Cân Cả Thiên Hạ

Chương 412: Gia Cát Gia Tộc



Phải thêm hai ngày nữa Xuân Đức mới mò tới cái gia tộc kia. Vừa đến cái gia tộc này thì hắn gọi ta Tư Uyển. 

" Đây là cái kia Gia Cát gia tộc, nha đầu ngươi vào xem một chút." 

Tư Uyển lập tức hiểu ý gật đầu đáp: 

" Vâng, điện chủ." 

......... 

Tới buổi chiều tối Tư Uyển mới đi ra khỏi Gia Cát gia tộc. Không đợi cho Xuân Đức hỏi thăm thì Tư Uyển đã nói: 

" Đệ đệ hắn đã không còn ở đây nữa, hắn đã đi Thiên vực bái nhập vào Huyền Tông bây giờ là đệ tử hạch tâm của Huyền Tông." 

Xuân Đức gật đầu: " Không vấn đề gì, đã có mục tiêu thì sớm muộn gì cũng gặp được. Nha đầu ngươi tiếp tục chờ một thời gian." 

Tư Uyển nhu thuận gật đầu nói lời cảm ơn: " Cảm ơn Điện Chủ quan tâm." 

....... 

Trong đêm hôm đó hắn lại tiến về cái tửu lâu kia gặp Vương Tài nhờ tên này tìm hiểu đường đi tới Huyền Tông. Cũng không mất quá nhiều thời gian, chỉ vài giờ sau Vương Tài đã đem những thứ mà hắn muốn mang tới. 

Tối hôm đó hắn trực tiếp đi tới Huyền Tông nhưng mà không gặp được tên đệ đệ của nha đầu kia. Con thỏ chết bầm kia không ngờ lại chạy đi theo người khác vào mộ huyệt của người ta tầm bảo. 

Ngồi trong một căn phòng khách Xuân Đức nhìn nữ tử trước mặt hỏi: 

" Có biết cái mộ kia ở nơi nào không? Giúp ta chỉ đường đi, ta không biết đường." 

Thái độ của Xuân Đức rất trực tiếp, không một chút che giấu gì. Nữ tử ngồi đối diện hắn nhẹ nhàng hỏi: 

" Không biết vị tiền bối này tìm tên đệ tử kia của ta làm gì? " 

" Tỷ hắn nhờ ta tìm hắn trở về. Được rồi cũng đừng dài dòng, ta không thích nói chuyện nhiều với nữ nhân, ngươi có thể chỉ đường cho ta tới nơi mộ địa kia được chứ."--- Xuân Đức nói. 

Nữ nhân đối diện cũng chỉ hơi nhíu mày một cái rồi cũng đáp ứng yêu cầu của Xuân Đức, chỉ đường cho hắn tới mộ địa nơi kia. 

......... 

Không qua bao lâu hai người đã đứng trước cửa vào của mộ địa thiên đế nơi hỗn loạn ma hải. Khi Xuân Đức đang định tiến đi vào thì cô gái tông chủ huyền tông kia hỏi một câu:

" Tiền bối, ta có làm người cảm thấy chán ghét vậy sao? " 

Xuân Đức vẫn tiến vào bên trong không dừng lại, mái khi hắn khuất bóng thì mới có âm thanh truyền lại: 

" Cái này không phải do ngươi." 

....... 

Vừa bước vào bên trong mộ địa thiên đế Xuân Đức cảm thấy một tia khí tức quen thuộc, yên tĩnh cảm nhận một chút hắn liền nhớ ra chủ nhân cái khí tức kia là ai rồi, là kẻ nhân lúc hắn nhược đã vô thanh vô tức ảnh hưởng tâm trí của hắn. 

Nhìn địa hình xung quanh tất cả đều là một mảnh sa mạc màu đen, khí tức u ám khiến người ta cảm thấy lạc mất tâm trí. Nơi đây còn có một mảnh rừng không lá, chỉ còn lại những cây cối trụi lủi đen nhánh. 

Khi hắn còn chưa quyết định đi hướng nào thì từ của thông đạo lại đi vào một người. Vẫn là cô gái tông chủ Huyền Tông kia. Nhìn nàng tiến vào Xuân Đức cảm thấy nghi hoặc: 

" Nha đầu, không phải người đã đi về rồi sao? Làm sao lại tiến vào nơi đây." 

Cô gái kia nở một nụ cười yếu ớt nói: " Tiền bối, ta tới nơi này cũng tầm bảo à. Nếu tiền bối không phiền thì có thể cho ta đi cùng không? " 

Xuân Đức lắc đầu nói: " Nha đầu ngươi mà đi theo ta là quyết định sai lầm nhất trong năm đó, ta không có biết đường đi. Với ta không thích đi cùng với nữ nhân." 

" Thế ta có thể dẫn đường cho tiền bối thì sao? "--- Cô gái nghiêng đầu nói. 

" Như vậy thì không vấn đề, nha đầu ngươi dẫn đường đi."--- Xuân Đức đáp ứng ngay. 

Cô gái kia hết biết nói gì, vị tiền bối này là đang lấy mình làm người dẫn đường đây. Không ngờ đường đường là một vương giả sinh tử cảnh lại có lúc làm người dẫn đường. 

Nhưng nàng cũng không có phản đối, nàng đi đằng trước dẫn đường. Tiến về mảnh rừng ma cô gái nói: 

" Nơi này là đường đi ngắn nhất nơi sâu bên trong nhưng có rất nhiều cấm chế tiền bối xin cẩn thận." 

" Hống" Xuân Đức đứng trước cánh rừng ma vận dụng một ít hỗn độn lực lượng rống lên một tiếng, ngay sau đó một loại lực lượng sơ khai sinh ra, nó tạo thành một đường thẳng xuyên qua cánh rừng đi kèm sóng âm. 

Ầm ầm... ầm âm 

Hàng loạt cấm chế, cây cối, sinh vật bị dọn dẹp sạch sẽ. một đường thẳng rộng một dặm dài hàng vạn dặm được tạo ra. 

" Thế này đi được rồi chứ, ắt hẳn không có nguy hiểm gì đâu." 

Cô gái ở nơi đó không tin vào mắt mình, nơi này cho dù là nàng muốn đánh gã một gốc cây cũng khó vì có cấm chế liên miên gia trì nên ở ơi đây mọi thứ cứng rắn lạ thường. Vậy mà vị tiền bối không biết tên này chỉ rống lên một tiếng thì đã có một cái thông lộ xuyên qua cánh rừng chết chóc rồi. 

" Đi nào nha đầu." 

Vèo vèo. Hai thân ảnh vụt biến xuyên qua cánh rừng ma, trên đường đi quả thực không có bất kì nguy hiểm gì, mọi thứ đều được dọn dẹp sạch sẽ, cái gì mà độc trùng, độc vật, cấm chế mọi thứ đều biến mất. 

Đi qua cánh rừng Xuân Đức lại gọi ra Tư Uyển, nhìn nàng Xuân Đức nói: 

" Cảm ứng một chút xem thế nào? " 

Tư Uyển gật đầu lấy ra ngọc bội, ngọc bội vẫn ảm đạm vô quang. Nàng lắc đầu buồn bã nói: 

" Điện chủ.Vẫn không cảm ứng được hắn." 

Xuân Đức an ủi: 

" Không sao rất nhanh sẽ tìm thấy. " 

Xuan Đức tâm niệm muốn thu Tư Uyển vào thì nàng vội nói: 

" Điện Chủ có thể để cho Uyển Nhi bên ngoài đi tìm đệ đệ của ta không? " 

Xuân Đức gật đầu đáp ứng: " Không thành vấn đề, dù sao có thêm nha đầu ngươi cũng không nên cản trở gì." 

Cùng lúc này Thiên Tuyết từ bên trong đi ra, nhìn nàng Xuân Đức hỏi: 

" Làm sao không ở bên trong tu luyện mà lại đi ra ngoài này làm gì? " 

Thiên Tuyết nịnh nọt nói: 

" Hì hì sư tôn, người ta tu luyện mệt mỏi cũng nên thư giản một chút chứ. Với lại việc đi tìm đệ đệ của tiểu Uyển cũng là việc của Tuyết nhi à." 

Ở một bên tông chủ Huyền Tông ngẩn người, nàng làm sao cũng không hiểu tự dưng từ đâu xuất hiện hai cô gái. Đây là có chuyện gì xảy ra à. Theo nàng biết bảo vật thì chỉ có thể chứa vật chết mà thôi,không làm sao để vật còn sống ở bên trong được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.