Cạm Bẫy Hôn Nhân

Chương 9: Giả bộ hạnh phúc



Tả Tình Duyệt ký tên xong, từ đầu đến cuối vẫn không biết văn kiện rốt cuộc là cái gì, cũng không kịp suy nghĩ nữa, liền bị Cố Thịnh kéo cổ tay, lôi xuống xe, điều này làm cho Tả Tình Duyệt cả kinh, áo có chút xốc xếch, theo bản năng đưa tay muốn sửa sang lại y phục.

"Vợ à, để anh giúp em!" Cố Thịnh nở nụ cười. Mới vừa rồi còn không để ý đến ý nguyện của cô, thô bạo cởi quần áo của cô, giờ phút này lại dịu dàng thay cô sửa sang trang phục, khiến Tả Tình Duyệt một hồi hôn mê.

Cô hoa mắt sao? Sao lại thấy hình ảnh Cố Thịnh của mấy ngày trước?

Cố Thịnh hướng về phía cô, đáy mắt mang theo một tia tà ác, nhưng cũng nhanh chóng biến mất, lại không tránh được ánh mắt của Tả Tình Duyệt. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Ánh đèn flash chiếu tới, Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, nhận thấy cách đó không xa có mấy phóng viên đang hướng về phía bọn họ chụp hình, nhớ tới hành động của Cố Thịnh, nhất thời hiểu ra!

Cố Thịnh mặc dù không là phải là nhân vật nổi bật của làng giải trí, nhưng lại là tâm điểm của giới truyền thông. Với vẻ ngoài anh tuấn, chỉ cần là chuyện liên quan đến anh, phần lớn cũng sẽ lên trang đầu, hôn lễ của bọn họ mấy ngày trước cũng rất được truyền thông chú ý.

"Em xem em, tóc cũng rối loạn!" Cố Thịnh sắm vai một người chồng yêu thương vợ, dịu dàng vén lại mấy sợi tóc cho cô, giọng nói ngọt ngào khiến khóe miệng Tả Tình Duyệt nhếch lên châm chọc, lại thấy anh cúi người bên tai cô, nhẹ nói, "Ngoan ngoãn nghe lời, đừng trưng ra khuôn mặt như đưa tang thế, cứ như bị ngược đãi, tôi muốn giới truyền thông thấy cô hạnh phúc, diễn trò đối với cô mà nói, chẳng phải là chuyện rất dễ dàng sao!"

Cười hạnh phúc? Mấy chữ này như một cái búa giáng vào lòng Tả Tình Duyệt, cô hôm nay còn có thể gọi là hạnh phúc?

"Tổng giám đốc Cố, anh cũng sợ gièm pha sao?" Tả Tình Duyệt cười khẽ một tiếng, nhìn chằm chằm vào mắt của anh, nếu như đây là ý anh muốn, cô sẽ nắm chắc lấy.

Cố Thịnh nhàn nhạt nhếch miệng, "Gièm pha? Này, đừng hòng giở trò với tôi, cô chơi chẳng lại tôi đâu, suy nghĩ đến ba mẹ của mình đi, tôi đã có khả năng cứu vớt công ty của ba cô, cũng có thể cho nó rơi vào nguy cơ lần nữa, cô là người phụ nữ thông minh, cho nên, cô nên biết làm như thế nào chứ!"

Hai người giằng co, thân thể khẽ kề nhau, ở trong mắt người ngoài, lại nhìn ra một đôi vợ chồng ân ái, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, những ký giả kia nhanh chóng giương máy lên, trong lòng may mắn, ngày mai lại có hàng tít cho trang đầu, không hề phát hiện cơn sóng nhỏ giữa hai người.

Tả Tình Duyệt thừa nhận bị anh ta uy hiếp, cô rất muốn hung hăng tát một cái lên khuôn mặt tươi cười của anh, đánh rơi tự tin trong mắt anh. Nắm chặt tay thành nắm đấm, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đau đớn, không cam lòng.

Cô có thể làm gì? Cô không hoài nghi lời anh nói chút nào, anh quả thật có năng lực nắm quyền sinh sát của cả một công ty lớn!

Chậm rãi nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, một giây kế tiếp, khi cô mở mắt ra, trên mặt của cô nổi lên vẻ tươi cười, vươn ra khỏi lồng ngực của Cố Thịnh, dịu dàng ôm cánh tay của anh, khi thấy cảnh tượng quen thuộc trước mắt, cô lại ngẩn ra một lần nữa.

Nơi này không phải nơi nào khác, mà là bên ngoài nhà cô!

Anh mang cô đến đây làm gì?

"Vợ à, chúng ta nên tiến vào, ba mẹ đang sốt ruột chờ lâu rồi!" Cố Thịnh nhếch miệng, nắm cả bả vai của cô, hai người như một đôi vợ chồng son, hướng cửa lớn đi tới.

Trong phòng khách nhà họ Tả, Tả Tình Duyệt nghiêm chỉnh ngồi ở trên ghế salon, mà người đàn ông bên cạnh ôm lấy cô, cầm tay cô tay vuốt ve, thỉnh thoảng ở bên tai cô nhẹ giọng nói nhỏ mấy câu, đều là giọng nói lạnh lùng, nhưng trên mặt anh vẫn mang theo nụ cười. Tả Tình Duyệt cũng không khỏi thoát khỏi uy hiếp của anh, ở trước mặt cha mẹ biểu hiện hạnh phúc, hành động của hai người, trong mắt người nhà, nghiễm nhiên là một đôi vợ chồng son hạnh phúc tràn đầy.

Tả Phong cũng hài lòng gật đầu, vốn trong lòng có chút áy này đối với Tả Tình Duyệt, giờ phút này nhìn bọn chúng ân ái, cũng lập tức tiêu tán, không chỉ có như thế, trong lòng ông càng cao hứng, có Cố Thịnh này làm con rể, công ty của ông nhất định tiền đồ sáng lạn.

Bà Tả cũng cười, vốn cho là, con gái của bọn bọ không thể khống chế người đàn ông này, nhưng thấy Cố Thịnh đối với con gái biểu hiện tỉ mỉ cùng yêu mến, trong lòng bà cũng nhẹ đi không ít, chỉ duy nhất một đôi mắt bốc hỏa, từ đầu đến giờ đều để ý nhất cử nhất động của đôi vợ chồng son, Tôn Tuệ San.

Tại sao Tả Tình Duyệt tốt số như vậy? Có thể gả cho người đàn ông hoàng kim, ưu tú như thế, sao cô lại không thể?

Trên thực tế, khi cô lần đầu tiên nhìn thấy Cố Thịnh, cũng đã bị anh hấp dẫn, nhưng trong mắt người đàn ông này lại chỉ nhìn thấy Tả Tình Duyệt!

Ánh mắt rơi vào dấu hôn trên cổ Tả Tình Duyệt, ánh mắt Tôn Tuệ San bỗng chốc chấn động, trong lòng nổi cơn ghen tỵ, Cố Thịnh thương yêu Tả Tình Duyệt đến thế sao?

"Con đi toilet một chút!" Nhìn mọi người, nụ cười trên mặt Tả Tình Duyệt cũng cứng lại, cô muốn nhanh chóng rời khỏi bầu không khí này.

Không đợi Cố Thịnh đồng ý, Tả Tình Duyệt lập tức đứng dậy, nhưng bởi vì cử động mạnh, khiến cho giữa hai chân của cô khó chịu, trong đầu lại hiện ra những hình ảnh thống khổ kia, thân thể không khỏi ngẩn ra.

"Thế nào? Không thoải mái sao?" Tôn Tuệ San nhận thấy được sự khác lạ của cô, quan tâm hỏi.

"Không! Không có... Em rất khỏe!" Tả Tình Duyệt làm sao có thể để cho người khác biết, nhất thời thấy lúng túng, đi nhanh như muốn trốn khỏi đại sảnh, mà cô lại không biết tư thế mình đi bộ cũng đã tiết lộ bí mật của cô rồi.

Trong mắt Tôn Tuệ San ngưng đọng lại, cô không phải ngu ngốc, mới vừa rồi nhìn Tả Tình Duyệt đi không được tự nhiên, rõ ràng chính là hoan ái quá độ, trong lòng ghen tỵ càng thêm nồng đậm. Tại sao Tả Tình Duyệt có thể lấy được người đàn ông tốt như vậy?

Ánh mắt chuyển sang Cố Thịnh, vừa lúc anh cũng ngẩng lên, trong lòng cô bỗng chốc ngẩn ra, giống như là có cái gì đó từ trong đáy lòng tràn ra.

Cố Thịnh cùng Tả Phong hàn huyên mấy câu, hồi lâu cũng không thấy Tả Tình Duyệt trở lại, trong lòng biết người phụ nữ này nhất định là đang trốn anh, khóe miệng khinh thường, ánh mắt lóe lên, "Con đi đến phòng Duyệt Nhi xem một chút, khi nào cô ấy trở lại, làm phiền mọi người nói cho cô ấy biết, con ở trong phòng đợi!"

"Được, được, được! phòng của Duyệt Duyệt ở lầu hai bên trong cùng đó!" Bà Tả ân cần nói, bà bây giờ là mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích!

"Dì, con dẫn em rể đi!" Tôn Tuệ San to gan mở miệng, giọng nói hào phóng làm cho người ta không cảm thấy có chút đường đột nào.

Cố Thịnh ánh mắt lóe lên, cũng không cự tuyệt, "Làm phiền chị!"

Tôn Tuệ San dẫn Cố Thịnh đến phòng, cũng không rời đi, thật vất vả để cho cô bắt được cơ hội có thể ở cùng một chỗ với người đàn ông này, cô dĩ nhiên sẽ không bỏ qua!

Không chỉ như thế, cô còn phải lợi dụng cơ hội khó có được này, tỏ rõ lòng mình với anh! Cô muốn câu dẫn người đàn ông này, dù anh có là em rể của cô cũng mặc!

Mới tới cửa, Tôn Tuệ San liền từ phía sau ôm lấy hông của Cố Thịnh, nhất thời trong lòng kích động, khát vọng nói, "Cố Thịnh, em thích anh!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.