Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 75: Công lược nam chủ tà giáo (2)



Cuối cùng, Điền Mật bị hành hạ đến chết.

Mà sau khi Bạch Dương rời khỏi huyết giáo, vô tình nghe được Úy Trì Vô Tâm bị trọng thương.

Lại chạy như điên về huyết giáo, Úy Trì Vô Tâm cực kì cảm động.

Tình cảm hai người thâm sâu, sau đó Úy Trì Vô Tâm giải tán huyết giáo, đi du sơn ngoạn thủy với Bạch Dương. HE.

Tâm nguyện của kí thể là giết Tư Mã Tinh Không. Khiến cho Điền Mật hết sức kinh ngạc, dù sao, Tư Mã Tinh Không cũng là ca ca nàng, cho dù có bỏ rơi nàng, cũng không thể hận đến mức muốn giết Tư Mã Tinh Không chứ? Nhưng mà khi truyền tống, hận ý trong lòng kí thể đối với Tư Mã Tinh Không cực kì lớn, nàng không hiểu vì sao kí thể lại muốn giết Tư Mã Tinh Không đến vậy. Mặc dù Điền Mật khá tò mò, nhưng nàng sẽ cố gắng hoàn thành tâm nguyện kí thể.

Có điều, vì sao nàng lại không biết lý do nhỉ?

0051?

“Kí chỉ, hệ thống xuất hiện trục trặc ~”

Điền Mật trợn mắt, mặc kệ nó.

Ưm, dù rằng nàng chưa giết người bao giờ. Nhưng có được trí nhớ kí thể, cảm giác giết người, giống như, khiến Điền Mật cảm thấy có chút sảng khoái.

0051 bị cách nghĩ của Điền Mật làm cho sợ hãi đến mức rùng mình một cái. Khẩu vị của kí chủ, thật sự tốt a ~~

Bất quá, Điền Mật nhìn tình hình hiện tại của mình, lại lục lọi trí nhớ, phát hiện, truyện sắp sửa hết rồi!! Sau khi Bạch Dương trở về tìm Úy Trì Vô Tâm, liền HE kết thúc?

“0051, nói cho ta biết, lần này lại là hệ thống bị lỗi sao?”

“Cái đó ~~ cái đó ~~ kí chủ à, là truyền tống sai rồi. Vốn dĩ dựa theo cấp bậc của kí chủ, không cần phải thực hiện nhiệm vụ mức độ khó thế này. Cơ mà, kí chỉ yên tâm, 0051 nhất định sẽ hết lòng hết sức giúp đỡ kí chủ!”

“Vậy thì cứ để cho ta hoàn thành nhiệm vụ đi.”

“Ách ~ như vậy không được ~”

Điền Mật trợn mắt, toàn thân đều đau, còn bị trói nữa, vừa mới tiếp thu nội dung truyện cùng với trí nhớ, nên nàng thấy có chút khó chịu. Cố kìm nén đau đớn để nghiên cứu nội dụng, phát hiện ra nàng vẫn còn một cơ hội chuyển mình.

Mấy ngày sau, Úy Trì Vô Tâm sẽ gọi nàng tới, yêu cầu nàng đi giết Tư Mã Tinh Không, hắn sẽ tha cho nàng một mạng. Trong truyện Điền Mật không đồng ý.

Hiện tại đổi thành nàng, nàng cầu còn không được. Cho nên, hiện tại nàng chỉ cần chờ Úy Trì Vô Tâm tới.

Về phần Bạch Dương, không thể để nàng ta quay về huyết giáo. Úy Trì Vô Tâm chỉ mới thích Bạch Dương, sau khi Bạch Dương trở lại, Úy Trì Vô Tâm mới chính thức bị nàng làm cảm động.

Trong truyện, không chỉ có một nam phụ Tư Mã Tinh Không.

Còn một nam phụ siêu cấp quan trọng nữa, đó chính là sư phụ Bạch Dương, y tiên.

Y tiên tên là Trúc Du, lớn hơn Bạch Dương mười hai tuổi, khi Trúc Du mười tám, hắn nhặt được Bạch Dương sáu tuổi, vì thế nhận làm đệ tử.

Vốn dĩ là sư đồ luyến, kết quả bị Úy Trì Vô Tâm đoạt vai.

Điền Mật cảm thấy, nếu trong truyện không có Úy Trì Vô Tâm, thì khả năng rất lớn là Bạch Dương và sư phụ mình ở chung một chỗ. Ban đầu Trúc Du nghĩ khi Bạch Dương đủ mười sáu tuổi, hai người họ sẽ thành thân. Ai ngờ Bạch Dương lén lút chạy ra ngoài y cốc, về sau lại thích giáo chủ huyết giáo.

Trong truyện, khi Trúc Du ra ngoài tìm Bạch Dương, chính là thời điểm Tư Mã Tinh Không vừa mới cứu Bạch Dương về.

Lúc ấy Trúc Du chuẩn bị dẫn Bạch Dương hồi y cốc, nhưng Bạch Dương nghe được tin Tư Mã Tinh Không làm Úy Trì Vô Tâm bị thương nặng, cự tuyệt sư phụ mình, chạy về huyết giáo, bởi vì Trúc Du quá quan tâm Bạch Dương, cho nên hắn không muốn thấy Bạch Dương đau lòng. Cuối cùng, hắn chọn để bản thân đau lòng, một mình về y cốc.

Điền Mật yêu cầu 0051, nghĩ cách để Bạch Dương về y cốc với Trúc Du, hơn nữa không được để cho nàng ta biết, Úy Trì Vô Tâm bị thương.

Đối với 0051 mà nói, việc này khá dễ dàng.

Vì thế, tình tiết truyện bắt đầu thay đổi.

- -- ---

Trong sơn trang của minh chủ

Bạch Dương nghe nói sư phụ mình tới đây, nàng vừa mừng vừa lo. Dù sao nàng cũng lén trốn đi, mà nàng đi ra ngoài đã nửa năm, nàng thật sự rất nhớ sư phụ.

Nàng đi theo hạ nhân ra ngoài đại sảnh, liền thấy một vị sắc mặt lạnh lùng, nam tử mặc áo trắng ngũ quan thanh nhã, hắn ngồi nghiêm trang ở đó. Bên cạnh hắn là một nam tử khôi ngô tuấn tú mặc thanh y, nhìn chung rất oai phong bất phàm.

“Sư phụ ~” Bạch Dương đi đến chỗ nam tử áo trắng, nhát gan gọi một câu.

Từ lúc Bạch Dương đi vào đại sảnh, Trúc Du đã nhìn thấy nàng, nàng lén lút trốn khỏi y cốc, khiến hắn rất tức giận. Nhưng hắn vẫn cho nàng thời gian nửa năm để du ngoạn bên ngoài.

Trong lòng hắn âm thầm quyết định, để nàng ra ngoài nửa năm, sau đó sẽ dẫn nàng về y cốc thành thân.

Từ lúc Trúc Du biết được tình cảm của mình đối với Bạch Dương là gì, Trúc Du đã rất băn khoăn, dù gì hắn cũng là sư phụ nàng, mà hắn còn lớn hơn nàng mười hai tuổi. Thế nhưng hắn không thể đứng nhìn nàng thân cận với nam tử khác, huống chi là một ngày nào đó trong tương lai, nàng sẽ gả cho người khác.

Suy ngẫm một hồi, hắn cảm thấy mình không thể chịu đựng được, cho nên, hắn muốn buộc nàng lại bên cạnh mình vĩnh viễn.

Thấy sư phụ không nhìn mình, cũng không để ý đến mình. Bạch Dương cũng hiểu là sư phụ giận mình, nàng tiến lại gần Trúc Du, thân thiết kéo ống tay áo của hắn.

Lúc này Trúc Du mới ngước mắt nhìn nàng: “Chịu quay về với sư phụ rồi sao?” Giọng hắn không thay đổi, vẫn lạnh nhạt như khi nói chuyện với người khác.

Bạch Dương gật đầu liên tục, trong lòng có một chút nhớ nhung Úy Trì Vô Tâm, nhưng mà, suy đi ngẫm lại, nàng cảm thấy đi về y cốc với sư phụ vẫn tốt hơn.

Có được đáp án mong muốn, đáy mắt Trúc Du đầy ý cười, thoạt nhìn cả người thoải mái hơn.

Bạch Dương phải về y cốc, Tư Mã Tinh Không không muốn, khó khăn lắm hắn mới cứu Bạch Dương ra ngoài được, cho nên không muốn để nàng nhanh chóng rời khỏi.

“Y tiên công tử.” Tư Mã Tinh Không đứng lên, chắp tay đối với Trúc Du, vẻ mặt cung kính.

Trúc Du nhìn hắn một cái: “Ừ.”

Tư Mã Tinh Không liếc mắt nhìn Bạch Dương, trong mắt tràn đầy chân tình không chút che giấu, Bạch Dương nhìn thấy, trong lòng nàng lập tức run lên.

“Tinh Không yêu mến Bạch Dương bấy lâu, nghĩ muốn cầu hôn Bạch Dương, hy vọng, y tiên công tử đồng ý.”

Trúc Du nhẹ nhàng nắm chặt quả đấm, mở miệng nói chuyện: “Không được.” Trong giọng nói ẩn chứa một chút tức giận.

“Vì sao?” Tư Mã Tinh Không ngẩn người, bàn về thân phận, hắn là minh chủ võ lâm, bàn về diện mạo, trong giang hồ hắn được gọi là ngọc diện công tử (*khuôn mặt như ngọc). Hắn thật sự không nghĩ ra, vì sao Trúc Du lại từ chối mình.

Bạch Dương không ngờ Tư Mã Tinh Không lại cầu hôn nàng, nàng chưa bao giờ biết Tư Mã Tinh Không thích nàng. Cũng không trách được, sư phụ thích nàng nhiều năm như vậy, nàng còn không biết mà. Sao có thể nhìn ra Tư Mã Tinh Không thích nàng chứ?

Cho nên, khi Tư Mã Tinh Không mở miệng hỏi vì sao, nàng lập tức mở miệng: “Ta cũng không đồng ý!” Sau đó cảm thấy bản thân hơi quá kích động, Bạch Dương đỏ mặt nói: “Thật xin lỗi.”

Tư Mã Tinh Không làm sao có thể nhẫn tâm trách nàng, mặc dù khổ sở, nhưng khuôn mặt vẫn tỏ vẻ tự nhiên, cười cười: “Không sao, là Tinh Không mạo phạm rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.