Cách Tán Vợ Của Diệp Thiếu

Chương 50: Đội ngũ của chúng ta (3)



Edit: Dương Lam

Tới địa điểm thu chương trình, là khu vực núi ngoại thành thành phố Tam Tinh, không khí trong lành, trên núi phủ kín màu lá trà.

Trên đường tới Dương Từ đã xem qua kịch bản, gameshow này tổng cộng quay ở sáu nơi, mỗi nơi ở ba ngày hai đêm, chủ yếu là dựa vào sự ăn ý của mỗi đội để quyết định thắng bại trò chơi, mỗi kì đều có một nội gian của ban tổ chức cài vào, có thể là quản lý hoặc nghệ sĩ, nội gian này cần nghĩ mọi biện pháp để đội mình thua và về cuối.

Cuối cùng quyết định nội gian bằng cách rút thăm, nội gian thắng thì những đội khác cũng phải nhận phạt, ngược lại nếu đội nào thắng có thể nhận được cơ hội diễn xuất tốt và số tiền thưởng kếch xù.

Thắng được nội gian có thể nhận được ba gợi ý trong các trò chơi sau.

"Cám ơn trời đất, nhân vật lớn rốt cuộc cũng tói rồi, thật không phải tiền bối nói các người, tiểu thịt tươi thế này mà không cố gắng sớm muộn cũng thành lão thịt muối mất thôi." Thiếu nữ nói.

Dương Tư liếc các cô một cái, nhóm này cô biết, cũng là người trong Cát Tư giải trí, nhóm Frend, do ba thiếu nữ tuổi chừng mười tám tạo thành, xuất đạo hai năm, bây giờ chắc cũng tầm hai mươi.

Sở dĩ có thể bộc lộ tài năng trong các đội nhóm nữ trong nước tất không tránh được quy tắc ngầm.

Cô gái vừa nói chuyện kia là người Dương Từ rất ghét - Thuần Mỹ, còn từng mưu toan cấu kết Côn Tẫn, mượn danh tiếng Côn Tẫn tạo scandal cho mình.

"Xin lỗi, trên đường bị kẹt xe." Ngược lại, Diệp Bộ Hàng lễ phép giải thích.

Thuần Mỹ kia thì lại hùng hổ dọa người: "Nghệ sĩ bây giờ là vậy sao, không biết thức dậy sớm một chút? Nhất định phải để đến giờ cao điểm?"

Dương Từ lại nói: "Đúng vậy, Tề Hải nhà tôi không thể so với Thuần Mỹ em được, nằm nhà cũng có thể kiếm tiền, Tề Hải nhà tôi việc nhiều ngủ ít, sáng ra chắc chắn không thể dậy sớm như cô."

Lời vừa ra, người có mặt ở đó đều nhịn cười, đều là người trong giới, dù không chú ý tới tin tức giải trí thì ai nấy đều biết đội trưởng Thuần Mỹ của cái nhóm Frend này có thành tựu như hôm nay hoàn toàn là dựa vào thân thể.

Mễ Khả Nhi đi tới, vỗ tay: "Không hổ là kẻ miệng lưỡi độc nhất của Cát Tư giải trí." 

"Cô? Tự cô tới trễ còn nói tôi!" Thuần Mỹ sắp khóc rồi.

Tề Đống đưa khăn tay của mình cho Thuần Mỹ, ánh mắt hung ác trừng Dương Từ: "Cô nhất định phải nói thế à? Rõ ràng là hai người đi trễ!"

Dương Từ mỉm cười: "Chắc cậu quên rồi nhỉ, tôi còn là quản lý của cậu đấy, công ty vẫn chưa đồng ý cho cậu đổi quản lý đâu!"

Tên ánh mắt dung tục Lý Thần nghe đến thế mới đi ra chủ trì đại cuộc, ông là tổng đạo diễn ở đây, đám người này lại dám không để vào mắt sao, ông ta nói: "Cát Tư giải trí nói Mễ Khả Nhi là quản lý của Tề Đống và Lưu Bối Mông, Dương Từ, cô đừng cậy quyền thế Tô gia mà đến đây ỷ thế hiếp người, đừng quên chương trình này là do Diệp gia bỏ tiền đầu tư."

"Đạo diễn Lý, thời gian đã không còn sớm, không nhanh khởi quay thì sẽ phải làm đến tận đêm." Dương Tư Tư nói, tất nhiên cô sẽ không bỏ qua cho Dương Từ, cảnh mới rồi fan của cô đã quay lại, truyền tới cộng đồng fan của Frend thì Dương Từ khẳng định phải nghe mắng nhiều nữa.

"Dạ dạ dạ, các đội cũng chuẩn bị lại đi, lập tức sẽ bắt đầu." Thái độ của Lý Thần với Dương Tư Tư có thể nói là vô cùng cung kính.

Dương Từ ngồi trên xe lăn, suy nghĩ lung lắm, đây chính là sức mạnh của quyền thế, ngoài miệng cô luôn nói mình không phải người Tô gia, nhưng những năm gần đây, trong giới giải trí dù người ta có kiêng kị cô mà không dám nói hay không cũng phải xem cô có còn là thiên kim Tô gia hay không.

Mà Dương Tư Tư lúc trước vốn cung kính có thừa với cô giờ đã là viên minh châu sáng nhất trong đoàn phim, đến đạo diễn cũng phải nghe cô ta định đoạt.

Trò chơi thứ nhất bắt đầu, là các đội dùng một tư thế giống nhau leo lên căn chòi trên đồi trà.

Dương Từ hỏi: "Trò chơi này tôi chơi thế nào được?"

Lý Thần nói: "Sẽ có nhân viên làm việc cõng cô lên núi, cô chỉ cần ngồi chắc là được."

Dương từ nhìn về cậu nhân viên đứng đợi lệnh bên cạnh, thân thể kia gầy yếu như chỉ cần cơn gió thổi qua cũng phải ngã xuống, gương mặt mệt mỏi như hút thuốc phiện, nếu cõng cô sợ rằng đi được nửa đường sẽ ngã xuống đồi mất!

Cô chỉ sang Mễ Khả Nhi: "Tôi muốn Mễ Khả Nhi cõng tôi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.