Các Tài Phiệt, Mời Ngả Vào Lòng Ta

Chương 48: Master's Sun 7



Trong tiệm cà phê, Ju Jung Won nghiêm mặt nhìn Tae Gong Sil đang đem cà phê đẩy sang bên cạnh, giọng điệu như dỗ dành đứa trẻ, "Cậu thích cà phê tiệm này đúng không, vậy thì uống ngoan nha."

Tae Gong Sil ôn tồn dặn dò vài câu, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Ju Jung Won.

"Cô ra giá đi." Ju Jung Won trực tiếp nói.

Tae Gong Sil trầm mặc một chút, lắc đầu.

"Làm sao? Cô không cần tiền?" Ju Jung Won nheo mắt.

"Anh không sợ à? Không cảm thấy tôi kỳ quái sao?" Tae Gong Sil chần chờ hỏi, trước đây người khác nghe cô ta nói tới quỷ, đều sẽ lẩn rất xa, mà người trước mắt nhưng lại thuê chính mình.

"Chỉ là thấy được quỷ thôi, có gì đáng sợ chứ. Tôi cho người đi điều tra, vì thấy được quỷ, cô đi khắp nơi ồn ào gây rắc rối, mất việc không biết bao nhiêu lần, đến giờ vẫn thất nghiệp." Ju Jung Won dựa lưng vào ghế dựa, vẻ mặt tình thế bắt buộc.

"Anh sớm đã chú ý tôi?" Tae Gong Sil mở to mắt, kinh ngạc hỏi.

"Đây không phải trọng điểm." Ju Jung Won không nhịn được, "Hiện tại tôi muốn thuê cô mới là trọng điểm."

"Tại sao anh phải thuê tôi?" Tae Gong Sil không hiểu.

"Tôi muốn gặp một người, nhưng cô ấy đã chết. Tôi muốn nói chuyện với cô ấy, nhưng không biết cô ấy có cạnh tôi không." Ngữ khí Ju Jung Won trầm xuống, chậm rãi nói.

"À..." Tae Gong Sil gật gù, đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi, "Anh muốn gặp một cô bé sao?"

"Cô gặp rồi?" Ju Jung Won ngồi bật dậy, nhìn chằm chằm Tae Gong Sil.

"Lần trước trong rừng cây, tôi nhìn thấy một cô gái váy trắng buồn bã nhìn anh." Tae Gong Sil thấy Ju Jung Won phản ứng mãnh liệt như vậy, kì lạ nhìn hắn.

"Có phải bé gái 15 tuổi, dáng vẻ rất trẻ con?" Ju Jung Won truy hỏi.

"Không phải, là mặt trái xoan, mười bảy mười tám, dáng vẻ rất đoan trang thanh nhã." Tae Gong Sil lắc đầu, nói đến hoàn toàn là hai người.

Ju Jung Won nghe Tae Gong Sil miêu tả, sắc mặt thất vọng, lẩm bẩm nói, "Là cô ấy."

"Ai?" Tae Gong Sil tò mò hỏi.

"Hiện tại cô ấy ở cạnh tôi sao?" Ju Jung Won lại hỏi.

"Đi, vừa nãy liền biến mất rồi." Tae Gong Sil nhìn phía sau Ju Jung Won.

Ju Jung Won hơi nhíu mày, "Tuy rằng tôi cũng có rất nhiều điều muốn hỏi cô ấy, nhưng bây giờ tôi muốn gặp một người khác."

"Một người khác? Cô ấy cũng chết?"

"Phí lời."

"Tôi có thể giúp anh." Tae Gong Sil thật lòng suy nghĩ một chút, "Có điều, tôi không cần tiền."

"Vậy cô muốn cái gì?"

"Anh." Tae Gong Sil lớn mật nói.

"Cô đang ở đây đùa tôi sao, tôi chỉ muốn lợi dụng năng lực đặc thù của cô, cũng không nhất định phải dùng cô." Ju Jung Won cười gằn.

"Anh cứ như... Hình như không phải tôi thì không thể chứ? Anh còn có thể tìm được người thứ hai như tôi sao?" Tae Gong Sil cũng không ngốc, đàng hoàng trịnh trọng nói.

Ju Jung Won nhìn chằm chằm Tae Gong Sil không nói gì, một lát sau, "Được rồi, cô muốn tôi làm gì?"

Tae Gong Sil không có trả lời luôn, đưa tay lướt trên mặt bàn, đụng một cái vào bàn tay Ju Jung Won phía đối hiện, sau đó nhìn sang bên người.

"Làm sao vậy?" Ju Jung Won thấy Tae Gong Sil vẻ mặt thật kinh ngạc, hỏi.

"Lần trước tôi phát hiện, chỉ cần đụng tới anh, quỷ bên cạnh tôi đều biến mất. Vì bị quỷ đuổi theo, tôi đều chưa ngủ được giấc nào, hãy ngủ với tôi đi." Tae Gong Sil thành khẩn nhìn Ju Jung Won.

Ju Jung Won đối mặt yêu cầu hoang đường của Tae Gong Sil, im lặng một hồi mới nói, "Có thể, coi như tiền đặt cọc, nhưng mà tôi nằm trên giường, cô ngủ dưới đất."

"Tốt." Chỉ cần có thể ngủ an toàn, Tae Gong Sil thật cũng không chú ý ngủ ở đâu, cô ta đứng lên, vẻ mặt tươi cười nói, "Bây giờ chúng ta đi ngủ đi."

Ju Jung Won nghe lời mập mờ này, vẻ mặt cứng đờ, không nói lời nào đứng dậy, cũng không chờ Tae Gong Sil, đi thẳng ra ngoài.

................................

Góc khuất trong tiệm cà phê, Tiểu Bạch cùng Tiểu Hắc dù đều ở trạng thái quỷ hồn, nhưng vẫn đưa lưng về phía Ju Jung Won và Tae Gong Sil ngồi, "Xem ra Ju Jung Won thật chấp nhất với cô, mấy năm còn muốn thấy cô." Tiểu Hắc kề sát Tiểu Bạch cười nói.

"Bởi vì vậy mà Hannah bất mãn với tôi đấy, liền kéo dài thời gian đầu thai, đến giờ vẫn theo Ju Jung Won." Tiểu Bạch một tay chống cằm, chu mỏ nói.

"Cô đã cố hết sức rồi còn gì, trước vì cứu hắn, còn làm tổn thương nguyên khí, nghỉ ngơi lâu như vậy mới có thể ra ngoài hoạt động." Tiểu Hắc có chút bất mãn.

Mấy năm trước, Tiểu Bạch vì cứu Ju Jung Won dùng nhẫn hiện thân, không nghĩ tới lần thứ nhất xuất hiện thân thể liền bị thương, khiến cho Tiểu Bạch không thể không mau biến về quỷ hồn trốn vào sào huyệt, thân thể cũng khôi phục mấy năm, mới có thể lại xuất hiện.

"Hết cách rồi, cố chủ không hài lòng, đương nhiên muốn tận lực làm được tốt nhất. Huống chi, tôi còn thu thù lao quý giá như vậy." Tiểu Bạch vung tay lên, lộ ra văn tự giới trên ngón áp út, cười cười nhìn Hannah vừa hiện ra bên cạnh.

"Tôi nói này Hannah, Tiểu Bạch thật vất cả mới nghỉ ngơi tốt, cô cũng không nên quá đáng." Tiểu Hắc bất mãn nhìn Hannah.

Hannah cho Tiểu Bạch một ánh mắt áy náy, "Jung Won vẫn luôn muốn gặp cô, đối với anh ấy mà nói, cô đã quan trọng còn hơn tôi, tôi hy vọng cô có thể làm bạn cạnh anh ấy."

"Nhưng anh ta chung quy cũng phải kết hôn sinh con. Một quỷ hồn như tôi chỉ làm anh ta chìm đắm trong quá khứ và thế giới ảo tưởng thôi." Tiểu Bạch có chút khó khăn, "Không phải tôi muốn trốn tránh trách nhiệm, chỉ là Ju Jung Won yêu một quỷ hồn cũng không phải chuyện tốt."

"Vì vậy tôi hy vọng cô sử dụng nhẫn, lấy thân phận con người lần thứ hai thấy anh ấy." Hannah thỉnh cầu.

"Ý của cô là..." Tiểu Bạch nhìn Hannah.

"Ở bên cạnh, bảo vệ anh ấy, làm bạn anh ấy." Trong ánh mắt Hannah tràn đầy ưu thương, thật lòng nhờ vả.

"Haiz..." Tiểu Bạch thấy Hannah khẩn cầu, thở dài, "Trong lòng cô cũng không dễ chịu đi." Dù sao cũng là đem người mình yêu đưa đi.

"Tôi đã chết, tôi cũng biết tôi và Cha Hee Joo mang nhiều đau khổ cho Jung Won, những vết thương này đều là cô vuốt lành, nếu như là cô, tôi đồng ý." Hannah trả lời.

"Tôi không muốn." Tiểu Hắc đột nhiên chen miệng.

"Không có phần của cậu nói chuyện." Tiểu Bạch mặt vặn vẹo phản bác, sau đó nhìn Hannah, "Cô đều nói vậy, tôi nên nghe theo mới phải." 

"Tiểu Bạch, cô..." Tiểu Hắc bối rối.

"Không biết ai gần đây nhận nhiệm vụ, hai đời thân tài phiệt, trái ôm phải ấp mỹ nữ đề huề, tiêu tiền như nước." Tiểu Bạch nghiến răng, uy hiếp nhìn Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc lập tức im như hến, từ lúc hắn khôi phục cũng thường nhận một ít công việc, đương nhiên chủ yếu là nam tính, "Tôi đều gặp dịp thì chơi..." Tiểu Hắc lầm bầm lên.

Tiểu Bạch chặn lại, gật gù với Hannah, "Cứ giao Ju Jung Won cho tôi đi."

Hannah được Tiểu Bạch đảm bảo, khẽ mỉm cười, lúc này mới chậm rãi rời đi.

Tiểu Bạch đứng lên, "Khởi công đi..."

"Vậy tôi thì sao?" Tiểu Hắc cũng đứng dậy.

"Đương nhiên là về giải quyết việc của cậu, gần nhất chúng ta phân công công tác tốt vô cùng."

Tiểu Bạch hào phóng phất tay.

Tiểu Hắc thấy thái độ Tiểu Bạch, biết lại nói cũng vô dụng, "Cô một mình phải cẩn thận đấy."

"Cậu mới phải cẩn thận đấy, nhiệm vụ gần đây, ân oán nhà giàu rất phức tạp, đừng để bị giết chết." Tiểu Bạch lạnh nhạt nói.

"Đều là nhân vật nhỏ thôi, tôi sống nhiều năm như vậy, sao có thể bại bởi mấy tên nhóc vắt mũi chưa sạch." Nói tới nhiệm vụ gần đây, Tiểu Hắc tỏ vẻ khá là xem thường.

"Vậy thì tốt, tôi phải đi, cậu cũng về đi thôi."

"Được rồi." Tiểu Hắc gật đầu, "Tôi đi rồi."

Tiểu Bạch chờ Tiểu Hắc biến mất, quyết định đi nhà Ju Jung Won nhìn, cũng không biết hắn và Tae Gong Sil cùng ngủ có xảy ra chuyện gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.