Cân Cả Thiên Hạ

Chương 336: Loạn



Sau một lúc đi dạo trong thành, mọi người đi đến một cái nhà trọ tên Phong Nguyệt Lâu, gọi là nhà trọ nhưng nơi này không chỉ cho khách ở trọ còn phục vụ đủ loại trên đời, từ ăn uống, chơi kỹ nữ, đánh cược... đủ loại trên đời. 

Tòa nhà này rộng lớn vô cùng bên trên từng chi tiết nhỏ đều được chạm khắc một loại hoa văn cổ xưa mang lại cảm giác tang thương, xung quanh sương mù lượn lờ càng làm nên vẻ huyền bí, ở bên ngoài nơi ra vào người đi ra đi vào nhiều không kể siết, cứ như là đi chợ vậy, có nhân tộc, có yêu tộc dị loại hơn là có cả dụt tộc. 

Nam nữ, già trẻ, có công tử gia tộc, có độc hành giả, nói chung nơi này tụ tập đủ mọi loại người long xà hỗn tạp. 

Nhóm người Xuân Đức vừa đến bên trong lầu các thì đã có một đám nữ nhân ưu nhã ra tiếp đón, trong đám nữ nhân này không ngờ có cả nhân lẫn yêu, ai nấy nhìn cũng da trắng, má phấn môi hồng, nhìn rất đẹp mắt, hơn nữa các nàng còn có tu vi không thấp, sàn sàn Nhật Nguyệt Cảnh. 

Một thiếu nữ tiến lên đứng trước đám người Xuân Đức hơi khom người nói: 

" Các vị khách nhân tôn quý không biết mọi người đây là muốn lên lầu mấy? " 

Tử Yên đứng ra ôn hòa nói: 

" Xin hỏi vị cô nương này có thể giới thiệu cho chúng ta một ít được không? Đây là lần đầu nhóm người chúng ta tới nơi này." 

Thiếu nữ khẽ cười, nhìn mọi người một lượt sau đó rất chuyên nghiệp giới thiệu từng sơ lược cho mọi người biết, qua lời nói của nàng mọi người mới biết ở đây mỗi tầng lầu muốn đi lên cũng cần có tu vi hoặc địa vị tương ứng. 

Nơi này 9 tầng, mấy tầng bên dưới dành cho đám vô danh tiểu tốt, thái điểu, thường thường là tán tu hoặc những đoàn đội nhỏ, 3 tầng 6,7,8, thì dành cho đám con em gia tộc, các thế lực lớn đến nơi này, tầng 9 thì dành cho mấy lão bất tử có tu vi Bất Diệt Cảnh hoặc những kẻ có địa vị cực cao. 

Thiếu nữ sau khi giới thiệu đơn giản qua một lần với mọi người thì nở nụ cười xinh đẹp hỏi: 

" Không biết các vị đây là muốn lên tầng nào? " 

Tử Yên đánh mắt nhìn về phía Xuân Đức muốn xin ý kiến của hắn, Xuân Đức nhìn thấy vậy thì nhìn về phía thiếu nữ phục vụ kia băng lãnh nói: 

" Tầng 9 " 

Âm thanh của hắn không lớn lắm nhưng phạm vi nhỏ bên cạnh hắn có một đám người đều nghe được, cả đám không khỏi dùng ánh mắt khác thường nhìn về bên này.

Thiếu nữ cũng là một trận ngạc nhiên, vì tầng 9 tuy không phải là không có người lên nhưng cũng là ít mà lại ít, lấy lại tinh thần nàng bắt đầu biểu hiện cung kính lên thưa: 

" Các vị đợi chút việc này tiểu nữ không làm chủ được, để tiểu nữ đi gọi chủ quản đến." 

Nói xong nàng thi lễ biểu hiện xin lỗi một cái rồi nhanh chân đi vào trong, nhìn theo bóng lưng của nàng Tà Long mất hứng nói: 

" Rách việc vậy, có mỗi đi lên trên cao chút thôi mà làm gì ghê, ta cũng quan sát một lượt rồi 9 tầng cũng chẳng khác nhau là bao, đi lên trên thì sang trọng một chút, thoáng mát một phần thôi mà. " 

Tử Yên cười khẽ đáp: 

" Tà Long đại nhân không biết, tuy lên trên không có gì đặc sắc nhưng là rất có mặt mũi à, tu sĩ đi lại trên giang hồ đều phải dựa vào mặt mũi mà. " 

Xuân Đức thì chẳng nhẹ nhàng gì mà nói thẳng: 

" Bạc đầu rồi mà vẫn còn ngu, sống mấy mấy trăm vạn năm cũng là sống uổng. Hắc hắc. Theo ta thì ngươi nên đâm đầu vào gối tự vẫn cho rồi. " 

Mọi người đều là một trận cười vang, còn Tà Long thì nó lơ đãng như không quan tâm, công nhân da mặt nó thật dày. 

Ngay lúc này thiếu nữ khi nãy đã quay lại, đi cùng nàng là một vị mỹ phụ khoảng 35, nơi các nàng đi qua đám khách nhân đều một mảnh ồ lên như gặp thần tượng vậy, Xuân Đức cũng hiếu kì nhìn về phía mỹ phụ kia, theo hắn thấy thì người đàn bà này cũng tàm tạm,diện mạo tuy cũng xinh đẹp nhưng thấy thế nào cũng không đẹp bằng mấy tiểu nha đầu, còn nói về khí chất thì nàng ta chẳng có gì đáng nhắc tới. 

Đây là trong lòng hắn đánh giá nếu người ngoài biết được hắn đánh giá nàng kia như vậy thì có khi đã xông lên đánh hắn bầm dập te tua, có lẽ vì bên cạnh Xuân Đức có một đám nữ nhân đẹp như tiên nữ rồi nên nhìn ai cũng thấy bình thường. Một điều quan trọng khác nữa là hắn ngày nào cũng gặp các nàng nhìn nhiều rồi cũng thấy chán còn những kẻ ở đây thì lâu lâu mới thấy đại mỹ nữ một lần. 

Nhìn mấy chục người ăn mặc đồng nhất một loại áo choàng màu đỏ thẫm, hoa văn dụ dị trùm đầu cộng thêm một loại khí tức nguy hiểm khiến cho người thiếu phụ kia vừa lại gần thì không khỏi hơi cau mày, nhưng rất nhanh nàng lại lấy về bình tỉnh rồi nở một nụ cười xinh đẹp nói: 

" Các vị đại nhân xin đi theo ta. " 

Mọi người cũng không ai có ý kiến gì thêm đều đi theo vị mỹ phụ kia lên tầng cao hơn, càng đi lên cao thì người càng ngày càng ít, khi đến tầng 8 thì chỉ còn lác đác không mấy người. 

Khi đến bậc thang đi lên tầng 9 thì mỹ phụ dừng lại nói: 

" Các vị xin mời lên trên. " 

Mọi người cũng chỉ là liếc vị mỹ phụ này thêm một lần rồi cùng nhau đi lên trên lầu 9, vừa bước lên trên thang lầu 9 thì có một đám thần niệm lan tới dò xét mọi người những thần niệm kia đến cũng nhanh mà rút đi cũng nhanh. 

" Một đám không biết sống chết đồ vật, chỉ là mấy con kiến mà cũng muốn dò xét tu vi bọn ta "--- Tà Long coi thường nói. 

Một đám lão già ở bên cạnh cũng là cười lạnh, nhe hết các răng nanh ra cứ như là dã thú muốn ăn thịt người vậy. 

Thấy cảnh này Xuân Đức hiếu kì hỏi: 

" Mấy tên các ngươi bị sao vậy, người ta cũng chỉ là dò xét cái thôi mà làm gì mà cứ như thâm cừu đại hận vậy? ". 

Một lão giả bên cạnh hắn nghe vậy liền giải thích: 

" Điện chủ cái này người chưa biết rồi, nếu là đồng cấp với nhau dùng thần thức dò xét đó là chuyện bình thường nhưng nếu là kẻ có tu vi thấp hơn mà dám ngang nhiên dò xét đó là khinh nhờn cường giả. " 

Xuân Đức nghe vậy thì đau cả đầu, hắn thầm nghĩ thần thức dò xét khác quái gì nhìn các ngươi một cái, chẳng lẽ nhìn các ngươi một cái lại mắc đại tội. Hắn phất phất tay một cái nói: 

" Thôi lên trên ăn một bữa, ăn xong đi ngủ mai tiếp tục lên đường, làm gì đâu cả ngày tìm chuyện rồi lại đánh đánh giết giết, ta là người yêu hòa bình mà các ngươi là người thân tín của ta, vậy các ngươi có thể hay không cũng nên yêu hòa bình bớt đi sát nghiệp." 

Mọi người nghe vậy thì cả một đám không khỏi dừng lại dùng một loại ánh mắt không thể tin được nhìn về phía Xuân Đức, tuy bọn họ không nói gì nhưng ánh mắt kia đã nói lên tất cả 

" Ngươi đi lừa dụt đi thôi "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.