Cân Cả Thiên Hạ

Chương 827



Nét mặt Xuân Đức cũng không có lộ ra nửa phần ngoài ý muốn, tiếp sau hắn cứ như vậy bình thản cùng với hai nữ bán tinh linh bước vào trong xe. Theo sau ba người thì hai người Thanh Nhã cùng Mộng Hồng Trần cũng theo sau vào trong.

Sau khi đã vào hết bên trong xe thì Xuân Đức lúc này mới nở một nụ cười ôn hòa, sau đó hướng về phía hai người Thanh Nhã cùng Mộng Hồng Trần khích lệ nói:

" Hai người các ngươi biểu hiện rất tốt."

Được vị đại nhân này tán dương, hai người Mộng Hồng Trần cùng Thanh Nhã đều cung kính nói:

" Cảm tạ đại nhân khích lệ, đây là việc mà hai người bọn thuộc hạ nên làm."

Nhẹ gật đầu, Xuân Đức lúc này lại nhìn qua Cửu Công Chúa nói:

" Ngốc nha đầu, đừng có cả ngày ở trên mây như vậy. Sau này hai cô gái này sẽ theo ngươi, nhớ tài bồi các nàng. Các nàng rất có tư chất đấy."

Cửu Công Chúa không biết có phải ý nghĩ đang ở trên mây thật hay không, mãi khi Xuân Đức nói xong thì nàng mới giật mình nói:

" Sao ạ? Vâng vâng, tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định sẽ làm tốt."

Nhìn cái biểu hiện luống cuống của cô nàng, Xuân Đức lúc này cũng cảm thấy đôi phần buồn phiền nhưng nhiều hơn vẫn là buồn cười, hắn hài hước hỏi:

" Nha đầu ngươi có nghe ta nói cái gì không mà đáp ứng như đúng rồi thế? "

Lúc này Cửu Công Chúa càng bối rối hơn rồi, nàng có chút không biết phải làm sao nên đành nói đại:

" Chỉ cần là lời của tiền bối thì vãn bối nhất định nghe theo."

Xuân Đức biểu hiện ngạc nhiên, hắn khẽ " ồ" khẽ một tiếng sau đó nói:

" Vậy sao, vậy tối nay tới phòng của ta đi, cũng đã rất lâu rồi ta không có gần nữ sắc. Nếu đã nha đầu ngươi nguyện ý thì tối này tới thị tẩm cho ta." 

Nghe được lời nói của Xuân Đức thì những người khác trong xe sắc mặt đều thoáng trở nên quái dị vô cùng, riêng về phần Cửu Công Chúa thì sắc mặt nàng ta lúc này đã phiếm hồng, cả người cô nàng run lên nhè nhẹ. Nhìn rất giống chú cừu non sắp bị lão sói xám ăn thịt vậy.

Nhìn thấy biểu hiện tức cười của cô nàng thì Xuân Đức cảm thấy rất thú vị, có điều hắn cũng không có tiếp tục đùa dai mà nói:

" Ta chỉ là đùa thôi, không cần phải suy nghĩ lung tung. Nếu lúc trước có lỡ không nghe lời ta nói thì sau này có thể hỏi Thanh Nhã."

Đang lúc thần kinh căng thẳng không biết nên làm gì cho tốt, bất ngơ lại nghe được lời nói của Xuân Đức thì Cửu Công Chúa lại " a " lên một tiếng kinh ngạc, sau đó thì liên tục gật đầu, giống hệt như mấy cô bé lúc làm sai chuyện bị người lớn bắt gặp.

Tiếp sau đó bầu không khí bên trong xe lâm vào tĩnh lặng. Xuân Đức không có nói chuyện nên những người khác cũng không người nào dám nói chuyện. Cả đám người lúc này ai cũng nhắm mắt lại cảm ngộ, riêng về phần Xuân Đức thì hắn lại có một thú vui khác.

Hắn lúc này đang dùng hồn niệm của mình bao phủ khắp cả thành trì, vừa nhìn tình huống nơi đây thế nào, đôi khi buồn buồn thì lại dùng hồn niệm chọc mấy tên tu sĩ đang đi trên đường. 

Tình trạng quần áo tự nhiên bị rách hay một nam tử không biết vì sao lại xông lên bóp ngực của một nữ nhân gần đó liên tiếp xảy ra. Khiến cho cả cái thành trì nhân tộc này thoáng cái náo nhiệt lên hắn, đâu đâu cũng nghe được hai tiếng " dâm tặc(sắc lang)". Sau đó là từng cuộc truy đuổi nhau trên đường phố.

Thành trì này nhìn qua thì có rộng hơn bên phía Quỷ Tộc một chút, ngoài ra thì cũng chẳng có gì đặc sắc hơn. Ở bốn phương của tòa thành thì bị bốn gia tộc lớn khống chế, đám tán tu chỉ có thể ở vòng ngoài mà thôi.

Sau khi nhìn không xót cái gì thì hắn liền thu về hồn niệm của mình.

- --o0o---

Thú xa mà đám người Xuân Đức đang ngồi tốc độ cũng rất nhanh. Thoáng cái thôi đã tới nơi cần đến rồi. Còn chưa đến 20 phút nữa.

Sau khi xe dừng lại thì đoàn người Xuân Đức xuống xe tiến vào bên trong một khu kiến trúc đồ sộ, một nơi bồng lai tiên cảnh. Khắp nơi đều là hoa cỏ đang nở rộ, các loại kì hoa dị thảo mọc khắp nơi. Tiên khí ở bên trong này nồng đậm rất nhiều, so với thánh địa cũng không khác là bao.

Ở bên trong này người qua lại rất nhiều, hình như là đang tổ chức yến tiệc gì đó. Ngay lúc bọn họ vừa bước vào bên trong phủ đệ này thì một đám đông thiếu niên nam nữ cũng tiến ra ngoài này đón tiếp bọn họ. Gọi là đón tiếp cho sang miệng chứ thực chất mục đích của những người này là thì trời mới biết.

Đi đầu là mấy người thanh niên, đều mặc đạo bào dòng chính Tôn gia. Lúc này đây một tên trong số đó cười lên sang sảng nói: 

" Ta còn tưởng là người nào, hóa ra là nhị ca cùng đại ca. Ồ, còn có cả Tiểu Ma Nữ cũng đến. Có phải hay không mọi người biết ta có giành được vị trí đứng đầu trong lần này mà đến nơi đây chúc mừng."

Giọng nói người này bề ngoài hào sảng nhưng bên trong lại ẩn chứa ý vị sâu xa, chỉ ngay câu đầu tiên thôi, người này lên tiếng chào hỏi Tôn Khánh Nguyên trước mà không phải là Xuân Đức, tuy chỉ là một điểm không đáng nhắc tới nhưng mà người tinh ý liền nhận ra được sự khác thường.

Nhưng trước những lời nói đầy ý vị sâu xa kia thì Tôn Khánh Nguyên làm như không nghe thấy, hắn lúc này cũng lên ha hả nói:

" Ha hả, nói như vậy Bát đệ là người đứng đầu lần này sao, vậy thì nhị ca cũng xin được chúc mừng đệ đang mang về quang vinh cho gia tộc chúng ta, sau này ắt sẽ được gia tộc trọng dụng."

Tôn Khánh Nguyên cũng không phải dạng người ăn chay mà lớn nên vừa bị đối phương xỏ xiên thì hắn liền đã phản bác lại. Bề ngoài nghe như ca tung nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu lời nói kia có ẩn ý gì.

Lúc này đây vị Bát công tử kia cũng không có tỏ ra thái độ gì quá lớn, nhưng hắn lúc này lại vờ như nhớ ra cái gì hướng về phía Tôn Khánh Nguyên hỏi:

" Nói tới đệ tuy giành được vị trí đứng đầu nhưng chúng ta nhân tộc lại chỉ xếp vị trí thứ 4, không biết mấy người bọn nhị ca đã đi đâu làm gì mà lại có thể về chậm trễ đến như vậy, làm ảnh hưởng đến cả lợi ích của cả nhân tộc chúng ta."

Ở phía sau Xuân Đức lúc này ngáp dài một cái nói:

" Rồi rồi rồi, bát đệ. Người tài giỏi đoạt được vị trí đầu thì cứ tận hưởng niềm vui ấy đi, quan tâm nhiều đến mấy người chúng ta như vậy làm gì. Chẳng lẽ bọn ta đi tìm nữ nhân giải khuây cũng phải thông báo cho bát đệ ngươi tới xem hay sao. Vậy thôi nhé, chúng ta mệt mỏi cần nghỉ ngơi, bát đệ ngươi cứ tự mình vui vẻ đi."

Nói xong thì Xuân Đức lại ngáp dài một cái chọn về một hướng khác mà bước đi, biểu hiện bất cần đời của hắn khác xa với vẻ lạnh lùng hàng ngày.

Thời gian này vốn đã quen với bộ dạng lạnh như băng, buồn buồn lại giết người của Xuân Đức, tới bây giờ chứng kiến một bộ mặt khác của hắn khiến cho mấy người bọn Cửu Công Chúa có chút không kịp phản ứng, cả đám cứ đứng ngây ra như phỗng.

Sau một lúc thì Cửu Công Chúa nhìn những người khác cười trừ nói:

" Ta còn có chuyện muốn nói với Vân ca, nên xin phép mọi người được đi trước." Nói xong nàng liền nhanh chân đuổi theo Xuân Đức. Để lại một đám người hóa đá tại chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.