Cầm Đế

Chương 264: Huyết Chiến Cầm Thành – Sân rộng trung tâm



Một vạn con voi Ma mút dũng mãnh đồng thời phi nước đại, nhất thời tạo nên một trận động đất trong Cầm Thành. An Kỳ quát to một tiếng, như phối hợp với sự tấn công dũng mãnh của Ma mút kỵ sĩ đoàn. Từ không trung bay thẳng đến Tử Tinh Quân Đoàn phía trước đánh tới.

Người khác không biết An Kỳ, nhưng Cách Lạp Tây Tư thì trong tâm nhận thức thầm nghĩ, đây không phải là người thân mật của Tử sao? Nhận thức được điều này, hắn cũng không ngăn cản An Kỳ, mà là nghênh đón công kích dũng mãnh của Ma mút kỵ sĩ đoàn.

Cười ha ha, Cách Lạp Tây Tư hét lớn một tiếng: " Cứng chọi cứng. Tốt, Lão tử ta thích như vậy, đến đây đi."

Nhũ quang màu trắng từ cái đầu trọc của hắn lưu chuyển tới dưới chân, thân thể cường tráng trong nháy mắt chuyển hóa. Bản thể kinh khủng của Chiến Tranh Cự Thú rốt cuộc cũng xuất hiện trên chiến trường.

Voi Ma mút dũng mãnh, cho dù là Hoàng Kim Ma mút vương, trước thân thể khổng lồ của Cách Lạp Tây Tư cũng trở nên nhỏ bé. Cách Lạp Tây Tư chỉ dựa vào sức lực một người ngang nhiên nghênh đón công kích của Ma mút kỵ sĩ đoàn. Mục tiêu trước mắt của hắn chính là Ma mút thánh kỵ sĩ Sa Khuê Nhĩ.

Xuất thân từ Pháp Lam, Sa Khuê Nhĩ có thể nói là có kiến thức rất rộng, nhìn thấy bản thề của Cách Lạp Tây Tư, hắn không nhịn được trong lòng cả kinh. Rốt cuộc ý thức được chính mình đến tột cùng là đang chiến đấu với cái gì.

Chiến Tranh Cự Thú, trong Thú Nhân Tộc chính là có thân thể mạnh mẽ nhất, thực lực của hắn quả thật rất kinh khủng. Cùng lúc đó, Sa Khuê Nhĩ trong lòng cũng sinh ra một ý nghĩ quái dị. Nếu Chiến Tranh Cự Thú này là tọa kỵ của mình, sợ rằng vị trí Pháp Lam thánh kỵ sĩ sẽ phải được xếp hạng lại ah.

Sa Khuê Nhĩ mặc dù cường hãn, nhưng hắn cũng không phải kẻ ngu, mắt nhìn thấy thân thể kinh khủng của Cách Lạp Tây Tư vọt tới, hắn trước tiên khống chế Ma Mút Hoàng Kim Vương đổi phương hướng khác, nghiêng người xông ra ngoài.

Cách Lạp Tây Tư cũng không truy đuổi hắn, vọt lên trước chỉ là lấy thế để bất chợt chuyển hướng, hai cái móng trước trong nháy mắt giơ lên. Chiến Tranh Cự Thú đúng như danh xưng của nó, nương theo hai cái chân kinh khủng kia hạ xuống.

Ầmmm – mặt bằng Trung tâm Cầm Thành một lần nữa vỡ tan,, uy lực của Chiến Tranh Tiễn Đạp chợt bộc phát. Năng lượng bộc phát làm mặt đất bay lên, đây mới thực sự là động đất ah.

Dưới sự công kích, nhất thời mấy trăm voi Ma mút dũng mãnh kịch liệt chấn động bay lên trời, Bất quá lực phòng ngự của voi Ma mút quả thực không tệ. Trúng đòn Chiến Tranh Tiễn Đạp nhưng thân thể không bị nghiền nát. Bất quá bộ xương bị vỡ thanh âm lan truyền rõ ràng khắp chiến trường.

" Nặc Vân, ngươi tới chỉ huy." Tử nhàn nhạt thản nhiên nói một câu, thân thể đã bay lên trời. Đạt đến Bạch cảnh như hắn tự nhiên có thể phi hành, hướng An Kỳ bay tới.

Long Sư Nặc Vân nhìn tâm tình lộ rõ ràng trên mặt Tử trong lòng không nhịn được có vài phần nghi hoặc. Nữ nhân kia là ai? Nhìn qua như là người Tinh Linh tộc, như thế nào Tử Đế lại có tâm tình hoàn toàn khác với nàng.

Tử Đế không phải nói là hắn đã có thê tử rồi sao? Chẳng lẽ chính là nữ nhân Tinh Linh tộc này.

Ma mút kỵ sĩ đoàn đã vọt tới, cũng không cho nàng thời gian tự hỏi quá nhiều. Nặc Vân ngay lập tức thay thế vị trí Tử ra lệnh: " Sơn Lĩnh Cự Nhân, Bạch Kim Bỉ Mông, dẫn Bỉ Mông quân đoàn xuất chiến."

Bỉ Mông Cự Thú sớm đã không còn nhịn được nữa rồi, nghe mệnh lệnh của Nặc Vân, ba vị Bạch Kim Bỉ Mông Vương củng Sơn Lĩnh Cự Nhân Minh đồng thời hiện ra bản thể, bước tiến hùng tráng, dẫn theo tám trăm Bỉ Mông chiến sĩ, hướng Ma mút kỵ sĩ đoàn phát động tấn công.

Thực lực của Cách Lạp Tây Tư trên chiến trường không phải là lần đầu tiên phô bày, khi hắn nhảy vào trong Ma mút kỵ sĩ đoàn, chỉ có thể dùng câu đánh đâu thắng đó để hình dung, không có một con Ma mút nào có thể ngăn cản cước bộ của hắn. Dưới Chiến Tranh Tiễn Đạp, mấy trăm tên Ma mút kỵ sị ngay cả cơ hội phát huy cũng không có thì đã mất đi chiến đấu lực, thậm chí còn bị chính con voi Ma mút của mình đè chết.

Năng lượng mạnh mẽ không ngừng tăng lên, mỗi một lần đều làm cho không khí gần như đọng lại. Cách Lạp Tây Tư chỉ là bằng sức mạnh của thân thể ở bên trong Ma mút kỵ sĩ đoàn đấu đá lung tung, hễ bị thân thể khổng lồ của hắn đụng tới, cho dù là Ma mút dũng mãnh cũng bị đánh bay.

Tấn công của Voi Ma mút lên người Cách Lạp Tây Tư giống như chỉ để gãi ngứa cho hắn, ngay cả một dấu vết lưu lại cũng không có.

Một vạn tên Ma mút kỵ sĩ phát động công kích, trong lúc bị ảnh hưởng của Cách Lạp Tây Tư đã giảm khí thế, đúng lúc này Bỉ Mông Quân Đoàn đã xông tới.

Ba vị Bạch Kim Bỉ Mông động tác kinh nhân cơ hồ đồng thời bắt được một đầu voi Ma mút, sau một khắc, bọn họ dựa vào lực lượng cường hãn của mình đem voi Ma mút xé làm đôi, không thèm đề ý tới kỵ sĩ trên lưng voi.

Trước sự cường hãn của thủ lĩnh, Bĩ Mông quân đoàn chiến sĩ hai mắt nhất thời đỏ lên. Dưới hàng trăm lợi trảo cường hãn, xuất ra công kích năng lực thật khủng khiếp. Bọn họ muốn chứng minh cho mọi người thấy, bọn họ mới chính là đội ngũ lục chiến vô địch.

Tám mươi Hoàng Kim Bỉ Mông phía trước, bằng lực lượng bản thân, lợi dụng sự xông lên nhanh chóng của Ma mút kỵ sĩ đoàn mà áp tới, nhất thời cả chiến trường trở nên hỗn loạn.

Chiến đấu ở bên dưới cũng không có ảnh hưởng tới hai người trên không trung.

Bất kể là Tử hay An Kỳ cũng dường như không nghe thấy âm thanh chém giết bên dưới.

Bay vào giữa không trung, Tử đi tới trước mặt An Kỳ, mà An Kỳ vọt tới trước cũng là đang hướng song chỉ về phía hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

" Ngươi…." An Kỳ có chút kinh hoảng nhìn Tử.

" Trở về rồi sao?" Tữ bình tĩnh yên lặng nhìn An Kỳ, ánh mắt lóng lánh Tử quang. Tâm tình của hắn rất ít khi rung động kịch liệt như bây giờ.

Thân thể mềm mại của An Kỳ không ngừng run rẩy. Từ khi chia tay Tử, dưới sự trợ giúp của Tư Long, thực lực của nàng lại tăng lên, cũng đã đạt tới Tử cấp cửu giai.

Nhưng là, trong lúc này lực lượng mạnh mẽ đó dường như biến mất, căn bản không thể nào làm cho trái tim run rẫy của nàng bình tĩnh trở lại.

" Ngươi đi đi, các ngươi không thể nào chiến thắng Pháp Lam đâu." An Kỳ cắn răng, rất vất vả mới nói được những lời này.

Tử lẳng lặng nhìn nàng, trong mắt tử quang ngày càng mạnh. Ánh mắt sáng quắc của hắn, chăm chú nhìn An Kỳ, làm trái tim nàng càng run rẩy. Nàng thỉnh thoảng nhìn về hướng cổng Cầm Thành, e sợ Tư Long phát hiện Tử đang ở đây.

Đột nhiên, thân thể Tử hư ảo xuất hiện ngay trước mặt An Kỳ, không đợi An Kỳ phản ứng lại, đã nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, thân thể nàng so sánh với thân thể to lớn của Tử bỗng trở nên nhỏ bé.

Nắm tay An Kỳ, Tử kéo nàng tới trước mặt mình, lẳng lặng nhìn ánh mắt màu xanh biếc đang kinh hoảng của nàng: " Nhớ kỹ, nàng là nữ nhân của ta."

An Kỳ trong tâm như muốn bùng nổ, đại não một lần nữa trống trãi, tử quang thu liễm. Thân thể của Tử trong phút chốc lấy lại hình dáng con người. Bây giờ hắn đã ôm trọn thân thể An Kỳ vào lòng.

Lồng ngực Tử rất ấm áp, đây là phản ứng đầu tiên An Kỳ phát hiện, tâm tình của mình chưa bao giờ dễ chịu như vậy. Cảm giác thật an toàn là cho thân thể Nữ vương Tinh Linh tộc này kịch liệt run rẫy, giờ phút này, Nàng quên hết nơi này là chiến trướng, thậm chí quên luôn cả Tư Long, quên tất cả…

Gương mặt cương nghị không ngừng giãn ra, môi Tử nhẹ nhàng chiếm lấy môi nàng. Chiến trường thì sao chứ? Nàng chính là nữ nhân của hắn.

Tử hôn rất mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức không cho An Kỳ bất cứ cơ hội cự tuyệt nào. An Kỳ cũng không cự tuyệt, nàng đột nhiên phát hiện, trong lòng mình phát sinh cảm giác vui sướng chưa bao giờ có. Tại giờ khắc này, nàng rõ ràng cảm giác được, cho dù chết cũng đáng.

Hai cánh tay mềm mại như nường nhẹ nhàng đặt lên lồng ngực tráng kiện của Tử, phảng phất như muốn đem tình yêu và sự kinh hoảng của mình phát tiết ra. An Kỳ điên cuồng đáp lại nụ hôn mạnh mẽ của Tử.

Cách Lạp Tây Tư một mình rong ruổi trong chiến tuyến của đối phương, ánh mắt ngẫu nhiên liếc hướng không trung, âm thầm than thở. Tử lão đại không hổ là Tử lão đại, ngay cả hôn nữ nhân cũng bá đạo như vậy, thật là bội phục ah.

Bên kia Long Sư Nặc Vân thì lại có cảm thụ khác. Nàng phát hiện chính mình có cảm giác ghen ghét, chẳng lẽ mình không bằng nữ nhân kia? Nếu như bây giờ trong lồng ngực hắn là nàng thì tốt biết bao.

Ôm An Kỳ, Tử chậm rãi từ không trung hạ xuống. Thân thể cường tráng của hắn trực tiếp rơi vào trong chiến trường, quang mang màu tím phát ra, từ trong tay vung lên, một đầu Ma mút cùng kỵ sĩ trên lưng đồng thời biến thành tử tinh, trong nháy mắt bị nghiền nát.

Trong lúc này, thậm chí ánh mắt của Tử vẫn còn nhìn An Kỳ, nhưng tay kia của hắn động tác không ngừng, quang mang màu tím đến đâu không có một Ma mút kỵ sĩ nào có thể ngăn cản.

Tử Tinh Bỉ Mông đạt tới Bạch cảnh tam cấp thực lực đúng là cường hãn. Tử làm vậy chính là muốn chứng minh mình có khả năng bảo vệ nàng.

An Kỳ si ngốc nhìn kỹ Tử, cảm giác với bên ngoài đã hoàn toàn biến mất. Dưới tuyên ngôn của Tử, nàng đột nhiên phát hiện, sợ hãi trong lòng đã biến mất, nàng bây giờ chỉ muốn nhìn thật kỹ nam nhân trước mặt thêm vài lần. Dù là sau một giây nữa sẽ chết, nàng cũng không hối tiếc.

Đối với nàng mà nói, phải làm bây giờ chính là chờ cái chết tới. Nàng chưa bao giờ hy vọng xa vời Cầm Thành có thể chiến thắng Pháp Lam đại quân, nhưng nàng không hối hận, từ lúc là Tinh Linh Nữ Vương đến bây giờ, An Kỳ biết chính mình vì sợ chết mà đã làm ra nhiều tội lỗi. Có thể chết trong lồng ngực ấm áp của người yêu, nàng cuộc đời này đã không còn gì hối tiếc.

Hai quân đoàn khác của Pháp Lam cũng đã tiến vào bên trong Cầm Thành, sân rộng trung tâm Cầm Thành nhất thời chìm đắm trong hỗn chiến giữa hai phe.

Bên phía Pháp Lam có ba kỵ sỹ đoàn mạnh mẽ trên mặt đất, mà bên phía Cầm Thành cũng có hơn vạn cao cấp ma thú, dưới sự thống lĩnh của các thần thú., mạnh mẽ như Ma mút kỵ sĩ đoàn cũng bị hao binh tổn tướng dưới tay bọn họ.

Mỗi vị thần thú cũng phô bày uy lực của chính mình. Mặc dù thực lực mỗi kỵ sĩ đoàn của Pháp Lam so với kỵ sĩ đoàn của các quốc gia bình thường mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Nhưng đối với các thần thú mà nói, thì cũng không có gì khác nhau, chỉ bất quá tốc độ giết chóc chậm hơn một chút mà thôi.

Theo cuộc hỗn chiến bắt đầu trên mặt đất, cuộc chiến trên không trung cũng tiến vào trạng thái nóng bỏng, hai Không kỵ binh quân đoàn lấy trận hình phân tán phát động công kích. Cầm Thành Giác Ưng Kỵ sĩ đoàn phối hợp với Cầm Đế hàng không mẫu hạm tiến hành phản công mạnh mẽ.

Bọn họ tận lực đem cuộc chiến xuống mức thấp hơn, mặc dù số lượng còn thua kém xa đối thủ. Cự Long đa số bị thương, nhưng phối hợp với Thụ yêu Đức Lỗ Y trên mặt đất cùng ma đạp pháo trận pháp thì cũng ngang bằng với Không kỵ binh quân đoàn của Pháp Lam, thậm chí còn chiếm thế thượng phong.

Thử nghĩ, phải không ngừng né tránh trịch mâu của Thụ yêu Đức Lỗ Y thì hiệu quả công kích phải giảm xuống, còn phải cẩn thận với tính chất hủy diệt của ma đạn pháo trận, Không kỵ binh của Pháp Lam phát động công kích đã yếu đi rất nhiều.

Tư Long trước toàn quân làm ra thủ thế. Tất cả Pháp Lam ma pháp sư bắt đầu có biến hóa, bọn họ không hề thi triển cường đại cấm chú ma pháp, hơn hai ngàn tên Ma pháp sư phân biệt đạp lên các Pháp Lam tọa kỵ quân đoàn, dưới sự bảo vệ của các kỵ sĩ, bắt đầu phóng thích ma pháp. Bọn họ không phát động ma pháp công kích, mà là ma pháp phụ trợ với quang mang màu lam gây tác dụng lên người các Pháp Lam kỵ sĩ.

Giống như các chỉ huy Cầm Thành dự đoán trước, cùng với sự tham gia của Ma pháp sư, Pháp Lam dưới sự đả kích trùng trùng điệp điệp của Cầm Thành, nhưng lại như trước chiếm thế thượng phong.

Hơn nữa biểu hiện trên mặt đất, Tử Tinh quân đoàn có chín vị thần thú dẫn dắt, nhưng trong chín vị thần thú, Thiểm và Lôi cũng không có cơ hội trực tiếp thi triển năng lực công kích thực sự. Còn lại bảy vị thần thú mặc dù công kích cường đại, nhưng bọn hắn đối mặt với Pháp Lam kỵ sĩ cũng ít nhất đạt thanh cấp, sau khi bị rối loạn lúc đầu, bây giờ đã lấy lại đội hình. Dưới sự trợ giúp của Ma pháp sư phụ trợ, phân ra thành những trận chiến nhỏ. Dưới sự hướng dẫn của Tử cấp kỵ sĩ kết hợp cùng một chỗ công kích thần thú. Họ cũng biết không thể hủy diệt các thần thú, mà là tiến hành hạn chế họ.

Cuối cùng một Pháp Lam quân đoàn tiến nhập chiến trường, giống như nghiêng trời, san bằng mặt đất, mấy ngàn ma pháp phụ trợ cơ hồ không gián đoạn phóng thích ra, trên người các Pháp Lam kỵ sĩ hiệu quả phụ trợ không ngùng tăng cường, đã đem Tử tinh quân đoàn trên mặt đất từ từ ngăn chặn lại.

Tư Long trôi nổi trong không trung, giám sát toàn chiến trường, đồng thời cũng rất nhanh khôi phục lại ma pháp lực đã tiêu hao, Tử Vong điêu linh bị cắt đứt so với lần trước sử dụng Ma Thần Hàng Lâm bị Diệp Âm Trúc đánh lui bị tổn thương ít hơn rất nhiều. Đấu khí của hắn thực lực cũng đạt tới Bạch cảnh, chỉ cần không phải bị linh hồn đả kích, thì tốc độ khôi phục cực kỳ kinh người.

Không kỵ binh của Cầm Thành cũng đồng dạng gặp phiền phức. Bị các ma pháp sư xua tan ma pháp, cùng với sự trợ giúp của Pháp Lam quân đoàn trên mặt đất. Thụ Yêu Đức Lỗ Y cùng Lợi Trảo Đức Lỗ Y lập tức rơi vào khó khăn, mặc dù có Ác Điểu Đức Lỗ Y kịp thời xuất hiện, lợi dụng Xuy phong ma pháp giúp bọn hắn ổn định vị trí, nhưng cũng chỉ là có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình mà thôi.

Đúng lúc này, toàn bộ chủ lực Cầm Thành xuất hiện, bọn họ từ Bố Luân Sơn Mạch các góc chạy nhanh tới. Bốn bộ binh quân đoàn từ bốn phương tám hướng chạy vọt tới. Dưới tác dụng của đấu khí, bọn họ tới với tốc độ nhanh phi thường, hướng tới chiến trường như bốn con rồng khổng lồ.

Tư Long cười lạnh một tiếng, thực lực quả thật đối lập, nếu có thể dùng số lượng để nói, Pháp Lam cũng đã sớm không phải Pháp Lam rồi, mặc dù hắn nhìn ra binh lính Cầm Thành cũng đều có đấu khí thực lực, nhưng cùng so sánh với thực lực mạnh mẽ của Ma thú tọa kỵ trong Pháp Lam quân đoàn thì vẫn còn kém xa.

Cầm Thành bốn Bộ binh quân đoàn cũng không mù quáng mà xông thẳng vào chiến trận. Mà là trong sân đấu trung tâm bốn góc tạo thành vòng tròn mới gia nhập chiến trường, bọn họ gia nhập, mặc dù không thể vì thực lực bản thân mà đả kích Pháp Lam kỵ sĩ, nhưng ít ra trợ giúp Tử Tinh quân đoàn ổn định vị trí, đem các ma thú không ngừng lui về phía sau ổn định lại.

Mặc dù quân đội Cầm Thành như trước bị bại lui về, nhưng tốc độ lui lại đã giảm rất nhiều.

Cùng với sự xuất hiện đồng thời của bốn bộ binh quân đoàn, còn có ba nghìn Ải Nhân tộc chiến sĩ, cùng với năm nghìn Tinh Linh Tộc tinh nhuệ chiến sĩ. Quân đoàn hỗn hợp này thực lực không thể bỏ qua. Bọn họ tại Cầm Thành nhờ vào sự cường hãn của Ải Nhân Tộc và sự khéo léo của Tinh Linh Tộc. Bọn họ ít nhất có thể ngăn cản mấy ngàn tên Pháp Lam kỵ sĩ.

Con số thương vong của cả hai bên đang không ngừng tăng lên, nhưng Pháp Lam kỵ sĩ thực lực không có suy yếu, ngược lại theo ma pháp phụ trợ mà từ từ gia tăng.

Đây mới là phương thức chiến đấu tiêu chuẩn của Pháp Lam, bằng vào nhiều năm nghiên cứu ma pháp. Ma pháp sư Pháp Lam hoàn toàn có thể không ngừng đem phụ trợ ma pháp sinh ra không ngừng gia tăng hiệu quả.

Đông Long Ma pháp tứ tông các Ma pháp sư cũng lần lượt xuất hiện, nhưng là bọn họ số lượng và thực lực so với Pháp Lam Ma pháp sư quân đoàn vẫn còn kém nhiều lắm.

Có được đông đảo ma pháp phụ trợ, cùng với phòng hộ siêu cường của bản thân, Pháp Lam quân đoàn đối với tấn công ma pháp thanh cấp có thể trực tiếp bỏ qua. Mặc dù tại Cầm Thành không thiếu Ma pháp sư thực lực mạnh mẽ hơn, nhưng là dù sao số lượng cũng ít, bọn họ rất khó ảnh hưởng đến cả chiến trường.

Cửu đại thần thú chống địch ở phía trước, bọn họ cùng Bỉ Mông Quân Đoàn cơ hồ ngăn cản Pháp Lam bốn Lục chiến Quân đoàn cực mạnh, cùng với các cao thủ tử cấp trong Pháp Lam quân đoàn tập trung lại nơi này.

Pháp Lam thực lực vào lúc này đã chính thức hiển hiện ra, mặc dù mỗi một Pháp Lam kỵ sĩ quân đoàn cũng chỉ có một vị đội trưởng, nhưng bất cứ một Pháp Lam quân đoàn nào bên trong cũng có Tử cấp cao thủ khoảng ba mươi tên.

Thực lực thần thú mặc dù cường hãn, nhưng đối mặt với hàng trăm tên đấu khí chiến sĩ vây công, còn có đông đảo ma pháp trợ giúp, bọn họ như hãm nhập vào trong hố bùn, không cách nào tự khống chế.

Pháp Lam kỵ sĩ thực lực quả thật cường hãn, đơn giản mà nói, một gã Lam cấp Pháp lam kỵ sị cùng tọa kỵ của mình phối hợp, là có thể củng Tử tinh quân đoàn một tên cửu cấp ma thú chống đỡ.

Pháp Lam kỵ sĩ rất có kỷ luật, chỉ huy chiến trận cùng với các tố chất khác không phải đội quân Cầm Thành chỉ trải qua một thời gian ngắn huấn luyện mà có thể so sánh được.

Binh sĩ Cầm Thành từ hai bên sườn từ từ lùi lại, nếu không phải các Ãi Nhân Tộc đại sư chú tạo áo giáp và vũ khí chất lượng tốt hơn Pháp Lam, thì con số thương vong đã nhiều hơn gấp nhiều lần.

Ma đạo pháo trận địa uy lực vẫn còn, Không kỵ binh mặc dù cũng xuất hiện xu thế áp đảo nhưng dưới sự chỉ huy của Cầm Đế Hào hàng không mẫu hạm và trợ giúp của ma đạo pháo trận, còn có thể tạm thời duy trì tốc độ lui binh.

Cầm Đế Hào hàng không mẫu hạm liên tục phát huy năng lực chiến đấu cường hãn của mình. Phải biết rằng, vì kiến tạo hàng không mẫu hạm, Cầm Thành đã bỏ ra rất nhiều nguyên liệu xa hoa.

Mặc dù có thể tích khổng lồ, nhưng lực phòng ngự lại cực kỳ cường hãn, không hề thua kém Kim Long tộc, mà về tốc độ thì có thể so sánh với Phong Long tộc.

Tô Lạp đúng là xuất thân thích khách, tại chiến trường, nàng luôn là người tỉnh táo nhất, bằng tốc độ và sự mẫn cảm của mình, Cầm Đế Hào hàng không mẫu hạm dưới sự điều khiển của nàng tại không trung cũng linh hoạt như cá dưới nước.

Mỗi khi nàng khống chế Cầm Đề Hào hàng không mẫu hạm linh hoạt xoay người, Cầm đế mặt bên ma đạo pháo sẽ trong nháy mắt phát huy. Mà lúc này Cầm Đế hàng không mẫu hạm đang nằm trong khoảng không dày đặc Pháp Lam không kỵ binh.

Dưới sự điều khiển của Tô Lạp, ngay cả Áo Lợi Duy Lạp cũng than thở không thôi. Dĩ nhiên cũng có một chút ganh tỵ với Diệp Âm Trúc. Cầm Đế mười hai nhạc phường mặc dù không cách nào phóng thích như trước Bạch Cảnh Thần Âm Quang Hoàng, nhưng các nàng cũng một lần nữa gia nhập chiến trường, đối với Pháp Lam Không kỵ binh củng có ảnh hưởng không nhỏ.

Hơn nữa, lấy hai trăm Cự Long Cầm Thành chiến sĩ từ bên cạnh phụ trợ, trong lúc nhất thời cũng làm cho Pháp Lam Không kỵ binh không ngừng xuất hiện tổn thất.

Những người mạnh của Đông Long Bát Tông đã hoàn toàn gia nhập chiến đấu. Vị Minh Thái Thượng Trưởng Lão làm người chỉ huy, dưới mệnh lệnh duy nhất của hắn chính là ngăn cản địch nhân cũng phải tận lực tự bảo vệ mình.

Hắn không hy vọng nhất chính là chứng kiến những Cầm Thành đệ tử dưới tay địch nhân băng lãnh này tử trận. Những đệ tử này bồi dưỡng ra không phải dễ dàng, mỗi một người đều là tài sản quý giá của Cầm Thành.

Tính chất kỹ xảo của Đông Long võ kỹ, ngay cả Pháp Lam kỵ sĩ cũng không nhịn được kinh ngạc, những kỹ xảo này cùng với những trang bị hoàn mỹ trên người, Cầm Thành chiến sĩ mới có thể tại Đấu khí thực lực dưới tình huống của đối thủ giảm thiểu tổn thất xuống mức thấp nhất.

" Thả đệ tử ta ra, ta sẽ cho ngươi một con đường sống." trôi nổi trong không trung, ánh mắt Tư Long hướng tới trên người Tử. Tử lúc này như trước một tay giết địch, một tay ôm An Kỳ trong lồng ngực.

Mặc dù đang ở trong vạn quân, nhưng thanh âm của Tư Long cũng trực tiếp truyền vào tai Tử, hơi thở lạnh như băng trực tiếp từ không trung tập trung trên thân thể Tử. Mạnh mẽ ép hắn xuống mặt đất.

Theo Tư Long thấy, Tử rõ ràng đang kiềm chế An Kỳ.

Năm đó, Tư Long đem An Kỳ khống chế trong tay, cũng là muốn lợi dụng nàng phá hoại Tinh Linh Tộc, thu lợi từ việc đó, vốn hắn chỉ xem An Kỳ như một quân cờ.

Nhưng sau khi bị Tô Lạp phản bội, Tư Long trong lòng phát sinh cảm giác cô tịch. Hắn phát hiện, chính mình thực lực mặc dù mạnh mẽ, nhưng là bên cạnh không có một người để tín nhiệm.

Bởi vậy, sau khi trở lại Pháp Lam,Tư Long triệu hồi An Kỳ từ bên ngoài về, bắt đầu chính thức truyền thụ cho An Kỳ năng lực của mình.

Sau khi nhận An Kỳ làm đồ đệ, tâm tình của người lớn tuổi luôn muốn có một người để ký thác, đối với Tư Long mà nói, An Kỳ cũng trở thành một người để hắn ký thác. Hắn đương nhiên không sợ An Kỳ phản bội, có thủ đoạn linh hồn khống chế, An Kỳ căn bản không có cách nào thoát ra khỏi bàn tay của hắn. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao thực lực của An Kỳ có thể đạt tới Tử Cấp tầng thứ chín. Tư Long vẫn hi vọng cùng nàng Ma vũ song tu để đột phá cực hạn của Bạch Cảnh.

Lúc này, mắt nhìn Tử khống chế An Kỳ. Tư Long không hiểu có chút khẩn trương. Dù sao bồi dưỡng một đệ tử cấp bậc như thế này không phải ngày một ngày hai có thể hoàn thành.

Đột nhiên nghe được thanh âm của Tư Long, An Kỳ nhất thời từ trong hạnh phúc bừng tĩnh lại, thất thanh kinh hô: " Sư phụ."

Thanh âm của An Kỳ khiến cho Tư Long hiểu lầm, hắn nghĩ đó là âm thanh kêu cứu, ánh mắt nhất thời càng trở nên hung hiểm.

Tử tiện tay đem địch nhân trước mắt hủy diệt, ngẩng đầu lên không trung nhìn Tư Long, cũng không vì đối phương mang lại áp lực cực lớn mà có điều biến hóa, chỉ là lạnh lùng nói: " Ngươi đang tính toán cái gì chứ?"

Cừu hận của Diệp Âm Trúc cũng chính là cừu hận của Tử, nếu như không phải tại tên hỗn đản Pháp Lam này, Âm Trúc cũng sẽ không mất thị giác và vị giác, nếu như không tại hỗn đán này, An Kỳ cũng sẽ không như thế mà chia lìa với chính mình.

Tư Long rõ ràng cảm nhận được hơi thở khiêu khích của Tử, giận dữ cười, trong tay pháp trượng hướng xuống phía dưới điểm nhẹ, một đạo hắc quang nồng đậm hạ xuống, thẳng hướng đĩnh đầu Tử vọt tới. Không thể coi thường chiêu công kích đơn giản này, từ thực lực của Tư Long phát ra công kích đơn giản cũng có thể so sánh với đơn thể cấm chú ah.

Từ khóe miệng Tử toát ra một tia cười lạnh, một tay ôm chặt An Kỳ đang kinh hãi, tay kia nâng lên, màu tím quang mang trong tay nháy mắt chuyển hóa, biến thành một cái khiên đường kính một thước. Cái khiên như được mài từ thủy tinh, toàn thân trong suốt có thể nhìn thấu.

" Tử tinh chiết xạ" thanh âm trầm thấp phảng phất khắp thiên địa. Tử quang bên trong khiên khi đối mặt với quang mang màu đen kia, tấm khiên khẽ nghiêng, hắc quang phảng phất như không gặp bất kì trở ngại nào, nhưng dưới tác dụng của tấm khiên đã làm chúng thay đổi phương hướng, bay thẳng đến vị trí của Pháp Lam Kỵ Sĩ.

Hơi thở ăn mòn mãnh liệt mang theo mùi khó ngửi trong nháy mắt phát tán, mười mấy tên Pháp Lam Kỵ Sĩ phản ứng không kịp, nhất thời bị độc tố xâm nhập mãnh kiệt, năng lượng khổng lồ phóng thích, một khối khô lâu bị ăn mòn hoàn toàn huyết nhục chậm rãi rơi xuống.

Đang khi Tử chuẩn bị hướng Tư Long phát động công kích. Đột nhiên, một thanh âm trong trẻo lạnh lùng trong không trung vang lên: " Tư Long, đối thủ của ngươi là ta."

Một đạo thân ảnh phảng phất trong hư vô xuất hiện từ xa bay đến, trong chớp mắt đã tới trước mặt Tư Long. Hai tròng mắt đen nhánh, mái tóc đen huyền buông xõa tới thắt lưng, bạch y phiêu phiêu ưu nhã toát lên khí chất cao quý. Mặt đất trở nên lạnh như băng mang theo hơi thở trầm tĩnh. Hắn rốt cuộc cũng đã tới.

" Cầm Đế, Cầm Đế, Cầm Đế." Tiếng hô ầm ĩ trời long đất lỡ nhất thời phát ra từ miệng mỗi vị chiến sĩ Cầm Thành.

Đối với Cầm Thành mà nói, Cầm Đế chính là trụ cột của Cầm Thành, chính là biểu tượng của Cầm Thành. Chiến tranh tiến hành đến lúc mấu chốt thì người cực mạnh trong lòng họ, Cầm Đế đại nhân cuối cùng cũng xuất hiện.

Sĩ khí của tướng sĩ Cầm Thanh cơ hồ trong phút chốc gia tăng đáng kể, nguyên bổn lúc đầu từ từ rút lui trước sự liều mạng công kích của Pháp Lam Quân Đoàn. Nhưng trong lúc này nhất thời sự thối lui tạm thời đình chỉ lại.

Đúng vậy, người tới chính là Diệp Âm Trúc, hai tròng mắt đen nhánh mang thần thái uy nghiêm, nếu như không phải đã biết, ai cũng không thể nhận ra được ánh mắt ấy không thể nhìn thấy.

Diệp Âm Trúc đột nhiên xuất hiện, nhất thời làm Tư Long trong lòng cả kinh, cảm giác nhạy bén của hắn lập tức phát hiện, người trẻ tuổi trước mắt này cũng đã đột phá đến Bạch Cảnh, dưới tình huống không có bất kì thần khí nào trợ giúp, đạt tới trình độ này không thể là cấp độ Tử cấp.

Sư phụ không hổ là sư phụ ah, người trẻ tuổi này năm nay mới bao nhiêu tuổi? đã đạt tới thành tựu như vậy, nếu có thời gian, nói không chừng Pháp Lam sẽ hủy trong tay hắn.

Đồng tử của Tư Long thoáng co rút lại một chút: " Ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện rồi sao? Diệp Âm Trúc, hôm nay chính là ngày chết của ngươi."

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt đáp: " Không phải ngươi chết, thì là ta chết." không có bất cứ vầng sáng nào xuất hiện, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, cổ cầm màu nhũ trong nhất thời xuất hiện trước mặt hắn. Siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm đã xuất hiện, nhất thời làm cho khí thế của Diệp Âm Trúc đại biến, mặc dù bị uy áp của Tư Long đè xuống mặt đất, cũng không có một chút tác động.

Sự chú ý của Tư Long đã chuyển hoàn toàn từ Tử sang người Diệp Âm Trúc. Dù sao người trẻ tuổi này đã từng đánh bại mình. Mặc dù là có sự phụ trợ của linh hồn chi hỏa của sư phụ, nhưng là bây giờ thực lực người trẻ này đã đạt tới Bạch Cảnh. Cùng với thực lực của mình không còn khoảng cách cực lớn như trước. Hắn còn có siêu thần khí, đánh trận này đối với Tư Long mà nói quả là không thoải mái, thương thế trong người hắn còn chưa khỏi hẳn, đối mặt với Diệp Âm Trúc cũng phải thận sự cẩn thận.

Pháp trượng trong tay dựng thẳng trước ngực. Nguyên là hồn châu của Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tôn quang mang đại phóng, năng lượng ba động trên mặt đất mỗi lần phát ra, đều làm cho không khí kịch liệt run rẫy. Ngay cả quang mang quanh thân thể Tư Long cũng trở nên vặn vẹo. Đây mới chính là uy lực thật sự của pháp trượng. Bằng vào hồn châu của Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tôn pháp trượng này cũng là một kiện siêu thần khí ah.

Hít sâu một hơi, quang mang lạnh lẽo trong mắt Tư Long phóng ra, dừng ở Diệp Âm Trúc, một bóng đen từ sau lưng hắn hiện lên.

Diệp Âm Trúc lẳng lặng đứng ở đó, so với khí thế bức nhân của Tư Long, thì hắn có vẻ yếu hơn nhiều. Nhưng là nếu cẩn thận quan sát, là có thể phát hiện năng lượng xung quanh thân thể hắn chậm rãi vặn vẹo, xuất hiện như những gợn sóng nhẹ.

Năng lượng nhu hòa ba động trước tiên phát ra hơi thở mạnh mẽ trên mặt đất, Diệp Âm Trúc hai tay đồng thời đặt trên Khô Mộc Long Ngâm cầm, nương theo một tiếng vù vù, bảy đạo âm nhận cao tầng mà mắt thường khó có thể nhận thấy trong khoảnh khắc phóng ra, giống như là ảo ảnh. Thanh âm mới vừa vang lên, âm nhận cũng đã tới trước mặt Tư Long.

Bảy đạo âm nhận run rẩy, giống như bảy con dao nhọn đánh sâu vào tinh thần lực của Tư Long. Đồng thời, tại ma khí cực bích đột phá, ma khí hoàn toàn dung nhập với âm nhận cao tầng không có một chút tỳ vết nào. Nhìn qua năng lượng có vẻ mờ nhạt, nhưng lại mang lực sát thương cực kỳ kinh khủng, hoàn toàn giống với bảy cái đơn thể cấm chú công kích.

Càng làm Tư Long giật mình chính là, hắn hoảng sợ phát hiện, bảy cái âm nhận này đều được phụ trợ gia tăng mãnh liệt quang nguyên tố, mà quang nguyên tố chỉ bất ngờ bộc phát, cho tới khi âm nhận tới trước mặt mới hoàn toàn bộc phát ra.

Hắn không phải là đệ tử của sư phụ chứ? Kế thừa phải là Vong linh ma pháp hoặc Hắc ám ma pháp, như thế nào lại là quang nguyên tố, thậm chí độ tinh khiết có thể cùng Áo Bố Lai Ân tinh triển quang minh hệ ma pháp so sánh.

Tư Long đương nhiên sẽ không rõ ràng, đột phá ma khí cực bích tới Bạch Cảnh, hơn nữa trên người Diệp Âm Trúc có dấu ấn của Ngân Long, làm hắn tu luyện ra nguyên lực chưa từng có trong lịch sử, hắn thân mình thuộc tính không thuộc bất cứ loại nào, có thể biến thành bất cứ thuộc tính nào. Đối phó với Hắc Ám ma pháp sư Tư Long, quang nguyên tố không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.

Một tiếng ngâm trầm thấp xuất phát từ trong miệng Tư Long, trong tay tháp trượng xoay tròn một vòng. Một tấm chắn mày đen xuất hiện trước mặt Tư Long. Quang có thể khắc chế Hắc Ám. Nhưng mà Hắc Ám đạt tới trình độ cường đại nhất định cũng đồng dạng có thể khắc chế Quang.

Âm thanh vang vọng phát ra từ hai người, kịch liệt vang lên. Diệp Âm Trúc và Tư Long thân thể đồng thời kịch liệt run rẩy một chút. Tư Long trôi nổi tại chỗ không dịch chuyển, mà thân thể Diệp Âm Trúc lùi lại phía sau năm thước, thần nguyên Ma pháp bào trên người một trận ba động kịch liệt.

Tư Long dù sao cũng là Bạch Cảnh bát cấp, mặc dù Diệp Âm Trúc phát động công kích ma pháp thuộc tính khắc chế hắn, vừa dựa vào cao tầng âm nhận công kích tính chất, nhưng dưới thực lực mạnh mẽ của Tư Long phối hợp với siêu thần khí trước mặt, Diệp Âm Trúc từ thế chủ động cũng phải chịu thế hạ phong.

Diệp Âm Trúc cũng không có chút kinh hoảng, điều này hắn đã đoán ra trước. Nếu Tư Long dễ dàng đối phó như vậy, hắn cũng không phải là Tư Long ah.

Một thanh âm quái dị vang ra từ miệng Diệp Âm Trúc, thanh âm cuồn cuộn, tại chung quanh cơ thể hắn, năng lượng gợn sóng ngày càng trở nên rõ ràng, làm cho cả thân thể hắn trở nên có chút mơ hồ.

Tư Long trong lòng cả kinh, bởi vì thực lực chân chính của Diệp Âm Trúc làm hắn cực kỳ cẩn thận. Cũng không có truy kích lại mà làm ra thế phòng thủ, thông qua tinh thần lực nhạy cảm, hắn phát hiện tiếng huýt dài này của Diệp Âm Trúc tuyệt đối không đơn giản, mà trong đó hàm chứa linh hồn lực khổng lồ. Cùng lúc đó, bát chỉ của hắn khẻ di chuyển, một cầm khúc tràn ngập sự u oán bỗng nhiên vang lên.

Không có phóng thích Thần Âm Quang Hoàn, nhưng dưới tác động của nguyên lực cường lực của Diệp Âm Trúc, cầm khúng giai điệu tuyệt vời nhất thời vang khắp sân rộng trung tâm Cầm Thành.

Trong lúc Tư Long lo lắng ảnh hưởng cầm khúc của Diệp Âm Trúc, chuẩn bị chuyển thủ thành công thì hắn phát hiện. Cầm khúc này của Diệp Âm Trúc mặc dù bao hàm linh hồn hơi thở cực kì cường đại, nhưng là đối với chiến trường lại không có chút hiệu quả. Vừa không phải công kích, cũng không phải tăng phúc hay làm suy yếu, thậm chí không có ảnh hưởng đến việc thi triển ma pháp của Pháp Lam Ma pháp sư.

Tiểu tử này làm gì đây? Tư Long trong lòng xuất hiện nghi vấn mãnh liệt.

Thân là Cầm Đế, đứng đầu Cầm Thành, trong tình thế chiến đấu trọng yếu như thế, tự nhiên Diệp Âm Trúc sẽ không làm chuyện vô vị như thế. Rất nhanh, hắn đã khiến cho Tư Long thậm chí cả Pháp Lam Quân Đoàn rõ ràng đến tột cùng hắn muốn làm gì.

Một tiếng rít gào chính là tiếng Long ngâm, mang theo sự thê lương cùng tràn ngập sát khí hơi thở từ phương xa vang lên, bám sát vào bên dưới mây sáng bảy màu, một mảng mây đen xuất hiện, tốc độ cực kỳ nhanh, tại không trung tốc độ phi hành cực thực sự kinh người, bay thẳng đến bầu trời trung tâm sân rộng, nơi Cầm Thành cùng Pháp Lam không kỵ binh đang giao chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.