Cái Quỳ Này Tôi Nhận!

Chương 79



Ngày hôm sau.

Thái Sơ Kiếm Tông bắt đầu tập trung các đệ tử ở bên ngoài quay về. Sau khi bàn bạc với Tống Sư Yểu, bọn họ định mời những người khác của Kiếm tông về đây, nhưng cuối cùng người ta vẫn còn ghi thù chuyện đệ tử mới Tống Sư Yểu hại bọn họ bị cười nhạo.

“Cuộc họp liên quan đến tương lai của Kiếm tông ở đế quốc sao? Lão ca, có phải anh bị hạ cổ trùng không? Mau lên mạng mua mấy tấm bùa về trừ tà đi!”

“Mấy người tự lo cho tương lai của mình đi, chúng tôi không cần mấy người lo nhiều. Cảnh cáo mấy người thêm lần nữa, nếu như mấy người còn kéo chúng tôi xuống nước, chúng tôi chiếm được Kiếm tông thì không xong với chúng tôi đâu!”

“Không rảnh!”

“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang bận, xin quý khách vui lòng...”

Tam sư thúc lập tức phát điên: “Mẹ kiếp! Sợ bị người khác nói như vậy sao, như vậy còn làm Kiếm tu cái gì nữa, đợi mà hối hận đi!”

Nhị sư thúc nhỏ con để râu chữ bát, khuôn mặt đậm nét giang hồ lừa đảo giả vờ điềm tĩnh: “Tôi biết kết quả này ngay từ đầu rồi mà, kiếm tâm của mấy người đó không thành, đừng làm những chuyện vô ích đó nữa làm gì.”

Ba người còn lại đồng ý với những gì Tam sư thúc nói, vậy nên cũng không tiếp tục gọi điện cho những người Kiếm tông đó nữa.

Xã hội hiện đại giao thông phát triển nhưng đối với những người nghèo khổ như các Kiếm tu thì vé máy bay vẫn quá xa xỉ, đành đi tàu hỏa là rẻ nhất hoặc dọc đường đổi sang các phương tiện khác rẻ hơn, đến ngày thứ năm cuối cùng mới tập trung xong.

Ngày hôm đó, 29 thành viên của toàn bộ Thái Sơ Kiếm Tông tổ chức một cuộc họp bí mật.

Cùng lúc đó trên mạng lại trở nên ồn ào.

Bởi vì trong những ngày đó, chuyện nhà họ Tống chuẩn bị 200 triệu cho Tống Sư Yểu bị một người biết chuyện tiết lộ ra ngoài. 200 triệu, đám người nhà họ Tống có phải bị điên rồi sao? Đúng là một người dám xin một người dám cho!

/Người nhà họ Tống đúng là bị điên rồi, nghi ngờ không biết có bị trúng cổ trùng không?/

/Các đối tác của nhà họ Tống phải cẩn thận nhé, bọn họ có vẻ không được bình thường lắm, đừng để bị liên lụy/

/Tống Sư Yểu mới tám tuổi, cần nhiều tiền như vậy làm gì? Không phải là bị Thái Sơ Kiếm Tông mê hoặc rồi đấy chứ?/

/Huy động số tiền lớn như vậy, chính phủ nhất định sẽ cho người kiểm tra, có thể thật sự là Tống Sư Yểu đang cần/

/Mẹ nó, tôi bắt đầu tò mò không biết nhà họ Tống và Tống Sư Yểu định làm gì đấy/

/Cho dù Tống Sư Yểu là một thiên tài, nhưng với cách nuôi dưỡng đó của nhà họ Tống thì cũng nuôi thành đồ bỏ mất thôi/

Cho một đứa trẻ hai trăm triệu đúng là quá đáng, cư dân mạng liên tục lên tiếng chê bai, chỉ trích nhà họ Tống, trang web chính thức của các môn phái khác cũng đồng loạt lên tiếng, chỉ trích cách nuôi dạy con đó của nhà họ Tống là đang hủy hoại rường cột tương lai của đất nước.

Nhưng nhà họ Tống vẫn làm theo ý mình, ba Tống mẹ Tống còn đi cãi nhau với cư dân mạng, cố gắng đẩy Tống Sư Yểu lên đến tận trời.

“Có mỗi hai trăm triệu, tôi cho con gái tôi thì đã làm sao? Hơn nữa con gái tôi có việc quan trọng phải làm?”

“Công ty chúng tôi sẽ đưa Kiếm tông trỗi dậy, đây là chuyện chỉ có lợi chứ không có hại cho quốc gia. Chẳng lẽ chúng tôi là ba mẹ mà không được ủng hộ con gái sao?”

“Mấy người thì biết cái rắm gì!”

“Con gái tôi là trung tâm của vũ trụ!”

“Con gái tôi là con cưng của thế giới!”

“Em gái tôi là ngầu nhất trên thế giới này!”

Tần Mân vui muốn chết, cư dân mạng thì tức cười, các môn phái khác cũng cảm thấy người nhà này thật sự bị điên mất rồi. Thậm chí còn có một số đại sư lén tới nhà họ Tống xem thử, xem có tà quỷ gì đang gây chuyện không, cuối cùng phát hiện nhà họ Tống hoàn toàn sạch sẽ, không một chút yếm khí nào.

Hoá ra là như vậy, nếu như không có tà quỷ gây chuyện thì nhất định là đầu óc có vấn đề.

Tần Mân chạy ra, nói với Lương Kiều: “Không cần phải cho một NPC người thật tạm thời vào theo dõi Tống Sư Yểu nữa đâu, cô ta xong đời rồi.”

Tần Mân nói với Lương Kiều những trò tự bôi xấu của gia đình bọn họ: “Đạo diễn Lương, anh đỉnh! Nhà họ Tống làm lớn chuyện như vậy, Tống Sư Yểu chắc chắn không xuống nước được nữa, mà có xuống thì chắc chắn sẽ ngã chết.”

Lương Kiều vô cùng hưởng thự, anh ta cũng cảm thấy không cần cho thêm một NPC người thật tạm thời nào nữa. Chuyện Tống Sư Yểu không có thiên linh căn là sự thật, bên trong quy định của thế giới cũng không có chuyện linh căn đã chết rồi còn có thể sống lại được, vậy nên chuyện Tống Sư Yểu là một thiên tài giả không hề thay đổi. Nếu như tội cũ rành rành ngay trước mắt rồi thì Tống Sư Yểu muốn tẩy trắng cũng không thể tẩy được.

Vậy thì, để lại một chút ngạc nhiên xem ra cũng là ý hay.

Một NPC người thật tạm thời vốn dĩ được sắp xếp để trở thành sư đệ của Tống Sư Yểu tạm thời không cần xuất hiện. From app TYT

Tần Mân tiếp tục quan sát Tống Sư Yểu bên trong thế giới ảo thêm một năm, hai năm rồi lại ba năm... Thông tin được chuyển về cho Lương Kiều chỉ có Tống Sư Yểu và nhà họ Tống làm mấy chuyện khùng điên gì đó ra sao, dân mạng ầm ĩ lên thế nào. Nhìn thì có vẻ là một gia đình nổi tiếng, trên mạng hầu như không ai không biết, nhưng đáng tiếc đó lại là tai tiếng.

Lương Kiều nhếch mép cười khẩy, không nhận ra có điều gì bất thường, chỉ cảm thấy tất cả mọi chuyện trong tập này đều nắm trong tầm kiểm soát của anh ta. Anh ta đã có thể dựa đoán được Tống Sư Yểu sẽ bắt đầu buổi livestream với bộ dạng gì. Anh ta tuyệt đối sẽ không như Đàm Uy, bất ngờ bị Tống Sư Yểu đánh cho một đòn.

...

Trong thế giới thực, mấy công ty cá cược lớn bắt đầu dựa theo kịch bản, tung ra đủ loại loại phiếu cá cược khác nhau. Có những cái có nội dung như liệu trong kịch bản này, sau khi bắt đầu livestream, Tống Sư Yểu có thẳng thắn nói cho người khác việc mình không phải thiên tài không. Cũng có những cái có nội dung như liệu Giang Bạch Kỳ có xuất hiện trong tập này không. Thậm chí còn có cái là lần này Tống Sư Yểu rơi vào bẫy của Lương Kiều hay Lương Kiều sẽ tiếp tục bị Tống Sư Yểu hành cho tơi tả…

Các công ty cá cược này hoặc là cổ đông lớn của Tập đoàn Tinh Mộng hoặc là đã ký hợp đồng với “Ngày phán xét chính nghĩa”, vậy nên có thể phát hành các vé này theo ý muốn, chỉ cần nộp một mức thuế rất cao cho chính phủ là được.

Cư dân mạng phân tích các khả năng, bình luận nọ kia, rồi lại lật đật mua vé, cứ thế chớp mắt đã một tiếng trôi qua.

Cuối cùng tập livestream thứ 3 cũng chính thức bắt đầu.

Ai ăn vặt thì lấy đồ ăn vặt, ai chuẩn bị bàn phím thì lấy bàn phím, tỉ lệ người xem tăng nhanh, số lượng người xem cũng tăng lên.

...

Bên trong tòa lâu đài sang trọng.

Một người đàn ông có đôi mắt sâu thăm thẳm bắt đầu xem buổi livestream chương trình phán xét.

Trong lòng nhoi nhói đau: “Alice…”

Quản gia đứng ở bên cạnh, trước đây ông ấy rất hy vọng anh có thể cảm nhận được những tình cảm quý giá đó từ bản sao nhân cách, nhưng bây giờ lại cảm thấy hơi lo lắng, dù sao lúc đó ông cũng không nghĩ rằng bản sao nhân cách của Phượng Lâm Hà lại lấy tình cảm từ một tội phạm gϊếŧ người tham gia chương trình phán xét

“Thưa cậu, cậu đừng để bị nhầm lẫn, cô ta thật sự không phải là em gái của cậu đâu.”

Phượng Lâm Hà không nói gì, có lẽ Tống Sư Yểu thật sự không phải là em gái của anh, nhưng Evans chính là anh và anh chính là Evans.

Vì sao các bản sao nhân cách trước đây của anh lại cảm thấy không phù hợp với thế giới, sau đấy tìm ra chân tướng của thế giới rất nhanh, nhưng bản sao của Evans lại không như vậy? Bởi vì Alice, Tống Sư Yểu, em gái của anh.

Từ ký ức anh có thể nhìn thấy sự hoài nghi của Evans về thế giới này cho đến khi Tống Sư Yểu xuất hiện. Ngay từ đầu anh không hề liếc mắt tới người này chút nào, cũng không quan tâm, nhưng cô gái ấy lần nào cũng làm ra những chuyện vượt ngoài suy nghĩ của anh.

Anh rất yêu em gái của mình, vậy nên cam tâm tình nguyện ở lại đó, ngay lúc Giang Bạch Kỳ vạch trần chân tướng của thế giới là anh đã bị hệ thống thu hồi. Điều này chứng minh trong lòng anh biết rõ sự thật về thế giới từ lâu.

Còn bây giờ những ký ức và cảm xúc này được anh cất lại trong cơ thể của mình.

Vậy nên, bây giờ “Evans” nhìn thấy em gái của mình chịu khổ, sống một cuộc đời bị người khác thao túng dưới ánh mắt của bao nhiêu người, chịu oan ức khiến anh cảm thấy rất đau khổ và tức giận.

“Có lẽ sau một thời gian tiêu hóa thì sẽ khá lên thôi, cậu đừng để cảm xúc khống chế, hành động thiếu suy nghĩ.” Quản gia khuyên.

“Yên tâm đi, tôi sẽ không như vậy đâu.” Phượng Lâm Hà ấn huyệt thái dương rồi nói. Anh không phải là người dễ bị cảm xúc điều khiển.

...

Ở bên kia, Lam Diệu nhanh chóng trở về nhà từ sân tennis, Lam Ngọc đã ngồi trên sô pha, trên màn hình trong suốt phía trước, phòng phát sóng trực tiếp bước vào những giây phút đếm ngược cuối cùng, ba phút nữa là buổi phát trực tiếp chính thức bắt đầu.

Lam Diệu vội vàng lên lầu, tắm nhanh một cái, lấy khăn tắm lau tóc rồi đi xuống.

“Nếu biết chuyện từ sớm thì chúng ta cũng nên xem phát trực tiếp.” Lam Diệu nói, vốn dĩ bọn họ không hề hứng thú với show phán xét này, chương trình giải trí càng nổi tiếng thì sẽ càng không xem, Lam Diệu và Lam Ngọc chính là người như vậy.

Nhưng bây giờ thì cảm thấy hơi hối hận, những bản sao nhân cách lấy lại được của Kim Diệu, Kim Ngọc khiến bọn họ cảm nhận được một thứ tình cảm xa lạ cùng một quãng đời mình chưa từng trải qua.

Đáng ra trong tập thứ hai, bọn họ có thân phận không giống với tập thứ nhất, có một cuộc đời mới, nhưng dự án khu vui chơi đảo sinh tồn quá mới mẻ, nhân vật NPC bọn họ đóng vai cũng xem chương trình, hơn nữa còn có một cảm giác thân thiết kỳ lạ với Tống Sư Yểu.

Sau khi Giang Bạch Kỳ vạch trần chân tướng của thế giới, một tia sét xẹt ngang qua đầu, bọn họ như được tạt một gáo nước lạnh lên đầu, hoặc có lẽ một cánh cửa nào đó trong nội tâm đã được chạm đến, cứ vậy mà tin tưởng vào chân tướng của thế giới, sau đấy bị hệ thống chủ thu hồi.

Lam Ngọc ngồi vắt chân, khẽ nhấp một ngụm cafe, hờ hững nói: “Được tận mắt nhìn thấy bản sao nhân cách của mình thay đổi từng chút một, rồi sao đấy thích một người, đúng là một cảm giác thú vị.”

Mặc dù video của Tinh Mộng có đoạn video tập đầu tiên nhưng cảm giác khi xem phát trực tiếp chắc chắn là khác so với xem video.

...

Những người đã thu hồi được bản sao nhân cách của mình đều tạm dừng công việc trong tay, mở chương trình phát trực tiếp lên.

Phán quan minh tinh Tằng Xán và Bối Gia Viện bước vào thế giới thực tế ảo.

Đếm ngược đến ba giây cuối cùng, ba, hai, một, không.

Buổi phát trực tiếp thứ ba chính thức bắt đầu.

Phòng phát sóng trực tiếp đang tối om tự nhiên sáng lên, như thường lệ mọi người đều ngầm hiểu Tống Sư Yểu là chủ của phòng phát sóng trực tiếp này.

Trên màn hình, một khuôn mặt xinh đẹp quay lại, đập vào mắt của mọi người, người đó chính là Tống Sư Yểu.

Fans của Tống Sư Yểu lập tức la hét.

Tống Sư Yểu trong tập này rõ ràng là khác với hai tập trước, vẻ ngoài của cô hơi thay đổi.

Khuôn mặt vẫn xinh đẹp như vậy nhưng khí chất của cô lại pha thêm nét anh hùng, bên trong đôi mắt đen láy là sự kiên định và sắc bén, mái tóc đen dài buộc cao đuôi ngựa, lộ ra vầng trán đầy đặn mịn màng.

Cô cầm thanh kiếm trên bàn lên, bước ra khỏi phòng, mở cửa, ánh nắng tràn ngập như vùi lấp cả người cô, nhưng cũng giống như dát một lớp vàng lên người. Người xem vô thức nheo mắt lại, giống như sợ nguồn ánh sáng này làm bị thương.

Đến khi camera tự động thay đổi góc quay, mọi người mới nhìn thấy đây là một buổi họp báo tin tức ngoài trời. Vị trí ở ngay bên ngoài cổng lớn của Thái Cực Kiếm Tông.

Vô số các phương tiện truyền thông đang chụp ảnh Tống Sư Yểu, các phòng viên đều rất nóng lòng, trong đầu đã có vô số câu hỏi muốn hỏi, còn có người đang thì thầm với nhau.

“Không ngờ lại xinh đẹp như vậy…”

“Nghe nói người xấu hay làm loạn nhưng cô ta lại là người đẹp hay làm loạn, làm đến mức người khác phải kinh tởm.”

“Chẳng lẽ bởi vì cô ta quá xinh đẹp nên mới dụ dỗ được Kiếm tông lấy ngọn núi của mình ra thế chấp để vay tiền cho cô ta?”

“Đây thật sự không phải là yêu tinh sao?”

“Dù sao cũng là một tai họa.”

“...”

Lúc này Tống Sư Yểu chợt lên tiếng: “Cảm ơn tất cả mọi người đã tới tham gia hội nghị công bố kế hoạch phát triển tương lai của Thái Sơ Kiếm Tông chúng tôi.”

Ở bên dưới có người phụt cười thành tiếng.

Tống Sư Yểu nhìn sang.

Phóng viên kia lập tức lên tiếng rất gay gắt: “Thái Sơ Kiếm Tông vẫn còn kế hoạch phát triển tương lai sao? Tống Sư Yểu, cô không có một chút tính toán nào cho tất cả những gì mình làm à? Bắt đầu từ khi tám tuổi khi cô gia nhập Thái Sơ Kiếm Tông cho đến hiện giờ, mười năm trôi qua rồi, đầu tiên là cô vét sạch tiền của gia đình mình, ba mẹ cô thậm chí đã phải bán biệt thự đi, rồi không hiểu cô lại làm cách gì mà Thái Sơ Kiếm Tông lại đem chính ngọn núi của mình ra để thế chấp vay tiền. Hiện giờ không trả được khoản vay, ngân hàng sắp thu hồi, mấy người sắp bị đuổi ra khỏi nhà rồi. Tương lai, vẫn còn tương lai nào chắc? Cô là thiên tài thiên linh căn, bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển sang một công việc khác, dù đi khỏi đây thì vẫn còn miếng cơm để ăn, nhưng những người khác thì sao đây? Tống Sư Yểu, cô không thấy mình rất vô liêm sỉ à?”

Cư dân mạng xem phát trực tiếp buổi họp báo này trên mạng đều like liên hồi, nói hay lắm! Tống Sư Yểu đúng là vô liêm sỉ, đúng là một cái động không đáy! Xinh đẹp thì đã làm sao? Nhân cách con người như vậy thì xinh đẹp cũng không có tác dụng gì! Cái đẹp đó cứ lộ ra ngoài chút nào thì càng khiến người khác muốn dùng một gậy đánh chết.

/Ù hú???!!!/

/Cô ta! Không! Thành! Thật! Bọn họ vẫn tưởng cô ta là thiên tài thiên linh căn kìa/

/Má, má, má, tập này Tống Sư Yểu vô liêm sỉ quá vậy! Không thành thật thừa nhận mình không phải thiên tài, còn lừa gạt người ta để người ta lấy ngọn núi ra vay tiền cho mình!/

/Không phải chứ, đổi kịch bản khác một cái là Tống Sư Yểu ngỏm củ tỏi luôn à?/

/Ha ha ha lộ ra bộ mặt thật rồi kìa, nếu linh hồn của cô ta thật sự tỏa hương, có sự kiên định vượt xa người thường thì cho dù cho cô ta một hoàn cảnh gia đình thế nào, cô ta đều có thể trở thành người ưu tú và xuất sắc/

Khán giả trong phòng phát trực tiếp bùng nổ, Lương Kiều thoải mái dựa người vào sau ghế.

“Hình như có gì đó là lạ.” Đường Sơn bỗng dưng chau mày, lẩm bẩm một câu.

Lương Kiều nghe vậy cũng nhìn qua, miệng cười nhưng mắt không cười: “Phó đạo diễn Đường, lạ ở chỗ nào?”

Đường Sơn không nói ra được. Lương Kiều lườm anh ta một cái, cảm thấy anh ta không có gì mà cứ cố gây chuyện, muốn tìm cảm giác tồn tại trong nhóm.

...

Trong thế giới thực tế ảo.

Tống Sư Yểu phải đối mặt với vô số những lời chất vấn. Suốt mười năm qua, bởi vì sự tích cực và não tàn tới mức kỳ dị của người nhà họ Tống trên mạng mà tất cả mọi người đều cảm thấy rất khó chịu với cô, nếu như không phải anti thì chính là anti qua đường, không có trường hợp thứ ba.

Vẻ mặt Tống Sư Yểu không hề dao động, cô nâng thanh kiếm trong tay lên, nở một nụ cười nhẹ bẫng: “Tương lai của Thái Sơ Kiếm Tông, của gia đình tôi, tất cả đều nằm ở thanh kiếm này của tôi. Mọi người sẽ mau chóng được nhìn thấy thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.