Cẩm Tú Phong Hoa Chi Đệ Nhất Nông Gia Nữ

Chương 7: Tìm hiểu



Ánh sáng mặt trời màu vàng, giống như kim nguyên bảo vậy, lắc lắc lắc lắc nhảy lên.

Quân Dao mỗi tay một đứa dẫn hai cái bánh bao nhỏ, vừa đi vừa nhìn, hướng về phía chợ đi đến.

Hiện tại đã muốn là hơn sáu giờ sáng, trên chợ đã sớm có người đang bày quán, hai bên đường đá san sát cửa hàng, cũng bắt đầu mở ra cửa điếm, nghênh đón khách nhân lui tới.

Vô Ưu cùng Xảo Nhi chưa từng tới chợ, cho nên tuy rằng hiện tại người cũng không phải rất nhiều, nhưng vẫn làm cho bọn họ xem ánh mắt không đủ dùng như trước, hận không thể lôi kéo Quân Dao, dạo một lần hết toàn bộ Thanh Sơn trấn.

Bởi vì ba người thức dậy sớm, đến bây giờ cũng chưa ăn điểm tâm, Quân Dao là một người lớn bụng cũng hơi đói, hai tiểu hài tử cũng phỏng chừng không khác là bao, đơn giản hiện tại chính là thấy đồ chơi mới mẻ, cũng không để ý có phải đói bụng hay không.

Chợ Thanh Sơn trấn, chỉ có một cái đường cái, đường cái này chiều rộng khoảng bốn năm thước, về phần chiều dài, Quân Dao không thể không cảm thán, nhìn không tới cuối a.

“Mẫu thân, thơm quá a.” Xảo Nhi nhìn bánh quẩy ánh vàng rực rỡ xa xa, bước chân dừng lại.

“Vậy chúng ta liền đi qua ăn bữa sáng, ăn xong sau đó lại đi dạo một vòng.” Vừa vặn phía trước có cửa hàng ăn sáng, phía trước có một đại hán vẻ mặt đỏ bừng, cầm chiếc đũa dài, đang lật bánh quẩy trong nồi chảo, lật mấy lần, nhanh chóng gắp ra, nhìn khiến cho người ta thèm ăn.

Dẫn bọn họ đi qua, trước tìm vị trí ngồi xuống, Quân Dao gọi phụ nhân bận rộn chạy qua lại giữa mấy cái bàn nói: “Đại tỷ, cho chúng ta đến sáu cây bánh quẩy, lại thêm ba bát cháo gạo, thêm một đĩa dưa muối.”

“Ai, Đại muội tử chờ a, lập tức có.” Phụ nhân thanh âm thanh thúy lưu loát, hướng về phía Quân Dao gật gật đầu, trở lại đưa đi ba bát cháo tới bàn, liền đi bận việc của bọn họ.

Chỉ một lát sau, phụ nhân cũng đã bưng một cái giỏ giỏ làm từ dây mấy đưa lên, bên trong có sáu cây bánh quẩy, theo sau là cháo gạo cùng dưa muối, rất nhanh sẽ đưa đi lên.

Quân Dao cho bọn chúng mỗi người một cây, nói: “Chạy nhanh ăn đi, không đủ chúng ta sẽ muốn thêm, đừng để đói bụng.”

Xảo Nhi mở ra cái miệng nhỏ nhắn cắn một ngụm, vừa giòn vừa thơm, làm cho nàng cao hứng nheo lại mắt to, hướng về phía Quân Dao điềm nhiên hỏi: “Mẫu thân, ăn thực ngon nga.”

“Ăn ngon thì ăn nhiều một chút.” Vừa vặn phụ nhân đi ngang qua nghe được lời nói của Xảo Nhi, nhất thời nở nụ cười, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu kia của Xảo Nhi, cười trả lời: “Đại muội tử, đây là nữ nhi của ngươi đi, thực xinh đẹp mà.”

“Cảm ơn Đại tỷ, có thể là lần đầu tiên ăn, ham cái mới mẻ đấy.” Quân Dao gắp chút dưa muối cho Xảo Nhi đặt ở trong bát của nàng, Vô Ưu dùng chiếc đũa rất quen thuộc lão luyện, mình không cần quan tâm.

Phụ nhân bất động thanh sắc liếc mắt một cái đánh giá Quân Dao, tuy rằng nàng mặc xiêm y vải thô, nhưng là chỉ dựa vào cái loại cảm giác mình đã tiếp xúc, gặp qua rất nhiều người này, tiểu nương tử này sẽ không giống những nữ tử người nhà hộ nông dân, ngươi xem xem động tác người ta ăn cơm, kia quả thực chính là tiểu thư khuê các so ra đều kém, đẹp mắt tựa như bức tranh vậy, tuy rằng bữa sáng trong cửa hàng của nàng cũng chưa từng có tiểu thư khuê các gì tới.

“Các ngươi cứ yên tâm ăn, dầu nơi này của Đại tỷ a, đều là thực sạch sẽ, cũng không phải dầu cũ từ hôm trước, nhìn xem sinh ý nơi này của Đại tỷ sẽ biết, chúng ta muốn tìm chính là khách hàng quen, nhất là những tiểu oa nhi này, càng không thể làm cho bọn họ ăn rồi hỏng bụng đúng không.” Phụ nhân thực rõ ràng là một người hay nói, vài lần qua lại liền cùng Quân Dao quen thuộc lên, thậm chí còn thừa dịp thời điểm không bận rộn, ngồi vào bàn này của Quân Dao, cùng nàng nói chuyện, ngẫu nhiên còn có thể lau miệng cho Xảo Nhi, thậm chí ở sau khi bọn họ uống xong cháo gạo, lại tặng không bọn họ mỗi người một chén.

Thông qua nói chuyện đơn giản với nhau, Quân Dao biết vị Đại tỷ này họ Trương, người rán bánh quẩy phía trướckia là nam nhân của nàng, họ Từ.

Hai người đều là người bản địa Thanh Sơn trấn, trước kia Từ gia cũng là có chút tích tụ, nhưng là vì Từ lão gia tử hàng năm bệnh nặng, triền miên ở trên giường bệnh mấy năm, sau khi đã đem nền móng trong nhà lụn bại không sai biệt lắm, liền nghênh ngang mà đi. Về sau vợ chồng hai người liền mở cửa hàng điểm tâm sớm này, vừa mở chính là năm năm, tuy rằng cũng không thể đại phú đại quý, nhưng ấm no xong còn có dư không ít.

Quân Dao là một người thực khôn khéo bình tĩnh, có thể thông qua ánh mắt cùng một người nói chuyện với nhau, nhìn ra tính nết người nọ.

Mà Trương Đại tỷ này, thực rõ ràng chính là người tính cách tùy tiện, có loại cảm giác nữ cường nhân.

Điều này làm cho ấn tượng của Quân Dao đối với nàng vẫn là tốt lắm.

“Trương Đại tỷ, Thanh Sơn trấn này có bao nhiêu nhà tửu lâu a?” Nàng chờ thời gian bận rộn bữa sáng trôi qua, gọi Trương thị tới hỏi.

Trương thị cũng không nghĩ nhiều, mở miệng nói: “Có sáu nhà đấy, chẳng qua tốt nhất vẫn là Phúc Vận tửu lâu, nghe nói là chi nhánh, lão bản Phúc Vận tửu lâu vẫn là ở trong thành đấy.”

“Cái Phúc Vận tửu lâu kia, nhiều khách nhân không?” Có khách nhân món ăn thôn quê của nàng mới có thể đề giá cao.

“Nhiều, làm sao có thể không nhiều chứ?” Nói đến việc này, Trương thị là vẻ mặt bội phục, cầm lấy ấm trà rót cho hai người, thấp giọng nói: “Nhắc tới Phúc Vận tửu lâu a, từ ngày đó vào bảy năm trước khai trương ở Thanh Sơn trấn, liền cơ hồ là mỗi ngày chật ních, cho dù là thời điểm ngày lễ ngày tết, nhà giàu trấn trên đều sẽ phái gã sai vặt đi vào trong đó đặt đồ ăn, từ giữa trưa đến quá muộn, cơ hồ vốn không có thời điểm rảnh rỗi. Ban đầu ở phía trước Phúc Vận tửu lâu, đối diện là một nhà tên là Hưng Thịnh tửu lâu, sinh ý cũng vẫn có thể, chỉ là từ khi đối diện có nhà này đến, kia cơ hồ chính là chưa từng no bụng, không kiên trì qua nửa năm, đã đóng cửa.” Nói xong, còn thần bí hề hề tiến đến bên tai Quân Dao, thật cẩn thận nói: “Nghe nói, Hưng Thịnh lão bản nhịn không được khẩu khí này, còn tìm người đi đập phá, nhưng là ngày hôm sau tất cả người gây rối đều bị Huyện lão gia bắt lại, mỗi người đánh bốn mươi đại bản, ôi, cái trường hợp máu chảy đầm đìa kia, tuy rằng ta chưa thấy qua, thời điểm nghe nam nhân nhà ta nói cũng làm ta sợ muốn chết.”

Trương thị kể lại, Quân Dao cũng chậm chậm ở trong lòng có tính toán của chính mình.

Cái Phúc Vận tửu lâu kia, thực rõ ràng, sau lưng là có núi dựa vào rất cường đại, mà một cái tửu lâu, tại một cái trấn nhỏ cũng không tính quá lớn này, luôn đông khách như bảy năm trước, đủ để thấy được thủ đoạn cùng lực ảnh hưởng này.

Sau khi âm thầm cân nhắc trong lòng, Quân Dao quyết định trực tiếp đi Phúc Vận tửu lâu, đi tiêu thụ món ăn thôn quê của mình.

Sau đó, Quân Dao có cùng Trương thị nổi lên đàm luận giá cả vải vóc cùng với bông hiện tại, sau đó chính là gạo lương dầu muối, dù sao trong trí nhớ của nàng, về những số liệu này, có thể xưng được với là không có, trước kia ba mẹ con bọn họ ăn, đều là từ trong ba mẫu đất hoang kia của nhà mình, không đủ sống tạm liền mua một chút từ người trong thôn, tuy rằng cũng không muốn nhìn thấy ba mẹ con bọn họ, nhưng là đem lương thực dư lấy ra đổi chút tiền, bọn họ vẫn là vui.

Trương thị không hổ là người ở Thanh Sơn trấn, Quân Dao vừa hỏi, nàng liền đối với thị trường trấn trên, há mồm là biết.

Gạo là mười lăm văn tiền một cân, hạt kê vàng tốt nhất thì phải hai mươi văn, mà bột mỳ trắng tương đối rẻ một ít, cần mười văn tiền, về phần bột ngô thì cần sáu văn tiền.

Quân Dao nghĩ phải làm ba bộ đệm chăn, dù sao nàng vẫn là thích cảm giác ngủ một mình, hiện nay trong ngực ôm một cái bánh bao nhỏ, tuy rằng biết chính mình ngủ thực thành thật, nhưng cũng sợ cái vạn nhất đúng không.

Một bộ đệm giường ước chừng muốn ba bốn cân bông, mà chăn bông thì cần sáu bảy cân. Mỗi cân bông đen thì hai mươi văn tiền, mà bông trắng thì cần cao tới ba mươi lăm văn, như thế lại cắt vải, ba bộ đệm chăn làm tốt cũng muốn gần một lượng bạc a.

Trương thị nhìn Quân Dao không nói lời nào, nhìn khuôn mặt ôn nhu nhàn tĩnh như nước kia, nàng bỗng dưng cảm thấy đây là một Đại tiểu thư, Đại tiểu thư sống an nhàn sung sướng đã lâu, trên người bộ xiêm y vải thô ở trên người này của nàng ấy, mặc ở trên người nàng ấy đều có loại cảm giác không khác gì lăng la tơ lụa.

Xảo Nhi và Vô Ưu mỗi người hai cây bánh quẩy, hai chén cháo gạo, lại ăn hoa quế cao Trương thị đưa cho bọn chúng mỗi người hai khối, bụng nhỏ đều hận không thể nứt vỡ ra, lúc này đàn ghé vào trên bàn cảm thấy mỹ mãn tiêu thực.

Nhìn xem trời bên ngoài, ước chừng đã bảy tám giờ đi, hai người cứ như vậy trò chuyện, lại nói hết hơn một giờ.

Quân Dao thế này mới cùng Trương thị cáo biệt, đứng dậy trả tiền, liền dẫn hai hài tử đi tới phương hướng dựa theo Trương thị nói.

Nhìn bóng dáng nàng mang theo hai hài tử đi xa, Trương thị đứng ở bên người nam nhân nhà mình, thì thào nói: “Ngươi nói Quân muội tử, kia làm cho người ta cảm giác, như thế nào liền không giống như vậy chứ, nàng nói chính mình là thôn cô, ta xem làm sao là thôn cô, rõ ràng chính là tiên nữ vậy.”

Từ Đại Lượng không biết nữ nhân khác là dạng gì, cả ngày cũng chi xem vợ mình đâu, vẫn tự mình để ý rửa bát đũa, gật đầu nói: “Ta chưa thấy qua tiên nữ.”

Trương thị bị một câu của hắn chặn ở chỗ này, không thể sượng mặt lên, cuối cùng đành phải oán hận liếc mắt một cái quở trách hắn, xoay người đi một bên tiếp tục hầm cháo.

Từ Đại Lượng nhìn eo nhỏ kia của vợ mình, cùng vừa rồi phong tình liếc mắt một cái, nhất thời cảm thấy ngực ngứa, ngốc ngốc nở nụ cười vài tiếng, nâng tay dùng ống tay áo lau nước trên mặt, tiếp tục rửa bát.

Quân Dao mang theo hai hài tử đứng ở trước cửa Phúc Vận tửu lâu, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu bằng vàng kia, cùng với tiểu nhị trong điếm ra ra vào vào, tuy rằng bây giờ còn chưa có ai ăn cơm, lại như trước có thể cảm giác được nơi này sinh ý tuyệt đối náo nhiệt, đây là khí thế.

Ở hiện đại, một cửa hàng thịnh vượng hay không, có đôi khi đứng ở trước cửa có thể vừa xem hiểu ngay. Sinh ý không tốt, nhân viên cửa hàng động tác trì độn, sắc mặt cứng ngắc. Mà sinh ý tốt, nhân viên cửa hàng lại là dáng người mềm mại, ngũ quan xinh đẹp, tươi cười làm cho người ta vừa thấy liền cảm thấy ấm đến ngực.

Đương nhiên, lý lẽ buôn bán này ở cổ đại cũng không thích hợp, ở hiện đại khách hàng chính là thượng đế, mà ở trong này, cho dù ngươi thích mua hay không, sinh ý của ta tốt ta chính là đại gia.

Có quyền thế hoàn toàn có thể thực thi lũng đoạn kinh tế!

Xã hội cũ vạn ác.

Ở trong lòng nói nhỏ cảm thán một phen, lúc này Quân Dao mới gọi một tiểu nhị trẻ tuổi đi ra dọn dẹp cửa, xem ra rất là thông minh.

“Vị tiểu ca này, có thể phiền toái ngươi giúp ta dẫn vào gặp chưởng quầy của quý tửu lâu không, tiểu phụ nhân nơi này có mấy thứ món ăn thôn quê, muốn hỏi một chút các ngươi có nguyện ý thu mua không.”

Tươi cười của nàng thực ấm áp, nhưng không ăn nói khép nép, điều này làm cho điếm tiểu nhị không khỏi nhìn nàng nhiều một chút.

Tuy rằng mặc xiêm y vải thô, đối với hắn chuyên là việc tiếp đón mà nói, nhìn quen bao nhiêu gia quyến của phú hào cùng viên ngoại trấn trên, tuy rằng bọn họ so với chính mình nhiều tiền hơn, nhưng là rất nhiều người thấy mình đều như trước khách khách khí khí, ai khiến cho chủ tử nhà bọn họ, không phải người bình thường, nhưng là tiểu phụ nhân nghèo khó như thế, lại thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, thực là hiếm thấy.

“Vị nương tử này, đồ ăn trong điếm chúng ta cũng đều có người phụ trách cung ứng, phỏng chừng là không thể thực hiện được.” Hắn cũng không có mở miệng đuổi người, mà là cùng nàng nói xong quy củ.

Quân Dao tự nhiên là hiểu được, kiếp trước bao nhiêu thương nhân cung ứng cho khách sạn cũng đều có nguồn cung cấp độc đáo, chưa bao giờ sẽ thu loạn của người khác.

“Nói là như thế, nhưng là tiểu ca còn mời ngươi dàn xếp một chút, món ăn thôn quê nơi này của ta, cũng không thông thường, các ngươi cũng không nhất định ăn qua, tuyệt đối là độc nhất, ta tin tưởng Phúc Vận tửu lâu có thể thịnh vượng mấy năm, chưởng quầy nhất định không phải phàm nhân, chắc chắn cho ta một cơ hội giới thiệu.”

Thái độ không tồi, cũng không có chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, điều này làm cho Quân Dao đối với Phúc Vận tửu lâu này thêm một loại thái độ tốt.

Tiểu nhị thấy nàng nói đạo lý rõ ràng, nhưng lại khen chưởng quầy cùng tửu lâu bọn họ, cái đó và khen bọn họ là giống nhau, nhất thời nhếch môi, hướng về phía Quân Dao ôm quyền nói: “Vị nương tử này mời vào, ngài ở đại sảnh chờ, ta đi báo cho chưởng quầy chúng ta biết.”

“Vậy làm phiền vị tiểu ca này.” Quân Dao xách cái giỏ trúc, dẫn hai tiểu gia hỏa kia đi vào, ngồi xuống một chiếc bàn ở gần cạnh cửa.

Phúc Vận tửu lâu, không hổ là tửu lâu đứng đầu Thanh Sơn trấn, chỉ cần là trang hoàng này, cũng đủ để cho người ta cảm thấy cấp bậc cực cao, ở trong này ăn bữa cơm, sẽ làm người ta rất có mặt mũi. Hơn nữa đồ ăn nơi này, vị mỹ những cũng không đắt tiền, cho dù là người bình thường đều có thể ở ngày lễ ngày tết ăn một chút, huống chi là nhà giàu trấn trên này, cho dù là mỗi ngày ăn cũng không sao.

Tửu lâu diện tích rất lớn, từ bên ngoài xem vào có tất cả ba tầng, chỉ là tầng thứ nhất, thì có hơn hai mươi cái bàn, mà lên hai tầng trên, phỏng chừng là phòng đi.

Hai tiểu gia hỏa kia cũng là lần đầu tiên nhìn đến tửu lâu xa hoa như vậy, đối với ba gian phòng cỏ tranh kia của bọn họ mà nói, Phúc Vận tửu lâu này không thể nghi ngờ là giống như hoàng cung vậy. Bọn họ cẩn thận tựa vào bên người Quân Dao, đánh giá chung quanh, nhìn tiểu nhị bận rộn trong trong ngoài ngoài kia, mắt to tò mò theo vào theo ra, làm cho không ít tiểu nhị nhìn đến hai tiểu gia hỏa kia đáng yêu như thế, không khỏi đối với bọn họ vụng trộm làm mặt quỷ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.