Cân Cả Thiên Hạ

Chương 416: Xung đột



Nhìn Huyền Tông Chủ, nam tử đi trước lạnh giọng nói ra:

" Huyền tiên tử người cũng nên cho ta một câu trả lời thỏa đáng, đệ tử của người dùng âm hiểm thủ đoạn ám toán đệ tử chân truyền của ta, còn cướp đi bảo vật. Việc này tính làm sao? "

Huyền Tông Chủ nghe vậy chỉ là bình thản nói: " Còn làm sao đây? Tài nghệ không bằng người chết đi thì nên trách hắn. Ngày xưa chúng ta cũng đã bao lần vượt qua ám toán mà sống nếu không có thực lực thì bây giờ đến xương cốt cũng không còn."

" Hừ. Miệng lưỡi bén nhọn, ngươi nói như vậy có phải hay không nói cháu của ta vô năng còn đệ tử ngươi có bản lĩnh hơn người."--- Một người nữ nhân hơi lớn tuổi nhưng vẫn còn chút phong vận lớn tiếng quát.

Thiên Tuyết khẽ nhíu mày sau đó nàng nhếch miệng cười lạnh nhìn mấy người đối diện nói:

" Thích liền chiến, mạng của chúng ta ở nơi này muốn lấy thì tới."

" Ác Ma Điện chỉ có người chết đi, không bao giờ có người sợ chiến đấu." --- Tư Uyển cũng là tiến lên một bước nói ra. Hai nàng cùng lúc cả người phát ra khí tức huyết sắc mang theo sát khí nồng nặc tới cực điểm. Ánh mắt lăng lệ nhìn mấy người đối diện.

Mấy người đối diện chỉ là muốn tranh nhau một chút miệng lưỡi mà thôi, rồi tranh thủ một ít lợi ích nho nhỏ, thực tế bọn họ cũng không dám tấn công đối phương cùng cấp, bọn họ sợ bị tổn thương thì rất khó khôi phục. Ai ngờ mấy cô gái nhìn như tiên tử thế kia lại là loại chiến đấu người điên, mới nói được hai câu thì đã động sát tâm rồi. Cảm nhận được sát khí lăng lệ kia bọn họ thấy đến 9 thành hai cô gái này không nói đùa.

Gia Cát Phong, Huyền Tông Chủ cùng Yến Ngọc Phượng bên này thấy hai người Thiên Tuyết, Tư Uyển bình thường nhu hòa khi chiến đấu với hung linh cũng là một bộ nhẹ nhàng, ai ngờ lúc này mãnh liệt như vậy.

" Các ngươi sợ sao? Sợ thì đi chỗ khác chơi đi, sau này gặp chúng ta nhớ đi đường vòng." Tư Uyển nhất châm thấy máu. Mấy người đối diện lập tức như quả bom sắp nổ, người nữ nhân trung niên kia lạnh lùng nhìn hai nàng cười gằn.

" Chỉ hai nha đầu các ngươi còn chưa đủ nhìn. hừ. Nếu..."

" Trọng điệp sinh mệnh lĩnh vực" Còn không đợi nữ nhân kia nói hết thì hai người Tư Uyển cùng Thiên Tuyết cùng nhau thi triển ra lĩnh vực của bản thân, hai lĩnh vững điệp gia bao trùm tất cả mọi người vào bên trong nhưng ai bị nhằm vào sinh mệnh nhanh chóng bị sói mòn.

" Chết "

Từ Uyển cùng Thiên Tuyết cùng lúc tấn công nữ nhân kia, trước sau giáp công. Bên trong lĩnh vực gia trì tốc độ các nàng nhanh hơn mấy phần trong thời gian rất ngắn đã đến trước mắt nữ nhân kia.

Ba người bên phía đối địch cũng không phải hạng giá áo túi cơm, bọn họ cũng một thân kinh nghiệm, ba người cùng rút ra binh khí đâm về phía yếu hại của hai người Thiên Tuyết cùng Tư Uyển. Nếu hai người các nàng cố gắng tiến công thì chỉ là lưỡng bại câu thương mà thôi nên ba người cũng không tin hai nàng không rút lui.

Nhưng ai ngờ Phập... phập....phập.....phập....phập

" Tỷ tỷ...."

Tiếng vũ khí đâm vào thân thể vang lên, máu tươi vẩy ra, tiếng kinh hô vang lên. 4 người đều chúng nơi trí mạng, thân thể Thiên Tuyết bị hai kiếm đâm thấu ra sau lưng, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ quần áo, Tư Uyển cũng bị một kiếm xuyên tim mà ra.

Nhưng hai nàng vẫn cười, tuy khóe miệng vẫn chảy máu nhưng các nàng vẫn cười. Trong lúc người còn lại bên phía đối diện đang ngây người thì hai nàng lại một lần nữa huy kiếm chém đến, Thiên Tuyết một tay giữ chặt lấy kiếm đối phương mặc kệ trên ngực còn đang bị một cây kiếm khác đâm thấu ra sau lưng.

Nhưng người còn lại phản rất nhanh hắn xoay tròn thanh kiếm, các ngón tay Thiên Tuyết lập tức đứt đoạn bay lả tả trên mặt đất, trên ngực nàng còn thêm một cái lỗ máu to như cái bát có thể nhìn thấu hai bên.

Nhưng cái hành động này cũng khiến cho tên kia chậm một nhịp, hai thanh kiếm màu xanh lục cùng lúc chém qua thân thể tên kia, tên kia lập tức chia bốn chết không nhắm mắt. Hai người còn không dừng lại đó, sau khi giết chết tên Vương Giả Cảnh cuối cùng hai người quay lại đâm ra một kiếm.

Một kiếm này trực tiếp ghim hai thanh niên kia trên mặt đất. Làm xong tất cả hai nàng mới rút mấy thanh kiếm từ bên trong cơ thể như không có việc gì ra ngoài. Ở cách đó không xa ba người Gia Cát Phong thấy những vết thương khủng bố của hai người Tư Uyển cùng Thiên Tuyết lấy tốc độ không thể tưởng tượng được lành lại.

Không qua ba cái hô hấp hai người thương thế đã lành lại như lúc ban đầu, nếu không phải trên người các nàng còn bị rách ra mấy cái lỗ kiếm cùng trên mặt đất mấy cái xác thì bọn họ còn nghi ngờ vừa nãy có phải là ảo giác.

Yến Ngọc Phượng bên cạnh Gia Cát Phong nhỏ giọng nói:

" Hai tỷ ấy thật quá mạnh mẽ, muội cũng là lần đầu thấy chiến pháp lấy mạng đổi mạng kinh khủng như vậy. Lúc đầu còn làm muội sợ muốn chết."

Đừng nói là nàng mà hai người Gia Cát Phong, Huyền Tông Chủ cùng mấy kẻ đang ở xa xa nhìn lén cũng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt. Cái này đâu phải cái gì chiến pháp mà chính là người điên chiến đấu.

..............

Bên ngoài sinh tử bí cảnh.

Xuân Đức cảm nhận cái trời chiều xe lạnh, bầu trời nhá nhem tối, một hương vị thân quen khiến hắn cảm thấy vui vẻ. Gió nhẹ thổi qua từng cơn, tiếng động vật nhỏ thi thoảng kêu vang khiến nơi đây phá lệ an bình.

Tranh với người, tranh với đời luôn khiến hắn cảm thấy mỏi mệt. Những giây phút an bình như thế này không phải lúc nào cũng được tận hưởng.

Lấy ra một điếu thuốc mà hắn tự chế từ vô số loại hương thảo quý hiếm châm lửa, một mùi hương thơm phiêu lãng theo gió bay xa ngàn dặm, rít một cái hắn thư thả nhả ra mấy vòng khói.

" Đời cũng chỉ có vậy, sống một đời sau này chết đi cũng chẳng còn gì. Vậy mà trước kia vẫn còn rất mê luyến nó."

Xuân Đức ngồi trên một ngọn núi đón gió mà cười thê lương, tóc trắng bay theo gió khiến thân ảnh của hắn nơi đây nhìn cô tịch vô cùng. Hắn lại thở ra một vòng khói khẽ nói:

" Được rồi, vạn sự tùy tâm. Miễn sao thấy thoải mái là được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.