Cân Cả Thiên Hạ

Chương 322: Vô đề



Vũ Y chạy càng lúc càng xa, nàng dần dần chạy tới một căn nhà nhỏ trên một đồi hoa. Khi đến dưới chân đồi nàng quay đầu lại nhìn về phía Xuân Đức và Ma Thiên Ly la to:

" Ca ca cùng tiểu Ly lại đây đi, mọi người tại sao lại đứng nơi đó. "

Nói xong thì nàng lại chạy một mạch lên đồi, Xuân Đức thì lúc này hắn đang còn chưa phản ứng lại đây vẫn cứ đứng đó mà thất thần cười ngây ngô, đến khi hắn thấy Vũ Y bước vào bên trong căn nhà trên đồi hoa một lúc lâu thì mới tỉnh lại, hắn thầm than không tốt nơi đó có mấy tên tù phạm. 

Ngay lập tức hắn dịch chuyển đến trong tiểu viện, vừa vào bên trong căn nhà nhỏ thì hắn không khỏi kinh ngạc, trong căn phòng đang có 6 người tính cả hắn, có hai nam nhân đang nằm trên giường bệnh hôn mê, ngoài ra còn có hai nữ nhân đang thoát y một phần lộ ra những vết thương dữ tợn, Vũ Y lúc này thì đang cầm một lọ thuốc bôi lên vết thương cho hai nữ nhân kia vẻ mặt chăm chú.

Người trong phòng lúc này cũng nhận ra có người xuất hiện, khi thấy là ai tới thì hai nữ nhân đang trị thương kia trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch không còn tí huyết sắc, cả người không tự chủ được run lên. Còn Vũ Y khi thấy ca ca tới thì mừng rỡ nói:

" Ca ca ngươi tới thật đúng lúc, hai vị tỷ tỷ này cùng hai vị thúc thúc trên giường bị thương thật nặng, ca ca nhanh giúp bọn họ trị liệu đi. Không biết là ai ra tay mà nặng như vậy, vết thương thật khó giải quyết muội không giúp được "

Hai nữ nhân trong phòng không ai khác chính là Tiểu Y Tiên, Phượng Kim Hoàng khi hai nàng nghe tiểu cô nương đang trị liệu cho mình gọi người mới tới là ca ca thì hai nàng một lăng, trong đầu hai nàng nổ ầm một tiếng thật to khiến cho đầu óc mộng mị, lúc này trong lòng hai nàng chỉ quanh quẩn một câu " làm sao có thể, một tiểu cô nương đáng yêu, thiên chân vô tà như vậy lại là muội muội của tên ma đầu kia ", nhưng cảnh tượng phía sau càng làm hai nàng trực tiếp mộng.

Xuân Đức khuôn mặt hiền hòa tiến lại gần Vũ Y ngồi xuống cười nói:

" Mấy người này là bị người xấu đánh trọng thương, trong lúc vô tình ca ca gặp được bọn họ nên mới tiện tay đưa về đây, tại mấy ngày này bận việc quá quên mất bọn họ, muội lui ra để ca ca xem vết thương bọn họ lúc này thế nào "

" Hóa ra là như vậy à.Ca ca xem vết thương này đi, vết thương tuy không lan tràn nhưng cũng không thể lành lại được, có lực lượng thật tà ác bám trên đó khiến vết thương không thể lành, người ra tay thật lợi hại"--- Vũ Y đứng dậy lui ra nhường chỗ cho Xuân Đức.

Trong lòng Xuân Đức một trận không nói gì, hắn thầm nói trong lòng " cái lực lượng tà ác kia là của ca ca đấy, ca ca không lợi hại thì ai lợi hại, ca ca không lấy mạng mấy người bọn họ là ban phúc cho bọn họ rồi, hừ hừ, mấy kẻ này gặp được muội xem như may mắn." 

Xuân Đức nhìn một chút vết thương của hai nàng, khuôn mặt hiện lên vẻ ngưng trọng nói:

" Kẻ ra tay thật là tàn nhẫn, nhưng nhị vị yên tâm ta có cách trị lành chỉ là hơi chút rắc rồi một chút mà thôi. À phải rồi không biết hai vị tiên tử tính danh là gì? "

Tiểu Y Tiên, Phượng Kim Hoàng trợn mắt thật to nhìn thiếu niên đang xem vết thương cho hai người rồi lại nhìn tiểu cô nương phía sau làm sao cũng không làm sao hiểu được hai người có gì liên quan với nhau, dựa vào tu vi cùng lịch luyện của hai người có thể cảm nhận thấy sát khí, lệ khí phát ra từ Xuân Đức tuy rất ít nhưng là chỉ một ít vậy thôi cũng khiến hai nàng kinh hồn táng đảm, hai nàng có ngốc cũng biết Xuân Đức đúng là một ma đầu chính hiệu.

Còn tiểu cô nương phía sau phát ra khí tức khiến hai nàng cảm nhận được một loại cảm giác thoải mái, thư sướng như tắm gió xuân. Điều này khiến hai nàng cảm thấy cực kì kì quái khi Vũ y gọi Xuân Đức là ca ca.

Thực ra hai nàng không biết Xuân Đức bình thường che giấu rất tốt, dựa vào tu vi hai nàng thì có tu luyện thêm một đời nữa cũng chưa chắc đã cảm nhận ra được cái gì, nhưng là tại vì Xuân Đức mới chính tay bố trí đại hình sát trận giết chết hơn 2 ức tu sĩ cùng yêu tu thêm vào đó là 5 tên Bán Bộ Tinh Quân Cảnh nên trên người sát khí cùng lệ khí nặng như vậy, mới có thể thi thoảng không may tiết ra ngoài một tia.

Nghe được thiếu niên trước mắt đang mĩm cười như nắng xuân hỏi tên chính mình,Tiểu Y Tiên, Phượng Kim Hoàng đồng thời đánh cái rùng mình, nhìn cái nụ cười này hai nàng không tự chủ được lại nghĩ tới mấy ngày khi trước, cũng là khi hắn đang cười như thế này trực tiếp hạ sát thủ giết chết 2 vị đồng bạn của bọn họ. Nhưng dù có muốn hay không hai nàng vẫn phải trả lời.

" Ta tên Tiểu Y Tiên "

" Còn ta tên Phượng Kim Hoàng "

Xuân Đức không biết lấy từ đâu ra một lọ nước màu lam nhìn hai nàng nhếch miệng cười cười:

" Cái tên nghe thật tốt, hai vị tiên tử cầm lấy bình linh dược này chỉ cần bôi lên vết thương là được, thương thế sẽ rất nhanh hồi phục."

Nói xong hắn đưa lọ linh dược trong tay mình cho Tiểu Y Tiên, cùng lúc đó hắn tâm niệm vừa động mọi chất độc cùng đạo văn tà ác đang bám trên bốn người cùng lúc tan rã tiêu tán vô ảnh vô tung. Đồng thời hắn truyền âm cho hai nàng nói:

" Ta cho các ngươi một cơ hội đi theo ta các ngươi có thể suy nghĩ "

Cùng lúc đó Tiểu Y Tiên cùng Kim Phượng Hoàng đồng thời nghe được truyền âm của Xuân Đức, hai nàng đồng thời nhìn lên khuôn mặt của Xuân Đức trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Xuân Đức cũng không nói gì thêm với hai nàng kia, hắn đứng dậy nhìn về tiểu Vũ Y đang ở phía sau lo lắng nhìn bên này, hắn dùng tay xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng nói:

" Nha đầu lo lắng cái gì, còn không tin ca ca sao, mấy vết thương như thế này với ca ca chỉ là muỗi thôi "

Bị ca ca xoa đầu tiểu Vũ Y không khỏi hiện lên vẻ vui thích, hai má hồng hồng, nàng dùng ánh mắt đáng yêu cùng sùng bái nhìn lên.

Xuân Đức ngồi xuống nói:

" Lên đây đi,ca ca cõng muội đi chơi "

Vũ Y ngay lập tức hiểu ý dán sát người trên lưng Xuân Đức hai tay ôm chặt cổ hắn, cả khuôn mặt hiện lên vẻ hạnh phúc. Xuân Đức đứng dậy nhìn hai người Tiểu Y Tiên cùng Kim Phượng Hoàng đang trợn tròn mắt nói:

" Quên giới thiệu cho hai vị tiên tử ta tên Xuân Đức, khi nào mọi người khỏe thì đến gặp ta "

Nói xong hắn quay đầu đi ra bên ngoài ngôi nhà nhỏ, lúc đi ra bên ngoài Vũ Y còn ngoái đầu lại phất tay chào tạm biệt, nàng dùng ánh mắt ngây thơ nhìn hai nàng nói:

" Các vị tỷ tỷ nhanh khỏe lại nha, muội cùng ca ca phải đi rồi "

Tiểu Y Tiên cùng Kim Phượng Hoàng cứng ngắc đứng đó, miễn cưỡng lắm mới nở được một nụ cười cùng thốt ra được mấy chữ:

" Tạm biệt, hẹn gặp lại "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.