Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1127: Nhiệm vụ số 5 - vỏ bọc hoàn hảo



Nhìn thấy sáu người đang đi vào trong này thì Xuân Đức cũng vui vẻ cười cười, sau khi đặt cái nồi lớn xuống bàn thì hắn mới nhìn Á Nhĩ Đặc nói:

“ Hôm nay cậu lại đổi bạn gái mới rồi à, tôi nhớ hôm trước đi với cậu không phải cô gái này. Mà anh bạn to lớn này là ai vậy?”

Xuân Đức vừa nói ra lời này thì sắc mặt của Á Nhĩ Đặc cùng Thịnh Phong đều trở nên quái dị vô cùng, về phần Lưu Lệ lúc này trên trán đang nổi gân xanh. Ánh mắt nàng nhìn thẳng Xuân Đức sau đó hỏi: 

“ Cậu không biết tôi là ai?”

Xuân Đức nhìn thấy cô gái có phần xinh đẹp trước mắt, sau khi quan sát vài lần thì hắn lắc đầu nói:

“ Không biết, vậy cô không phải bạn gái mới của Á Nhĩ Đặc sao?”

Á Nhĩ Đặc lại nghe Xuân Đức nói Lưu Lệ là bạn gái mới của hắn thì trên trán tên này bắt đầu chảy mồ hôi, hắn lúc này cười khan nói:

“ Đương nhiên là không phải, đây là giáo sư Lưu Lệ cũng là giáo viên hướng dẫn của lớp A2, hệ trị liệu. Lúc trước khi thi tuyển vào Học Viện Pháp Thần cậu có gặp giáo sư một lần đấy.”

Xuân Đức lúc này mới nhớ lại nữ giáo sư có khuôn mặt lạnh lùng, thù dai, thích làm khó mình tại Học Viện Pháp Thần. Nhìn qua nữ giáo sư trước mắt thêm vài lần Xuân Đức mới mỉm cười nói:

“Giáo sư chỉ bỏ cặp kính cùng thay đổi một thân trang phục thì đã làm cho em khó lòng nhận ra, giáo sư lúc này nhìn như thiếu nữ 18 vậy, làm sao cũng không liên hệ được đến giáo sư lúc trước là một người. Mà thôi mọi người ngồi vào bàn đi, chắc mọi người còn chưa ăn gì, vậy thì tiện thể dùng cơm cùng gia đình.”

Hắn lại nhìn qua Lan Đóa nói:

“ Tiểu Đóa vào phòng trong lấy thêm ba cái ghế nữa đi.”

“ Vâng.”--- Lan Đóa ứng một tiếng sau đó nhanh chân chạy vào bên trong phòng. Lúc này Lina cũng đi theo sau phụ giúp Lan Đóa. Về phần Xuân Đức thì cùng với Lisa xuống bếp bưng lên mấy nồi thức ăn khác.

Thấy chủ nhà đều đi cả, lúc này Á Nhĩ Đặc nhìn qua hai người khác nói:

“ Mọi người cũng phụ một tay, nhanh nhanh còn ăn cơm.”

Nói xong thì Á Nhĩ Đặc bắt đầu sắp xếp bát đũa, hai người khác thấy vậy thì cũng tham gia phụ giúp. Một lát sau thì một bàn ăn đã được dọn ra. Tiếp sau đó mọi người bắt đầu dùng cơm cùng nhau.

Sau khi vừa ăn miếng đầu tiên thì Thịnh Phong liền nhìn về phía Xuân Đức nói:

“ Ngon quá, không ngờ cậu lại có tài nấu ăn như vậy. Hơn xa đồ ăn ở học viện chúng ta.”

Xuân Đức lúc này chỉ cười. Nhưng sau đó thì hắn nhớ ra mình còn chưa biết tên người bạn có thân hình như con gấu này, hắn hỏi:

“ Quên mất, còn chưa biết tên anh bạn là gì?”

Thịnh Phong vừa nhai nhoàm nhoàm vừa nói:

“ Há, tôi tên Thịnh Thế Phong, là trưởng lớp của cậu đấy, hôm nay cùng giáo sư Lưu Lệ đến đây xem cậu thế nào mà không đi học từ đầu khai giảng tới giờ.”

Xuân Đức có đôi phần kinh ngạc,nhưng vẻ mặt hắn vẫn như thường. Nhìn thịnh phong đang ăn ngấu nghiến sau đó lại nhìn qua Lưu Lệ. Sau đó cười nói:

“ Mọi người cũng biết rồi đấy, dạo này đế đô không an ổn, không nhờ trong một đêm lại có hàng vạn người bị mất tích. Vì một số lý do không tiện nói ra nên tạm thời ta không thể lên lớp được. Cái này mong giáo sư Lưu Lệ hiểu cho.”

Lưu Lệ là người tâm tư kín đáo, nhìn Xuân Đức lại nhìn hai người Lisa cùng Lina ở bên cạnh hắn, sau đó lại nhìn cô bé Lan Đóa như là nghĩ đến điều gì đó. Nàng lúc này khẽ gật đầu nói:

“ Nếu như đã không tiện nói ra thì cũng không cần phải nói. Như vậy bao giờ thì em có thể lên lớp lại, thời gian gần một tuần cậu nghĩ đã bỏ qua rất nhiều tiết học quan trọng rồi đấy, nếu cứ tiếp tục như vậy thì cậu rất có thể không theo kịp các bạn trong lớp.” 

Xuân Đức nghe xong Lưu Lệ nói thì trong lòng thầm nghĩ, không theo kịp thì không theo kịp thôi chứ có gì đâu, quan trọng quái gì. Trong lòng hắn nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng mặt ngoài thì lại khác. Hắn gật đầu đáp:

“ Vâng. Giáo sư nói đúng. Tuần sau em sẽ cố gắng thu xếp công việc của bản thân sau đó lên lớp học tập.”

Nhìn thái độ của Xuân Đức lúc này thì Lina, Lisa hai người cũng không khỏi ngây ra, nếu không phải hai người đã biết được thân phận của Xuân Đức thì có đánh chết bọn họ cũng không tin người đang ngồi gần bọ họ lại là một đại ma vương khát máu tán bạo. Trong vòng vài tiếng ngắn ngủi liền đã giết chết hàng vạn người.

Lưu Lệ thấy thái độ thành khẩn của Xuân Đức như vậy thì rất hài lòng, nàng lúc này cũng cảm thấy Xuân Đức hẳn là bị vướng vào việc gì đó rắc rối thực nên mới nghĩ học, chút nghi ngờ lúc trước đều đã tan biến đi cả.

Tâm tình của nàng lúc này tốt lên rất nhiều. Lúc này nàng ta mỉm cười nói:

“ Như vậy rất tốt, nếu lúc đi học có gì không hiểu thì em có thể đến gặp cô để hỏi. Mà lúc không ở học viện thì cũng không cần gọi giáo sư chỉ cần gọi Lưu Lệ là được rồi.”

Bầu không khí lúc này trở nên hòa hợp, vui vẻ lên rất nhiều. Lúc ăn cơm mọi người cũng nói chuyện, cười đùa nhiều hơn.

Hai người Thịnh Phong cùng Á Nhĩ Đặc liên tục khoe khoang những gì thú vị khi đi học, bọn họ còn khoe trên lớp có bao nhiêu mỹ nữ nhưng vì có Lưu Lệ ở đây nên hai người cứ nói đến đoạn này thì lại nháy mắt với Xuân Đức. Xuân Đức thấy vậy thì chỉ cười haha. 

Bữa cơm kéo dài cả tiếng đồng hồ thì mới kết thúc, sau khi ăn cơm xong thì mọi người lại hàn huyên thêm một lúc lâu, mãi gần 10 giờ đêm thì ba người Lưu Lệ, Á Nhĩ Đặc cùng Thịnh Phong mới ra về. Trước lúc ra về thì Lưu Lệ còn nhắc nhở Xuân Đức phải sớm đi học nữa, Xuân Đức đương nhiên là gật đầu đồng ý rồi.

Sau khi ba người bọn họ ra về thì Xuân Đức liền bắt Lan Đóa uống thuốc sau đó cho cô bé đi ngủ. Sau khi cô bé đã đi ngủ, Xuân Đức lúc này mới đóng cửa lại đi ra bên ngoài.

Khi hắn vừa ra bên ngoài thì trong ngôi nhà của hắn lại xuất hiện thêm hai người. Hai người này không phải ai khác chính là Ốc Đặc Nhĩ cùng Ốc Đinh Đặc.

Nhìn thấy Xuân Đức hai người cung kính cúi đầu chào:

“ Chủ nhân.”

Xuân Đức gật đầu nói:

“ Ngồi xuống đi, có gì từ từ nói.”

Tiếp sau đó ba người ngồi xuống cái bàn ăn lúc trước nhưng trên bàn lúc này đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi. Sau khi tự rót cho bản thân một chén trà Xuân Đức lên tiếng hỏi:

“ Hai người các ngươi hôm nay tới đây là có việc gì?”

Hai người Ốc Đặc Nhĩ cùng Ốc Đinh Đặc nhìn nhau một cái sau đó Ốc Đinh Đặc lên tiếng:

“ Thưa chủ nhân, hai ngày hôm trước bọn thuộc hạ có mời chào đến một nhóm cao thủ nhưng những kẻ kia đều là người có thực lực không thua gì hai bọn thuộc hạ vì vậy rất khó để cho bọn họ nghe lời. Vì thế….”

Ốc Đinh Đặc còn chưa nói xong thì Xuân Đức liền đã hiểu, hắn gật đầu nói:

“ Việc nhỏ mà thôi, hai người các ngươi mang nhóm người kia đến gặp ta hoặc sắp xếp địa điểm nào đó. Việc này ta sẽ giúp hai người các ngươi. Mà tư liệu lần trước ta nói để cho các ngươi thu thập đã tìm được chưa?”

Ốc Đặc Nhĩ lúc này lấy ra một chiếc nhẫn chứa đồ đặt trên bàn nói:

“ Thứ mà chủ nhân yêu cầu đều ở trong này.”

Xuân Đức cầm lên nhẫn chứa đồ, quan sát bên trong thì thỏa mãn gật đầu nói:

“ Làm rất tốt, bây giờ hai người về trước đi. Giờ này ngày mai đến đây tìm ta. À ma hai người các ngươi bị trớ chú hắc ám nguyền rủa vẫn chịu nổi chứ. Thấy hai người các ngươi cũng không tệ, nếu như không chịu nổi thì ta có thể giải trớ chú cho các ngươi.”

Ốc Đinh Đặc cung kính nói:

“ Bọn thuộc hạ vẫn có thể chịu đựng được, không những thế nhờ sự kích thích đau đớn vừa phải mà tinh thần lực của hai người bọn thuộc hạ đang từ từ nâng cao.”

Nghe vậy thì Xuân Đức có đôi chút bất ngờ. Sau đó hắn mỉm cười gật đầu nói:

“ Như vậy rất tốt. Ta có lời khen cho hai người các ngươi đấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.