Cân Cả Thiên Hạ

Chương 316: Con phượng hoàng đầu tiên đang niết bàn bị ăn sống



" Ngươi thật mạnh, so với tưởng tượng của ta còn mạnh hơn nhiều, nhưng làm sao ta lại chưa từng thấy một tộc đàn nào tương tự như ngươi vậy nhỉ "--- Con phượng hoàng phát ra tiếng nói.

Xuân Đức đang bay lượn xung quanh con phượng hoàng nghe vậy thì cười lạnh, hắn nói:

" Cũng là chết thì chết một cách nhẹ nhàng, tại sao cứ luôn muốn kéo dài hơi tàn để sống làm gì? "

" Ngươi muốn giết ta cũng không phải dễ dàng, ngươi chưa từng nghe phượng hoàng tộc chúng ta là chủng tộc gì sao? Chúng ta là bất diệt "--- Con phượng hoàng được bao trong ngọn lửa hừng hực từ bên trong phát ra giọng nói chế nhạo sự thiển cận của Xuân Đức.

" Khặc khặc. Cố kéo hơi tàn đi, ta nhìn ngươi chắc cũng sắp đến lúc niết bàn rồi nhỉ, một khi ngươi bước vào niết bàn trạng thái ta sẽ cho ngươi hưởng thụ cái chết từ từ mà không thể phản kháng được, một cảm giác đau đớn vô cùng phấn khích. Khặc khặc. "-- Xuân Đức liên tục phát ra từng tràng cười dữ tợn, âm thanh của hắn khiến cho cả một vùng không gian tiêu điều.

Ngay lúc này...

Không gian đột nhiên tối đen, gió lốc khắp nơi, sấm rung chớp giật..

Mặt đất tách ra vô số thi cốt mặc giáp trụ phát quang bò lên, chúng hú dài rồi điên cuồng lao về phía Xuân Đức, từ chân trời thì hàng triệu triệu những quả cầu sét quấn theo phong bạo cũng đang như lưu tinh bắn về đây.

Nhìn thấy không gian bỗng nhiên biến đổi to lớn Xuân Đức lại cười khẩy nói:

" Đồng bạn của người nghĩ ra cách cứu viện hay đấy, ta không hiểu tại sao bọn chúng không bỏ chạy ra ngoài luôn đi còn ở trong này làm ra ba cái trò mèo này, ắt hẳn trong đầu mấy tên này óc toàn nước rồi "

" Hừ, không cần nói mấy lời vô nghĩa đó làm gì, ngươi muốn giết ta, ta chưa chắc sẽ chết nhưng mà ngươi thì khác, dù không chết cũng không tốt đi nơi nào, trước khi chết ta cũng là muốn xem ngươi làm cách nào vượt qua được hỏa kiếp trùng sinh của phượng hoàng tộc mà giết được ta "

Âm thanh ngưng lại, con phượng hoàng đang phòng thủ lúc này đã cuộn tròn lại thành một quả trứng khổng lồ, một biển hỏa diễm từ bên trong thiên địa xuất hiện bao trùm lấy quả trứng kia.

Trong thiên địa một cảnh tượng vô cùng trái ngược diễn ra, mưa gió nổi lên bát phương vậy mà ngay lúc này lại có một biển lửa xuất hiện. Mấy bộ thi cốt vừa mới ngoi lên đã bị sức nóng từ biển lửa thiêu cho thành than rớt xuống.

Mấy quả cầu sét từ phía chân trời bay về phía Xuân Đức lúc này cũng không biết khi nào thì tan biến đi rồi, cứ như chưa từng xuất hiện vậy.

Xuân Đức ở trong biển lửa ngay lập tức cảm nhận được cái gì là nóng như lửa đốt, một loại lửa dập không tắt, vừa thiêu đốt sinh mệnh lần thiêu đốt linh hồn, đốt được rất đau.

Nhưng cũng chỉ là rất đau mà thôi hắn có thể chịu đựng tốt, hắn không tin sau khi ăn quả trứng lớn đang giữa biển lửa kia đi rồi thì cái biển lửa này không tắt.

Gừ..Gừ..Gừ

Xuân Đức cứ như vậy mà tiến về phía quả trứng kia, đi thêm một bước sóng lửa càng thêm mãnh liệt, cái cảm giác như bị áp trên chảo cho thịt chảy mở ra thật vi diệu, hắn liên tục bay đi vậy mà cũng có thể cảm nhận được mùi thịt nướng phát ra từ cơ thể mình.

Đã có sức mạnh mọi thứ đều chỉ là vấn đề thời gian.

Sau một lúc biến mình thành thịt quay, Xuân Đức đã tới được bên cạnh quả trứng, đứng ngay bên cạnh quả trứng thì bầu trời càng thêm yêu ái hắn, một dòng thác lửa liên tục đổ lên trên người hắn khiến cả người hắn bốc lên khói trắng.

Nhìn quả trứng lớn, cao 4-5m đang phát ra hồng quang trước mắt Xuân Đức cười nói:

" Đã nói rồi, một khi sức mạnh đã áp đảo thì có là thiên thì ta cũng có thể phá nát huống gì chỉ là mấy con gà lửa các ngươi."

Không nhanh không chậm hắn dùng hai trảo đập vỡ lớp trứng bên ngoài...

Rắc rắc... rắc rắc

Vỏ quả trứng đúng vẫn là rất cứng, sau một đập của Xuân Đức vậy mà chỉ là rạn nứt như mạng nhện không có dấu hiệu đổ sụp.

" Xem còn cứng được bao lâu "

Ầm ầm.. rắc..

Bực mình Xuân Đức vung lên một đòn toàn lực xuống, ngay lập tức vỏ quả trứng chia 5 xẻ 7 ra, lộ ra một con phượng hoàng đang đang cuộn tròn lại bất động, giống như nằm ngủ.

" Chết "

Một tiếng rít qua kẽ răng, ngay sau đó 3 cái đầu rồng lao tới, cắn nát lôi từng bộ phận của con phượng hoàng kia ra thành từng miếng rồi nuốt xuống.

Trên bầu trời lúc này cũng hiện dị tượng, một con phượng hoàng hư ảnh bằng lửa to lớn xuất hiện, nó đang vùng vẫy phát ra tiếng kêu gào bén nhọn mà thê lương.

Không qua vài giây cả con phượng hoàng bị Xuân Đức sinh sinh xé xuống ăn sống, dị tượng trên bầu trời cũng biến mất, cả biển lửa cũng tiêu thất luôn. Không gian nơi đây lại một lần nữa trở về với bầu trời âm u cùng những cơn gió bão.

" Kết thúc một đứa "--- Xuân Đức nhếch cái miệng toàn răng là răng ra nói.

Nhưng cũng đúng lúc này dị tượng lại một lần nữa phát sinh, phía bên dưới mặt đất 4 sợi xích to lớn như cái thùng nước phát ra u lam bỗng nhiên phóng ra trói chặt lấy Xuân Đức, một loại sức mạnh kì dị được dùng bằng tế phẩm( Dùng cường giả Bất Diệt Cảnh từ tam trọng trở đi hiến tế) tạo thành khiến cho Xuân Đức trong lúc nhất thời cũng không thể thoát ra được.

Cả cái giới bảo lúc này cũng sáng lên, từ 4 phương vị khác nhau xuất hiện 4 đạo ánh sáng hình bán nguyệt nhanh chóng chém thẳng về phía Xuân Đức, 4 đạo ánh sáng này không mang theo uy thế gì, cứ lẳng lặng như một đợt sóng ngầm vậy, nơi nó đi qua chỉ còn tồn lại một vùng hư không.

Cảm nhận được uy hiếp trí mạng từ 4 đạo ánh sáng đang phóng tới mình Xuân Đức cũng không do dự nữa, hắn triệu hồi ra hai cái phân thân trung cấp ngăn trở xung quanh bản thân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.