Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ

Chương 68



Lúc đám tu sĩ thấy nữ tu sĩ xông lên, chỉ có một suy nghĩ, kẻ não tàn này là của môn phái nào?

Vốn dĩ tất cả mọi người nghĩ nữ tu sĩ ngăn cản bọn họ là vì độc chiếm, hiện tại xem ra cũng không phải a!

Còn không chờ mọi người từ nơi não khuyết đối mặt cùng lôi kiếp lấy lại tinh thần, liền thấy mây đen vốn dĩ giăng kín đã tản ra….

Đây là… Lôi kiếp qua rồi?

Mọi người cũng không chú ý nữ tu sĩ bị đánh đến giống như than đen, ánh mắt của tất cả tu sĩ lại một lần nữa tập trung vào linh thú độ kiếp ở trung tâm của linh khí, đây là… Thành công?

Đám tu sĩ thấy thứ đen thùi thấy không rõ diện mục cử động, lập tức sử xuất khí lực bυ" sữa mẹ… Chạy!

Mẹ ơi a! Nếu không chạy chẳng lẽ muốn đem mình tặng cho linh thú mới vừa độ kiếp thành công làm lễ vật chúc mừng sao?

………….

Vân Ca nhìn thoáng qua Huyễn Mạt mang mặt nạ bên cạnh nàng, Huyễn Mạt còn đang siêng năng mưu đồ đem bản thân treo trêи người Vân Ca: “Ngươi lạnh?”

Huyễn Mạt lập tức cười đến cả người lẫn vật vô hại: “Sư tôn… Lạnh….”

“….” Thật đúng là thuận cột là có thể bò lên a!

Vân Ca thấy hai nữ tu sĩ đang đến, cũng sẽ không quấn quýt vấn đề này, hiện tại quan trọng nhất là là tìm được sư muội Lâm Linh!

“Hai người các ngươi là môn hạ của trưởng lão nào? Tại sao chưa từng gặp qua?” Nữ tu sĩ nhìn Vân Ca, đột nhiên nói!

Vân Ca thật không ngờ sẽ gặp phải loại tình huống này, trong môn phái, tình hình chung là không có chuyện gì mọi người đều sẽ làm chuyện của mình, sẽ không chủ động phản ứng người khác.

“….” Vân Ca suy tư một chút, nên nói là trưởng lão nào thì tốt hơn?

“Là Liêm trưởng lão đi.” Nhìn thấy Vân Ca không nói gì, đối phương chủ động nói, nàng tuy rằng cũng là nội môn đệ tử nhưng cũng biết có một số môn hạ đệ tử của một số trưởng lão thường bị khi dễ.

“…..” Vân Ca cảm thấy ngữ khí của đối phương có chút thương hại, liền nghĩ tới bọn ngoại môn đệ tử của sư tôn nhà nàng. Biết đối phương khẳng định đã cho rằng nàng là ngoại môn đệ tử của Liêm trưởng lão.

Vân Ca cũng không giải thích, Gật đầu.

“Sư tỷ của các ngươi đang tìm các ngươi, mau đi đi.”

Vân Ca sửng sốt một chút, sư tỷ của các nàng? Có thể được gọi là sư tỷ cũng chỉ có nội môn đệ tử Lâm Linh đi?

Vân Ca chỉ cảm thấy sự tình thuận lợi ngoài dự đoán, dẫn theo Huyễn Mạt hướng phía động phủ của Lâm Linh mà đi.

Lúc Vân Ca đến, đã có không ít ngoại môn đệ tử, Vân Ca nhìn khắp bốn phía, lại không nhìn thấy Lâm Linh.

Thẳng đến tất cả ngoại môn đệ tử đều đến rồi, Lâm Linh mới từ trong động phủ bước ra.

Nhìn Lâm Linh gầy đi không ít, Vân Ca có chút áy náy, nàng vẫn không hề tẫn hết trách nhiệm của một sư tỷ.

Lâm Linh nhìn qua một lượt, sau đó ánh mắt đột nhiên sáng lên. Nhưng rất nhanh đã che giấu đi.

“Gọi các vị đến, tất cả mọi người ở trong lòng đều đã có chuẩn bị đi.”

Nhìn Lâm Linh không được tự nhiên đứng ở trước mặt mọi người, Vân Ca không phải không thừa nhận Lâm Linh lúc trước chuyện gì cũng hy vọng hai sư huynh một đại sư tỷ thay nàng giải quyết, nàng chỉ phụ trách ăn ngủ, hôm nay đã trưởng thành.

Cuối cùng Lâm Linh ra vẻ lơ đãng nhìn thoáng qua Vân Ca: “Vị sư muội này lưu lại.”

Sau khi mọi người rời đi, Lâm Linh lập tức nhào tới: “Đại sư tỷ!”

Vân Ca vỗ lưng Lâm Linh: “Không sao, sư tỷ đã trở về, trong khoảng thời gian này ủy khuất cho sư muội.”

Lâm Linh gật đầu: “Ủy khuất!” Hai sư huynh đều bế quan, sư tỷ không thấy, sư tôn không thấy! Nàng một mình chống đỡ tất cả những việc Liêm trưởng lão để lại!

Vân Ca xoa đầu Lâm Linh: “Không sao, sư tỷ đã trở về.”

“Đại sư tỷ, ngươi không sao chứ?” Nàng đã theo nhị trưởng lão các nàng gặp được Vân Ca một lần, nhưng vẫn là không yên lòng a! Đại sư tỷ bị ma tu rất kinh khủng bắt đi!

“Ta không sao.” Vân Ca lôi kéo Lâm Linh muốn vào động phủ của Lâm Linh nói chuyện.

Sau đó đột nhiên nhớ đến nàng đã quên mất Huyễn Mạt, quay đầu lại liền thấy Huyễn Mạt ủ rũ cúi đầu đứng ở cách đó không xa, vành mắt đã đỏ, tiểu dáng vẻ đáng thương, rất giống động vật nhỏ bị vứt bỏ.

Vân Ca chỉ có thể thở dài, người này vừa nhìn đã biết lại suy nghĩ lung tung, Vân Ca vươn tay kéo Huyễn Mạt đi vào chung.

“Đại sư tỷ? Đây là?” Bởi vì Huyễn Mạt lại thay đổi mặt nạ, cho nên Lâm Linh cũng không nhận ra nàng chính là nữ nhân xinh đẹp tuyệt luân bên cạnh Vân Ca mà lúc đầu nàng cùng nhị trưởng lão cùng nhau gặp phải ở bên ngoài, càng không thể nào biết Huyễn Mạt chính là ma tu kinh khủng lúc trước.

Vân Ca sửng sốt một chút, nàng nên nói như thế nào? Đồ đệ? Ách… Lâm Linh sẽ cảm thấy nàng có sở thích thu đồ đệ đi?

“Bằng hữu…”

“Sư tôn….”

Vân Ca cùng Huyễn Mạt nói cùng một lúc, nhưng tuyệt nhiên là bất đồng, Huyễn Mạt nghe được lời nói của Vân Ca, sau đó vành mắt lại đỏ một vòng.

Lâm Linh cảm thấy nàng đã nghe được âm thanh vỡ nát của trái tim thiếu nữ trước mặt, vành mắt đỏ ửng vô tội, ánh mắt vô tội, Lâm Linh cảm thấy bản thân hảo kiên cường a!

Lâm Linh có loại cảm giác quỷ dị về sự ưu việt, phải biết rằng trước đây cả Vân Phù Môn đều biết trong mấy đồ đệ của Liêm trưởng lão, Lâm Linh là yếu nhất, sau lại đến một tiểu sư muội thiên phú lấn áp của đại sư tỷ, điều này làm cho Lâm Linh tự ti đã lâu, hiện tại rốt cuộc đã xuất hiện một người yếu hơn nàng!

“Tiểu sư điệt?” Lâm Linh gọi Huyễn Mạt, ngoài dự liệu, nàng xem tiểu đáng thương này thuận mắt hơn hai đồ đệ trước của Vân Ca rất nhiều.

Lâm Linh thậm chí có loại cảm giác đồ đệ của đại sư tỷ nên là dáng vẻ nàng, đáng thương, có thể để cho nàng muốn khi dễ thì khi dễ!

Nàng không thích hai đồ đệ trước, một chút nhân khí cũng không có, chỉ là nhìn qua đã cảm thấy phát hoảng…

Vân Ca không biết cách nghĩ kỳ quái của Lâm Linh, chỉ là có chút kinh ngạc, Lâm Linh chẳng những không hỏi nàng hai đồ đệ khác đâu, trái lại đối với Huyễn Mạt sinh ra hứng thú nồng hậu.

Ba người vào động phủ của Lâm Linh, Vân Ca nhìn thoáng qua động phủ hỗn loạn, sư muội một chút cũng không thay đổi!

Lâm Linh cũng biết động phủ của nàng có chút loạn, nhưng nàng lại không thích ngoại môn đệ tử vào quét tước, Lâm Linh đỏ mặt: “Sư tỷ, loạn thì loạn! Nhưng dễ tìm!”

Vân Ca hiện tại cũng không có để ý loại chuyện này, so sánh hai chuyện, nàng càng muốn biết chuyện của sư tôn.

“Sư tôn hắn….” Vân Ca muốn nói lại thôi, trong lòng nàng có một loại hy vọng mơ hồ, khi nhìn đến Lâm Linh loại ý nghĩ này càng thêm rõ ràng, nhưng vẫn lo lắng bản thân đã đoán sai.

“Sư tôn không thấy.” Lâm Linh biểu tình nghiêm túc: “Sư tôn vẫn yêu cầu chưởng môn nhân phái người tìm ngươi, chưởng môn nhân không đồng ý. Ngày đó ta đi tìm sư tôn, phát hiện sư tôn đã không ở trong cung điện, sau đó chưởng môn nhân liền phát chỉ lệnh truy sát ngươi…”

Vân Ca nhíu mày, cung điện của sư tôn là có tầng tầng trận pháp, khả năng ngoại nhân tiến vào là rất thấp, nhưng nếu như sư tôn tự mình rời khỏi, cũng không có khả năng, nếu như hắn đi là vì tìm nàng, nhưng hành tung của nàng bại lộ không chỉ một lần, sư tôn không thể nào không tìm được nàng, nếu vậy thì là nguyên nhân gì khiến sư tôn ngay cả Lâm Linh cũng không thông báo liền vội vã rời đi?

“Chưởng môn nhân có từng đề cập qua đèn sinh mệnh của sư tôn không?” Vân Ca cảm thấy rất kỳ quái, nếu như nói sư tôn là đột nhiên biến mất, như vậy thì chứng tỏ đèn sinh mệnh của nàng vẫn còn ở sư môn, như vậy vì sao chưởng môn nhân không dùng đèn sinh mệnh đối phó nàng? Hơn nữa đèn sinh mệnh của sư tôn đâu?

“Sư muội, ở trước đó, sư tôn có từng nói qua với ngươi những chuyện có liên quan đến đèn sinh mệnh không?”

“….” Lâm Linh suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu: “Chưa nói qua, một lần cuối cùng ta nhìn thấy sư tôn, sư tôn chỉ là nhớ lại một chút chuyện lúc sư tỷ còn nhỏ…”

“Lúc nhỏ?” Vân Ca sửng sốt một chút, sư tôn vô duyên vô cớ nhớ đến chuyện lúc nhỏ của nàng làm gì? Vân Ca không rõ ràng lắm lúc nhỏ là ám chỉ lúc đã đến Vân Phù Môn hay là lúc còn ở Vân gia.

Lâm Linh Sư tôn nói, lúc nhỏ sư tỷ bởi vì ăn ô mai khiến tất cả răng cửa đều rụng hết…” Lâm Linh nhịn cười, nàng khó có thể tưởng tượng dáng vẻ đại sư tỷ không có răng cửa.

Vân Ca nhìn thoáng qua Huyễn Mạt ở bên cạnh rõ ràng ánh mắt lấp lánh, nàng có thể che mặt sao? Đây tuyệt đối là lịch sử đen tối lúc nhỏ!

“Sư tỷ, ngươi ăn ô mai gì?” Lâm Linh rốt cuộc không nhịn cười được.

Vân Ca sửng sốt một chút, nàng nhớ không phải đặc biệt rõ ràng, khi đó, nàng mới vừa thay răng, hàm răng mới vừa mọc ra, sư tôn vẫn bảo nàng ăn ích cốc đan, sau đó không biết thế nào liền thấy một quả ô mai, nàng lúc đó đang lúc thèm ăn, liền bỏ vào trong miệng, sau đó, không có sau đó…

Hàm răng mới vừa mọc tốt lại một lần nữa không còn, nàng lại một tháng không mở miệng nói chuyện.

Nhắc đến muốn khóc, lúc đó sư tôn còn vì chuyện đó mà giáo huấn nàng một lần…

Chờ một chút! Vân Ca đột nhiên nhớ lại lúc đó sư tôn thấy quả ô mai khiến hàm răng nàng rụng hết, vẻ mặt của sư tôn…

Vân Ca đến nay vẫn nhớ kỹ, nguyên nhân là bởi vì sư tôn vẻ mặt thâm tình nhìn quả ôm mai kia, Vân Ca nhìn thấy cũng muốn phát hoảng…

Vân Ca còn nhớ rõ sư tôn bảo nàng tuyệt đối không thể đi vào trong đó nữa, Vân Ca suy nghĩ một chút, nơi đó là chỗ nào? Sau đó Vân Ca phát hiện bản thân thế nào đều nhớ không nổi chỗ đó rốt cuộc ở nơi nào.

“Sư tôn còn nói gì hay không?” Vân Ca luôn cảm thấy có thứ gì đó bị nàng bỏ quên.

“Sư tôn nói, khi đó, ngươi vì ăn quả ô mai kia còn lạc đường, buổi tối, hắn cầm đèn đi tìm ngươi.. Sau đó thấy trêи mặt toàn máu….” Lâm Linh không cách nào tưởng tượng đại sư tỷ cao cao tại thượng của nàng cũng có một ngày như vậy.

Vân Ca sửng sốt, làm sao có thể? Ngày đó, hàm răng nàng rụng hết, rõ ràng là ban ngày…

Vì sao Sư tôn lại nói dối? Đèn? Vân Ca đột nhiên phát hiện một vấn đề, sư tôn cầm đèn ra ngoài, cho dù là buổi tối, cũng không cần đèn!

Sư tôn cường điệu đèn là bởi vì… Đèn Sinh mệnh!?

Nàng cảm thấy đã tìm được chân tướng!

Như vậy, sư tôn không thấy, môn phái lại không lấy ra đèn sinh mệnh tắt đi, mà là nói sư tôn ma khí nhập thể, cũng là bởi vì nguyên nhân này?

Nói ma khí nhập thể là bởi vì chỉ có ma khí nhập thể mà chết mới có thể dẫn đến đèn sinh mệnh bị tấc tấc ăn mòn, cứ như vậy, thì không cần mang đèn sinh mệnh ra nữa!

Vân Ca trong lòng vui vẻ, nói cách khác sư tôn chẳng những không chết, còn cầm đi hai đèn sinh mệnh?

“Đại sư tỷ?” Lâm Linh thấy tiếu ý không chút che giấu trêи mặt Vân Ca, có chút nghi hoặc.

“Không có việc gì, sư tôn nhất định không sao.” Vân Ca cũng không giải thích nhiều, chỉ là khẳng định nói cho Lâm Linh biết.

“Vậy đại sư tỷ, chúng ta bây giờ nên làm gì? Chưởng môn nhân đã quyết tâm muốn giết ngươi….” Lâm Linh lo lắng muốn chết, khuôn mặt nhỏ vo thành một nắm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.