Cá Trích, Em Yêu Anh

Chương 45: Kết cuộc của Trình Hoa



Editor: thuythuy2203
Beta: Trucjang + Trang Kookie

Nhân viên công tác không phải diễn viên, tuy rằng cũng ở trong giới giải trí, dung mạo cũng rất quan trọng, nhưng bọn họ đều làm ở hậu trường, cũng không có nhiều cơ hội xuất đầu lộ diện, vì thế khôngcần ăn uống điều độ.

“Tiên hiệp kỳ duyên” là bế quan quay phim, một tuần nay đều là ăn cơm hộp, thức ăn lặp đi lặp lại khiến tròng mắt bọn họ nhìn đã tái đi rồi, đáng tiếc Thạch Vĩnh An quản lý gắt gao, bọn họ không có cơ hội ra ngoài mua đồ ăn, một đám người thèm thịt sắp phát điên, lúc này nhìn thấy Úc Quý xào thịt bò, làm sao có thể nhịn được.

Bình thường nhìn thấy Úc Quý cũng sẽkhông thèm chào hỏi, lúc này lại sôi nổi vây quanh Úc Quý trơ mặt đòi thức ăn.

“Tôi nói này em trai, Tạ Uyển là diễn viên, khẳng định không thể ăn thịt, cậu chia cho chúng tôi một ít đi.” Chỉ đạo mỹ thuật tạo hình của “Tiên hiệp kỳ duyên” Vương Sâm xoa xoa tay nói: “anh chỉ muốn nửa bát nhỏ, nửa bát nhỏ là được.” Ngừng chút liền tiến lên thì thầm vào tai Úc Quý: “Tôi cam đoan đến lúc đó sẽ đem Tạ Uyển nhà cậu lên sân khấu tuyệt nhất, đẹp nhất!”

“Cậu đừng nghe anh ta!” Nhiếp ảnh gia Chu Âu dùng tay đẩy Vương Sâm sang một bên nói: “Tôi là nhiếp ảnh gia, cậu xem, Tạ Uyển đẹp như vậy nhất định là do tôi chụp đó!”

Úc Quý chậm rãi nhìn Chu Âu một cái: “Đó là do Uyển Uyển xinh đẹp.”

“Đúng vậy!” Chu Âu không ngừng gật đầu, cười khan nói: “Tuy rằng kỹ thuật chụp ảnh cũng có chút quan hệ, nhưng người đẹp mới là mấu chốt đúng không!” Ngừng một chút, không nghĩ khen thế nào được nữa, bỏ qua, không đếm xỉa nói: “Cậu cho bọn tôi hai khối thịt bò đi, nếu hôm nay không được ăn, mấy ngày tôi sẽkhông ngủ được”

“Đúng vậy, đúng vậy.” Mọi người vội vàng phụ họa theo, nhét cặp lồng của mình trước mặt Úc Quý: “Chia cho chúng tôi nữa, một chút cũng được!”

Úc Quý nhìn Vương Sâm, sau đó liếc sang Chu Âu, ung dung đậy nắp nồi lại, đem món thịt bò xào cà chua thơm phức khỏi tầm mắt mọi người, hỏi: “Ăn không ngon, ngủ không yên?”

Mọi người đều vội vàng gật đầu: “Đúng vậy!”

“Ồ?” Úc Quý như cười như không liếc mắt một cái nói tiếp: “Cái đó đâu liên quan gì tới tôi!”

Mọi người lập tức bị nghẹn, một lúc lâu sau cũng không nói lên lời. không quen không biết, thật đúng không liên quan đến Úc Quý! Bất quá tiểu tử này có thể đừng đem những lời này nói trực tiếp như vậy được không? Quả thực đáng đánh đòn mà!

“Dù sao thì buổi tối tôi cũng có thể ngủ.” Úc Quý lại nhẹ nhàng mở nắp nồi lên, hương thơm nồng đậm bị che đập lại được tự do, lập tức ào ạt tỏa ra ngoài, Vương Sâm cùng Chu Âu tham ăn nước miếng đều rớt khỏi miệng, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Úc Quý mà trong lòng ai oán.

Tiểu tử này nhìn thì ra dáng, thật ra tâm địa rất đen tối. Lấy một nồi thức ăn ngon như vậy cố tình khiến cho bọn họ động tâm, nhất định là do lần trước cậu ta tới, họn họ đã dùng vũ lực ngăn cản cậu ta!

Nhưng mà ngày đó rõ ràng cậu ta đãđánh bọn họ ngã mà, bọn họ đâu có mang thù, tại sao tên Úc Quý này lại nhớ rõ như vậy chứ?

Vương Sâm cùng Chu Âu tuy rằng cũng có danh tiếng trong giới giải trí, là thân phận cao nhất trong những lĩnh vực chuyên môn, tự hạ thân phận đi xin xỏ Úc Quý là chuyện không dễ dàng, thế mà Úc Quý lại cố tình không thức thời, không thèm cho họ chút mặt mũi. Hai người trong lòng đem Úc Quý mắng một ngàn lần, vốn định bỏ đi thẳng một mạch, không phải chỉ là miếng thịt thôi sao! Quay xong bộ phim này bọn họ ra ngoài mua hẳn một mâm thịt là được!

Nhưng tiểu tử này nấu thịt thật sự rất quỷ quái, mùi thơm kia lại như cố tình bay về phía bọn họ, ngừng thở cũng không có tác dụng. Hai người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, rốt cục vẫn là lẹt đẹt chạy tới.

“Em trai, chuyện lần trước là chúng tôi không đúng, ai ngờ được cậu vào tìm vợ đâu, cậu tha thứ cho chúng tôi đi, lúc trước nếu biết chân tướng như vậy, tôi cam đoan đem đạo cụ xông lên giúp cậu đó!” Vương Sâm trên mặt thì cười, thực tế tâm can đều đang rỉ máu, vì một miếng ăn, tự bán đứng chính mình!

Chu Âu cũng nói: “Em trai, nhìn cậu cũng là người sảng khoái, hôm nay chúng ta kết giao bằng hữu, về sau mọi bức ảnh của Tạ Uyển tôi đều nhận trách nhiệm!”

Úc Quý cười cười, hai tay dùng muôi đảo đảo nồi thịt bò, càng khiến cho mọi người xung quanh thèm thuồng, mũi thở mấp máy, nước miếng chảy không dứt. Sau đó mới không nhanh không chậm nói: “Tôi dĩ nhiên là người sảng khoái, chuyện quá khứ tôi cũng không muốn so đo...”

Mọi người: “...”

Mẹ nó, tiểu tử này thế mà cũng dám nói! không mang thù! không mang thù mà khiến bọn họ đợi lâu như vậy! Hơn nữa cậu ta so đo cái gì? trên người bọn họ bị câu ta đánh cho bầm dập mọi nơi, nhưng cậu ta nói không so đo sao?

Nhưng mà mọi người như cũ đều phụ họa nói theo: “Đúng, đúng, đúng!”

“Cả nồi thịt bò này đều là cho Uyển Uyển nhà chúng ta, nhưng mọi người muốn ăn, tôi sẽ chia cho mọi người một ít.” Vừa nóiÚc Quý vừa cầm muôi lên, trên mặt là nụ cười ôn nhu không màng danh lợi, còn phảng phất chút ánh sáng ban ân. Khiến cho mọi người đang nhỏ dãi nhìn nồi thịt bò càng thêm kính nể.

“Từng người đến đây.” Úc Quý múc đầy một môi thịt bò, nhìn mọi người cười nói.

Vương Sâm cùng Chu Âu vừa nhìn thấy hành động này, lập tức lau nước miếng, gào một tiếng chạy nhanh tới đứng đầu, đem hộp cơm đưa ra.

Úc Quý vững càng cầm chiếc muôi trêntay, đổ vào cặp lồng cơm của Vương Sâm, cổ tay vừa động, miếng thịt bò được cắt vuông vức liền rơi vào cặp lồng, ánh mắt Vương Sâm lập tức sáng ngời, ngay cả đũa cũng không dùng, trực tiếp dùng hai ngón tay cho miếng thịt bò vào miệng. Vừa ăn vừa híp mắt khen ngợi: “Quả thậtquá ngon! Tôi ngần này tuổi cũng chưa được ăn thịt bò nào ngon như vậy! Tay nghề của cậu quả thật quá tuyệt!”

“Cảm ơn!” Úc Quý gật đầu cười, híp mắt nhìn đám người kia nói: “Kế tiếp.”

Hai chân Vương Sâm lập tức lảo đảo, không dám tin vào tai mình, hai mắt mở to không dám tin nhìn Úc Quý hỏi: “Chỉ cho một miếng.”

“Đúng vậy.” Úc Quý đáp không hề xấu hổ: “Cho nhiều không đủ cho Uyển Uyển ăn.”

Uyển Uyển nhà ngươi có thể ăn một nồi sao?! Tại sao có thể keo kiệt như vậy? nóicho một miếng là cho đúng một miếng a! một vài nhân viên trong lòng tức giận, muốn đem hộp cơm trong tay ném vào mặt Úc Quý, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mộtmiếng cũng là thịt bò, hay là ăn tạm cho đỡ thèm rồi tính sau.

Vì thế một đám người trong lòng tuy đau đớn nhưng vẫn vui sướng lĩnh một miếng thịt, ngồi ở bên cạnh Úc Quý ăn. Mà Úc Quý làm một nồi thịt bò xào cà chua, cũng chỉ còn hơn phân nửa.

Đám người đã tản bớt ra xung quanh, Úc Quý nhìn thấy Tạ Uyển đứng không xa, liền vội vàng xông ra, vẫy vẫy tay: “Uyển Uyển, tới dùng cơm.”

“anh làm sao làm được mấy món này?” Tạ Uyển nhíu nhíu mày, nhìn đống đồ lớn nhỏbên cạnh Úc Quý kia, có lò vi sóng, nồi cơm điện, ngay cả nồi đất cũng có. Nếu nói chỉnh trang lại một chút cũng có thể biến thành phòng bếp rồi.

“anh mua.” Úc Quý ân cần đem chiếc bàn nhỏ bên cạnh lau sạch sẽ, đem một chiếc ghế nhỏ nhét xuống mông Tạ Uyển, lấy cho cô một bát cơm thơm ngào ngạt, chất đầy thịt bò xào cà chua ở trên nói: “Lúc còn nóng mau ăn đi, thời tiết lạnh, nếu không ăn nhanh sẽ bị nguội.”

Tạ Uyển vẫn có chút bận tâm, mấy thứ đồ này tiêu tốn không ít điện, lấy tính cách keo kiệt của Thạch Vĩnh An, có thể được hay không? Nhìn thấu suy nghĩ Tạ Uyển, Úc Quý cười cười, đem đũa nhét vào tay cô nói: “Uyển Uyển, yên tâm ăn đi, em nhìn xem, anh lấy máy phát điện ra dùng, đây đều là của anh mang đến, không phải đồ của đoàn làm phim.”

Tạ Uyển bưng bát cơm trong lòng lập tức kính nể Úc Quý. Cá trích nhà mình đúng là toàn năng, so với Doreamon còn toàn năng hơn, làm cho chất lượng cuộc sống của người bên cạnh cũng tăng lên theo!

Mọi người nhìn thức ăn của Tạ Uyển, sau đó nhìn lại thức ăn của mình trong lòng lập tức thấy không thăng bằng, có mộtngười đàn ông toàn năng biết nấu ăn rất ngon a, nhiều thịt như vậy ăn không hết còn tham lam giữ lấy. Bọn họ nhìn xem Tạ Uyển hôm nay ăn hết được bao nhiêu!

thật ra cũng không nên trách đám nhân viên này bởi vì bọn họ mỗi ngày đều cùng những ngôi sao nữ tiếp xúc, đều đặc biệt hiểu chế độ ăn uống điều độ của mấy ngôi sao, căn bản sẽ không có nữ minh tinh nào dám ăn mười chén cơm!

Nhưng mà lần này bọn họ gặp phải mộtngười không bình thường, sức ăn vô cùng tốt, mà đặc biệt là ăn thế nào cũng khôngmập!

Vì thế mọi người trơ mắt nhìn Tạ Uyển nhanh chóng ăn sạch sẽ một bát cơm, lại thêm một bát thịt bò xào to, vẫn chưa thỏa mãn lại kêu Úc Quý lấy thêm một bát cơm nữa, cuối cùng ước chừng ăn hai bát cơm to, gần nửa nồi thịt bò mới thỏa mãn dừng lại.

Con mắt của mọi người dường như sắp rớt xuống, Tạ Uyển thật sự là nữ minh tinh sao? không đúng! Phải là Tạ Uyển thật sựlà con gái sao? Bọn họ sống đến từng tuổi này, cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua cô gái nào ăn khủng như vậy. Quả thậtsắp đem mắt bọn họ chọc mù!

Úc Quý hơi hơi câu môi, không đếm xỉa tới những cái cằm đều muốn rớt xuống, cầm bát đũa của Tạ Uyển, đem thức ăn thừa lại ăn sạch, một chút cũng không lãng phí.

Mọi người yên lặng chờ nhặt đồ rơi: “Này mẹ nó, thật đúng là có thể ăn bằng hai đoàn làm phim, hai người này thật sự là tuyệt phối!” 

“anh không biết dùng bát của mình sao?” Tạ Uyển đạp một phát vào bắp chân Úc Quý, hai tai đỏ bừng lầm bầm một câu.

“anh thích dùng của Uyển Uyển.” Úc Quý nở nụ cười vô cùng ôn nhu, vươn tay kéo Tạ Uyển vào trong lòng, hôn nhẹ lên khóe môi Tạ Uyển: “Ăn cơm sẽ đặc biệt ngon hơn!”

“..Tránh ra!” Tạ Uyển đẩy Úc Quý ra, hiệngiờ đến cả cái cổ trắng nõn cũng đỏ bừng, người này thật sự càng ngày càng khôngđứng đắn!

Ngày mà “Tiên hiệp kỳ duyên” chính thức bấm máy, đoàn làm phim trừ bỏ nữ phụ số ba chưa đến, mọi người đều đã tiến vào trường quay. Buổi tối Thạch Vĩnh An phá lệ cho phép mọi người về sớm nghỉ ngơi, chuẩn bị ngày mai khởi quay có tinh thần tốt.

một vài nhiên viên vô cùng cao hứng, đang túm tụm lại chuẩn bị đăng một blog chúc mừng, bỗng nhiên nghe thấy mộttiếng hét chói tai.

Đây là một cô bé xinh xắn khá có duyên, mấy nam thanh niên trẻ trong đoàn làm phim đều muốn theo đuổi, nghe thấy côbé hét lên, lập tức đi tới quan tâm hỏi: “Làm sao vậy?”

“Trình, Trình Hoa!" mặt cô bé có chút trắng bệch, lắp bắp nói ra một cái tên, sau đó nói mãi không thành lời liền trực tiếp đem di động giơ tới trước mặt một người, để anh ta tự xem.

Người nọ khi nhìn thấy thông tin trên di động cũng giật nảy mình một cái, lập tức cất to giọng cho cả trường quay nghe thấy: “Trình Hoa bị giết!”

Tạ Uyển kinh ngạc, lập tức lấy điện thoại ra vội vàng đăng nhập blog.

“Hôm qua, người đại diện của của Tinh Thần, cô Trình Hoa sau một vụ báo cáo mất tích, cảnh sát đến Trình gia đã tìm ra thi thể của Trình Hoa bị cắt nát giấu trong vách tường. Theo báo cáo, bởi hàng xóm sửa lại nhà, không cẩn thận làm đổ bức tường nhà Trình Hoa, thế này mới khiến thi thể Trình Hoa nhìn được ánh mắt trời. Người bị hiềm nghi phạm tội - Đạo diễn Phương Chí Văn đã bị cảnh sát bắt giữ, sau một thời gian tra khảo, Phương Chí Văn đã nhận tội mưu sát Trình Hoa, nhưng nguyên nhân cụ thể không nói rõ, vụ án vẫn trong thời gian thẩm tra, tin rằng không lâu sau có thể làm rõ chân tướng và thông báo cho mọi người.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.