

Anh sải bước vào biệt thự, đến cơm tối cũng không ăn trực tiếp mang Mạnh Giản đến phòng ngủ chính.
Mạnh Giản bị ném lên giường, trên đường đến phòng ngủ trên người Mạnh Giản chỉ còn lại độc nhất một chiếc áo len hơi mỏng bó sát người.

Cô không phải một cô nhóc ngu ngốc không hiểu gì, cô hiểu được tín hiệu trong mắt của Chu Minh Thân.
"Anh ném đau em rồi!" Cô co rúm người, đưa chân đạp vào ngực Chu Minh Thân.
Chu Minh Thân đưa tay cởi hết những thứ vướng víu còn lại trên người cô, ôm lấy cơ thể nõn nà của Mạnh Giản, dáng người đầy đặn uyển chuyển, ngày thường bị váy vóc che khuất cũng đã khiến người người mê đắm.

Mà bây giờ tất cả đều đã được phơi bày, Chu Minh Thân chỉ cảm thấy hai mắt mình đỏ hoe, th@n dưới bắt đầu xông lên một ngọn lửa không thể dập tắt.

Bộ ng ực trần của anh áp sát vào ngực cô, Mạnh Giản nghiêng người đi không nhìn vào anh.

Trong đầu cô bây giờ vẫn thiếu oxy vì vừa nãy khóc lớn một trận, còn bị Chu Minh Thân hôn đến choáng váng đầu.
Chu Minh Thân đem mặt cô quay lại đây, mắt hai người nhìn vào nhau, mặt Mạnh Giản nhanh chóng đỏ bừng.
"Anh làm gì vậy!"
Chu Minh Thân tiến tới cắn vào vành tai cô: "Em khóc đến ngốc rồi phải không?"
Vành tai là chỗ rất nhạy cảm với cô, cô rùng mình một cái cả người đều mềm nhũn.


Chu Minh Thân chiếm được người phụ nữ trong lòng, đương nhiên anh sẽ tùy ý làm gì thì làm.

Anh hôn môi, gương mặt cho đến cổ của Mạnh Giản, đem hai tay Mạnh Giản giơ lên đè ở trên giường, tay Mạnh Giản không thể động đậy, mặt đỏ bừng, hơi thở yếu ớt.
"Em không phải rất muốn cùng tôi phân cao thấp sao?" Hai tay Chu Minh Thân phủ lên bộ ng ực 36C của Mạnh Giản, nhẹ nhàng x0a nắn, cúi đầu nói: "Có thể ở trên giường cùng tôi phân cao cấp cũng là một loại bản lĩnh!"
Thân thể Mạnh Giản liền bùng lên ý chí chiến đấu, biết rõ là anh đang nói khích với mình nhưng vẫn muốn liều! Cô sớm đã mất bình tĩnh, giơ đôi chân trắng nõn lên cọ vào đùi Chu Minh Thân, xoay người một cái liền đè Chu Minh Thân xuống phía dưới.
"Không phải là anh làm em, mà là em làm anh!" Đôi mắt chứa hơi nước của Mạnh Giản trừng mắt nhìn anh, cúi đầu cắn lên yết hầu của anh.
Trong một khoảnh khắc, cả hai người đều đánh mất lý trí.

Chu Minh Thân bị Mạnh Giản châm lửa, anh không ngờ người phụ nữ này trên giường lại có sức sát thương lớn như vậy.
Bộ ng ực mềm mại của cô dán vào bộ ng ực cứng rắn của Chu Minh Thân, ánh mắt của cô như vũng mực không thể hòa tan.

Chu Minh Thân hôn lên môi lên cổ cô, đôi tay lại đang đốt lửa khắp cơ thể Mạnh Giản.
Mạnh Giản ngửa đầu, cảm thấy có chút nhột nhột, cười nói: "Chú hai, anh là cún con sao!"
"Bảo bối! Đừng làm mất hứng trong khung cảnh thế này!" Giọng nói Chu Minh Thân trầm thấp gợi cảm, vòng tay ôm chặt lấy eo Mạnh Giản, trong tay toàn bộ đều là cảm giác trơn mịn.
Vừa rồi đằng đằng sát khí muốn cho cô cùng Mạnh Sanh không sống nổi ở thành phô B, bây giờ vừa lên giường thì liền gọi cô là bảo bối? Đàn ông quả nhiên đều là loài động vật suy nghĩ bằng nửa th@n dưới, Mạnh Giản tức giận nghĩ.
Chu Minh Thân hôn lên môi cùng chóp mũi của cô, hai cơ thể cọ sát vào nhau, Mạnh Giản biết nguy hiểm đang đến gần, lông tơ trên người cô đều dựng đứng.
"Em có chút sợ..." Mạnh Giản quay đầu, để lộ một phần cái cổ trắng nõn mềm mại.

Vừa rồi khó lắm mới có chút dũng khí thì đã bị thứ kia của Chu Minh Thân dọa đến muốn rút lui, nếu như bị thứ kia thọc vào, cô liệu có còn sống nổi không?
Chu Minh Thân đè trên người Mạnh Giản, mạnh mẽ m*t rồi lại hút vào nơi m3m mại nhấp nhô kia của cô, hoàn toàn không phải bộ dạng trầm tĩnh và tinh tế như thường ngày.

Mạnh Giản cảm thấy mình như con cá nằm sẵn trên thớt, chỉ chờ Chu Minh Thân cầm con dao sạch sẽ làm thịt cô.
"Chú hai...!đừng, đừng làm vậy, em thật sự có chút sợ..." Mạnh Giản trước mặt người khác vẫn luôn là một con hồ ly uy phong lẫy lừng, nhưng khi nhìn thấy hổ thật, thì cô chỉ cần một giây liền trở thành kẹo sữa đại bạch thỏ.
Chu Minh Thân cúi thấp người xuống, không hề dừng lại: "Bây giờ sợ hãi không phải là quá muộn rồi à?"

Cơn đau đột ngột ập tới khiến Mạnh Giản đau muốn cuộn tròn người lại, nhưng Chu Minh Thân đã ôm lấy bờ vai trắng nõn của cô, dịu dàng hôn cô, an ủi cô.
"Đau quá...!anh đứng dậy đi!" Mạnh Giản cảm thấy nóng rát, th@n dưới cứ như bị máy ủi cán qua.

Chu Minh Thân ôm lấy Mạnh Giản bắt đầu động, anh chưa bao giờ nếm qua cơ thể nào tuyệt như vậy, hưng phấn đến tận xương, giống như một cánh cửa mới mở ra với anh, mở ra những giới hạn không tên khác của anh.
"Chú hai..." Mạnh Giản cảm thấy mình như đang mơ một giấc mơ đáng sợ, trong mộng cô bị người khác áp chế, đầu tiên là bàn ủi, cho đến đao, cuối cùng còn bị một cây cọc đâm đ ến muốn chết đi sống lại.

"Dừng lại, nhanh dừng lại đi...!xin anh...!em không dám nữa..." Mạnh Giản cảm thấy mình có lẽ đã sai khi chấp nhận tiến một bước về phía Chu Minh Thân, còn Chu Minh Thân đã giúp cô bước chín mươi chín bước rồi.

Cô cũng không dám ở trên giường khiêu chiến người đàn ông này nữa, quả thật rất đáng sợ!
"Bảo bối! Sao em vẫn gọi là chú hai?" Chu Minh Thân ôm Mạnh Giản như thể ôm một món đồ quý báu, quý báu đến mức đem cô lăn qua lộn lại, đàn ông một khi bị h@m muốn điều khiển, thì đối với phụ nữ hậu quả thật không dám tưởng tượng.
"Chu Minh Thân!" Mạnh Giản tức giận kêu lên, cô bị lăn qua lộn lại như con cá chết, Chu Minh Thân đem cô ấn lên giường rồi từ phía sau đâm vào, cô căn bản không thể động đậy được, đầu bị đụng đến choáng váng.

Chu Minh Thân cố gắng dỗ dành cô bằng những lời nói ngọt ngào, nhưng Mạnh Giản lại liên tiếp kêu đau, thậm chí khi không muốn phối hợp còn liên tục véo người anh.

Cô không giống những người phụ nữ từng ở trên giường anh trước đây, cô đây là muốn ở trên giường đánh nhau một trận với anh.
"Giữ đồi xanh, không lo hết củi..."Mạnh Giản bị Chu Minh Thân nhấc hai chân lên kẹp vào thắt lưng anh, chân Mạnh Giản run rẩy, Chu Minh Thân lại đem chân cô hướng lên vai, Mạnh Giản biết sợ, lập tức ngoan ngoãn qu@n chặt eo anh.
"Chú hai, dừng lại đi, thật đó, em sắp bị anh đâm thủng luôn rồi..."
Chu Minh Thân hôn nhẹ lên mắt cô, thanh âm trầm khàn: "Cô bé ngốc, không biết rằng đây là một chuyện rất hạnh phúc sao?"
Mạnh Giản úp mu bàn tay lên mặt, bắt đầu khóc, cô không biết rằng mình lại vừa chọc phải tổ ong bắp cày!
Chu Minh Thân cả đêm đều không tha cho cô.

Giọng của Mạnh Giản khàn đi vì khóc cũng chẳng ích gì, cô không biết có thật sự sung sướng như những gì anh nói không.

Nhưng sau đó, cô cũng không có cách nào ngoài khóc lóc xin tha, thành thật mà nói, cô cũng không còn cách gì khác.
Đồng hồ sinh học của Mạnh Giản làm cô tỉnh lúc trời vẫn còn chưa sáng, mắt cô đau nhức, giọng nói cũng khàn đi.

Toàn thân cô đều đau nhức vì bị lăn đi lộn lại nhiều lần, bộ ng ực cỡ 36C của cô vẫn còn nằm trong tay của người đàn ông nằm phía sau.

Mạnh Giản không hiểu, chỉ có hai lạng thịt thôi mà lại làm anh sinh ra yêu thích như vậy à?
"Tỉnh rồi?" Một giọng nói trầm khàn vang lên từ phía sau.
"Còn có thể không tỉnh? Anh đem em làm như vậy..." Giọng nói vừa thoát ra khỏi miệng, Mạnh Giản liền cảm thấy cổ họng đau rát.

Chu Minh Thân còn duỗi tay phía trước ngực cô xoa bóp hai cái, cằm chôn ở cổ Mạnh Giản, anh nói: "Đau không? Lần đầu tiên của phụ nữ đều rất đau, làm thêm nhiều lần là tốt thôi!"
"Em hiện tại chỉ muốn hướng đến loại tình yêu Platon ngây thơ thuần khiết!" Mạnh Giản gục xuống giường.
"Em yêu tôi?" Chu Minh Thân cảm thấy tâm tình rất tốt, vén tóc cô rồi hôn lên cổ cô.
"Haha, chú hai, thật biết đùa!"
"Không cần âm dương quái khí, có gì thì nói!"
Mạnh Giản run lên một cái, cô thật không có tiền đồ.
"Em còn gọi anh một tiếng chú hai, có người chú nào như anh sao?" Giọng Mạnh Giản đầy khiêu khích.

Chu Minh Thân nhướng mày: "Tôi có nhắc nhở qua với em không được gọi bậy không?"
"Haha..."
"Hơn nữa, lúc bắt đầu người chủ động nhào tới chỗ tôi là ai?"
Mạnh Giản xoay người, căm tức nhìn: "Được tiện nghi rồi còn khoe mẽ, không biết xấu hổ!"
Chu Minh Thân đem hai chân quấn chặt người Mạnh Giản, hai người gắt gao dính sát, anh trầm giọng cười ở bên cổ Mạnh Giản, "Là, tôi không biết xấu hổ!"
Mạnh Giản không biết phải làm sao, những người khác sau khi ngủ cùng nhau thì có phản ứng thế nào? Lần đầu tiên của cô, lại được trao cho lão nhân gia Chu Minh Thân.

Phụ nữ đều có những ảo tưởng về lần đầu tiên của mình, cùng với người đàn ông mà mình thích, cùng rượu vang đỏ và ánh nến, khung cảnh lãng mạn, dịu dàng, cứ vậy nước chảy thành sông...!Không có ai giống như Chu Minh Thân, vừa đe dọa vừa dụ dỗ, bắt cóc, không dịu dàng lại còn thô lỗ, tuy rằng chính mình cũng có chút thoải mái, nhưng phải nói chắc chắn là anh còn hưởng thụ hơn cô đi!
Mạnh Giản ôm chăn nghiến răng nghiến lợi, thế nào mà cô với Chu Minh Thân lại lăn giường cùng nhau chứ?
Nghĩ nghĩ một hồi, cô liền ngủ thiếp đi, lúc tỉnh dậy lần nữa thì trời đã sáng, người bên cạnh đã không còn ở đó nữa.

Mạnh Giản ngẩng đầu nhìn, hình như đã giữa trưa rồi, cô có chút đói! Mạnh Giản lăn qua lộn lại trên giường vài vòng cho đến khi tỉnh ngủ thì lê thân thể mình đi tắm.

Không thể không nói, chú Chu thật sự rất lợi hại, trên người cô toàn vết bầm tím, trên lưng cũng có vết xanh lớn, chậc chậc, tên đàn ông này, bộ vã lắm sao!

Chương này mình cũng sẽ dần dần thay đổi cách xưng hô của namnu9 nhé mn..

nếu mn cảm thấy không phù hợp, góp ý hoan hỉ giúp mình nha
Vui lòng không reup, hiện giờ có rất nhiều trang reup của mình khi không có sự cho phép, mn zui lòng đọc bản dịch của SodaSora để ủng hộ mình nha:(((
Đừng đọc trang reup như truyenfull bla bla nhá mn oiiiii:(((
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.