Ra khỏi phòng Gaea, để lại một mình Gaea trầm tư với những tấm ảnh, Tô Tuyền trở lại lầu hai.
Thành viên Chaos đã không thấy nữa, chắc là nghỉ ngơi rồi. Lý Nhược Quang và Bành Tri Hàn thấy hắn đến đều vây quanh lại.
“Tô Tuyền, Gaea tìm cậu có chuyện gì?” Lý Nhược Quang lo lắng.
Nghĩ đến cuộc nói chuyện với Gaea, Tô Tuyền vươn tay ôm Lý Nhược Quang vào lòng, đặt ở trên đầu một nụ hôn.
“Tô Tuyền?” Mặt đỏ giãy ra, Lý Nhược Quang không rõ Tô Tuyền sao lại đột nhiên như vậy.
“Không có gì, Gaea bảo tớ cùng hát với cậu ta.”
“Woa, vậy Tô Tuyền không phải cậu kiếm lời rồi.” Bành Tri Hàn ở bên cạnh kêu lên.“Hai người đẹp cùng lên đài hiến nghệ, chà, bao nhiêu fan phải điên cuồng mất.”
“Không phải vậy.” Tô Tuyền nhàn nhạt phản bác.
“Dù sao cậu có lý do của cậu là được rồi.” Bành Tri Hàn dí theo Tô Tuyền trêu. “Đúng rồi, cậu biết không, hóa ra Tạ Du, Cẩn và Gaea là cùng nhau lớn lên.”
“Đúng vậy đúng vậy.” Lý Nhược Quang nhận câu chuyện.“Tớ vừa cùng người hầu ở đây tán gẫu biết được.”
“Hm? Nói như thế nào?” Tuy là đã biết, nhưng Tô Tuyền vẫn muốn biết càng nhiều chi tiết hơn.
Thì ra bố mẹ anh em Tạ gia là nhà sinh vật học, trong một lần khảo sát dã ngoại bất hạnh gặp nạn, sau đó cha mẹ Gaea liền nhận nuôi hai anh em chỉ có 3 tuổi, để hai anh em cùng lớn lên với con trai con gái của mình.
“Con gái?” Tô Tuyền hứng thú với từ này.
“Đúng vậy, dì đó nói, trước kia Gaea còn có em gái.” Bành Tri Hàn nói.
“Đáng tiếc chừng mười tuổi đã không còn. Hình như là bị bệnh gì đó.” Lý Nhược Quang tiếc hận, hồng nhan bạc mệnh mà.
“Vậy hai người có hỏi tên bé gái đó không?”
“Có chứ, nhưng dì đó nói mình cũng không biết đọc như thế nào, là cái tên rất kỳ lạ tối nghĩa.”
“Đúng vậy.”
“Ừm.”
Buổi chiều gió biển đã thổi, sóng biển vỗ đá ngầm vọng xa xa, Tô Tuyền nhìn chân trời ven biển xanh lam rơi vào trầm tư.
Tạm biệt nhóm Chaos, khi trở về nhà đã sắp chạng vạng. Thea kiên trì muốn đưa bọn họ về nhà, nói là thuận tiện muốn đi tìm ai lấy gì đó, cho nên bốn người liền đạp lên cái bóng bị thái dương kéo thật dài, vừa tán gẫu vừa về nhà.
“Ủa, sao có xe cảnh sát ở trong đây?”
Mới đến dưới lầu thì phát hiện từng chiếc xe cảnh sát tụ tập. Đám cảnh sát giăng dây cảnh báo.
Anh cảnh sát đẹp trai Tần Thiên cũng ở đó, buổi sáng mới gặp bọn họ, lúc này đã đi tới.
“Mấy em cũng ở đây?” Giọng nói vẫn sáng sủa.
“Đúng vậy, sao vậy ạ?” Bành Tri Hàn mê muội nhìn khuôn mặt gợi cảm thành thục của anh cảnh sát.
“Có một người cần làm ghi chép chậm chạp không tới, tôi có chút lo lắng nên đến nhà anh ta xem, kết quả phát hiện anh ta đã chết.” Bình tĩnh tự thuật, trên khuôn mặt anh tuấn không có một chút dao động.
Bốn người có mặt lại không thể bình tĩnh như thế.
“Chết là ai?” Mở miệng trước là Thea.
“Sinh viên phòng 308, họ tên Tôn Dần. Hắn chết trong bồn tắm cả người đầy máu.”
Chung cư trước mắt, dưới nắng chiều tạo ra cái bóng thật dài, phủ lên người mọi người đầy lạnh lẽo.