Cân Cả Thiên Hạ

Chương 296: Luyện sống



Đến tế đàn Xuân Đức đứng quăng con hồ ly kia vào trong, sau đó gọi ra hai Phong Phong cùng Hồng Hồng. Ngay lập tức hai tiểu nhân bay ra, vừa ra ngoài hai tiểu nhân đã kêu lên:

" Ba ba, người gọi bọn con sao? " 

" Ừm, có việc nhờ hai đứa đây, hai đứa các con có thấy con hồ ly đen đen xấu xấu kia không? Hỗ trợ ba ba luyện chế nó thành vũ khí "--- Xuân Đức chỉ con hồ ly trong tế đàn nói.

Phong Phong cung Hồng Hồng đều nhìn về phía con hồ ly, nhìn một chút Hồng Hồng lên tiếng nói:

" Ba ơi ba, cái thân xác này thích hợp cho Hồng Hồng dung hợp, chỉ cần luyện hóa cái thân xác này thì Hồng Hồng có thể điều khiển cái thân xác đó, hơn nữa còn nắm giữ mọi năng lực, cộng với bản thể của Hồng Hồng lúc này thì sức mạnh sẽ tăng càng cao, có điều như vậy Hồng Hồng không thể ở trong cơ thể ba ba nữa, nếu khi ba ba gặp nguy hiểm Hồng Hồng rất có thể không ứng cứu ba ba kịp thời. "

Xuân Đức trong lòng có chút vui vẻ, khí linh chính mình ôn dưỡng ra đúng là tất cả đều vì bản thân, tuy hắn biết nguy hiểm mà hắn gặp phải mà không thể đối phó thì hai tiểu khí linh này làm sao có thể đối phó nổi, nhưng kệ dù sao có một ai đó hết lòng vì mình cũng đủ mãn nguyện rồi. Hắn cười nói:

" Hồng Hồng yên tâm, ba sẽ luôn mang Hồng Hồng theo bên cạnh mà. Nếu Hồng Hồng đã thích thì ba tặng bộ áo mới này cho con(áo mới ở đây chỉ thân thể con cáo), được rồi Hồng Hồng vào bên trong tế đàn đi, ba và Phong Phong sẽ giúp con nhanh chóng luyện hóa cái áo này."

" Vâng, pa pa ". Hồng Hồng không do dự mà bay vào trong tế đàn nàng có 100% sự tin tưởng với ba ba cùng Phong Phong.

Nhìn về Phong Phong, Xuân Đức nói: " Bảo vệ tốt tiểu Hồng "

Phong Phong gật đầu phóng xuất ra một đoàn kim quang bao trùm khắp toàn thân Hồng Hồng, cùng lúc đó Xuân Đức cũng bắt đầu thôi động tế đàn, sau một giây cả tế đàn sáng lên, huyết quang tận trời cả không gian bên trong không gian vong linh nhuộm thành màu đỏ.

............

Mới sáng ra mọi người còn chưa biết chuyện gì vừa mở mắt ra thì thấy cả không gian tự dưng tối sầm lại, cả bầu trời nhuộm thành huyết sắc thì không khỏi kinh sợ, nhất là mấy tên tù binh, mấy người này không tự chủ được mà tụ lại với nhau thành một đám đề phòng nhìn xung quanh.

Có người không tự nhịn được tự hỏi: " Chuyện gì đang xảy ra, tại sao bầu trời lại biến thành màu đỏ vậy? " 

Nhưng ở đây làm gì có ai là biết chuyện gì đang xảy ra, nên cũng không ai trả lời hắn cả. Giữa lúc mấy người 3 thế lực này hoảng hốt không biết là có truyền gì thì một âm thanh lười biếng vang lên, Tà Long không biết rúc từ chỗ nào ra nói:

" Sợ cái gì mà sợ, ở trong này chẳng ai thèm làm hại tới mấy tên các ngươi đâu, còn bầu trời tại sao đỏ thẳm là vì có cơ duyên của nó, các ngươi không cần quan tâm, mà thôi không nhiều lời cũng vô ích các ngươi chỉ cần biết ở trong này các ngươi vẫn an toàn tới khi nào các ngươi không còn tác dụng nữa, ta tiếp tục ngủ đây mấy tên ngươi tranh thủ trị thương đi, sắp có nhiệm vụ mới cho các ngươi "

Nói xong thì Tà Long lại biến mất đi đâu không còn hình bóng đâu cả, để lại một đám người mộng bức đứng nơi đó.

Một tên Bất Diệt Cảnh nói với mọi người: " Đã vị đại nhân kia nói vậy thì mọi người về vị trí của mình tiếp tục trị thương đi, đã không có nguy hiểm gì rồi "

Tiếp sau ai lại về vị trí của người đó, nhưng lúc này cũng không ai có tâm tình đâu mà trị thương, cảm nhận từng luồng sức mạnh gào thét xa xa mà lòng mọi người cảm thấy từng trận bất an mãnh liệt, nếu được bọn họ muốn lập tức muốn thoát khỏi nơi này,dù cho vào đầm rồng hang hổ cũng được.

.........

Sau hai canh giờ..

Tế đàn nơi...

Sau quá trình luyện hóa thân xác của thiếu nữ hồ tộc, bây giờ xuất hiện trước mắt Xuân Đức không phải là một con Hắc Hồ nữa mà là một con Huyết Hồ, cả ngươi bảo phủ trong huyết sắc quang mang, đến cả đôi mắt cũng là một màu đỏ đến yêu dị.

Nhìn vào Huyết Hồ đang chạy lung tung trước mặt Xuân Đức hỏi: " Tiểu Hồng cảm giác sao? Có cái gì không tốt không? "

Huyết Hồ nhảy lên vai Xuân Đức phát ra tiếng cười như trẻ con: " Hì hì. Không có pa pa, nguyên hồn của cái thân xác này cũng bị Hồng Hồng thôn phệ hết rồi, nguyên hồn của yêu tu Bất Diệt Cảnh không ngờ cũng yếu đuối quá, Hồng Hòng cắt nuốt tất cả mà cũng không tăng lên là bao, còn cái thân thể này thì tạm được, mà Phong Phong đâu rồi ba "

Xuân Đức mỉm cười nói: "Không phải nguyên hồn của yêu tu yếu đuối mà là tiểu Hồng quá mạnh thôi, Phong Phong khi trước vì bảo vệ Hồng Hồng an toàn đã dùng hết lực, bây giờ có chút suy yếu nên đã về trong cơ thể ba để hồi phục rồi, Hồng hồng không cần lo lắng "

" Vâng pa pa, đợi vài ngày nữa Hồng Hồng hoàn toàn nắm giữ thân xác này sẽ biểu hiện cho pa pa xem sức mạnh mới của Hồng Hồng "--- Tiểu Hồng dương dương đắc ý nói.

Xuân Đức cũng chỉ là cười mà thôi, hắn khẽ dùng tay vuốt đầu Hồng Hồng chậm rãi nói:

" Tốt lắm, ba đợi ngày đó. Bây giờ ba có chuyện quan trọng phải làm, Hồng Hồng ở đây tu luyện hay theo ba ra ngoài."

" Đương nhiên là Hồng Hồng phải theo ba rồi, Hồng Hồng không muốn ở một mình đâu, Hồng Hồng sợ cô đơn"--- Tiểu Hồng có chút làm nũng nói.

Xuân Đức nói: " Tốt, vậy hai ba con mình đi ra ngoài gặp mọi người để bạn chính sự."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.