Cảm Ái

Chương 7



’Chào năm học mới, chào những bạn học sinh mới....’’ câu hát của mẹ nó cứ ngân vang mãi trong ngày tựu trường. Như một đứa trẻ thơ, dù biết con gái không thích nhưng người mẹ 32 tuổi này vẫn chạy quanh làm trò chọc cười nó.

- Mẹ.... thôi đừng hát nữa đi!

- Nào. Mời bạn Nghiên Hy vào bàn ăn sáng rồi đích thân ta sẽ đưa tiểu thư tới trường.

- Con lớn rồi mẹ...

- Biết yêu chưa mà đòi lớn. Bằng tuổi con, ta đã lấy chồng rồi nghe chưa?

- Haizz không thể hiểu nổi tại sao ngày xưa nhà mình lại tảo hôn chứ?

- Thôi nàng ơi, tình yêu như món quà......

- MẸ, con xin mẹ

- Mà mẹ nghe nói, hôm nay có ca sĩ về trường con à. Ai nhỉ? Ai nhỉ? M.... gì nhỉ?

- Mgi! 

- À đúng rồi, ta sẽ xin ở lại xem.

- Xin là sao? mẹ được mời mà?

- Mời? Có ai thông báo sao?

- À, con chưa đưa giấy mời cho mẹ, hazzz. Người đóng góp 50% kinh tế cho việc xây trường sẽ được tham dự mọi lễ khai giảng.

- Hay quá....- mẹ nó nhảy cẫng lên

Thật không biết trong nhà này, ai mới là trẻ con?

Nó cùng phu nhân tới trường. Một thảm đỏ trải dài ra, đón các vị khách quý. Nhưng nó chọn cách đi cửa sau để tránh sự soi mói.

Vào đúng là oan gia,, nó lại gặp Mgi lần thứ hai- một idol đi cửa sau.

- Con bé kia, mau tránh ra. – quản lý dữ dằn nói

Nó chẳng nói chẳng rằng, đứng xê sang một bên, ngườm cả đoàn người hộ tống.

Lễ khai giảng diễn ra như bình thường, chỉ là nó không có ai để nói chuyện, tay nó lúc nào cũng bấm bấm cái điện thoại chơi game, rồi nghe nhạc.

Màn văn nghệ đặc sắc nhất- màn trình diễn của idol Mgi. Trường học này bỗng nhiên biến thành cái quán bar từ khi nào không biết. Có người còn la hét, gào thét, đòi rụng trứng với con người đang múa may quay cuồng kia.

Chẳng hay ho gì cả...

( mong các bạn đóng góp ý kiến)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.