Cân Cả Thiên Hạ

Chương 868: Kinh hỷ ngoài ý muốn



Hai ngày sau.

Lúc này đây Xuân Đức vẫn đang tại khu vực lúc trước, suốt hai ngày này hắn cũng không có làm gì cả. Ngoại trừ săn giết âm quỷ ra thì vẫn là săn giết âm quỷ. Đôi khi thì săn giết một ít tu sĩ nhân tộc lạc đàn, nếu là cả đàn thì vẫn săn giết như bình thường. Đám con rối bây giờ cũng đã lên tới gần 300 con.

Đáng lý là gần 500 con nhưng trong quá trình cùng với quỷ vật nơi đây đối chiến thì đã có phân nửa số con rối nằm lại trong miệng đám quỷ vật kia.

Trong hai ngày này thu hoặc lớn nhất của hắn hẳn là đã bắt được một con Quỷ Linh, Quỷ Linh này là nguyên nhân chính hình thành nên từng khu rừng quỷ. Vì hệ thống phụ trợ còn chưa có phân tích ra con Quỷ Linh có hình giống cái cây bằng thủy tinh này có đặc điểm gì nên hắn cũng không có vội xử lý. Nhưng theo hắn đoán cái thứ Quỷ Linh này hẳn là có điểm hữu dụng.

" Vút vút vút.... "

Ngay lúc hắn đang nhàm chán nghịch con Quỷ Linh thì vài tiếng xé gió vang lên, ngay sau đó ở cách hắn gần 5 mét xuất hiện mười mấy người, dẫn đầu là Tôn Khánh Nguyên, đi bên cạnh hắn vẫn là Mộng Hồng Trần.

" Xin lỗi bị đã để đại nhân phải chờ đợi." Tôn Khánh Nguyên lúc này hướng về phía Xuân Đức mà xin lỗi những người khác cũng làm theo Tôn Khánh Nguyên.

Lúc này đây Xuân Đức mới quay người lại đám người Tôn Khánh Nguyên. Sắc mặt hắn vẫn như thường không có lộ ra quá nhiều biểu tình. Khẽ gật đầu hắn không nhanh không chậm nói:

" Không sao, một chút thời gian như vậy ta vẫn có thể chờ đợi được. Mà những người ngươi nói là đây sao? Bọn họ đều đã là đời thứ 2."

[ Chú thích: Người mà sử dụng máu của Xuân Đức tẩy lễ biến thành Ác Ma Hộ Về thì gọi là đời đầu, còn khi Ác Ma Hộ Vệ kia lại sử dụng máu huyết của bản thân tẩy lễ cho người khác gọi là đời thứ 2. Những tri thức truyền thừa cùng sức mạnh kế thừa đều bị giảm mạnh. ]

Tôn Khánh Nguyên gật đầu đáp:

" Đúng vậy thưa đại nhân. Những người này tư chất không cao, tiềm năng không lớn cả đời vô vọng với Tinh Vương Tiên Cảnh nhưng bọn họ lại có kiến thức vô cùng uyên bác về luyện đan, trận pháp, vì vậy thuộc hạ thu bọn họ làm tùy tùng."

Nhẹ gật đầu, Xuân Đức lúc này nhảy xuống khỏi tảng đá đang ngồi, hắn vươn vai một cái cho đỡ mỏi. Nhớ tới cái gì đó hắn cầm con Quỷ Linh đưa ra, hướng về phía đám người Tôn Khánh Nguyên hỏi:

" Các ngươi biết thứ đồ này có tác dụng gì không? "

Những người khác lúc này đều hướng ánh mắt nhìn về phía đồ vật mà Xuân Đức đang dơ ra, khi những người này nhìn thấy rõ trong tay Xuân Đức đang cầm là thứ gì thì một đám đều trợn to đôi mắt lên. Trong đó có ba người đồng thời la lớn:

" Thụ Tâm Quỷ."

Thấy mấy tên này hình như biết cái con Quỷ Linh này hắn liền hỏi tiếp:

" Biết tác dụng của nó sao? ""

Lúc này Mộng Hồng Trần tiến lên một bước nói:

" Biết rõ thưa đại nhân."

" Nói nghe chút." Hắn hời hợt nói.

Mộng Hồng Trần lúc này cẩn thận sắp xếp câu từ sau đó mới bắt đầu giải thích:

" Loại Mộc Tậm Quỷ này là tài liệu chính để luyện ra đan dược đột phá Tinh Vương Tiên Cảnh hoặc có thể trực tiếp phục dụng, sau khi ăn vào có thể gia tăng toàn bộ phương diện của bản thân, ngay cả tiên căn cũng có thể thay đổi. Có điều loại đồ vật này chỉ gặp tại 10 vạn năm địa tai, hơn thế nữa nó lại cực kì hi hữu."

Nghe xong thì Xuân Đức có hơi nhướng mày nói:

" Hi hữu sao, ngươi xác định chứ? "

Bị Xuân Đức bỗng nhiên hỏi lại một câu thì Mộng Hồng Trần có chút trần trừ không dám khẳng định, phải sau một lúc thì hắn mới gật đầu nói:

" Vâng, thuộc hạ khẳng định."

Khẽ vuốt cằm, Xuân Đức có chút tiếc rẻ nói ra: 

" Như vậy là ta bỏ uổng mất một cơ hội rồi, ngày hôm qua ta gặp được 3 con Quỷ Linh. Ta chỉ kịp bắt một con, còn hai con khác thì chạy mất. Đám này cũng không khác gì một vị sơ kì Vương Giả nên chạy cũng khá nhanh. Ta mà biết bọn nó hữu dụng vậy thì đã không để đám kia chạy rồi."

Nghe hắn đang tiếc rẻ thì những người khác chỉ lặng yên cuối đầu im lặng. Trong lòng bọn bọn họ thì là kính sợ không thôi, Vương Giả đối với bọn họ vẫn là một cái gì đó rất xa vời mà chỉ có thể ngước nhìn nhưng người đang ở trước mắt bọn họ có khả năng bắt sống một con Một Tâm Quỷ có độ nguy hiểm ngang với Vương Giả.

Sau khi tiếc rẽ một hồi thì Xuân Đức lúc này mới nói tiếp:

" Được rồi, cũng đã đến lúc nên đi săn mồi. Mục tiêu lần này của chúng ta là Long Tộc cùng đám yêu tộc. "

" Rõ." Những người khác ứng một tiếng sau đó lấy ra những gì mà bọn họ đã chuẩn bị từ trước. Không qua bao lâu một cái tùy cơ truyền tống trận pháp đã được hình thành, loại trận pháp này có độ sai lệch tương đối cao, từ vài dặm cho đến vài ngàn dặm, độ ổn định cũng không cao nên không mấy khi dùng, trừ những trường hợp đặc biệt.

Xuân Đức lúc này cũng đứng vào bên trong trận pháp, ngay khi hắn bước vào trong trận pháp thì mười lăm người khác không tính Tôn Khánh Nguyên đồng thời bắt pháp quyết điểm ra một cái. Quang mang ánh sáng màu tím từ bên trong trận pháp ngay lập tức phóng thẳng lên cao, quang mang bao trùm lấy tất cả những người ở bên trong.

" Xoẹt."

Quang mang màu tím biến mất, cùng với đó là nhóm người Xuân Đức lúc này cũng biến mất theo. Mọi thứ khôi phục như lúc ban đầu, trên mặt đất lúc này chỉ còn lại một xác trận pháp đã bị phá hư hoàn toàn.

....

Ngay khi nhóm người của Xuân Đức rời đi không được bao lâu thì liền có tu sĩ nhân tộc bay tới nơi đây xem xét. Bọn họ đều bị quang mang lúc truyền tống dẫn dụ tới. Nhìn thấy trên mặt đất là một cái tùy cơ truyền tống trận to lớn đã bị hư hại thì những người kia ngay lập tức hai mắt sáng lên.

Những kẻ tới trước ngay lập tức tiến lại gần, cướp đoạt những thứ tài liệu vẫn có thể sử dụng được. Những kẻ theo phía sau cũng không yếu thế, cũng tiến lên kiếm một chút cơm thừa,canh cặn.

[ Chú thích: Trận pháp tùy cơ truyền tống có nhược điểm sau: Hao tốn nguyên vật liệu để bày ra, độ chính xác truyền tống không cao, rủi ro cao hơn truyền tống thông thường một chút. Chỉ có thể sử dụng một lần.

Yêu điểm: Dễ bố trí đi ra mà không cần quá nhiều kiến thức về trận pháp, vô cùng dễ sử dụng. Có thể truyền tống đến cự ly xa trong điều kiện khó khăn.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.