Cầm Đế

Chương 194: Thiên Thao Bạo Diệt Sát, Thương Hải Lão Long Ngâm



Mênh mông đấu khí màu vàng trong nháy mắt tràn ngập trong đám cung tiễn thủ của đối phương trong khi bọn họ còn chưa phát ra lần công kích nào cả, năm trăm Đông Long chiến sĩ đều đã trèo lên trên các nóc nhà.

Cùng lúc đó, một tiếng rống giận dữ đồng thời vang lên, quang mang khổng lồ màu vàng trong khoảnh khắc bao phủ trên người tất cả Cầm Thành chiến sĩ, ngay cả Đông Long chiến sĩ đang hành động cũng bị quang mang màu vàng này bao quanh, đó là rít gào ma pháp của Lợi Trảo Đức Lỗ Y, trải qua rít gào ma pháp tẩy lễ, mỗi một chiến sĩ Cầm thành trên người đều được bao phủ một tầng hào quang màu vàng, làm lực công kích của bọn họ càng thêm kinh khủng.

Sau khi rít gào, thân thể Lợi Trảo Đức Lỗ Y đã biến thành cự hùng, nhìn qua thân hình bọn họ mặc dù cũng không kinh khủng như Bỉ mông cự thú, nhưng thân cao hơn sáu thước thì cự hùng chiến sĩ trước mặt binh lính cũng rất là kinh khủng.

Trong thời gian hai tháng huấn luyện binh chủng phối hợp lúc này hoàn toàn biểu hiện lợi ích, Lợi Trảo Đức Lỗ Y sau khi rít gào liền biến thân rồi lập tức chia làm hai nhóm chừa một đường ở giữa.

Cùng với Lợi Trảo Đức Lỗ Y phát động thì Ác Điểu Đức Lỗ Y cũng đồng thời bay lên, nhưng bọn họ chỉ phi hành trong chốc lát, sau khi bay lên trong nháy mắt đi tới phía trước Cầm Thành quân đoàn, đem Toàn phong ma pháp phóng thích ra, ba trăm Ác Điểu Đức Lỗ Y đồng thời phát động, ba trăm Toàn phong ma pháp hình thành một vách bình phong thật lớn che chắn phía sau cho Cầm Thành chiến sĩ, khiến cho địch nhân ở phía sau và hai bên trong thời gian ngắn rất khó tấn công được.

Trong khi đội quân của Cầm Thành hoàn thành các động tác này, địch nhân của bọn họ cũng đã phản ứng, Hi Nhĩ Đặc phẫn nộ thét lên một tiếng ra lệnh, vô số cung tiễn như mưa hướng Cầm Thành chiến sĩ mà xạ tới.

Tiếng rống giận lại vang lên, lúc này là đến từ Cách Lạp Tây Tư, vốn gã này tiến vào một tòa thành thị chỉ vì cần ăn uống,nên khi tiến vào Pháp Đế Duy Tư thành chỉ để ăn nhiều, nhưng nào ngờ lại tiến vào vòng vây của địch nhân, kết quả làm hắn cực kỳ phẫn nộ, ai dám ngăn cản Chiến Tranh Cự Thú ăn cơm là địch nhân lớn nhất của hắn. Thân thể to lớn bắt đầu di động, hắn mặc kệ con đường phía trước nhỏ hẹp vẫn hướng phía trước phóng đi.

Lợi Trảo Đức Lỗ Y xẹt ngang Cách Lạp Tây Tư ra phía sau. dựa theo nhiệm vụ của binh chủng phối hợp, bọn họ phải bảo vệ đơn vị công kích xa là Thụ Yêu Đức Lỗ Y và Ác Điểu Đức Lỗ Y có lực công kích yếu hơn.

Khi Lợi Trảo Đức Lỗ Y lui về phía sau, và Cách Lạp Tây Tư vọt tới phía trước,vị Chiến Tranh Cự Thú này lập tức biến thành mũi nhọn của Cầm Thành quân đội.

Trên nóc nhà hai bên, quang mang màu vàng tràn ngập vào Phật La nhân, màu vàng đấu khí yểm trợ cho bọn họ tiến tới. Đông long chiến sĩ mặc áo giáp nhẹ, nhưng đấu khí của bọn họ đủ để ngăn cản cung tên bắn về phía mình, tay trường kiếm trong vung lên, bất luận là vũ kỹ bốn tông hoặc kiếm pháp tông, đều là giết chóc tới cực hạn, vô số máu tươi từ bốn phía bắn ra, năm trăm Đông Long chiến sĩ cường đại trước tiên đem mấy trăm danh cung tiễn thủ ở các phòng ốc phụ cận thanh trừ đi.

"Cách Lạp Tây Tư, toàn lực phát động."

Diệp Âm Trúc đang ngồi ở trên lưng Cách Lạp Tây Tư quát lạnh một tiếng. Cùng lúc đó, hắn đã thu hồi Áo Cổ Tư Đô kiếm đổi thành Khô Mộc Long Ngâm cầm.

Cách Lạp Tây Tư ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, chạy như điên. hai chân đồng thời nhảy lên rồi ầm ầm hạ xuống, đây là chiến tranh tiễn đạp là sở trường của hắn.

Đây chính là lần đầu tiên Cách Lạp Tây Tư tại bên trong một thành thị thi triển kỹ năng kinh khủng này. Khi hắn rơi xuống mặt đất thì lực đạo khổng lồ đã đánh sâu vào làm phía trước mặt hắn lan tràn xuất hiện một màn kinh khủng. Pháp Đế Duy Tư thành phảng phất trải qua một trận động đất, ở ba phía trước mặt, phòng ốc đều biến thành các mảnh nhỏ, khi Cách Lạp Tây Tư khi nhảy lên đã nhảy vào trọng kỵ binh quân đoàn của Phật La, mà hiện tại trước mặt hắn chỉ là một khoảng trống có chiều dài hơn năm trăm thước, công trình trong hai ngàn thước đều tan tành.

Không sai, đây là uy lực của chiến tranh tiễn đạp, cũng là sự kinh khủng của Chiến Tranh Cự Thú, ngay cả Diệp Âm Trúc cũng giật mình, chỉ một đòn này của Cách Lạp Tây Tư ít nhất có thể giết chết năm ngàn binh lính phật la nhân, hơn nữa là một đòn dùng để phòng ngự cho bản thân và phá vòng vây binh lính của địch nhân.

" Phòng ngự."

Hy Lạp Lý trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này, Cầm Thành chiến sĩ phát động thật sự quá nhanh, không cho bọn hắn có cơ hội phản ứng, Cách Lạp Tây Tư đã triển khai trùng phong khi hắn phát ra Chiến Tranh Tiễn Đạp trong nháy mắt làm cho bảy đầu cự long giữa không trung cơ hồ đồng thời run rẩy, trước tiên chúng liền bay cao lên, sợ năng lượng kinh khủng tác động đến. Đây là uy áp thần thú, con đường phía trước đã được mở, đi theo sau lưng Cách Lạp Tây Tư là Bỉ mông cự thú cũng triển khai trận hình của bọn họ, đối mặt với đông đảo địch nhân, đối với Bỉ mông cự thú mà nói, muốn có hiệu quả cao, thì thú tính phải tăng lên. Đầu tiên, bọn họ tiến vào trạng thái cuồng hóa, một trăm tấc lợi trảo mọc ra, đi đi theo sát lưng Cách Lạp Tây Tư.

Diệp Âm Trúc trong lòng cũng không có gì sợ hãi, lúc trước chỉ có hắn và Tử nhảy vào giữa vạn quân, mà bây giờ bên người hắn còn có mấy ngàn Cầm Thành cường giả. Mười lăm vạn đại quân là có thể trở ngăn trở chúng ta hay sao? Không thử làm sao biết.

Thân ở trong tuyệt cảnh ngược lại làm cho chiến ý kích phát trong nội tâm Diệp Âm Trúc. Cường thế lực lượng trước tiên bộc phát ra, ánh mắt hắn trở nên cực kỳ lạnh lẽo, ngồi ở trên lưng Cách Lạp Tây Tư, tùy ý cho Cách Lạp Tây Tư di động, hắn vẫn vững như thái sơn, đồng thời hai tay hắn cũng bắt đầu động.

Diệp Âm Trúc cầm Khô Mộc Long Ngâm cầm có màu vàng, hoa văn trên thân cầm lộ rõ vẻ đặc dị, mặc áo trắng, tóc đen, cổ cầm, cho dù ở giữa vạn quân, vẻ nho nhã của hắn dường như không bị chung quanh làm ảnh hưởng.

"Ái ái đông phong hàn, lang lang hoàn bội âm. Thiên thao bạo diệt sát, thương hải lão long ngâm."

bốn câu ngâm xướng trầm trầm phát ra, thậm chí ngay cả Bỉ mông cự thú phía sau Cách Lạp Tây Tư đều cũng không nghe được rõ ràng, nhưng ngay khi hắn ngâm bốn câu này thì tổng cộng bảy đạo quang hoàn màu tím phiêu nhiên hiện ra, hướng bảy đầu cự long trên bầu trời bay đi.

Đối mặt với chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư chiến tranh tiễn đạp, nếu ngươi không sợ thì đó tuyệt không phải loài người.

Bất luận là Phật La binh lính hay là Ba Bàng, Lam Địch Á Tư, bọn họ dù sao cũng là loài người, mắt nhìn thấy trước mắt kiến trúc to lớn và bọn họ đồng bọn bị biến thành phế hư, quân lính bên ngoài làm sao có gan vọt tới trước được?

Giữa không trung, bảy đầu cự long và long kỵ tướng trên lưng vừa mới kịp phản ứng thôi thì bảy đạo quang hoàn màu tím đã phiêu nhiên bay tới, không đợi long kỵ tướng ra lệnh công kích, long kỵ bọn họ đã đem thổ tức điên cuồng phun ra. Cự long đã cảm giác được năng lượng màu tím bao hàm kinh khủng như thế nào rồi.

Tử cũng giống như Diệp Âm Trúc, cũng lẳng lặng ngồi ở trên lưng Cách Lạp Tây Tư, cũng không có tham dự tới chiến tranh, thông qua linh hồn liên lạc, hắn rất rõ ràng nhiệm vụ của mình là gì.

Diệp Âm Trúc tám ngón tên hai tay đồng thời phát động, một chuỗi âm thanh lạnh lẽo tràn ngập sát khí, tiếng đàn từ tay hắn phiêu sái ra, mỗi âm phù đơn giản nhưng lúc này như là tiếng gầm của cự long, bay trong không trung, tiếng đàn chỉ có hắn cùng với vật trên không trung bị bảy đạo quang hoàn màu tím bao phủ mới có thể nghe được.

Bảy đạo thổ tức điên cuồng phún thổ ra cùng bảy đạo quang hoàn màu tím tiếp xúc thì một màn kỳ dị xuất hiện, quang hoàn màu tím có năng lượng công kích rất kinh khủng, cho dù là thổ tức của Cửu cấp cự long cũng không ảnh hưởng tới nó một chút nào, nương theo thổ tức đánh xuống dưới mặt đất, làm ngộ thương nhiều binh lính Phật La, bảy đạo quang hoàn màu tím cũng bao phủ trên thân thể bảy đầu cự long.

Cầm khúc, đó mới là năng lực mạnh nhất của Diệp Âm Trúc có được, chức nghiệp thật sự của hắn chính là thần âm sư, hoặc nói cách khác là một gã cầm ma pháp sư. Từ Mễ Lan tới Phật La, hắn không một lần có thể tĩnh hạ tâm để đạn tấu cầm khúc, lúc này bị vây giữa vạn quân Diệp Âm Trúc lại diễn tấu. Bởi vì bên cạnh hắn còn có đồng bọn, có thể bảo vệ cho hắn.

Tử tinh màu tím nhạt từ trên người Tử lan tràn ra, hình thành tấm chắn thật lớn ngăn trở cho thân thể hắn và Diệp Âm Trúc, bất luận chung quanh cung tiễn có bay tới mạnh mẽ và nhiều như thế nào cũng không thể làm cho bề mặt tấm chắn lưu lại một chút dấu vết.

Lưỡng đạo tử quang từ đôi mắt đen của Diệp Âm Trúc xạ ra, không có dĩ vãng, chỉ có trong suốt và ưu nhã, trong hiện ra vẻ lạnh lẽo và giết chóc.

Như Áo Lợi Duy Lạp tự than lúc trước, trong đại cục mà xem, Cầm Thành không có ai có thể so sánh với Diệp Âm Trúc, từ đầu trận chiến này hắn đã quyết định hành động của mình, chỉ có đem bảy đầu cự long trên không hoàn toàn hủy diệt, đoàn người Cầm Thành mới có cơ hội toàn thân trở ra. Nếu không, bảy đầu cự long một người tới sẽ là một cái cấm chú, Bỉ mông cự thú và Tử Thần Long Lang kỵ binh có lẽ có thể ngăn cản nổi, nhưng những người khác thì sao? Sợ rằng cũng rất khó sống sót, cho nên, khi Cách Lạp Tây Tư phát ra uy áp, hắn cũng dùng một khúc cầm đã từng cứu lại Cầm Thành " Long Tường Thao " cũng đã vang lên.

Tử cấp thất giai, đối với Diệp Âm Trúc mà nói, chính là Tử Vi Cầm Tâm thất giai, cũng là Sát Lục cầm tâm thất giai. Từ khi đạt tới tử cấp cao giai này, đây là lần đầu tiên hắn thi triển ra uy lực cầm khúc của mình. Ngay cả hắn cũng không biết Sát Lục cầm tâm thông qua "Long Tường Thao" để thi triển sẽ sinh ra kinh khủng như thế nào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Một vòng quyển mênh mông quang mang màu tím từ trên người Diệp Âm Trúc bộc phát ra, tụ lại thành bảy cột sáng phân biệt cùng bảy đạo quang hoàn màu tím trên không trung quấn quanh bảy đầu cự long có sự liên hệ, khi dùng mênh mông cầm khúc, hắn cũng dùng Thần Âm Quang Hoàn, có tác dụng chỉ làm cho bảy đầu cự long này nghe được mà thôi.

Không phải Diệp Âm Trúc sợ uy lực " Long Tường Thao" không đủ, mà bởi vì Tử Thần Long Lang kỵ binh có long lang làm tọa kỵ bản thân chúng cũng có huyết mạch long tộc, hắn sợ cầm khúc của mình ngộ thương tới chúng, cho nên bảy đạo Thần Âm Quang Hoàn phát ra làm bảy phần, chỉ có tác dụng mạnh mẽ bảy đầu cự long cường đại trên không trung. Đây cũng là lần đầu tiên vận dụng " Long Tường Thao " với cự long chính thức mà không phải tuần long. Thần Âm Quang Hoàn, chẳng những có thể nhằm chính xác vào địch nhân, đồng thời cũng đem uy lực của cầm khúc phát huy đến mức cực đại. Bởi vậy, khi Thần Âm Quang Hoàn bao phủ lên bảy đầu cự long, bất luận là Hắc long, Kim Chúc long hay là Phong long yếu hơn thì thân thể đều bị đình trệ một chút.

Có diệt long chi khúc nổi danh trong Cầm Tông thần khúc là Long Tường Thao, rốt cục triển hiện ra uy lực mà nó có được, trên không trung bảy đầu cự long bị vây lại không ngừng phát ra tiếng phẫn nộ rít gào, bọn họ dựa vào tinh thần lực khổng lồ của Long tộc trên đầu không ngừng phun thổ tức ra, cố gắng thoát khỏi sự bao phủ của Thần Âm Quang Hoàn nhưng cho dù chúng nó cố gắng như thế nào vẫn uổng phí.

Cầm khúc của Diệp Âm Trúc bản thân nó có thể đối phó với địch nhân mạnh hơn mình, hơn nữa phạm vi sát thương của cầm khúc lớn, mặc dù hóa thành bảy đạo Thần Âm Quang Hoàn, nhưng mỗi một đầu cự long giống như đối mặt với toàn lực phát động cầm khúc Diệp Âm Trúc dành cho riêng nó vậy. Đối mặt với khúc "Long Tường Thao ", chỉ có tinh thần lực cao hơn Diệp Âm Trúc nhiều lần thì cự long mới có thể trốn thoát. Đừng nói là cự long trước mắt này, cho dù là Thần Thánh Cự Long Nặc Khắc Hi ở chỗ này, sợ rằng hắn cũng không dám nói tinh thần lực của mình có thể cao hơn cảnh giới Thiên nhân hợp nhất, dưới sự dẫn dắt của bán thần cường đại Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn làm tinh thần lực Diệp Âm Trúc vô cùng cường hãn.

"Mau phóng cấm chú.Chỉ có cấm chú mới có thể cắt đứt cầm khúc."

Ngồi trên đầu 1 Hắc Long, một tên Long Kị Tướng thét lên. Hắn có thể cảm giác được tọa kị đồng bọn của mình càng lúc hơi thở càng mong manh. Nếu không cách nào cắt đứt cầm khúc, hậu quả có lẽ là chết chắc.

Bảy đầu cự long cơ hồ đều phản ứng, long ngữ trầm thấp đồng thời vang lên, nhưng chánh thức có thể ngâm xướng chỉ có Hắc long và Kim Chúc long. Phụ tử Hi Nhĩ Đặc ngồi trên Phong long chỉ là bát cấp ma thú nên đối mặt với "Long Tường Thao " bọn chúng thậm chí đã một chút phản kháng đều không có.

Sắc mặt Tử ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn lên không trung, hắn biết thời khắc quyết thắng bại của trận chiến này bây giờ đã đã tới, hét lớn một tiếng.

"Cầm Thành toàn quân, lui về phía sau, không nên đến gần Cách Lạp Tây Tư."

Cấm chú uy lực sẽ sinh ra hiệu quả như thế nào hắn cũng không biết, hắn không sợ cấm chú, Cách Lạp Tây Tư tự nhiên cũng không sợ, nhưng hắn không muốn thấy tộc nhân của mình và Cầm Thành chiến sĩ bị cấm chú thương tổn.

Năm đầu cự long đồng thời ngâm xướng, đồng thời phát động long ngữ ma pháp, làm cục diện có chút thay đổi, bầu trời vốn ít mây trong khoảnh khắc thời gian mây đen rậm rạp, dòng khí hắc ám khổng lồ không ngừng ngưng tụ trong không trung, đồng thời trên người hai đầu Kim Chúc long bộc phát ra kim quang mãnh liệt, ma pháp nguyên tố trong long ngữ ma pháp bọn họ vốn vô hình biến thành hữu hình. Đối với chúng nó mà nói, thoát khỏi cầm khúc đã không còn khả năng, bây giờ có cơ hội duy nhất chính là thừa dịp "Long Tường Thao" của Diệp Âm Trúc chưa hoàn toàn phát huy hết uy lực. Đem Diệp Âm Trúc là ngọn nguồn của cầm khúc hoàn toàn hủy diệt, chỉ có như vậy bọn họ mới có thể đào thoát khỏi bao phủ của Thần Âm Quang Hoàn

Năm cấm chú do năm đầu cự long đồng thời phóng thích thì cấm chú có uy lực kinh khủng cở nào? Ở giữa không trung, ba hắc hai kim, năm trường thương dài năm thước xuất hiện, sắc mặt Tử trở nên ngưng trọng hơn, ngay cả tốc độ Cách Lạp Tây Tư trở nên chậm lại vài phần, hiển nhiên hắn cũng cảm giác được sự uy hiếp.

Đối mặt Diệt Long chi khúc kinh khủng, trên không trung năm đầu cửu cấp cự long phát động thì tất cả đều là đơn thể cấm chú, đơn thể cấm chú có lực công kích mạnh hơn so với quần thể cấm chú nhiều lần, thử tưởng tượng xem, cùng đồng dạng ma pháp lực đem công kích một người và công kích một phạm vi thì sinh ra hiệu quả có thể giống nhau hay sao?

Lúc trước, tại Cực Bắc Hoang Nguyên vây công Cách Lạp Tây Tư trong khi tinh linh vương An Kỳ đã từng sử dụng qua cùng loại cấm chú công kích Cách Lạp Tây Tư, lúc ấy cũng đạt hiệu quả nhất định, mặc dù không đánh bại Cách Lạp Tây Tư, nhưng lúc ấy nàng dù sao chỉ có một mình.

Lúc này, giữa không trung có năm trường thương ba hắc hai kim đều chỉ hướng Diệp Âm Trúc, một khi năm đơn thể cấm chú toàn xạ, thì sự kinh khủng mà ngay cả Cách Lạp Tây Tư cũng không dám xác định chính mình có khả năng ngăn cản hay không.

Tám ngón tay Diệp Âm Trúc vẫn như trước, vẻ mặt cũng không thay đổi, tiến vào trạng thái diễn tấu hắn căn bản không biết ngoại giới xảy ra cái gì. Không sai "Long Tường Thao " quả thật là khắc tinh tất cả long tộc, nhưng hắn đối mặt dù sao cũng là năm đầu cửu cấp cự long, muốn dùng "Long Tường Thao " đem chúng nó hoàn toàn hủy diệt, thì cầm khúc này phải đạn tấu hoàn tất, mà lúc này chỉ mới đạn tấu được hai phần ba Diệp Âm Trúc. Mà ở giữa không trung cấm chú đã hình thành.

Tử biết mình không thể chờ thêm nữa nếu không sợ rằng mình cộng thêm Diệp Âm Trúc cũng đỡ không được năm cấm chú này, bèn ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, Tử hiện ra bản thể và tử tinh cự kiếm khổng lồ xuất hiện trong lòng bàn tay, hướng năm đầu cự long ở trên không trung phóng thích uy áp vô cùng khổng lồ.

Tử tinh bỉ mông có uy áp quả thật kinh khủng, cảm nhận được khí tức cường đại làm khí tức của năm đầu cửu cấp cự long giữa không trung đồng thời bị kiềm hãm, uy lực cấm chú cũng yếu đi vài phần. Cùng lúc đó, Tử đã đứng ở trên lưng Cách Lạp Tây Tư, toàn thân hiện lên một ngọn lửa màu tím chói mắt, năng lượng mênh mông không ngừng tăng lên, Tử tinh làm thân thể trong suốt, lại thêm một tầng khải giáp thật dày, thân thể đã che hết cho Diệp Âm Trúc ở phía sau. "Xạ -" trong lúc sắp phát sinh va chạm kinh khủng, thì ở giữa không trung một thanh âm lạnh như băng đột nhiên vang lên. Mấy trăm đạo băng màu xanh biếc từ trên trời giáng xuống, mục tiêu của chúng cũng là con mắt bảy đầu cự long trong không trung. Cùng lúc đó, một đạo màu lam hồng khổng lồ từ trên trời giáng xuống một đầu Hắc long.

Đột nhiên xuất hiện biến hóa khiến cho bảy đầu cự long không kịp ứng phó, lực phòng ngự Long tộc quả thật kinh người, nhưng các sinh vật dù được xưng phòng ngự cực mạnh như Cách Lạp Tây Tư cũng không dám để cho một gã cường đại chiến sĩ không ngừng công kích con mắt hắn.

Các cự long kịp thời nhắm con mắt lại, lấy lớp da đó để phòng ngự các mũi tên, nhưng các mũi tên này chẳng những nhắm vào các con mắt mà lực bắn lại cực kỳ kinh người, làm con mắt bọn chúng thống khổ mãnh liệt bảy đầu cự long cơ hồ đồng thời phát ra tiếng rống giận, mà lúc này năm cấm chú cũng đã hoàn thành. Oanh -, đạo khí màu lam hồng đánh trên lưng một đầu hắc long, đạo hắc sắc trường mâu nhất thời giống như tên thoát khỏi cung, bởi vì bị quấy nhiễu nên phương hướng hắc sắc trường mâu bị thay đổi, không hạ xuống thân thể Diệp Âm Trúc, mà bay về phía đầu Cách Lạp Tây Tư.

Cước bộ của Cách Lạp Tây Tư chợt ngừng lại, ngước đầu lên một đạo nhũ màu trắng trong nháy mắt tràn ngập trên độc giác, làm cho hắc sắc trường mâu bắn trúng độc giác của hắn cũng không có phát ra âm thanh gì, tựâm thầm tiêu mất, trong mắt Cách Lạp Tây Tư còn có vẻ khinh thường

Cùng lúc đó, mặt bốn đạo trường mâu khác đồng thời phóng ra, mặc dù bị các mũi tên của Giác Ưng Kỵ Sĩ ở không trung ảnh hưởng làm uy lực bốn đạo đơn thể cấm chú yếu đi vài phần, nhưng lực công kích của bọn họ sao có thể ngăn trở được.

Bốn đạo trường mâu bay ra đồng thời, Hi Nhĩ Đặc phụ tử cơ hồ đồng thời từ tọa kỵ của mình nhảy xuống, giữa không trung hai đầu Phong long không chịu được tới lúc "Long Tường Thao" hoàn tất, thân thể khổng lồ đã hóa thành huyết vũ đầy trời, may mắn cho Hi Nhĩ Đặc phụ tử có phản ứng nhanh mới thoát được một kiếp, nhưng từ vài trăm thước trên trời rơi xuống đất thì bọn họ có thể còn sống hay không thì rất khó nói.

Mắt thấy bốn đạo đơn thể cấm chú đồng thời bay tới, có một tiếng rống giận vang lên, "Phong bạo chi chùy."

Một quang ảnh lớn ngăn cản một đạo kim sắc trường mâu, gây ra tiếng nổ mạnh giữa không trung, tản ra một vòng năng lượng mãnh liệt khiến cho bọn người Áo Lợi Duy Lạp cũng bị ảnh hưởng, liền thúc dục Lam long của mình bay cao lên, mệnh lệnh cho Giác Ưng Kỵ Sĩ không được hạ xuống.

Năm cấm chú chỉ còn lại ba, mà lúc này che trước mặt Diệp Âm Trúc chỉ còn lại Tử mà thôi.

Tử rốt cuộc cũng hành động, đối mặt với ba đơn thể cấm chú, cũng là do ba đầu cự long mạnh nhất trong bảy đầu cự long phát ra, ngọn lửa màu tím trên người hắn trong nháy mắt thiêu đốt đến cực hạn, thậm chí trên lưng Cách Lạp Tây Tư cũng đã lưu lại dấu vết, hai tay cầm kiếm, trực tiếp hướng không trung đánh lên một chùm ánh sáng màu tím mãnh liệt phá tan một cây hắc sắc trường mâu.

Thân thể Tử kịch liệt chấn động nhưng hắn vẫn đem Tử Tinh Cự Kiếm hoành tới chặn hoàng sắc trường mâu.

Lực công kích vật lý Kim Chúc long cường đại nhất trong Long tộc, đơn thể cấm chú do Kim Chúc long phát động mặc dù không như hắc sắc trường mâu của Hắc long có kèm theo khí tức hủ thực hắc ám, nhưng lực đánh vào lại mạnh hơn rất nhiều.

Thực lực của Tử còn chưa đạt tới Bạch cảnh, thực lực của hắn vượt qua Hắc long và Kim Chúc long ở không trung, nhưng đối mặt với hai trường mâu do bọn họ đồng thời phát ra toàn lực công kích, thì khi tiếng nổ thứ hai vang lên thân thể của Tử cơ hồ không chịu nổi bị chấn bay ngược lại, mà lúc này đây một nhánh hắc sắc trường mâu cuối cùng lại xuất hiện một cách quỷ dị sau khi Tử cầm Tử Tinh Cự Kiếm vung lên và bị chấn lui về phía sau, nó hướng phía trước ngực Diệp Âm Trúc mà bắn tới.

"Không - "

Tử thê lương rống giận, hắn không cam lòng, mắt nhìn thấy hắc sắc trường mâu hướng Diệp Âm Trúc vọt tới, hắn lúc này mất đi năng lực điều khiển thân thể nên rốt cuộc vô lực ngăn cản, mà con mắt của Sơn Lĩnh cự nhân Minh lúc này muốn cứu viện cũng đã không còn kịp rồi.

Ở trên không trung Cự long và long kỵ sĩ tưởng rằng Diệp Âm Trúc sắp bị trường mâu xuyên thủng, bị cấm chú ám ma hệ hoàn toàn hủy diệt, cũng khiến cho cự long trên không trung trong phút chốc ngỡ sắp thoát khỏi sự ảnh hưởng của cầm khúc nhưng bọn họ lại giật mình thấy khóe miệng Diệp Âm Trúc hiện ra một nụ cười nhẹ.

Đối mặt với hắc sắc trường mâu, Diệp Âm Trúc làm một động tác đơn giản, tay phải tiếp tục đạn tấu, tay trái giơ lên che ở trước ngực của mình, khi hắc sắc trường mâu đâm tới trước mặt hắn thì bốn ngón tay trái thu lại đem đơn thể cấm chú vào trong tay trái.

Trong phút chốc, toàn bộ tay trái của Diệp Âm Trúc đều đã biến thành màu tím vàng, nhưng khiến cho cự long trên không trung sợ hãi chính là mặc dù chỉ là dùng một tay để đạn tấu, nhưng cầm khúc của hắn không có đình chỉ. Bọn họ cũng không biết trước kia, Diệp Âm Trúc có thể dùng hai tay để đạn tấu hai khúc nhạc hoàn toàn bất đồng. Bây giờ biết thì đã quá muộn, ngước lên nhìn trên không trung, trong mắt Diệp Âm Trúc quang mang trở nên mạnh mẽ hơn,

"Long tộc thì sao? Các ngươi cao ngạo ở trước mặt ta thì chỉ có một kết cục duy nhất là hủy diệt."

hai chữ hủy diệt vừa thoát ra, bốn ngón trên cánh tay phải cũng hoàn thành âm phù cuối cùng của cầm khúc "Long Tường Thao".

Năm đầu cự long Cửu Cấp Cự Long trong một sát na thân thể hoàn toàn đứng yên, khi bọn long kỵ tướng nhảy ra khỏi lưng chúng phóng người thoát đi thì một vụ nổ mạnh kinh khủng nhất thời xuất hiện phía trên Pháp Đế Duy Tư thành.

Cự long có thực lực càng cường đại thì thân thể càng khổng lồ, do đó khi nổ cũng càng thêm kinh khủng, năm tên Long kỵ tướng đến từ Lam Địch Á Tư và Ba Bàng hiển nhiên không có hảo vận như phụ tử Hi Nhĩ Đặc, tọa kỵ của bọn họ nổ mạnh sinh ra uy lực thật sự quá kinh khủng, ngay khi bọn họ vừa mới nhảy ra, thân thể đã bị lực nổ mạnh kinh khủng bao trùm giữa không trung, vô số tinh phong huyết vũ bay ra. Phật La Nhân ỷ trượng nhiều vào bảy đầu Cự Long và bảy vị Long kỵ tướng, nhưng lại bị hủy diệt như vậy.

Trong mắt Diệp Âm Trúc toát ra một tia khủng bố, tay trái nắm chặt lại, " Bồng" một tiếng hắc sắc trường mâu trong tay hắn đã biến thành một đám khói đen. Cảm giác được lực lượng trong toàn thân đang ở trạng thái sung mãn, đứng dậy nhìn Phật La đại quân đông đúc xa xa ở phía trước, trầm giọng hét lớn,

"Ai có thể cản trở Cầm Thành của ta?"

Một tiếng hét lớn uy lăng thiên hạ với cường hãn đấu khí và tinh thần lực có tác dụng truyền khắp cả tòa Pháp Đế Duy Tư thành. Vô số tiếng hoan hô từ trong miệng Cầm Thành chiến sĩ bộc phát, Chiến Tranh Cự Thú Cách Lạp Tây Tư lại bước tiến, Bỉ mông cự thú qua cuồng hóa cũng triển hiện ra sát thương lực cực kỳ kinh khủng của bọn họ. Với sự yểm hộ của Đức Lỗ Y chiến sĩ và Giác Ưng Kỵ Sĩ trên không trung hướng cửa Nam điên cuồng phóng đi.

Tử chạy vội tới bên người Cách Lạp Tây Tư,có chút lo lắng nhìn Diệp Âm Trúc,

"Âm Trúc, ngươi không sao chứ?"

Diệp Âm Trúc mỉm cười, nói:

" Sao là sao? Đừng quên, ta chẳng những là một tử cấp thất giai thần âm sư, đồng thời cũng là một tử cấp thất giai đại chiến sư. Bất luận là loại lực lượng nào, ta đều không kém với cự long, đơn thể cấm chú cố nhiên là đáng sợ, nhưng chúng nó tưởng rằng có thể sát thương ta hay sao? Cũng may là các ngươi giúp ta chặn lại phần lớn bộ phận, nếu không chỉ cần hai cái đơn thể cấm chú có thể thì cũng khó cho ta."

Thực lực tăng lên tới tử cấp thất giai cũng tương đương là cường giả của đại lục, cho dù là thực lực của Long thành Long Vương bình thường so với Diệp Âm Trúc chưa chắc đã là đối thủ. Chỉ có tam đại thượng vị Long thành Long Vương mới có thể cùng hắn miễn cưỡng so sánh, đó là không tính đến Diệt Long chi khúc của hắn

Đương nhiên, để có thể dễ dàng ngăn trở đơn thể cấm chú cũng nhờ lực lượng của Thiểm và Lôi phân ra. Còn dựa vào thần thú và tự thân cường hãn đấu khí, ma pháp lực, thì hiện tại Diệp Âm Trúc nếu ngay cả một cái đơn thể cấm chú mà đỡ không nổi, thì quả là chuyện cười.

Bảy đầu cự long trên không trung nổ mạnh đối với Phật La đại quân làm sĩ khí bị ảnh hưởng thật sự quá lớn, đại đa số bọn họ có người thậm chí còn không biết xảy ra chuyện gì, đã mất đi lớn ỷ trượng lớn nhất, mắt nhìn thấy Chiến Tranh Cự Thú mạnh mẽ vô cùng, Bỉ mông cự thú, làm binh lính Phật La không ngừng lui về phía sau. Thành thị gây khó khăn cho Cầm Thành tướng sĩ, đồng thời cũng gây khó khăn cho Phật La nhân, có nhiều kiến trúc gây ảnh hưởng, khiến cho bọn họ căn bản không có khả năng hoàn thành hoàn mỹ bao vây. Huống chi, cho dù bọn họ có thể hợp vây lại thì sao? Ai chống đở được Chiến Tranh Cự Thú trùng phong?

Trả lời Tử xong Diệp Âm Trúc y như trước ngồi ở trên lưng Cách Lạp Tây Tư, hít thở mạnh mới miễn cưỡng bình phục khí huyết cơ thể đang dâng lên. Ngăn cản đơn thể cấm chú, bằng vào một kích mà hủy diệt bảy đầu cự long, đối với tinh thần lực của hắn cũng có ảnh hưởng lớn. Dù sao, bảy đầu cự long có tới năm đầu cửu cấp cự long, chúng có tinh thần lực cộng lại cũng khổng lồ cùng hắn so sánh. Một khúc "Long Tường Thao" đốI với Diệp Âm Trúc thì ma pháp tiêu hao cũng thật lớn. Bất quá, Diệp Âm Trúc cũng may mắn sau khi đã lĩnh ngộ Hư Vô Âm Nhận, cầm khúc của hắn có xuyên thấu lực và sát thương lực cũng tăng cường rất nhiều.

"Áo Lợi Duy Lạp đại ca, bảo vệ quân ta ở phía sau."

Diệp Âm Trúc bức âm thành tuyến, hướng Áo Lợi Duy Lạp trên không trung truyền lời.

Bây giờ trong Cầm Thành chiến sĩ dễ bị thương vong chính Là Ác Điểu Đức Lỗ Y và Thụ Yêu Đức Lỗ Y. Chiến đấu mặc dù mới bắt đầu không lâu, nhưng Thụ Yêu Đức Lỗ Y đã tiêu hao trường mâu nhiều rồi, bọn họ một ngày chỉ có thể tự tạo ra mười cây trịch mâu. Không có có trịch mâu, chiến đấu lực của bọn họ cũng giảm đi, mà từ góc độ phòng ngự mà nói thì bất luận là Thụ Yêu Đức Lỗ Y hay Ác Điểu Đức Lỗ Y đều rất yếu nhược.

Ác Điểu Đức Lỗ Y một ngày có thể sử dụng ba lần Long Quyển Phong tạm thời ngăn cản truy binh ở mặt sau, nhưng cung tiến thủ của địch nhân đã từ mặt sau lại đi lên, mà Đức Lỗ Y không thể so với Bỉ mông cự thú và Tử Thần Long Lang kỵ binh có thân thể cường hãn cùng các trang bị, một khi bị địch nhân nhắm bắn cũng chỉ có đường chết mà thôi.

Chính vì vậy mà Diệp Âm Trúc mới không đem Tử thần long lang kỵ binh điều lên phía trước mà cho ở lại phía sau cùng với Lợi Trảo Đức Lỗ Y để bảo vệ bọn họ. Nhưng địch nhân có số lượng quá nhiều, lực lượng bảo vệ cuối cùng lại không đủ, bây giờ Ác Điểu Đức Lỗ Y cho dù bay lên cũng không được nữa rồi, tên của địch nhân quá dày đặc, do có năm trăm giác ưng kỵ sĩ của Áo Lợi Duy Lạp trợ giúp từ không trung nên tình huống có chút thay đổi.

Tử và Minh, hai đại cường giả ở hai bên Cách Lạp Tây Tư chạy như điên về phía trước, Diệp Âm Trúc sau khi hướng Áo Lợi Duy Lạp truyền âm thì trong tay Khô Mộc Long Ngâm Cầm đã đổi thành Phi Bộc Liên Châu Cầm. hắn cũng không biết có thể đem tất cả mọi người thoát khỏi tòa Pháp Đế Duy Tư thành hay không cho nên bây giờ chỉ có thể đem hết toàn lực, để giảm bớt tổn thất.

Chanh sắc cổ cầm và bạch y của hắn phối với nhau có vẻ càng thêm nhu hòa, hít một hơi dài, Diệp Âm Trúc thúc dục tinh thần lực nhanh chóng hấp thu các loại ma pháp nguyên tố trong không khí, thông qua Thần Nguyên Ma Pháp Bào chuyển hóa đưa vào trong cơ thể mình, tinh thần lực của hắn đã tiêu hao không ít, nhưng bây giờ hắn cũng đã ổn định trở lại

Hai tay vuốt ve cầm huyền, ngoại giới hết thảy đều không quan tâm,bản thân theo cầm hồn mà tiến vào, bảy đạo tinh thần khí tức giống nhau theo cầm huyền chảy vào nội tâm Diệp Âm Trúc, đó là bi thương của Phi Bộc Liên Châu.

Tám ngón tay nhẹ nhàng luật động,phảng phất như múa,cầm âm như phi bộc lưu tuyền vang lên,âm thanh thanh thoát mà viễn du,tràn ngập nhạc khúc mà lại ngưng trọng như núi < khó hiểu ghê,đoạn này tác giả tả mâu thuẫn thật ( >

Mỗi một cây cầm huyền, mỗi một tiếng đàn, nhưng từ Phi Bộc Liên Châu Cầm vọng ra lại có cảm giác hoàn toàn khác, không phải là làm cho người ta lắng nghe nhạc khúc, mà tiếng đàn trực tiếp vang lên tại lòng người.

Hai mắt nhắm lại, Diệp Âm Trúc lại một lần nữa đắm chìm trong cầm khúc, tâm tình hắn đã hoàn toàn cùng cầm khúc dung làm một thể, hai tay không ngừng biến hóa trứ các loại thủ thế, là cổn, phất, xước, dựa theo phương pháp đạn tấu đặc thù,đem nhạc khúc từ từ lên tới đỉnh.

Lúc này không có thi triển Thần Âm Quang Hoàn, chỉ là bằng vào cảm ứng tinh thần lực mà khống chế cầm khúc sinh ra ảnh hưởng, một vòng màu tím đậm không ngừng từ trên người Diệp Âm Trúc toát ra, ảnh hưởng tới Cách Lạp Tây Tư và chung quanh tất cả mọi người đều nghe được tiếng đàn.

Hai tay Diệp Âm Trúc càng lúc càng nhanh, núi cao nguy nga hùng vĩ trong nhạc khúc đã biến mất,giờ lại như nước chảy mây trôi. Mà hắn lúc này công lực thi triển "bảy mươi hai cổn phất lưu thủy" thủ pháp giống như bình thường rất dễ dàng, không có gì trì trệ. Hai tay tám ngón như một, như hành vân lưu thủy trên Phi Bộc Liên Châu Cầm. tiếng đàn nhất thời đem đỉnh cao nhất của nhạc khúc làm xuất hiệu quả cũng cực kỳ kinh khủng.

Lấy Diệp Âm Trúc làm trung tâm, tất cả Cầm Thành chiến sĩ đều phảng phất tâm hồn như bị rót một nguồn sức mạnh mới, chiến ý cũng tăng mạnh làm thực lực chợt bộc phát, không biết bao nhiêu binh lính của Phật La, Lam Địch Á Tư và Ba Bàng bị dạng bộc phát này giết đi.

"Cao Sơn Lưu Thủy" là một trong chín đại danh khúc, là tam đại thần khúc của Cầm Tông có hiệu quả: mạnh lên và yếu đi.

Cùng với sự tăng phúc cho quân mình và đồng thời làm cho đối phương bị màu tím quang mang theo tiếng đàn phủ xuống thì binh lính Phật La lại có cảm giác hoàn toàn bất đồng, tâm tình không ngừng bị ảnh hưởng làm khả năng chiến đấu của bọn họ, vốn không có cách nào ngăn cản Cầm Thành chiến sĩ trùng phong,giờ lại cành làm phòng tuyến hỏng rất nhanh.

Lúc này, Diệp Âm Trúc hoàn toàn là hạch tâm Cầm Thành chiến sĩ, với tác dụng phụ trợ ma pháp của hắn, Cách Lạp Tây Tư như một con ngựa bất luận trước mặt là cái gì, đều bị nghiền nát, căn bản không cách nào ngăn cản hắn nổi nửa khắc thời gian.

Hai người đồng thời hét lớn một tiếng, hai thân thể của đại cường giả đồng thời tách ra, trong nháy mắt tăng tốc cùng chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư sóng vai đi tới trước, vốn một người biến thành ba, Tử Tinh Cự Kiếm huy vũ lên, song chưởng của Minh giống như hai thanh cự chùy, có bọn họ gia nhập, mặt sau của Cầm Thành chiến sĩ phá vòng vây trở nên càng thêm dễ dàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.