Trong lúc này cả bầu trời hoàng cung chìm vào một không khí bức chết người, thái hoàng thái hậu biết tin thái thượng hoàng và thái hậu tỉnh dậy nổi giận đùng đùng, chúng đại thần theo phe trần hầu cùng trần hầu đứng ngồi không yên, cả triều nghiêm trang quỳ nghe chỉ,đại diện lúc này chỉ còn tiếng nguyễn công công
-"phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết,ta nay cùng hoàng hậu thân thể vẫn chưa an, xét thấy thái tử trần ân là người tài Đức, thừa sức trị nước, bình dân, trong thời gian qua quốc thái dân an
nay trẫm truyền vương vị chính thống lại cho thái tử, thân ta lên làm thái thượng hoàng, phong hoàng hậu làm đặc mẫu chi dân thái hậu, ban chẩn thánh chỉ cho văn vỏ bá quan cùng dân chúng
ban hiệu trần ân là ân hoàng, ân điển toàn quyền, phong làm trưởng tộc trần hoàng gia, đứng đầu tứ tộc, gĩư quyến sinh xát tất cả các tộc trần quốc,
khâm thử
bình thân "
nguyễn công ngưng đọc, văn vỏ bá quan vội đứng dậy, vẫn là một không khí yên lặng bức người,nguyễn công công quay đầu nghiêm trang, hai tay đưa thánh chỉ tới, trên bậc thềm ngự, giữa có ghế rồng vàng, đại điện một màu vàng óng chạm khắc rồng thần, không khí trang nghiêm làm người ta nín thở
, hắn trên đội long mão, dưới mặt hoàng bào, cả thân vàng, gương mặt lạnh lùng khí chất đế vương ngất trời, nhận lấy thánh chỉ, quỳ xuống hướng thiên cung, nói to
dứt lời, vung tay áo đứng dậy, tay cầm thánh chỉ đưa trước triều thần, trước củng cố vương vị, sao đánh bại âm mưu bạo loạn của thái hoàng thái hậu một cách công chính ngôn thuận, chiếu chỉ thiếp vàng sáng ngời, nguyễn công vội hô to
- gõ chiêng truyền vị
trên nóc cao nhất hoàng cung, thị vệ đứng trang nghiêm gỏ chiêng,
-Choang.......
Tiếng chiêng tinh khiết vang hết 4 phương trong kinh thành,đâyvlà âm thanh chuyển vương vị của niên triều trần quốc, tât cả các cung nử, nô tài, hơn ba ngàn mỹ nhân, phi tần, quỳ xuống, hàng ngàn quan viên trong đại điện, ngoài đại điện, tất cả đều đồng loạt dập đầu, nghênh đón tân vương mới, cả hoành cung, vang lên âm thanh rung cả kinh thành
-thái thượng hoàng, thái hậu vạn thọ vô biên ân đức như trời vạn tuế vạn vạn tuế, hoàng thượng anh dũng, mưu lượt, hiền Đức thiên tuế thiên thiên tuế
liếc nhìn trần hầu một cái như dầu hiệu khiêu chiến, hắn thu ánh mắt, trần hầu lúc này mặt tái nhợt -khốn kiếp, hai tên đó vẫn còn sống sao, khốn kiếp mà, -
-chúng ái khanh bình thân
Hắn vừa nói vừa xếp thánh chỉ lại đưa cho nguyễn công công đem vào
-tạ hoàng thượng
Các quan Viên đồng loạt đứng dậy, nguyễn công công hô lớn,
- đai lễ sắc phong hoàng đế đời thứ hai của trần hoàng tộc hoàn thành, cầu chúc hoàng thượng, thái thượng hoàng, hoàng thái hậu, tứ đại gia tộc trường tồn vĩnh củư đứng trên bán tiên giới này
Tiêng chiêng thứ hai vang lên
-Choang......
Lại vang về bốn phiá kinh thành, báo hiệu đại lễ đăng cơ đã xong, mọi người tiếp tục công việc, các người trong cung củng đứng lên trở về làm việc
-hôm nay ta không xữ lí chính vụ, tất cả tấu chương đưa về ngự thư phòng,rồi ban về cho tam đại tộc xữ lí
Hắn nói nhẹ, mang theo mấy phần lạnh lùng
Tiếpbtục nói
- hôm nay trẫm chính thức đăng cơ làm thiên tử, còn có ai phản đối, còn có ai muốn phế truất tứ đại gia tộc, còn ai nghi ngờ lời nói thái thượng hoàng trước khi hôn mê không,
Trần ân vừa nói vừa liếc đám bọn người theo phe trần hầu, mặt cả bọn tái xanh
Tất cả quan Viên củng lạnh mình vội quỳ xuống
Trần hầu đứng ra Khấu đầu nói to
-chúng thần không dám, thánh thượng anh minh thần võ, xứng làm đế vương trần quốc này
Liếc mắt một cái trần ân đáp lại lời trần hầu
-vậy sao, trần hầu, ông củng là người đệ nhất tộc, là thúc thúc của ta, sao lại không có ý kiến gì, nhớ không lầm trước kia....
Hắn cố ý nói giọn kéo dài hai từ trước kia làm trần hầu tái mặt. Vội dập đầu nói
- hạ thần không dám, xin hoàng thượng suy xét
Hắn cười lạnh, phẩy tay bảo hắn lui
-tốt, về suy xét thì ta sẽ suy xét, nay ta đăng cơ không muốn nói tới việc củ, đại lễ đăng cơ củng xong rồi không cần yến tiệc đăng cơ chỉ tổ chúc lễ mừng thái hậu và thái thượng hoàng là......
Chưa đợi dứt lời
-hoàng thượng, quốc khố chúng ta trãi dài vạn dăm tiêu xài muôn đời không hết, hai đại tiệc trần quốc ngàn năm có một, ta nên làm yến tiệc đăng quan và làm luôn tiệc mừng thái thượng hoàng và thái hậu ạ, đó là lễ nghi quy củ mà vì quy củ tốn một ít củng chẳng sao
Vân thượng thư nằm bên phe trần hầu vội nói lời sủng nịn
-há,hay cho yên vân thuợng thư, quốc khố trải dài, muôn đời không hết ư, vậy nếu chẵng mai có thiên dịch ta lấy cả nhà khanh ra chịu à, khanh nên nhớ quốc khố là của ta và của dân, không phải của tứ tộc, mà chẳng phải của khanh, dân chưa cần thì một một hạt gạo ta củng chẳng đem ra, nhớ chưa.....
Vân thượng thư vốn tung hoành triều chính ức hiếp bá quan dựa vào con gái mình là nguyệt phi và hầu gia nên càng lộng quyền hơn,nghe cụm từ " nhớ chưa " của trần ân, đầu hắn như để trên đế đao vậy, mặt tái nhợt trả lời rối rít
-thần nhớ..... thần nhớ ạ
Bọn quan lại bị hắn ức hiếp mĩm cười trong bụng, - đáng đời -
hầu tướng thấy phe mình thất thế vội đứng theo nói
-hoàng thượng, lời vân thượng thư nói củn có phần đúng, lể mừng của thái hậu và thái hoàng huynh củng là lấy tiền quốc khố làm mà
-trần hầu khanh dám nói trâm sai sao? ta chuă nói dùng quốc khố vào việc này bao gìơ cả
Hắn đưa gương mặt lạnh miệng nở một nụ cười có như không, làm không khí trở nên nặng trịch
-thần không không có ý đó ạ, Cho thần mạo mụôi hỏi,vậy chẳng lẽ lại dùng tiền tộc khố
Trần hầu vội hỏi tiếp, càng lúc khí chế của trần ân làm hắn như muốn vở tung
- ta cũng chưa nói qua
Tiếp tục là một nụ cười lạnh
- vậy ngài dùng nhân khố ạ,
Hắn qua hai lần nói không đúng ý trần ân, mắt mặt vội tiếp tục nói
- thông minh đó, bao nhiêu nơi để tiền nói hết tới gìơ mới nói đúng
Trần ân nói bằng giọng miã mai hắm, lời nói này chẳng khác nào là bảo trần hầu ngu ngốc, trần hầu củng hiểu được giận xanh mặt cắn răng ken két, nhưng vội trấn tỉnh, nở nụ cười giả tạo nói
- thì ra vậy, hoàng thượng thật anh minh, nhân khố của thái thượng huynh cùng hoàng thượng vốn chẳnh thua kém gì quốc khố, nay sao không lấy đó làm hai đại lễ cớ chi chỉ làm một lễ
Trần hầu dùng giọng điệu một người chú lớn tiếng gĩưa điện, thật ra hắn ngầm ý nói trần ân là kẻ giả tạo một mặt nói quốc khố là tiền của dân nhưng một mặt vơ vét đem làm của riêng, trần ân mặt tỉnh bơ lạnh lùng như tuyết nói
-trần hầu quả là có nghiên cứu nhân khố nhà ta, theo lệ tấ cả lễ nghi hoàng gia, sẽ do quốc khố chi trả nhưng ta không sử dụn còn về nhân khố đó là của cải mà cả nhà ta đỗ bằng xương máu lấy được, nếu dân cần ta sẵng sàng chi, ta cũng đã đăng cơ 8 năm, không cần yến tiệc nửa, mà ta nhắc nhở trần hầu, nhân khố là của ta, hơn thua quốc khố làm gì vì nó cũng là của ta, khanh có quyền gì can dự vào đó, tộc khố khanh củng chẳng có quyền gì xen vào, quốc khố là của ta và con dân ta, tộc khố là của ông bà ta và người để lại, nhân khố là của. riêng gia đình ta, tất cả nói thẳng ra đều là của ta, ta muốn dùng sao phải hỏi ý hầu thúc sau
Hắn gần giọng nói
-thần.... thần.... không dám ạ
Hầu gia run rẫy trả lời, từng lời trần ân nói ra sắc bén như dao, đem theo mấy phần sát khí, cười lạnh phẩy tay
-hầu gia và vân thượng thư quay về vị trí đi, nguyễn công công, ban chỉ
Hắn liếc rồi ra hiệu cho nguyễn công công, nguyễm công công tay cầm thánh chỉ chuẩn bị,
nảy gìơ cả hoành cung căn thẳng, trên đứơi quan lại thấy vậy cội quỳ xuống, nguyễn công công đọc lớn trước mặt bá quan đã quỳ xuống
-"phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, ân hoàng vừa đăng cơ, đặc xá thiên hạ ba năm xu thuế, các phạm nhân giao về cho thừa tướng xét duyệt giảm tội theo quy chế hình bộ đưa ra, nhưng phải đãm bảo trị an, đặc xá quân bình tứ đây đến hết thời hạn ba năm lần lượt đổi binh về thăm nhà
, các quân nhân gần hết thời hạn quân nhân thì được trở về đoàn trụ, việc này do đại tướng quân quyết định, trẩm nay sẽ tự bỏ yến tiệc đăng cơ thay vào đó ban bố cả nước đại tiệc mừng thái hậu va thái thượng hoàng tai qua nạn khõi,
toàn quốc đóng cửa tất cả các cửa biên giới, hải cảng, mở cữa thành hết ngày hôm nay,các chùa, miếu tiến hành nghi thức cầu an cho hoàng gia, cho trần quốc,
mỡ cửa ngoại cung cho chúng dân vào thăm thú,
mở của nội cung trừ hậu cung cho chúng quan lại vào ngự triễn, tối nay sẽ ban hành yến tiệc đại mừng
, khâm thử"
Lời vừa dứt, bá quan vội hô lên
-hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế,
Hắn ra hiệu cho nguyễn công công lại gần, nói nhỏ một số điều, nguyễn công công gật cúi đầu quay ra tiếp tục nói
- hoàng thượng có chỉ, vũ thừa tướng, đoàn quốc sư, văn đại tướng, cùng hầu gia họp mặt tại ngự thư phòng, các quan viên văn võ, lễ bộ được phép về trước, bãi triều
Quần thần quỳ xuống
-hoàng thượng vạn tuế,
chúng quan lại lần lượt ra ngoài nhanh để chuẫn bị cho con gái mình thật đẹp để lọt vào mắt hoàng thượng,thông thường thì tuyển mỹ nhân sẽ theo quy chế,
đôi khi cũng là các phi tần tiến cử nhưng đa phần những người đó không bao giờ được sũng hay thị tẩm, đồn rằng chỉ có 4 phi là được chính hắn chọn mới được thôi, nên bọn họ đều nghĩ phải mê hoặc được hắn để hắn phong làm phi thì con mình mới được sũng và thị tẫm nếu có luôn cả hoàng tử thì cả tộc sẽ được nhờ
,nghĩ tới đó cả bọn quan miệng cười rạn rở về nhà
tại ngự thư phòng
-hoàng thượng cho mời 4 vị vào
Nguyễn công công cúi đầu mời boín người vũ thừa tướng cùng trần hầu vào
-cảm ơn nguyễn công công, ông quá khách khí rồi
Vũ thứ tướng đáp trả
-tam đại gia tộc có mặt ở đây thì cũng như ta thấy thái thượng hoàng mà nay lại có thêm hầu gia một nhất phẩm công công như ta không dám ha ha
Nguyễn công công hơi cười trả lời
-ha ha, nguyễn công công bao nhiêu năm vẫn vậy chúng ta đều là người trong nhà mà
Đoàn quốc sư cũng tiếp lời, cả ba người bọn đoàn quốc sư cười tươi
-ha ha ta cũng đùa thôi thôi mọi người vào đi hoàng thượng đang đợi
Nguyễn công công củng cười rồi hối thúc họ vào
Vào trong, cả không gian lạnh lẽo làm nguoìe ta thở không nổi, hắn đưa mắt nhìn bốn người, đám người cũ thừa tướng cùng trần hầu quỳ xuống cung kính
-chúng thần tham kiến hoàng thượng
Hắn hơi nhướng mắt, phất tay
-bình thân đi
Bốn người vội đứng lên mặt miện không dám nói gì, hắn bỏ tấu chương xuống, từ từ nói
-hôm nay ta gọi chúng khanh tới đây là có việc, đầu tiên tam tộc nhận lấy thánh chỉ cho lễ đăng cơ, sao lấy các tấu chương về xữ lí, tám năm nay ta không bỏ một ngày nào bây giờ ta muốn một ngày đoàn tụ bên phụ hoàng mẫu hậu ta
Văn tướng quân vội tiếp lời
-hoàng thượng hiếu đạo như trời thật đáng ngưỡng mộ
Hắn gật đầu
-đó là việc nên làm, không gì ngưởng mộ cả
Trần ân củng từ từ nói tiếp
-còn việc thứ hai là việc tìm phượng hoàng kim, nay ta ban việc này cho quốc sư và hầu gia xử lí, hai khanh lãnh nhiêm vụ này,
nhớ là phải bí mật tìm không được để kẽ nào ngoài chúng ta biết chuyện này, nếu việc này bại lộ đem đầu hai khanh lại đây cho ta
Trần hầu xanh mặt vội cùng quỳ với đoàn quốc sư nói
-chúng thần tuân lệnh
Hắn đưa tay bảo hai người đứng dậy,
-trần hầu có muốn cùng chúng ta đi thăm thái hoàng và thái hậu không,
-thần thần có công chuyện ạ
Trần hầu tái mặt khi nghe câu này, vội từ chối, thử hỏi có ai dám đối mặt với hai kẻ bị mình hại xuýt chết nay tỉnh lại, mà lại có thêm con bọn họ nửa, hắn không ngốc tới mức chui đầu vô lọ
-vậy khanh lui ra trước đi,
Trần ân vội thành toàn cho hắn
-vậy thần cáo lui trước
Nói rồi trần hầu một mạch đi ra khõi hoàng cung, vừa đi nhớ lại chuyện hôm Nay không khõi rùng mình
Đoàn quốc sư bước lên nói
-hoàng thượng ngài đuổi khéo hầu gia
Hắn gật đầu nói
-đúng vậy, đuổi con cáo hắn, hắn và mụ hồ li thái hoàng thái hậu vẫn chưa chịu tắt ý soán ngôi, ta còn cos xhuyện muốn nói với tam tộc,
Ba người quỳ xuống nói
-ngài cứ nói, chúng thần sẽ hết lòng vì hoàng thượng
-đứng lên đi ta gọi các khanh đến là vì phượng hoàng kim tinh, chúng ta phải tìm trong bí mật, tuy ngoài mặt ta bảo hầu gia và trần hầu nhưng tam gia tộc phải nhớ ta thật sự nhờ là các khanh mong các khanh đừng phú sự mong mõi của ta, còn về việc bí mật tìm kiếm, cho trần hầu tham gia tìm kiếm cùng yến tiệc chắc các khanh cũng hiểu nguyên nhân
Trần ân liếc qua đám người cũ thừa tướng, cả bọn gật đầu vội nói
-chúng thần biết ạ, hoàng thượng không muốn các nước lân bang và ba đại quốc biết việc này, tránh hiểm họa tranh giành chúng ta chỉ việc đứng xem và tìm trong bóng tối ạ, cho thần hầu biết vì muốn hắm tự giam chân hắn, ngầm ý bảo hắn dập tắt hy vọng đoạt quyền nhờ phượng thần vì ngài biết hầu gia củng đã biết về phượng hoành kim tinh ạ, còn về yến tiệc là ngài đang tạo cơ hội cho chúng thần tìm nử nhân mang mạng phượng hoàng phải không vì cưa nay thái thuọnge hoàng và thái hậu rất ghét tiệc tùng cung đình.
Hắm gật đầu
-ân, các khanh quả là phúc tinh trần quốc,nếu đã biết thì các khanh lui ra đi, trẩm đi thỉnh an thái hậu và thái hoàng,à khoang vũ thừa tướng ở lại ta có chuyện liên quan tới con gái ông
-vậy chúng thần cáo lui,
-ân, nguyễn công công ông tiễn họ ra ngoài giúp ta
dạ hoàng thượng
nguyễn công cong dẫn theo đoàn quốc sư và văn tướng quân đi Ra ngoài
-à vũ thừa tướng ông định gửi nữ nhi ông chổ ta đến khi nào,
Hắn mở lời
-thần..... cũng không biết ạ khi nào nó chán thì thần bắt về ạ, phải cho nó nếm trãi chút mùi vị cuộc sống, khi bên ngoài nó có chống lưng tứ tộc và thừa tướng đi đâu ai cũng sợ cung kính nó ả nên thần không muốn, chĩ còn cách cung đấu cho nó nếm mùi vị vì trong này toàn là người ngoài mặt đối lòng ạ,
Thứ tướng hơi cười nói
-khanh có thấy nử nhi khanh có gì bất thường không
-hoàng thựng bảo sao ạ,
-ta thấy vũ hàn như một người khác vây dám đối mặt với nguyệt phi nửa, còn có khinh công, nhưng võ công thì ta không biết là nàng ấy có không
-thần cũng thấy lạ, từ lần rơi xuống nước tới giờ thần vẫn thấy nó như biến thành người khác vậy, nhưng thần vẫn chắc chắn lần đó về nhà thần là con gái thần không lầm được, xin hoàng thượng chớ nghi ngờ
-ân, được rồi, ta chỉ hỏi thôi, ta cũng xin lỗi vì lần trước đễ vũ hàn rơi xuống nước
-không ạ, là tại nử nhi thần, hoàng thượng xưa nay không can dự việc hậu cung nên thần không có ý trách ạ
-được rồi khanh lui ra đi
-thần cáo lui
vũ thừa tướng lẵng lặng ra ngoài, trần ân gọi nguyễn công công lại hỏi
- nói vân nghiêm tiếp tục theo dõi trần hầu, bảo ba huynh đệ họ vân còn lại đến bảo vệ thái hậu và thái hoàng
- thần tuân chỉ
Nguyễn công công cúi đầu lãnh mệnh
- còn việc ta nhờ ông đem cung nử mới vào trong cung vũ ra sao rồi
Hắn hỏi
- nô tài đã tuyển một cung nử mới vào vũ cung đến thăm dò rồi ạ, ngài đừng lo,à lúc nảy đoàn quốc sư có nhắc ngài hôm nay là 15 ạ
Nguyễn công vội trả lời
-ta biết, chúng ta đến thiên cung thôi
Dứt lời hắn ra khõi ngự thư phòng, thân ảnh oai vệ hiên ngang, khí chất ngang trời quân chân hướng theo thiên cung mà đến, những cơn gío càng lúc càng mạnh hơn như báo cho hắn biết nơi đó đang có người nôit cơn thịnh nộ.
Tại thiên cung...... Nơi này sóng gío đang dần nổi lêm