Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1417: Trấn Ma Cổ Vực Đại Loạn (2)



- --o0o---

Ở bên trong phủ thành chủ, đám người còn sống của tòa thành trì nơi đây nhìn thấy một màn ở bên ngoài thì đều là trừng mắt thật to mà nhìn.

Ở trong đám người này còn có mấy tên cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh cửu trọng, hơn nữa còn có một tên Bán Bộ Hằng Vương Tiên Cảnh.

Vì thế khi bọn họ cảm nhận được hơi thở trên thân của đám người Bóng Ảnh tản mát đi ra thì đều là hít khí lạnh, tên cường giả Bán Bộ Hằng Vương Tiên Cảnh lúc này cả người run run, hắn sợ hãi nói:

“ Làm sao nhiều như vậy cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh đại năng, số lượng này, số lượng này cũng không phải quá nhiều đi.”

Ở bên cạnh hắn, một thanh niên tuấn mỹ nhìn có bảy phần giống tên cường giả bán bộ Hằng Vương Tiên Cảnh lên tiếng nói:

“ Phụ thân những người kia tất cả đều là cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh sao?”

Nhưng người khác ở bên cạnh cũng là đều nhao nhao hỏi:

“ Điều đó là thật sao thành chủ đại nhân.”

Nhưng có người lại nghi ngờ nói:

“ Nhưng làm sao đột nhiên toát ra nhiều như vậy cường giả, cả Thiên Hành Châu chúng ta gộp lại cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh cũng không nhiều như vậy à.”

Lúc này một người cả kinh nói:

“ Bọn họ tới bên này.”

Theo tiếng nói của người này, tất cả người còn sống đều hướng ánh mắt của bản thân về phía đám người Bóng Ảnh, nhìn thấy đám người Bóng Ảnh không nhanh không chậm bay về phía bên này.

Theo khoảng cảnh rút ngắn lại, đám người cũng dần cảm nhận được loại uy thế khủng khiếp kia, nhất là nhìn thấy đàn ma vật phía dưới từng con nổ tan xác thì tất cả mọi người còn sống đều không khỏi cảm thấy đáy lòng mát lạnh

Chỉ cần bay qua thôi, liền khiến cho vô số ma vật nổ tung mà chết, đây là cái gì khái niệm.

Đàn ma vật tinh anh đã sớm cảm giác được không ổn bọn nó nhanh chóng triệu tập vô số quái vật ở khắp nơi trở về nơi đây, ý đồ ngăn cản đám người Bóng Ảnh.

“ Krit...Krit...Krit…”

Từng âm thanh bén nhọn vang lên, đàn quái vật ở nơi xa nhanh chóng chạy về phía bên này, liều chết xông lên hướng về phía đám người Bóng Ảnh đánh tới.

Cùng lúc đó đàn ma vật tinh anh bắt đầu bỏ chạy, bọn nó chui xuống mấy cái hố lớn gần đó.

Bóng Ảnh nhìn thấy vậy thì cười lạnh nói:

“ Một ít tiểu ma vật mà thôi, lại còn muốn chạy.”

Nhìn qua những người bên cạnh, Bóng Ảnh ra lệnh:

“ Mỗi người tiến lên bắt vài con, nhớ là bắt sống đấy cũng đừng có làm bị thương,rõ chưa?”

“ Rõ.”--- Tiếp đó mỗi người đều như tia chớp bay đi, thoáng cái đã xuất hiện bên cạnh đám ma vật tinh anh.

Đám ma vật tinh anh kia dù sao cũng chỉ là một chút tiểu quái vật mà thôi, làm sao có thể là đối thủ của cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh của Ác Ma Điện được.

Chỉ vừa bị linh áp từ trên người đám cường giả Ác Ma Điện tản ra thì đám kia liền đã giãy dụa trong bất lực rồi chứ đừng nói cái gì phản kháng hay chạy trốn.

Đứng ở bên cạnh Bóng Ảnh, Nguyên Ma nhìn thấy đâu đâu cũng là đám ma vật thì hỏi:

“ Nhị ca, đám tiểu quái vật này nên làm sao, là giết vẫn là để cho đám thú nuôi của đại ca giải quyết.”

Bóng Ảnh nhìn qua nơi đây một chút, sau đó nói:

“ Mặc kệ đi, để cho đàn thú nuôi của đại ca làm con mồi, lão tứ ngươi mà ta tay thì lấy đâu ra con mồi cho đám kia đi săn nữa.”

Nguyên Ma nghe vậy thì gật đầu, sau đó hắn lại nhìn về phía phủ thành chủ, nơi kia đang có một cái đại trận thủ hộ, bên trong còn có không ít người.

“ Thế đám người kia thì lại nên làm sao đây nhị ca?”

Theo ánh mắt của Nguyên Ma, Bóng Ảnh nhìn qua phía bên phủ chủ, cảm nhận một chút, thấy ở bên trong cũng chẳng có cao thủ gì, toàn là một đám cặn bã thì lạnh nhạt nói:

“ Lão tứ ngươi thích thì đi lên giết sạch đi, không thì mặc kệ bọn chúng. Một đám sâu kiến mà thôi quan tâm nhiều làm gì.”

Nguyên Ma nghe thế thì liếm môi một cái nói:

“ Vậy để đệ đi lên giết sạch bọn chúng đi, lâu ngày chưa giết chóc lại cảm thấy khó chịu rồi.”

Ngay lúc Nguyên Ma đang định đi giết người thì Long Sát lại nói:

“ Để cho đám kia sống đi, đám này còn có chút giá trị lợi dụng, nghe Mộng Vân nói bên trong cần đại lượng nô lệ đến phục vụ sinh hoạt của mọi người, không bằng bắt đám này lại sau đó lại nô dịch bọn chúng.”

Nguyên Ma lúc này quay qua hỏi Bóng Ảnh:

“ Nhị ca ngươi thấy sao?”

Bóng Ảnh suy nghĩ một chút gật đầu nói:

“ Vậy theo lời lão tam nói đi, dù sao Ác Ma Điện lớn như vậy lại không có nổi một người làm công việc lặt vặt cũng kỳ.”

Nguyên Ma đối với việc này cũng không sao cả, nếu nhị ca hắn nói như vậy thì thôi, dù sao giết thêm vài vạn người cũng không nhiều, mà bớt đi vài vạn người cũng không ít.

Nguyên Ma cười tà nhìn hai người một cái sau đó hóa thành vệt sáng bay đi.

Không qua bao lâu thì hắn đã xuất hiện bên trên phủ thành chủ. Nhìn thấy đại trận nơi này thì thì tiện chân đạp cho một đạp.

“ Ầm…”

Không cần vận dụng đến lực lượng “Phong hóa”, Nguyên Ma đạp xuống một cước liền triệt để đạp nát cả cái đại trận nơi đây. Dưới một cước của hắn cả đại trận ầm ầm nổ tung, băng giải thành từng mảnh tinh quang bay loạn khắp bầu trời.

Nguyên Ma nhìn về phía người bên dưới lạnh lùng nói:

“ Các ngươi sau này sẽ là nô lệ của Ác Ma Điện. Bây giờ thì đi theo ta.”

Mấy vạn người bên trong phủ thành chủ nghe hắn nói sau này trở thành nô lê thì sắc mặt cũng không biến đổi quá nhiều cũng không ai lên tiếng bất mãn hay phản đối, mọi người lúc này hầu như đã mất đi năng lực ngôn ngữ.

Bọn họ đều choáng váng với thực lực của Nguyên Ma.Đại trận phòng hộ của phủ thành chủ ở dưới công kích vô cùng vô tận của đám ma vật vẫn đứng sừng sững, vậy mà người mới đến chỉ cần dùng một cước, một cước liền đạp nát cả đại trận.

Cái này cần tu vi bậc gì mới có thể làm được. Hơn thế nữa, bọn họ lúc này đứng gần Nguyên Ma, cảm nhận được sức mạnh to lớn từ trên người hắn phát ra thì nội tâm chỉ có kính sợ cùng sùng bái.

Bọn họ không biết làm nô lệ cho Ác Ma Điện sẽ lại là tình cảnh thế nào nhưng so với ở nơi này bị đám ma vật đáng sợ ăn tươi thì hẳn là tốt hơn nhiều.

Thành chủ của tòa thành trì này cũng là người thông minh, hắn cũng đã nhận ra được tình hình nơi này, sau khi nghe được Nguyên Ma muốn thu lưu bọn họ làm nô bộc thì liền quỳ xuống hô lớn:

“ Cảm ơn đại nhân đã thu lưu, ân đức của đại nhân đời này Lưu Nghĩa ta có chết cũng không quên.”

Theo tên thành chủ quỳ xuống thì những người còn lại cũng quỳ xuống, tất cả đều là đồng thanh hô lớn:

“ Cảm tạ đại nhân đã thu lưu.”

“ Cảm tạ đại nhân đã thu lưu.”

“ Cảm tạ đại nhân đã thu lưu.”

….

“ Cảm tạ đại nhân đã thu lưu.”

“ Cảm tạ đại nhân đã thu lưu.”

Ở trên cao Nguyên Ma thấy một màn như vậy thì không biết nói gì cho phải, hắn còn tưởng sẽ có tên nào đó không vừa ý, đứng ra phản kháng rồi để hắn ra tay giết gà dọa khỉ.

Ai ngờ đám này không những không phản đối, ngược lại còn dập đầu bái lạy hắn, hắn có chút không hiểu ra làm sao, đám này vì sao được làm nô bộc lại vui sướng đến vậy.

Nghĩ cũng không ra, hắn cũng lười suy nghĩ, nhìn đám người phía bên dưới hắn nói:

“ Đi theo ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.