Cái Chết Của Chim Cổ Đỏ

Chương 24: Trò đùa quái ác của Oberon (4)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nước Anh, đất nước cổ kính này, luôn được nêu tên là tao nhã và cao quý.

Qua eo biển Manche nối liền phía Bắc, bên cửa sông Thames uốn lượn, từng lớp vách đá trắng ven sông dựng đứng, có nghĩa bạn đã đi vào hạt Kent được gọi “Vườn của nước Anh”.

Có được phong cảnh thiên nhiên tươi đẹp và cảnh miền quê, người dân nơi này dựa vào khách du lịch và nghề đánh bắt cá mà sống. Cánh rừng lớn rậm rạp phân bố mỗi khu vực ẩn giấu những kiến trúc lâu đài lịch sử lâu đời.

Nổi tiếng nhất, phải nói đến tòa lâu đài Leeds nằm trong lòng chảo sông Lune cách phía đông nam thành phố Maidstone 5 dặm. Ngàn năm lịch sử, tao nhã lại không mất đi hoa lệ, cùng với truyền thuyết trải qua các đời hoàng hậu, nó không thẹn với danh hiệu “Lâu đài của hoàng hậu”.

Ánh nắng sáng sớm, chiếu sáng mặt hồ yên tĩnh ở miền quê Kent, cũng làm tỉnh giấc lâu đài bên hồ tuyệt đẹp. Bên bờ hồ trong veo mơ mộng, hai cậu bé đang nhìn tòa kiến trúc đẹp đẽ lộng lẫy trước mắt.

“Hì, em không lừa anh đi.” Cậu bé tóc đen mắt đen quay đầu, nhìn về phía người tuyết trắng hoàn mỹ bên cạnh, trong đôi mắt linh động hoạt bát đầy vui vẻ.

“Ừm.” Cậu bé phía sau cũng tóc đen da trắng môi đỏ, đôi mắt làm người ta rung động dần hiện ra một chút đỏ dưới ánh ban mai.

“Qua bên này!” Kéo bàn tay nhỏ mềm mại của cậu bé phía sau, cậu bé mắt đen chạy tới trước. “Chúng sắp bơi tới rồi.”

“Du!” Dùng sức kéo lại, giữ nguyên tốc độ chạy, cậu bé đằng sau thở phì phò. “Đừng chạy nhanh quá!”

“Chúng tới rồi, tới rồi!” Cậu bé tên Du rõ quá hưng phấn kêu to lên. “Gaea, mau nhìn kìa!”

Gaea nhìn về phía trước.

Bên hồ tĩnh lặng, rong rêu đan xen dâng lên hạ xuống, trước mặt bọn họ, một đám thiên nga đen đang cúi đầu, rẽ nước mà đến. Ánh nắng ấm áp chiếu xuống chúng nó, mạ lên những thân hình đẹp đẽ này lớp ánh sáng màu vàng.

“Đẹp quá!” Không khỏi thốt ra, Gaea kinh ngạc mà nhìn cảnh trước mắt. Hồ nước xanh lục trong vắt, thiên nga đen tao nhã bơi đến, lâu đài trắng như tuyết phản chiếu trong hồ.

Mọi thứ thật yên tĩnh đẹp đẽ.

“Gaea, anh nói sao bọn nó có thể bơi đẹp đến vậy?” Lẳng lặng xem một hồi, bé Tạ Du đột nhiên mở miệng.

“…” Cảm giác khó thể trả lời, Gaea dùng trầm mặc đáp lại.

“Gaea, sao anh không để ý tới em!” Phồng má, Tạ Du quay đầu.

Ánh nắng đang rọi xuống người bọn họ, đường dáng đẹp đẽ của Gaea bị bao phủ hoàn toàn, hàng mi dài rũ xuống, đôi môi phấn hồng hơi hé, mặc cho ánh mặt trời phía trên nhẹ nhàng hôn qua.

Đột nhiên cảm giác Gaea như vậy, so với lâu đài, cái hồ, thiên nga đen còn đẹp hơn. Tạ Du nhịn không được tới gần, dùng sức ịn môi Gaea một cái, phát ra một tiếng chụt.

“Du?” Hoảng sợ, Gaea nhìn Tạ Du.

“Tặng quà cho anh đó!” Làm bộ như không có gì nhìn thiên nga, Tạ Du nghiêng đầu.“ Quà Giáng Sinh!”

“…”Gaea cười, rực rỡ đến mức làm người ta không dời mắt được. “Nhưng Giáng Sinh còn phải hai tháng nữa.”

“Tặng trước!” Tạ Du vẫn nhìn thiên nga.

Một xúc cảm ấm áp rơi xuống môi, Tạ Du ngẩn ngơ nhìn mặt Gaea tới gần trước mặt.

“Quà đáp lễ!” Thì thầm bên môi cậu bé trước mắt, Gaea lại đến gần, nhẹ nhàng cắn cánh môi cậu.



“Làm sao đây, không thấy cậu Gaea và cậu Du!” Trong tòa biệt thự ở miền quê Maidstone, quản gia Mary đang nôn nóng như kiến bò trên chảo nóng.

“Mary, chị chớ nôn nóng, nhất định là cậu Du mang cậu Gaea ra ngoài chơi rồi.” Tuy chưa tới được bao lâu, người hầu gái nhỏ đã khá hiểu tình hình trong này.

Chủ nhân nơi này là hai vợ chồng Bellton, là nhà sinh vật học rất có tiếng trên quốc tế, là người có được danh hiệu quý tộc cao quý. Hai vợ chồng nhiều năm ở bên ngoài nên đã đem đôi trai gái cùng hai người con nuôi giao cho những người hầu chăm sóc.

Đôi vợ chồng này có hai người con, cậu trai lớn tên Gaea, cô con gái nhỏ gọi Savannah, hai người đều kế thừa sắc đẹp của cha mẹ, lại thêm dòng máu Anh – Trung, lớn lên rất đẹp. Mà hai đứa con của người bạn tốt đã qua đời, anh em sinh đôi Tạ Du và Tạ Cẩn, cũng có khuôn mặt và phẩm cách tốt.

Tuy bốn đứa trẻ đều là cô cậu chủ nhỏ trong nhà, nhưng Tạ Du tuyệt đối là làm cho bọn người hầu vừa yêu vừa hận. Khác với tính cách ba đứa trẻ từ nhỏ đã tao nhã hiểu chuyện, Tạ Du từ nhỏ thì nghịch ngợm vô cùng, luôn gây rắc rối khắp nơi làm cho gà bay chó sủa.

Nhưng cậu bé như vậy, lại chẳng hề làm người chán ghét được, bởi vì chỉ cần nhìn nụ cười sáng sủa và đôi mắt luôn lóng lánh sống động ấy, liền sẽ làm người ta vui vẻ ngay. Chắc đấy cũng là vì sao mỗi lần vợ chồng Bellton về nhà, đều sẽ mang thêm quà cho Tạ Du, đối xử thậm chí còn tốt hơn cả con ruột.

“Không thấy anh Du và anh trai?” Giọng nói nho nhỏ ở phía sau vang lên, hóa ra là Savannah đã tỉnh, mái tóc đen dài mềm mại xõa một bên mặt, cô bé nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Jane.

“Jane, có phải không?”

“Cái này… ” Savannah năm nay chỉ mới 8 tuổi, thích nhất chính là anh trai và Tạ Du, một khắc đều không thể rời bọn họ, Jane rất sợ nói thật, Savannah sẽ chun mũi mà khóc lên.

“Ai nói không thấy bọn anh!” Giọng nói vang dội vang lên, Tạ Du từ cửa xông vào tung tăng chạy tới.

“Savannah, cái này cho em!” Vươn tay, một nhánh bách hợp đang ngậm nụ chớm nở.

“Anh Du!” Savannah mừng rỡ mở to mắt. Nhận lấy hoa, hai tay để trước ngực. “Savannah thích anh Du nhất!”

“Thích hơn cả Gaea không?” Gaea đằng sau đã đi tới, Tạ Du nhìn anh cong môi cười xấu xa.

“Thích hơn cả anh trai!” Savannah nâng mũi chân, nhẹ nhàng hôn lên mặt Tạ Du. “Chào buổi sáng, anh Du.”

Gaea nhìn thấy chỉ nhướn mày cười cười, đi tới bên cạnh Tạ Du giữ chặt tay cậu.

“Ừm.” Không có được hiệu quả như trong tưởng tượng, Tạ Du nhàm chán nhún vai.

“Savannah.” Gaea mở miệng. “Nhanh đi rửa mặt chải đầu một chút, sắp đến bữa sáng rồi.”

“A! Đúng rồi.” Savannah còn đang nhìn đóa hoa trong tay.“Jane, lại đây giúp em chải đầu nào!”

Nhìn đi xa Savannah, Gaea đột nhiên nghiêng người hôn lên mặt Tạ Du một cái.

“Wow, anh làm gì.” Tạ Du che mặt.

“Hôn chào buổi sáng.” Mỉm cười trả lời, Gaea kéo tay Tạ Du tới phòng ăn.“Mary, chuẩn bị bữa sáng!”

Ngay sau khi hai người đi xa, một cánh cửa bên hành lang mở ra, một khuôn mặt rất giống Tạ Du lộ ra.

“Ai… ” Tiếng thở dài khe khẽ, ở trên hành lang vang lên.

Năm đấy, Gaea và Tạ Du, Tạ Cẩn, đều chỉ mới 11 tuổi.

________

Lâu đài Leeds


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.