Cái Cớ Để Yêu Em

Chương 7



8h45' Sáng hôm sau tại lớp học của nó. Nó chạy vội vàng tới trước cửa lớp, túm gọn mái tóc khẽ cúi xuống

- thưa cô em đi muộn ạ

- em đứng ngoài đó đi bị phạt vì đi học muộn

- dạ

- thôi các em học tiếp về phần này các em sẽ làm cách nào để tính được khoảng cách này

Nó đứng ngoài cửa nhìn vào bảng rồi lên tiếng

- thưa cô nếu em làm được bài này cô cho em vô lớp nha

- sao

Cô chần chừ hồi lâu rồi bảo

- được em giải đi

Nó bước vào trong cầm phấn lên rồi viết 1 hồi như cái máy vậy

- thưa cô em giải xong rồi

Cô nhìn từ đầu đến cuối rồi bảo

- kết quả thì đúng nhưng em giải thích cho cô về cách làm này đi

- dạ thay vì việc tìm d(A,(SBD)) thì em tìm d(O,(SBD)) vì O là chân đường cao sau đó dùng phương pháp rời hình để suy ra được d(A,(SBD))=2d(O,(SBD))

Cô nghe cũng gật gù

- thôi được rồi em vào chỗ đi nhưng sẽ không có lần sau đâu

-vâng

Con nhỏ vui vẻ bước vào chỗ, nhưng vừa vào chỗ nhìn thấy Trung thì sự tức giận của nó lại phình to ra. Nó viết vào giấy mấy dòng cho Trung

- nè sáng nay cậu tắt báo thức của tôi có phải không hả

Nói xong nó quăng cho hắn trước mặt của Lâm ,vài giây sau nó cũng nhận được thư hồi đáp

- ừ tôi tắt đấy ai bảo nó kêu điếc hết lỗ tai

Cứ thế mà 2 đứa nói chuyện qua giấy

- vậy tại sao cậu không gọi tôi dậy chứ tại cậu mà sáng nay tôi đi học muộn đấy có biết không hả

- tại sao tôi phải gọi cậu thích ngủ nướng lắm cơ mà đồ con heo

Nó nghe người khác chửi mình bên không chịu được đang trong giờ học nó đứng bật dậy nhìn vào Trung mà chửi

- đồ con cua kia cậu nói ngang thế mà cũng được à

Trung nghe vậy cũng đứng bật dậy

- cậu bảo ai là con cua hả heo quay

- tôi bảo cậu đấy

- nè 2 em làm gì thế hả có biết đây là giờ học không hả có coi tôi ra cái gì không, còn em nữa Vinh mới đi học buổi 3 mà đã đi muộn đã thế lại còn cãi nhau với bạn ngay trong giờ học 2 em ra ngoài cho tôi

- dạ

- dạ vâng cái gì cả 2 đi lau sân bóng rổ mau

2 đứa hậm hực đẩy nhau đi ra ngoài. lần này Trung chịu im lặng vì cô giáo này dạy giỏi vốn khắt khe có tiếng lại làm việc lâu năm ở trường chứ không thì cậu ta đã làm loạn cào cào lên rồi.

ở sân bóng rổ 2 đứa tay cầm xô tay cầm cây lau sàn lau qua lau lại thúc thúc đẩy nhau

- nè cậu lau qua chỗ tôi lau rồi kìa

- ê ai bảo cậu lau chỗ đó hả

- này cậu làm bẩn hết chỗ tôi vừa mới lau rồi

- kia cậu không biết nhìn đường hả đi đạp đổ cả xô nước thế

Khi 2 đứa đang mải cãi lộn thì có xịt phát ra rồi cả 2 ướt hết nhìn lên thì thấy 3người họ Nam Lâm Trung đã đứng đó từ khi nào cầm súng nước xịt vào họ

- ê cậu không thấy tôi đã ướt hết rồi hay sao mà còn nghịch

- sao 3người lại xuống đây đang trong giờ học kia mà

Lâm lên tiếng

- kệ đi tứ hoàng tử mà thiếu Trung thì đâu có vui

Nam cũng nói luôn

- thôi chơi đi nào chẳng mấy khi được như thế này

Con nhỏ ngạc nhiên

- chơi

Tuấn ném cho nó cái súng nước

- dĩ nhiên phải chơi cho đã rồi

Thế rồi cả 5người họ chơi đùa như những đứa trẻ chơi như chưa hề có sự cãi vã họ chỉ biết đùa nghịch khuôn mặt giận giữ nhưng đổi lại là sự thoải mái ai biết trong lòng họ lại đang có 1nụ cười và biết đâu được trong số họ đã có người quên mất cuộc chơi này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.