Cải Thìa, Em Có Sao Không

Chương 14



Edit: Vincent

Beta: Vô Ảnh

Ôn Noãn làm hình dáng bên ngoài sủi cảo trông không đẹp mắt lắm, nhưng bù lại hương vị rất ngon.

Vì vậy, nó làm Lệ Thời Tru nhớ tới một người trong ký ức.

Nếu nhìn kỹ, hai người rất giống nhau.

Cả hai đều lạc quan, đều lương thiện, đều…… không đàng hoàng.

Có lẽ, anh nên bỏ qua mấy chuyện trong quá khứ để sống một cuộc sống mới.

Lệ Thời Tru hơi động lòng, mở ra máy tính, click mở một tệp hồ sơ bí mật.

Đám người Lệ gia kia quả thực rất lắm trò, anh không thèm động vào bọn họ nhưng nhìn đám người đó nhởn nhơ, vui vẻ anh lại thấy ngứa mắt.

Lệ Thời Tru khóe miệng gợi lên một nụ cười nhạt, đem nội dung văn kiện xử lý qua một chút, liền gửi nặc danh cho Cục Cảnh Sát.

………

“Ngày x, tháng x, năm x, Chủ tịch tập đoàn Lệ thị Lệ Diệu Tổ tham ô công quỹ, hối lộ, dùng thủ đoạn bẩn thỉu để chèn ép người dân, phạm nhiều tội danh, bị phạt tù 20 năm trở lên, sẽ có văn bản công bố chính thức.”

Khi tin tức này nổ ra đã khiến Lệ thị chao đảo. Tuy rằng mấy năm nay công ty đã xuống dốc, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, trên mạng khắp nơi đều thảo luận vấn đề này.

Lúc này, không biết từ đâu lại truyền ra tin tức mới, Lệ Diệu Tổ là chạn vương, hại chết vợ cũ, lấy hết tài sản nhà vợ. Lệ phu nhân hiện giờ chỉ là tiểu tam, chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác.

Cho dù muốn chặn lại những tin tức này đã quá muộn, những lượt chia sẻ và bình luận nhiều không kể xiết, thiếu chút nữa đem mười tám đời tổ tiên của Lệ Diệu Tổ lên để bàn luận.

[666, Lệ Diệu Tổ quả là tra nam điển hình, không chỉ hại chết vợ cũ, còn chiếm tài sản nhà vợ, khiến cha mẹ vợ tức chết. Người như vậy sao có thể sống sung sướng, nhởn nhơ ngoài pháp luật chứ.]

[Khó trách hồi xưa ông ta chỉ là một người đàn ông nghèo kiết xác làm sao có thể giàu lên nhanh được như vậy, thì ra là dẫm đạp lên gia đình vợ để trở nên giàu có.]

[Chậc chậc chậc, cho nên nói, phụ có thể trèo cao nhưng ngàn vạn lần không thể gả thấp. Vợ cũ của Lệ Diệu Tổ chính là ví dụ điển hình.]

[Lầu trên suy nghĩ cực đoan quá, Lệ Diệu Tổ chỉ là trường hợp đặc biệt. Còn rất nhiều người đàn ông tốt, bọn họ sẽ cùng vợ đồng cam cộng khổ, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia.]

[Ha ha.]

[Chỉ dám cười, không nói lời nào.]

[Ha ha a ^_^]

Dựa trên những tin tức của Lệ Diệu Tổ, quần chúng hóng dưa bàn luận rất sôi nổi, còn kéo theo chuyện yêu đương, dựng vợ gả chồng sau này, mỗi người một ý kiến làm phần bình luận trở nên hỗn loạn.

Nhưng những điều này cũng không ảnh hưởng việc bọn họ mắng chửi tiểu tam.

Sau khi Lệ Diệu Tổ bị bắt, tài sản bị tịch thu, vợ của Lệ Khi Toàn và Lệ Khi Uy lần lượt ly hôn, còn dẫn theo con rời đi.

Hai người đàn ông ở căn nhà quạnh quẽ, ôm nhau mà khóc, trong lòng oán giận người mẹ là tiểu tam của mình.

Nếu mẹ bọn họ không phải là tiểu tam, không chen chân vào gia đình người khác, bọn họ sẽ không lâm vào cảnh ngộ này.

Ba mẹ con đều oán trách và chửi bới, vì một chút việc nhỏ mà đánh nhau, nhưng không ai chịu nhường ai nên chỉ có ba người hành hạ lẫn nhau.

Mấy tin tức này, Lệ Thời Tru nghe qua liền quên. Mỗi ngày đều cùng “tiểu bảo mẫu” thân mật.

Hừm, đây là suy nghĩ của một mình anh, cô gái ngốc kia chắc không bao giờ nghĩ đến chuyện đó mất.

Nhưng mà chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới.

Sự việc của Lệ Diệu Tổ vừa mới qua thì tập đoàn Ôn thị Ôn Triển cũng bị người nào đó bới móc ra những vết nhơ.

Mấy blogger có tích xanh chia sẻ rầm rộ, vài người chia sẻ lại còn kèm thêm dòng chữ ‘666’ (Quá trâu bò).

Quần chúng ăn dưa vì hiếu kỳ nên bình luận rất sôi nổi.

[ĐM!]

[ĐM ĐM]

[Đừng chửi tôi là người vô văn hóa, bây giờ tôi chỉ muốn nói một câu. ĐM.]

[Thật ra, Lệ Diệu Tổ và Ôn Triển là anh em cùng cha khác ông nội.]

[Cùng cha khác ông nội, ha ha ha ha ha ha ha ha ha.]

[Những con quạ trên thế giới đều màu đen, và những người đàn ông trên thế giới cũng như vậy, đều là tra nam.]

[Lầu trên, không thể đánh đồng đàn ông chúng tôi được.]

[Tôi nói anh sao, tra nam.]

………

Trên mạng ồn ào huyên náo, Lệ Thời Tru muốn không để ý đều không được, nhưng anh vẫn nhạy bén phát hiện chuyện này là có người đứng sau chỉ đạo.

Sau đó anh liền tra được là người của Hứa gia. Ôn Noãn vậy mà rất thân với nhà ngoại.

“Hiện tại tôi rất có hứng thú với chuyện này, cũng không ngại đợi lâu.” Lệ Thời Tru đóng máy tính, đứng ở cửa sổ sát đất hướng mắt nhìn ra bên ngoài.

Đã lọt vào tầm ngắm của anh, đừng hòng chạy thoát.

Chuyện này, Lệ Thời Tru không tính nhúng tay vào, nhưng lại đem Ôn Noãn giấu đi.

Hứa gia bên này không tìm thấy người, đều hoảng hốt, lo lắng, bác cả Hứa gọi điện thoại cho con gái Hứa Mộng đang làm cảnh sát hỗ trợ tìm Ôn Noãn.

Cùng lúc đó, Ôn Triển gọi điện thoại uy hiếp Hứa Gia Thu, ông ta nói Ôn Noãn đang nằm trong tay ông ta, làm Hứa gia không dám manh động.

Mọi việc ngày càng trở nên phức tạp.

Không ngờ lúc này, trên mạng lại lộ ra tin tức của Ôn Noãn, cùng với những chuyện cô đã trải qua trong quá khứ. Đã từng bị mẹ kế tra tấn, đánh đập, còn bị đứa em gái cùng cha khác mẹ bắt nạt, bạo lực học đường.

Người qua đường: Đây là việc mà con người làm ư??

Có những tin tức này, hơn nữa còn bị Hứa gia cố tình chèn ép, cố phiếu của Ôn thị dần xuống dốc không phanh.

Rất nhiều nhân viên từ chức đi ăn máng khác.

Ôn Triển bị làm cho tức đến nỗi ngất xỉu phải nhập viện, ông ta nằm ở trên giường bệnh kêu gào: “Ôn Noãn đâu, cái con nha đầu chết tiệt kia đâu, còn không mau bắt nó tới đây.”

Mẹ kế cũng ráo riết đi tìm Ôn Noãn để bắt cô giải thích, vẻ ngoài hiền lương thục nữ của bà ta sắp không giữ nổi nữa rồi.

Nhưng mà, bọn họ tìm không ra.

Ôn Triển nổi trận lôi đình: “Tại sao lại không thấy, người sống sờ sờ sao nói biến mất là biến mất được.”

Mẹ kế cúi đầu không nói lời nào, nhưng trong ánh mắt đều hiện lên vẻ ghét bỏ.

Con gái ruột của mình còn không dạy bảo được bây giờ quát ai.

Nhưng bà ta không dám nói, bà ta chỉ còn mỗi Ôn Triển để dựa vào.

Mấy ngày nay Ôn Lăng sống cũng không được tốt, lúc đi ra ngoài, mọi người đều dùng ánh mắt khác thường để dò xét, còn chỉ chỉ trỏ trỏ. Bạn bè trước kia cũng không để ý tới cô ta nữa, bây giờ cô ta đã bị mọi người cô lập.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.