Cân Cả Thiên Hạ

Chương 843: Địa kiếp ba vạn năm một lần



- --o0o---

Ngay khi hắn vừa chạy ra ngoài thì nguyên cả cái không gian ở bên dưới kia liền sụp đổ. Đảo mắt nhìn lướt qua một cái hắn liền nhìn thấy khắp nơi đây là một cảnh giống nhau, mặt đất thì bị nứt toác, vô số âm quỷ theo những khe nứt kia bò ra bên ngoài. Tiếng gào rú của đám " âm quỷ " vang vọng cả núi rừng nơi đây.

Sau khi dừng lại quan sát gần 10 giây thì hắn lại một lần nữa lấy tốc độ kinh người hướng về phía cửa rừng chạy đi, tuy không thể dịch chuyển tức thời nhưng cự ly vài ngàn dặm đối với hắn không đáng là bao.

Không qua vài cái hô hấp thì hắn một lần nữa đã xuất hiện tại lối vào khu rừng, nơi này cũng không còn tu sĩ nào ở nơi đây nữa cả, nói đúng ra là bọn họ chết sạch rồi, trên mặt đất chỉ còn lại từ bộ xương trắng hếu mà thôi như vậy là biết đám " âm quỷ " này kinh khủng đến bậc nào.

Cảm ứng một tia hồn niệm hắn để lại trên người cô gái dẫn đường, ngay lập tức hắn liền biết nàng ta ở đâu.

Tiếp sau đó hắn liền hóa thành một luồng ánh sáng bay vụt đi, chỉ chớp mắt sau hắn đã thấy được nữ nhân kia, nàng ta lúc này đang ở bên trong một cái lồng ánh sáng, nhờ cái lồng ánh sáng kia mà nàng ta mới còn sống tới bây giờ, ở xung quanh nàng ta lúc này đã hình thành quỷ đàn bao lấy.

Khẽ vung tay lên một bàn tay to lớn hình thành từ thiên địa tiên khí hiện ra, cánh tay hắn hạ xuống lập tức bàn tay to lớn kia đập thẳng xuống nơi mà nữ nhân kia đang bị đàn quỷ vật bao vây.

" Rầm rầm rầm..."

Một loạt tiếng nổ lớn vang lên, đám quỷ vật đám bao lấy nữ nhân kia ngay lập tức hôi phi yên diệt. Những cái khe sâu ở phụ cận cũng bị san bằng.

Nhoáng người lên một cái hắn đã đứng bên cạnh nữ nhân kia, một tay nắm lấy nàng ta rồi theo đường đi lúc trước phản hồi lại. Trên đường đi hắn nhìn thấy đâu đâu cũng là quỷ vật, quỷ vật rậm rạp chằng chịt.

Bên trong biển quỷ vật cũng có không thiếu những con có hình thể to lớn, quỷ khí um tùm, linh áp cường đại vô cùng, cá biệt có vài con đến ngay cả Xuân Đức vừa nhìn thấy cũng chỉ có thể đi đường vòng.

.....

Sau một thời gian dùng tốc độ nhanh nhất di chuyển thì hắn cũng đi ra khỏi khu vực giữa của Bàn Long Quy Khư, tiến vào vòng ngoài của Bàn Long Quy Khu thì áp lực mà đám quỷ vật tạo cho hắn liền giảm mạnh.

Hầu như không có tồn tại nào có thể uy hiếp đến hắn nữa. Có điều lúc này đây vết thương ở phía sau lưng chưa được chữa trị tốt lúc này lại tái phát, luôn có một lực lượng quỷ dị từ vết thương liên tục bào mòn đi pháp nguyên của hắn, khiến cho tốc độ trôi đi của pháp nguyên nhanh gấp 3-4 lần.

Sau khi đánh giá địa hình nơi đây một chút hắn liền chọn lựa một cái đỉnh núi cao làm nơi trị thương, thường thường đám quỷ vật chỉ có ở phía bên dưới càng lên cao thì càng ít.

Hai người hạ chân xuống đỉnh núi, cùng lúc này hắn cũng nhìn qua cô gái kia hỏi:

" Nơi này còn cách cửa ra bao xa nữa? "

Bị Xuân Đức hỏi, cô gái kia vẫn có chút chưa tỉnh hồn đáp theo bản năng:

" Gần 80 vạn dặm."

Nhìn tình trạng hoảng hốt của cô gái thì Xuân Đức cũng không lấy gì là ngoài ý muốn, dù sao nàng cũng chỉ là một tiểu tu sĩ còn chưa bước vào Tinh Quân Tiên Cảnh, gặp tràng cảnh cửu tử nhất sinh như vậy sinh ra một chút sợ hãi cũng không có là gì.

Nhẹ gật đầu một cái Xuân Đức lúc này cũng không có hỏi gì thêm, sau khi bố trí ra một cái phòng ngự trận pháp thì hắn liền ngồi xuống trị liệu vết thương phía sau lưng. Vì thời gian có hạn nên hắn cũng không có trị liệu từ từ mà dùng biện pháp cực đoan.

Cắt đi phần cơ thể có vấn đề,vào lúc này đây Bóng Ảnh hiện ra đóng vai bác sĩ còn hắn thì đóng vai bệnh nhân. Triệt hồi đi phòng hộ của Thiên Cốt Giáp sau đó hắn nói với Bóng Ảnh:

" Giúp ta cắt phần bị tổn thương phía sau lưng."

Bóng Ảnh nghe vậy thì gật đầu sau đó bàn tay huyễn hóa móng vuốt đâm sâu vào sau lưng của Xuân Đức móc ra.

" Phúc."

Nguyên cả một khối thịt lớn bị móc đi ra bên ngoài, máu tươi lúc này bắt đầu phun ra như suối nhưng rất nhanh liền ngừng lại. Về phần Xuân Đức lúc này đây thì sắc mặt có phần nhăn nhó vì đau đớn, cái trán hắn liên tục đổ ra mồ hôi lạnh.

Vì vết thương lúc ban đầu cũng đã bị áp chế, chỉ ảnh hưởng đến một ít bộ phận cơ bắp mà không ảnh hưởng đến tâm tạng nên sau khi cắt bỏ thì rất nhanh liền sẽ tốt lại, phương pháp này có thể nói vô cùng hiệu quả. Có điều hắn không thích phương pháp thể này một chút xíu nào.

Nhờ có sinh mệnh lực bên trong cơ thể sung mãn vết thương phía sau lưng của hắn rất nhanh thì liền đã lành lại như chưa hề bị thương, có điều khí tức của hắn lúc này suy yếu đi không ít. Đây cũng là di chứng cưỡng ép tái tại thân thể chữa lành vết thương, vì thế người ta mới nói " cái gì cũng cần có cái giá của nó."

.....

Qua đi thêm 30 phút.

Lúc này đây Xuân Đức lại một lần nữa đứng dậy. Hắn quyết định tranh thủ đi ra khỏi nơi đây, ở lại bên trong cái hung địa này thêm giây phút nào là hắn cảm thấy bất an thêm một phần.

Không có nhẹ nhàng chào hỏi hay là một câu an ủi đại loại như vậy, vừa đứng dậy hắn liền thu về trận pháp phòng ngự nơi này sau đó lại nắm lấy cô gái kia rồi hóa thành một đạo ánh sáng lao vút đi.

.......

Không có tồn tại nào có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn nên trên đường đi Xuân Đức trực tiếp bay thẳng qua biển âm quỷ. Bất chấp việc đám quỷ vật cấp thấp này điên cuồng lao lên tấn công.

Sau một giờ bay toàn lực thì rốt cuộc Xuân Đức cũng đã nhìn thấy cửa ra. Ở trước cửa ra lúc này đang có rất đông tu sĩ đang xếp hàng lần lượt đi ra phía bên ngoài, một bộ pháp khác thì đang thay phiên nhau chém giết đám quỷ vật cấp thấp đang xông lên.

Hạ xuống một nơi an toàn, đảm bảo những kẻ khác không có thể nhìn thấy hắn. Nhìn cô gái Xuân Đức khẽ cười nói:

" Vẫn còn sợ hãi sao? "

Cô gái kia như con gà con bị dọa sợ, nàng ta liên tục gật gật đầu. Thấy cô nàng như vậy Xuân Đức lúc này không biết làm sao lại khẽ xoa đầu nàng rồi nói:

" Mọi việc đã ổn cũng không cần sợ. Vì để tránh cho sau này cô gặp phải điều gì đó không may ta đánh xóa đi một số ký ức của cô. Còn đây là bồi thường."

Vừa nói hắn vừa đưa cho cô gái một túi lớn đựng tiên thạch bên trong. Sau đó hắn khẽ đặt tay trán của cô gái bắt đầu tẩy đi một số ký ức.

Quá trình này rất nhanh, chỉ trong chớp mắt liền đã xong Làm xong những việc này hắn lại dặn cô gái thêm một câu:

" Trở về nhớ nghiên cứu nhiều về nơi này, lúc nào cảm thấy bản thân đã am hiểu nơi đây thì tới gặp Cửu Gia, Cửu Công Chúa. "

Nói xong thì hắn liền biến mất khỏi nơi đây, thoáng cái đã không thấy tung tích nơi đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.