Cẩm Tú Đích Nữ: Độc Y Tam Tiểu Thư

Chương 25: Dã hán (1)



Thì ra An Cẩn thật sự không nhịn được tò mò, lập tức thoái thác nói dạ dày mình có chút khó chịu, sai nha đầu nâng tới bên căn nhà kia, chẳng qua, không cho người lên tiếng, tự mình lén lút đi vào, nha đầu chờ ở bên ngoài.

Nàng ta vừa mới đi vào, lập tức nghe được tất cả, trong lòng cảm thấy có chút không thoải mái.

Vệ Chi Lan cho dù tốt thế nào, nhưng vẫn chỉ là nhi tử của một thái phó, dựa vào đâu mà Thanh tỷ lại có thể gả cho Thái Tử điện hạ làm Thái Tử Phi?

Nhưng nàng phải gả cho Vệ Chi Lan đã là sự thật đã định, hỉ bà cũng đã đưa sính lễ tới, sớm hay muộn, nàng chỉ có thể đỏ mắt nhìn Thanh tỷ gả cho người tốt hơn mình, trong lòng sao có thể cam tâm.

Đại tẩu thật bất công!

Trong đôi mắt đẹp của An Cẩn tràn đầy phẫn hận.

Nàng chỉ có thể gả cho nhi tử thái phó, Thanh tỷ đừng nghĩ gả cao hơn nàng!

Nàng ta nghĩ tới đây, lập tức xoay người rời đi.

Bên trong, hai người chị dâu em chồng vẫn đang mưu đồ bí mật gì đó, căn bản không biết tất cả những chuyện phát sinh bên ngoài.

*

An Yến thuận lợi mua được một nha đầu, ra khỏi phủ. Người trong phủ căn bản sẽ không dò hỏi quá nhiều nàng là ai, bởi vì nàng ăn mặc chẳng khác mấy so với những nha đầu trong phủ, gã sai vặt thủ vệ bất quá cho rằng nàng là một nha hoàn. Dù sao bọn họ cũng chưa từng gặp qua, Độc Nữ Tam tiểu thư nổi danh trong phủ, đến tột cùng có tướng mạo như thế nào.

An Yến ra khỏi Tướng phủ, đi thẳng tới một tiệm bánh bao ở thành Đông, bước đi vội vàng.

Trên đường luôn có người đến người đi, cũng có người bước đi cùng nhịp giống như An Yến, cùng nhau đi trên đường nhỏ.

*

"Yến cô nương lại tới nữa rồi! Lần này muốn gì Lan chuẩn bị cái gì?"

An Yến vừa đến cửa tiệm bánh bao, bà chủ tiệm bánh bao lập tức đón tiếp An Yến đi vào, có lẽ mấy năm nay bà chủ đã quá giàu có, thân thân thể béo phì, nhưng thật ra vẫn rất hiền lành dễ gần, trên mặt luôn tràn ngập tươi cười.

"Lần này không cần chuẩn bị gì cả, A Yến tới đây vì muốn gửi vài thứ ở chỗ này của gì Lan." An Yến cũng vui vẻ trả lời bà chủ, nhìn qua thì thấy hai người có vẻ rất thân thuộc.

Mặc dù trang phục trên người An Yến khá sạch sẽ, nhưng vẫn rất cũ nát, toàn thân trên dưới không có thứ gì quý giá. Lúc này, gì Lan cũng cho rằng An Yến chỉ là nữ tử của nhà bá tánh tầm thường, sao bà có thể biết được, Yến cô nương này sẽ là Độc Nữ đích Tam tiểu thư Tướng phủ được truyền lưu khắp kinh đô? Nếu như bà biết được, chỉ sợ sẽ xa lánh nàng.

"Hả? Là thứ gì tốt, sao phải gửi ở nơi này của gì Lan?" Gì Lan nhướng mày, mặc dù khuôn mặt không đẹp thậm chí có chút mập mạp, hiện lên vài phần ý nhị.

An Yến cười cười, mặc dù gì Lan là người mình đã quen biết từ lâu, nhưng cũng không thể tin tưởng một trăm phần trăm. Hơn nữa, vật được gói trong bọc này, chính là hơn phân nửa gia tài của nàng. Với một số người mà nói, có lẽ vật nhỏ bé không đáng kể. Tuy nhiên, với nàng mà nói, nó lại là vật cực kỳ quý giá, nàng đã phải nhịn ăn nhịn mặc trong những năm gần đây.

Ngoại trừ mạng của nàng ra, nó là vật quan trọng nhất. Nếu như mấy thứ này không còn nữa, vậy nàng thật sự sẽ cô độc một mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.