Cạm Bẫy Ngọt Ngào Của Tổng Tài

Chương 39: Chương 39





Bạc Diễn Thần không mang ý tốt cười một cái: “Cho em cũng được, lát nữa say thất thân đừng trách tôi.”
Lê Hân Đồng cả mặt mộng bức: “Thất thân, ai lại có gan lớn như vậy.” Có anh ở đây ai dám chạm đến cô.
Bạc Diễn Thần nhịn cười nói bên tai cô: “Tôi nè.”
Nửa ngày Lê Hân Đồng mới phản ứng lại, nhẹ véo anh một cái.

ở trong một góc của sảnh tiệc cỏ một đôi mắt đố kị đang nhìn hai cử chỉ thân mật của hai người.
Bạc Cảnh Hiên thật sự không dám tin
vào mắt mình.

Lê Hân Đồng sao lại ở
Bạc Diễn Thần không mang ý tốt cười một cái: “Cho em cũng được, lát nữa say thất thân đừng trách tôi.”
Lê Hân Đồng cả mặt mộng bức: “Thất thân, ai lại có gan lớn như vậy.” Có anh ở đây ai dám chạm đến cô.
Bạc Diễn Thần nhịn cười nói bên tai cô: “Tôi nè.”
Nửa ngày Lê Hân Đồng mới phản ứng lại, nhẹ véo anh một cái.

ở trong một góc của sảnh tiệc có một đôi mắt đố kị đang nhìn hai cử chỉ thân mật của hai người.
Bạc Cảnh Hiên thật sự không dám tin

vào mắt mình.

Lê Hân Đồng sao lại ở
cùng một chỗ với chú nhỏ của anh ta.
Người phụ nữ này không phải mới ra tù mấy ngày trước sao? Bạc Diễn Thần vẫn luôn ở nước ngoài, nửa năm trước mới về nước, hai người họ căn bản không thể có giao thoa.
Huống hồ ngày đầu tiên Lê Hân Đồng ra tù là về căn cứ tình yêu của bọn họ chứng minh cô ta về tìm mình.
Nhưng nhìn cử chỉ thân mật của bọn họ, quan hệ chắc chắn không bình thường, chẳng lẽ mới kéo được quan hệ trong hai ngày nay.

Trong đầu Bạc Cảnh Hiên rất hỗn loạn.
Nhìn thấy Lê Hân Đồng như chim nhỏ dựa người vào Bạc Diễn Thần, vẻ mặt còn xấu hổ, ngọn lửa ghen tuông trong lòng anh ta càng ngày càng lớn.
Cô vẫn là vị hôn thê của anh ta lại 8 người đàn ông khác công khai khanh khanh ta ta.

Rõ ràng là cho anh ta đeo nón xanh, đúng là làm phản rồi.
Cho dù là người phụ nữ anh không cần cũng không cho phép người đàn ông khác dành mất.

Cho dù người đàn ông này là chú nhỏ của anh ta.
“Cảnh Hiên, anh làm sao thế?” Lê Tiêu Tiêu vừa đi nhà vệ sinh về thì thấy người đan ông đang uống rượu không vui ở trong góc sảnh tiệc.
Bạc Cảnh Hiên không kiên nhẫn nhìn cô ta một cái, đến trả lời cũng lười nói.

Lê Tiêu Tiêu không vừa ý bĩu môi, tiến gần chỗ anh ta, dán người vào lòng, không ngừng dùng chỗ mềm mại trước ngực cọ cánh tay anh ta, một tay còn lại ở trước ngực Bạc Cảnh Hiên vẽ vòng tròn trêu trọc mà trượt xuống.

Ánh sáng chỗ góc có chút tối, không ai chú ý hành động của bọn họ.
Nếu như là lúc trước Lê Tiêu Tiêu dụ dỗ anh ta như thế.

Anh ta nhất định kéo Lê Tiêu Tiêu đi hoặc là trong xe hoặc là trong nhà vệ sinh áp đảo phát tiết một trận.
Nhưng hôm nay không biết tại sao, bên dưới lại một chút cũng không có phản ứng.

Ánh mắt anh ta khóa chặt trên người Lê Hân Đồng, không ngờ trông cô gầy mà thân hình lại đẹp như vậy.

ở bên nhau ba năm anh ta lại không hề phát hiện.
Lê Hân Đồng rất trạch*, yêu đương ba năm, cơ hồ chưa một lần nào cùng anh ta đi kiểu tiệc tối như thế này.

Cho nên Bạc Cảnh Hiên chỉ nhìn thấy một mặt lúc cô ở nhà.
(*) tuýp người thích ở nhà hơn là ra ngoài
Bình thường cô thích thiên về mặt mộc, mặc trang phục freeszie rộng rãi.

Mặc dù lúc đi làm cũng là một thân trang phục công sở, một người phụ nữ mới hai mươi mà trang điểm như ba mươi tuổi.
Lâu dần, Bạc Cảnh Hiên nhìn cũng ngấy ròi.

Chịu không nổi nhất chính là Lê Hân Đồng luôn giữ mối quan hệ
yêu đương đơn thuần với anh ta..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.