Cân Cả Thiên Hạ

Chương 339



Trong một căn phòng sang trọng bên trong phủ thành chủ, đang ngồi một đám đông người, đa phần đều là thanh thiếu niên, phía sau những người này là những cao thủ đi theo. 

Hào khí trong phòng vô cùng vui vẻ, không có vẻ ngưng trọng như tình cảnh bên ngoài. Ở đây lấy ba người làm chủ, hai nam một nữ. 

Hai nam phân biệt là thánh tử thứ 4 cùng thánh tử thứ 5 của Quang Minh Thần Điện, thiếu nữ còn lại là một vị yêu tộc thánh nữ. Thánh tử của Quang Minh Thần Điện cả hai đều mặc kim bào bên hông mang theo kim kiếm, nhìn không khác gì đống vàng di động cả. Thánh nữ của yêu tộc thì cả người toát ra vẻ lạnh lùng như hàn băng vạn năm vậy, một loại khí chất khiến người lạ chớ gần. 

" Dù sao cũng là người quen, Hồng Liên tiên tử không thể nể mặt hai người chúng ta mà nói chuyện đôi lời sao? " 

Thiếu nữ nhàn nhạt nhìn hai người sau đó lạnh lùng nói: 

" Các ngươi nhân tộc thật gian dối, trong lòng thầm hận không thể giết hết yêu tộc chúng ta vậy mà trên mặt luôn treo cái bản mặt gian dối kia hừ." 

Hai vị thánh tử của Quang Minh Thần Điện chỉ có thể bất đắc dĩ mà im lặng lại, hai người đều biết vị thánh nữ này làm người, không những tư tưởng cổ hủ mà còn lại cố chấp nữa,không biết sư phụ nàng làm sao lại đào tạo nàng thành như bây giờ. 

Trong lúc ba người lúng túng thì một vị nam tử bước vào trong phòng, vừa vào bên trong nam tử đã cười lên sang sảng chào hỏi: 

" Chào các vị bằng hữu, không ngờ hôm nay Bằng mỗ lại có thể chứng kiến tư thái anh hùng các vị ở đây. " 

Mọi người thấy nam tử này đi vào thì đều đứng dậy ôm quyền chào đón. 

" Bằng thành chủ quá lời. " 

Ở đây ai cũng có thân phận hiển hách nhưng vẫn phải cho mặt mũi vị thành chủ này, như vậy có thể thấy vị Bằng thành chủ này cũng không phải bình thường, không những có tu vi cao mà thân thế cũng là vô cùng to lớn. 

" Không quá lời, không quá lời. Làm sao có thể là nói quá lời, các vị ở đây đều là thiên tài vạn năm khó gặp. Ha ha, mời mọi người cùng ngồi xuống chúng ta có việc cùng trao đổi. " Nam tử lại cười lên ha hả nói. 

Hào khí trong phòng lập tức tăng cao lên một tầng, trên mặt mọi người đều mang theo nụ cười vui vẻ. 

Đợi mọi người đều ngồi xuống vị thành chủ của chúng ta lập tức đi thẳng vào vấn đề, hắn thu lại nụ cười nghiêm mặt nói: 

" Các vị cũng biết tình thế lúc này, Bằng mỗ cũng không nhiều lời nữa, Bằng mỗ tới đây là muốn xin các vị nơi này ra một phần lực giúp Hỗn Loạn thành qua cơn sóng dữ, qua đi lần này sẽ không thiếu chỗ tốt dành cho các vị." 

........ 

Trong khi đám cháu con rùa đang tung hô lẫn nhau thì bên ngoài thành đợt đầu tiên vực thú đã bắt đầu công thành. 

Đàn đàn lũ lũ vực thú như một làn sóng đánh tới thành trì, cũng không có phép thuật gì mà thuần túy là lực lượng thân thể những con quái vật như các tòa nhà lầu di động đâm thẳng vào phòng vệ màn sáng bên ngoài thành. 

Ầm ầm... Ầm ầm 

Liên miên tiếng nổ va chạm, cả tòa hộ thành trận lung lay như muốn vỡ ra. Cùng lúc đó tiếng hô 

" Giết " 

vang lên khắp nơi, vô tận bảo khí bị tu sĩ thôi động phóng thẳng tới đám vực thú, bảo khí xuyên thẳng qua màn sáng đánh thẳng lên người đám vực thú khiến cho đám bọn chúng hét thảm liên tục, từng con vực thú bị bảo vật của tu sĩ đánh cho nát bét máu văng tứ tung, nhưng sau đó không lâu máu thịt bay tán loạn kia lại bị thu về tạo thành một viên huyết châu rơi trên mặt đất. 

Vô số quái vật bị đánh bạo nhưng mọi người ở đây không ai cảm thấy thư giãn cả mà mỗi người đều vận lên 120% tinh thần vì họ biết đây chỉ là mở màn, mấy con vực thú đi lên đầu lúc này chỉ là mấy con yếu nhất tiến lên làm vật hi sinh. 

" Rắc.. rắc..xoảng " 

Cũng không qua vài chục hô hấp thì hộ về thành đã bị đám vực thú đập nát, tấm màn sáng bao phủ thành trì bị vỡ ra thành từng mảnh tinh quang rồi dần dần tiêu tán trong thiên địa. 

Mất đi lớp bảo vệ thành trì lúc này lộ ra trước đám vực thú, lúc này cả Hỗn Loạn Chi Thành so với đại quân Vực thú phá lệ nhỏ bé. 

" Kết trận bảo vệ thành "--- Một tiếng rống vang lên. 

Tiếp theo đó trên tường thành cao lớn từng đám binh sĩ kết thành từng trận pháp huyền ảo, phía trên mỗi đám binh sĩ kia hiện lên chữ phòng vàng nhạt. Mỗi tên binh sĩ lúc này trên thân cũng gia trì thêm một lớp ánh sáng vàng nhạt nhìn vô cùng thần thánh. 

Rống rống... 

Một tiếng hống kinh thiên động địa vang lên, một con vực thú thân cao gần 100 mét hiện ra nó nhảy thẳng đến bên dưới tường thành đấm một cái thật mạnh. 

Cả tường thành ngay lập tức rung rung, nhưng cũng chỉ là hơi rung động một chút mà thôi, nơi quái vật kia đấm hiện lên từng đám hoa văn vàng kim hiện lên cản lại sức tấn công của quái vật. 

Quái vật thấy vậy thì tức giận liên tục gào thét, nó nhảy lên thật cao, nhảy đến bên trên tường thành. 

" Giết nó " 

Thấy quái vật lên tường thành hai tốp binh sĩ hình thành chiến trận lao thẳng về phía quái vật không màng sống chết. 

Phập phập 

Tiếng binh khí đâm sâu vào thịt, máu tươi nhuộm đỏ một đoạn tường thành con quái vật rú thảm liên tục, thân hình to lớn như núi của nó lắc lư, vung trảo loạn xạ, tuy có trận hình kì diệu nhưng mỗi lần bị quái vật đập chúng thì cũng có mấy chục tên binh sĩ vong mạng. 

Thấy có kẻ dẫn đầu đám vực thú bên dưới cũng là thi nhau trèo lên tường thành, con có pháp lực mạnh mẽ trực tiếp bay lên hoặc nhảy lên. 

Ngay lập tức trên tường thành trở thành một tràng tu la, máu văng tứ tung, tiếng la giết khản cả cổ 

, quái vật khắp nơi đều là. Nhờ vào số lượng đông đám vực thú nhanh chóng đè áp tu sĩ, không có giây nào là không có tu sĩ chết. 

Pháp bảo, pháp khí, pháp thật đầy trời ngăn cản đám vực thú, nhưng là vẫn có một số lượng không nhỏ vực thú cao giai lao vào bên trong thành tạo nên một cảnh tượng hỗn loạn kinh khủng. 

.......... 

Đang ngồi ăn trên lầu 9, đột nhiên nghe tiếng kinh hô mấy người Xuân Đức lợi dụng thần thức quan sát bên dưới, bên dưới đường phố trong đêm tối một đầu vực thú Bất Hủ Cảnh đang điên cuồng lùa giết người xung quanh, tiếng kinh hô khắp nơi. 

Nơi quái vật đi qua tường ngã, nhà đổ, từng vũng máu tươi lênh láng trên mặt đất, còn xác nạn nhân thì bị quái thú xơi tái rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.