Cân Cả Thiên Hạ

Chương 817: Phượng tước vỹ vương(2)



***

Ở nơi xa, sau khi đã giải quyết xong con Phượng Tước Vỹ thì Xuân Đức lúc này lại quay về trạng thái nhân loại. Sau lần lột xác gần đây thì năng lực biến thân của hắn không còn bị hạn chế về thời gian nữa rồi. Có thể tự do chuyển đổi giữa rồng và người, có điều giai đoạn chuyển đổi này tiêu pháp nguyên rất lớn, hắn cũng không muốn vô duyên tiêu hao pháp nguyên như vậy làm gì.

Khi biến về trạng thái nhân loại thì sắc mặt của Xuân Đức liền trắng bệch, tuy chỉ ở trong trạng thái ba đầu địa ngục băng long chỉ một chút mà thôi nhưng tiêu hao về pháp nguyên cùng linh hồn lực là vô cùng lớn, nhất là hắn lại còn dùng tuyệt chiêu nữa.

Hắn dùng mấy ngón tay day day hai huyệt thái dương cho bản thân tỉnh táo lại, sau khi đã cảm thấy tốt hơn thì hắn liền tới bên cạnh xác của con Phượng Tước Vỹ(Hay Phượng Vỹ Tước đều là một nhé mọi người, gọi sao cũng được). Vì tránh đêm dài lắm mộng hắn ngay lập tức dùng hồn lực bao trùm lấy con Phượng Vỹ Tước rồi thu nó vào bên trong nhẫn chứa đồ. Tiếp theo hắn liền rời đi.

Rất nhanh hắn liền tìm thấy hai người Mộng Hồng Trần cùng nữ hộ vệ,nhìn hai người hắn lãnh đạm nói:

" Ta cần tìm một nơi để khôi phục. Bây giờ thì rời đi thôi, Mộng Hồng Trần đi trước dẫn đường đi."

Mộng Hồng Trần nghe vậy thì ứng một tiếng rồi sau đó liền dùng phương pháp đặc thù xác định phương hướng rồi bay đi, theo ở phía sau là hai người Xuân Đức cùng nữ hộ vệ.

.....

Sau khi bay được tầm mấy chục vạn dặm trên biển thì cuối cùng ba người cũng tìm được một hòn đảo hoang.

Hai người Mộng Hồng Trần cũng nữ hộ vệ đi xuống bên dưới kiểm tra một hồi xong, thấy không có điểm gì khả nghi liền thông báo cho Xuân Đức.

" Đại nhân, nơi này không có vấn đề gì cả. Người có thể ở trên này tạm một thời gian đợi khôi phục lại bên trong cơ thể tiên lực."

Nhẹ gật đầu, nhìn hai người Xuân Đức bình thản nói:

" Canh giữ nơi này cho ta. Đừng cho kẻ nào tới gần. Nếu lại là một con trong bát hung tới đây thì nhanh chóng thông báo cho ta biết."

" Rõ."" Hai người Mộng Hồng Trần cùng nữ hộ vệ đồng thanh hô lớn.

Tiếp sau đó Xuân Đức liền bay xuống đảo, mang ra một kiện bảo vật, truyện vào bên trong pháp nguyên, ngay lập tức hắn đã có một ngôi nhà nhỏ đầy đủ tiện nghi. Gọi ra con rối vương giả hắn ra lệnh.

" Vương Nhất, ngươi đứng canh ở trước cửa, không có lệnh của ta thì không cho kẻ nào tiếp cận phạm vi 1 dặm nơi ta ở."

Vương Nhất ánh mắt lấp lóe mấy lần, sau đó không nói một lời quay đi ra bên ngoài, thủ hộ ở trước cửa.

Sau khi lệnh cho Vương Nhất bảo vệ mình thì hắn liền đi vào bên trong nhà, trèo lên giường sau đó là nằm ngủ, giấc ngủ đối với tiên nhân lẫn phàm nhân đều là biện pháp khôi phục thể lực tuyệt vời nhất mà không để lại bất cứ hậu hoạn gì.

Ngày hôm nay hắn đã 3 lần dùng Quỷ Kiếm thi triển tuyệt chiêu, lại thêm một lần hóa thân dùng tuyệt chiêu nữa, Chỉ sau 4 lần dùng tuyệt chiêu như vậy thể lực của hắn đã tới cực hạn, nếu không phải có tinh thần thép thì hắn đã sớm lăn quay ra bất tỉnh rồi.

Lúc này đây ở bên ngoài Mộng Hồng Trận cùng nữ hộ vệ vẫn luôn dõi theo từng hành động của Xuân Đức, thấy hắn đã đi vào trong nhà thì cả hai đều nhìn nhau một cái rồi phân ra hai hướng khác nhau, tìm nơi tu luyện riêng của bản thân.

.....

Một vài ngày qua đi.

Những ngày này vẫn sóng yên biển lặng, khắp nơi là một mảnh bình yên. Phụ cận hòn đảo hoang nơi Xuân Đức đang dừng chân cũng không có người nào ghé qua, ngay cả quái vật biển cũng không có lấy một con dám bén mảng tới.

Một ngày này Xuân Đức một lần nữa đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất, việc này cũng phải nên cảm ơn nữ nhân có tu vi Tinh Vương Tiên Cảnh, nếu không phải có thuốc(đan dược) của nàng ta thì hắn còn lâu mới có thể khôi phục được như lúc này.

Ngay khi vừa khôi phục thì việc đầu tiên mà hắn làm chính là chế tạo con rối, có ba tên cường giả của Dạ tộc, lại thêm một nữ nhân thần bí, hắn bây giờ cũng có trong tay bốn khối tài liệu cực phẩm.

Vung tay lên một cái, ngay lập tức cả bốn người đều hiện ra trước mặt hắn những người này vẫn đang trong tình trạng hôn mê, còn chưa có ai có thể tỉnh lại.

" Lần này sẽ không sai sót như lần trước nữa, hủy đi mất tài liệu quý hiếm."--- Xuân Đức tự nhủ với bản thân một tiếng, sau đó hắn bắt đầu nghiêm túc hẳn lên.

Việc đầu tiên hắn làm chính là tẩy đi linh hồn của những người này sau đó lại trồng vào bên trong một đoạn ký ức mới. Một đoạn ký ức mới kia sẽ khiến cho bọn họ khăng khăng một mực đi theo hắn, dù chết cũng không từ.

Do linh hồn rất dễ tổn thương, làm không khéo lại giống như con rối Vương Nhất vậy. Ngoại trừ biết nghe lệnh ra thì chẳng biết làm gì nữa cả.

.....

Sau khi đã bày ra một ít trận pháp đặc biệt, Xuân Đức lúc này bắt đầu rút hồn từng người ra, việc này hắn làm rất nhanh, chỉ cần chạm tay lên trán từng người khẽ lôi một cái thì hồn phách người đó đều thoát ly thân thể.

Nhìn bốn đoàn linh hồn đang lơ lửng trước mắt, hắn há miệng phun ra cuồn cuộn độc khí bổn nguyên, trong chớp mắt cả bốn linh hồn kia đều bị độc khí bổn nguyên bao quang, tiếp sau đó một màn quỷ dị phát sinh. Độc khí xung quanh diễn hóa thành nhiều loại phù văn kì ảo phát ra màu xanh huyền bí bay vào bên trong bốn cái linh hồn.

Mấy cái linh hồn lúc đầu còn cố chống cự nhưng ngay sau đó liền ngoan ngoãn lại. Trong lúc này hắn cũng tranh thủ xử lý mấy cái thân thể.

.....

Lại đi qua 3 ngày.

Lúc này đây công việc xử lý mấy cái linh hồn đã xong. Kết quả trong bốn cái thì có 2 cái phế 2 cái thành công, một cái linh hồn của nữ nhân thần bí cùng một cái linh hồn của người tên Liêm Ma là thành công, còn 2 tên dạ tộc khác thì thất bại, tỷ lệ 50%.

Thấy vậy một màn thì Xuân Đức cũng có phần tiếc nuối, mặc dù hắn đã cố hết sức rồi nhưng mà vẫn có sản phẩm thất bại.

Lắc lắc đầu, hắn lúc này lôi ra bốn cái thi thể của bốn người từ bên trong một cái bồn đựng đầy dung dịch màu lam nhạt. Sau khi dùng thuật pháp hong cho khô mấy cái xác thì hắn mới làm tới công đoạn tiếp theo, nhập hồn.

Do hồn phách bị tách khỏi thân thể trong thời gian dài nên lúc quay về có đôi chút khó khăn, hai tay bắt pháp quyết, hắn liên tục điểm ra 999 lần lên trên mỗi bộ thi thể, trong lúc nhất thời cả bốn bộ thi thể đều sáng lên ánh sáng lam nhạt.

Ngay sau đó cả bốn cái linh hồn đều phân biệt quay về thân thể lúc ban đầu. Ngay khi hồn nhập xác thì cả bốn cổ thi thể đều mở mắt ra nhưng chỉ có 2 cô thi thể là biết đứng dậy chào hỏi.

" Số 1 tham kiến chủ nhân."

" Số 2 tham kiến chủ nhân."

Nhìn hai con rối trước mắt hắn thỏa mãn gật đầu, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên. Tiếp sau đó hắn liền thu về bốn con rối rồi đi ra bên ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.