Cá Trích, Em Yêu Anh

Chương 61: Chúng tôi rất hạnh phúc



Ơ?” Tạ Uyển cố gắng duy trì tỉnh táo, dựa người vào tường, thở hổn hển hỏi Úc Quý: “Làm sao vậy?”. Tuy rằng cô cũng vì chuyện này mà rối rắm mấy hôm, nhưng bây giờ nghĩ lại, Úc Quý không muốn có con bây giờ cũng đúng. Tạ Uyển cảm thấy mình hiện tại không thích hợp để có con, chưa bàn đến sựnghiệp của cô đang trong đà thăng hoa, mà chỉ nghĩ đến tuổi tác hiện tại của cô thôi thì cũng là hơi sớm để sinh con.

Tạ Uyển nghĩ một chút, lắc đầu đáp: “Thích, nhưng lúc này chưa muốn có.”

Là vậy sao! Nghe xong câu trả lời của Tạ Uyển, ánh mắt Úc Quý lập tức phát sáng, cúi đầu hôn lên môi Tạ Uyển, nói: “Ừ, em chưa muốn thì anh cũng chưa muốn.”

Quả nhiên là sợ nếu có con thì cô sẽ quên hắn đúng không? Nghe được mình nói không muốn là lập tức vô cùng cao hứng như này! Tạ Uyển vụng trộm nhếch môi cười, Úc Quý nhà mình cứ dính lấy mình như vậy, thật không có cách nào!

Hai người đi trên con đường nhỏ, ngọt ngọt ngào ngào trở về nhà, làm cho đám phóng viên truyền thông canh giữ ở cửa lại một phen tóm hụt.

Tạ Uyển tuy không phải đại minh tinh, nhưng muốn phỏng vấn cô còn khó hơn so với mấy vị đại minh tinh khác. Đều là minh tinh sao lại như thế hả! không thể giúp bọn họ hoàn thành công việc được sao?thật là, hôm nay lại không có tin tức ảnh ọt gì rồi! Đành phải chụp thêm mấy tấm của các nghệ sĩ khác rồi về nộp cho sếp vậy.

Sau khi kết thúc buổi lễ trao giải, Tạ Uyển lại càng thêm hot trên mạng, cư dân mạng đều sôi nổi bàn luận, khiến cho lượng fan trên blog của Tạ Uyển tăng lên nhanh chóng, rất nhanh đã đạt mốc ngàn vạn người, thậm chí còn có dấu hiệu tiếp tục gia tăng.

“Uyển à, đạt được giải thưởng rồi, sao không nói vài lời đi?”

“Nữ thần, em thực sự bái phục chị, quả thật chị vô cùng bình tĩnh, nói cho em biết đi, chị làm thế nào mà được như vậy thế?”

“Cái kia...Có phải chỉ một mình mình thấy Uyển Uyển vì sự kiện lần trước mà phải chịu tổn thươngkhông? Ngày xưa Tạ Uyển mặc dù ít đăng bài, nhưng nếu có sự kiện quan trọng thì nhất định sẽ đăng lên, nhưng bây giờ ngay cả blog cá nhân lẫn blog công khai đều không có gì mới hết. thật khổ mà, tại sao chúng ta không thể học cách tin tưởng cô ấy một chút chứ?”

Bình luận này vừa đăng lên, cộng đồng mạng lập tức trầm mặc vài giây. Đúng vậy, bọn họ bình thường đều hùa theo số đông, ở blog Tạ Uyển thì tự nhận là fan của cô. Nhưng ở sự kiện lần trước, bọn họ lại chưa từng nghĩ rằng Tạ Uyển bị oan, ngược lại còn cùng antifan vào mắng chửi Tạ Uyển…Cho nên…Tạ Uyển thật sự rất thương tâm sao?

“Nữ thần...thật xin lỗi, cầu xin hãy đăng blog đi.”

“Nữ thần, tôi sai rồi, từ giờ không bao giờ nghe gió thành mưa nữa, cầu xin cô hãy trở lại đi.”

“không mong gì hơn, chỉ cần nữ thần vẫn sống tốt là tôi vui rồi.”

...................

trên mạng một rừng bình luận cầu xin tha thứ mà Tạ Uyển lại không biết chút nào, cô mấy ngày nay trôi qua vui đến quên cả trời đất, đói bụng có đồ ăn ngon, khát có Úc Quý đem nước đưa đến bên miệng, nếu không phải Tiền Tôn gọi điện thoại tới thì Tạ Uyển còn quên mất là mình đã nhận một bộ phim.

Tiền Tôn gọi điện thông báo Tạ Uyển và Úc Quý cứ xem trước kịch bản, học lời thoại, đợi cho năm mới qua đi thì bay đến miền Nam quay phim.

Tạ Uyển đối với sự sắp xếp của Tiền Tôn thì vô cùng hài lòng, tuy đã biết Úc Quý hai kiếp, nhưng hai người chưa từng cùng nhau trải qua năm mới, tất niên năm nay, cô muốn cùng Úc Quý bên nhau.

không ngờ, Úc Quý cũng nghĩ như vậy, lúc trước, hai cha mẹ Úc gia quyết định du lịch vòng quanh thế giới, yêu cầu hai đứa con trai nếu không có việc gì quan trọng ví dụ như kết hôn thì đừng liên lạc với bọn họ, Úc Quý lần đầu tiên nhiệt tình đồng ý đối với hành động của bố mẹ mình, không có hai cái bóng đèn này, mình và Tạ Uyển có thể bên nhau hạnh phúc đến hết năm.

Về phần Úc Thịnh, hắn không thèm quan tâm.

một là hai người lúc trước còn cãi nhau, không còn hòa hảo, hai là lễ mừng năm mới chính là lúc Úc Thịnh bận rộn nhất, trong nhà không ngừng có người tới chúc mừng các kiểu, điện thoại cũng liên tục đổ chuông, Úc Quý không muốn dây vào phiền toái.

Mấy ngày cuối năm Tạ Uyển tự mình xắn tay áo xông trận, cùng Úc Quý dọn dẹp sạch sẽ lại căn hộ, sau đó tới siêu thị mua đầy một tủ lạnh hoa quả rau củ, chuẩn bị sẵn sàng đón Tết.

“Chúng mình đi chiên bánh trôi đi!” Đêm giao thừa, Tạ Uyển hào hứng chạy tới phòng bếp, một tay đẩy Úc Quý sang một bên nói: “Bữa tối nay sẽ là anh làm, còn em làm điểm tâm ngọt!”

“Chiên bánh trôi?” Úc Quý bị dọa hoảng sợ, hơi khó khăn nói: “Uyển Uyển, bánh trôi thật sự có thể chiên sao?”

“Đương nhiên có thể!” Tạ Uyển trừng mắt nhìn người yêu một cái, sau đó vừa vén tay áo vừa nói: “Trước đây hằng năm giao thừa đến, bà ngoại đều chiên bánh trôi cho em ăn! anh chờ đó, em cam đoan sẽ làm ngon đến mức có thể nuốt trọn đầu lưỡi!”

“Uyển Uyển, em chọn giờ rất chuẩn.” Nghe Tạ Uyển nói hùng hồn, Úc Quý cũng không kiềm chế được cảm giác chờ mong món bánh trôi chiên này, hai tay xoa xoa vào tạp dề, đứng lùi sang một góc nói: “anh làm đồ ăn đã gần xong rồi, Uyển Uyển, em dùng luôn cái nồi này đi, nồi này dùng được lắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.