Sau khi đã làm quen với nhau xong cùng thống nhất một vài vấn đề thì cũng chẳng còn việc gì để nói với nhau nữa vì vậy ai lại về chỗ người đó. Tự mình tu luyện.
Đối với nhiệm vụ lần này thì Mộng Vân cũng không có bao nhiêu tư liệu cả, nàng ta chỉ biết vào 12 giờ tối hằng ngày thì “ Nữ Hoàng Băng” sẽ xuất hiện. Trong vòng 10 phút nếu không thể tiêu diệt được nó thì nó hoặc là biến mất hoặc là cuồng bạo. Một khi cuồng bạo rồi thì có đánh giết được nó cũng sẽ không rơi ra “ giọt nước mắt của nữ hoàng.”
Mỗi lần giết chết được “ Nữ Hoàng Băng” sẽ nhận được ít nhất một giọt nước mắt của nàng ta, còn nhiều thì không biết là bao nhiêu.
Với Mộng Vân cũng nói với hắn mấy điều cần lưu ý. Ở trên đảo hoang kia phải tự tìm kiếm thức ăn nuôi sống bản thân, phải đề phòng các tổ đội khác đánh lén.
Vào mỗi trưa mỗi ngày sẽ có một đợt quái tuyết xuất hiện, mỗi 3 ngày sẽ có một đợt quái vật biển lên bờ, ngày cuối cùng khi “ Nữ Hoàng Băng” xuất hiện sẽ không xuất hiện một mình mà kèm theo hộ vệ.
Đối với những điều này Xuân Đức không có xem nhẹ mà đều ghi nhớ toàn bộ. Sau đó hai người lại tiếp tục nói chuyện đàm luận thêm một lúc thì mới dừng lại.
- --o0o---
Thời gian nghỉ ngơi nhanh chóng trôi qua. Thoáng cái lại đến thời gian mọi người đi làm nhiệm vụ thứ 3 rồi. Cũng giống như mấy lần trước, lần này bọn họ vẫn trực tiếp bị truyền tống đến nơi tiến hành nhiệm vụ.
……
Ánh sáng truyền tống tán đi, lúc này đây 5 người xuất hiện trên một đảo hoang, đảo hoang này rất lớn, diện tích bao nhiêu cũng không rõ. Trên đảo cây cối xanh tươi mơn mởn. Phong mắt nhìn ra xa xa còn có thêm 5 hòn đảo khác nữa.
Cả 6 hòn đảo hình thành một ngôi sao 5 cánh với vị trung tâm là một hòn đảo lớn nhất, Xung quanh nơi đây bị bao trùm bởi biển mênh mông vô tận, nhìn không thấy điểm cuối.
Ngay lúc mấy người Xuân Đức đang quan sát địa thế thì bọn họ nhìn thấy cách đó không xa đang có 14 người đang bay nhanh qua bên này, trên người tên nào tên nấy sát khí đằng đằng.
Xuân Đức dựa vào khí tức trên người mấy kẻ này phát ra thì cũng có thể đoán được tu vi của từng tên một, trong đám người đang lao tới đây có 1 tên viên mãn, 3 tên hậu kỳ còn lại đều là trung kì.
Xuân Đức lúc này cũng không nói nhiều mà trực tiếp phát động giết chóc:
“ Giết bọn chúng.”
Xuân Đức chỉ nói một câu sau đó liền xông lên phước, tốc độ hắn vô cùng nhanh, tuy không có có Thiên Huyễn Cánh nhưng cũng đã rất nhanh. Có thể sánh ngang với Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kỳ.
Những người khác thấy Xuân Đức xông lên thì lúc này cũng không do dự mà xông lên theo, nếu là địch nhân thì bọn họ sẽ cảm thấy vô cùng sợ hãi đối với Xuân Đức nhưng nếu là đồng đội thì bọn họ lại cảm thấy rất an toàn.
Đội ngũ 14 người đang tiến về phía bên này nhìn thấy đối ngũ 5 người Xuân Đức không bỏ chạy mà lại dám quay lại chiến đấu thì không khỏi kinh ngạc nhưng sau đó là xem thường.
Người dẫn đội của tổ đội 14 người là một trung niên mặt đen, lúc này hắn nhìn Xuân Đức đang lao tới thì cười lạnh:
“ Đây là các ngươi tự tìm đường chết.Nếu biết thân biết phận,cụp đuôi chạy đi ta còn để lại cho các ngươi một đường sống nhưng hết lần này đến lần khác các ngươi lại muốn chết vậy thì không trách ta được rồi.”
“ Mọi người đồng loạt công kích tên kia.”
Tên trung niên mặt đen lớn tiếng rống lên một tiếng thì ngay lập tức 13 người khác đồng thời dùng tiên thuật mạnh mẽ nhất đánh về phía Xuân Đức, trong nháy mắt liền có vô số tiên thuật được đánh ra, phô thiên cái địa tiên thuật liền bao phủ lấy Xuân Đức bao bên trong.
“ Ầm ầm ầm….”
Cũng trong nháy mắt đó Xuân Đức liền bị vô số tiên thuật nhấn chìm. hàng loạt tiếng nổ ầm ầm vang lên, ngay lập tức một khu vực rộng lớn trên đảo hoang liền bị hủy diệt.
Nhìn thấy Xuân Đức bị chôn vùi bên trong hàng loạt tiên thuật bá đạo thì trung niên mặt đen cùng với đội ngũ của hắn liền không khỏi cười lạnh. Tên trung niên đội trưởng cười lớn nói:
“ Một mao đầu tiểu thử thì sính cái gì anh hùng, không phải một lần công kích liền không trụ được sao. Ha ha ha.”
Nghe hắn nói như vậy thì bên cạnh hắn liền có một đám người a dua nịnh nọt:
“ Trấn Tiên sư thúc nói rất đúng. “
“ Trấn Tiên sư thúc ở đây thì ai có thể là đối thủ…”
“ Sư thúc chỉ cần phất tay áo thì tên kia liền hóa thành tro bụi.”
Quang mang từ tiên thuật nhanh chóng tan biến, tại nơi lúc trước Xuân Đức đứng bây giờ chỉ có một cái thi thể bị đánh nát be nát bét nhìn không ra hình dạng gì cả.
Đội ngũ 14 người bên kia thấy cái thi thể nằm trên mặt đất thì càng cười to hơn, còn về phần mấy người Mộng Vân, Vân Huyên, Mộng Tước, Phong Lãng thì thoáng cái dừng lại, bọn họ có chút không dám tin vào mắt mình.
Nhưng vào đúng lúc này thì một âm thanh ở phía sau đám người Mộng Vân vang lên:
“ Còn ngây ra đó làm gì, còn không nhanh giết mấy tên kia đi.”
Vừa nghe được âm thanh này thì tất cả mọi người ở đây đều không khỏi nhìn lại. Khi nhìn thấy Xuân Đức lúc này lại đang ngồi trên một tảng đá cách đó không xa, tay đang cầm quả táo ăn thì cả đám không khỏi kinh ngạc.
Tất cả theo bản năng lại nhìn về cái thi thể đang nằm trên mặt đất, nhìn thấy cái thi thể kia vẫn còn đó, hơn nữa cái thi thể kia đích xác là Xuân Đức chứ không phải ai khác. Lúc này đây cả đám đều mộng bức, không biết là chuyện gì đang xảy ra nữa.
Đương nhiên bọn họ làm sao có thể biết được, việc này chỉ có mình Xuân Đức cùng với hồn linh của Thần Võ Nguyên Tháp mới biết rõ mà thôi.
Chẳng là trước khi đến đây, Thần Võ Nguyên Tháp hồn linh ngoại trừ ban thưởng công trạng còn ban thưởng thêm cho Xuân Đức 3 tấm hóa thân phù. Vì hồn linh của Thần Võ Nguyên Tháp chỉ ban thưởng mà không giải thích công hiệu nên Xuân Đức phải tự mình kiểm nghiệm.
Dựa vào tên của loại phù chú thì Xuân Đức cũng đã đoán ra 8-9 phần công hiệu rồi nên chỉ cần kiểm nghiệm xem suy luận của hắn có đó chính xác không mà thôi. Và kết quả thì thấy rồi đấy, phán đoán của Xuân Đức hoàn toàn chính xác.
Sau một lúc ngay ra thì đội ngũ bên phía đối địch mới phản ứng lại. Tên trung niên mặt đen lúc này hừ lạnh một tiếng nói:
“ Chẳng qua chỉ là thuật thế thân thấp kém mà thôi, ngươi có thể thoát chết một lần xem lần này còn có thể may mắn nữa không.”
Hắn vừa dứt lời xong, còn chưa kịp làm gì thì ở bên này Xuân Đức đã động trước, hắn bóp nát quả táo trong tay đồng thời hô lớn một tiếng:
“ Long Cốt Ma Thủ.”
Xuân Đức còn chưa nói xong thì mắt đất thoáng cái rung động kịch liệt, hàng loạt khe nứt lộ ra. Một lực hút vô cùng mạnh mẽ muốn hút những người nơi đây vào bên trong.
Cả đám cảm nhận được lực hút quỷ dị thì không khỏi cả kinh muốn bay lên cao nhưng lực hút từ mấy khe nứt kia rất đáng sợ khiến cho người nơi đây trong lúc nhất thời cũng không thể thoát ly.