Cân Cả Thiên Hạ

Chương 87: Thiên phượng tông



Ba người bà lão cũng mĩm cười không cho rằng mọi người sợ đứa bé này, chẳng qua là nịnh bợ tiểu nha đầu một chút thôi.

Trữ Tình thấy theo sau bà lão thấy Vu Y đáng yêu như vậy thì lập tức có hảo cảm, nàng tiến lên định xoa xoa khuôn mặt béo múp míp của Vũ Y thì Vũ Y đã nhảy lên lưng Xuân Đức không cho nàng ta thực hiện được mưu đồ. Vũ Y lè lưỡi làm mặt dụt.

Mọi người thấy vậy đều nở nụ cười vui vẻ, hình ảnh bây giờ đúng là làm người ta tâm vui, cảm thấy dễ chịu hẳn, nghỉ đến mấy ngày trước tiểu hài tử ngây thơ trước mắt này có sát khí vờn quanh đỏ lòm lòm, cằm đôi song đao phát kim quang, cưỡi trên địa ngục khuyển trông có bao nhiu khủng bố, chẳng bù cho bây giờ ngây thơ trong sáng, nhìn cứ như tiểu tiên nữ, càng nhìn càng đáng yêu.

Trữ Tình không thực hiện được mục đích của mình thì thấy hơi buồn bực,nàng lại bị từ chối, đây quả là đã kích của nàng từ khi sinh ra, nàng không cam chịu dụ dỗ đạo:

" Tiểu muội muội lại đây cho ta thân một cái rồi ta cho xem cái này hay lắm nè ".

Mấy tín đồ Ác Ma ĐIện cười y con heo, nằm lăn ra mà cười, cười ra cả nước mắt, Lam Thảo nói với Lam Nguyệt:

" Ám Ảnh đại nhân cũng có người muốn dụ dỗ kìa, sao không ai dụ dỗ ta "

Lam Nguyệt khinh bỉ tên bàn tử này, dùng 2 tay lôi 2 cái má bánh đúc của hắn rồi nhìn thẳng vào mắt mà nói:

" Ngươi y như con heo mập thế này đã không bị người ghét bỏ là tốt rồi, còn đòi người đến nựng ngươi nữa sao? ngươi sao không đi lấy cái khúc xương mà đập vào đầu cho tỉnh ngủ đi "

Mọi người lại được trận cười to, Xuân Đức thấy vậy nói:

" Muội muội của ta không thích bị người lạ tới gần nàng cho lắm, ngươi thông cảm, đúng rồi bà bà ngươi là người ở đâu, người cũng có tu vi Tạo Hóa Cảnh chắc cũng là nhân vật ở một thế lực nào đó"

" Ấy xin lỗi cháu quên giới thiệu, cháu tên Xuân Đức là một Điện chủ của một thế lực mới thành lập, đây là 3 muội muội của cháu, nàng là Vũ Y, kia là tiểu Lan, còn đây là tiểu Thất, còn đây là thành viên của thế lực cháu, không biết bà bà và 2 vị này là...?"

Bà lão cười nói ;

" không sao, người trẻ tuổi mà có tu vi cao như tiểu hữu đây mà lễ phép vậy cũng là hiếm có, không giấu gì tiểu hữu, bà lão này là Thái thượng trưởng lão của Thiên Phượng Tông, hai người này là Tông chủ còn đứa nhỏ này là cháu gái ta Trữ Tình "

Xuân Đức cười nói:

" Lễ phép sơ đẵng thôi bà bà, làm người ít nhất cũng có cái gọi là kính trên nhường dưới, cũng không giấu gì bà bà, chúng ta là bị từ trong sinh tử bí cảnh truyền tống ra đây, cái gì cũng không biết, mong bà bà giải thích cho bọn cháu hiểu một chút nơi này "

Bà lão cũng cười giải thích cho Xuân Đức và mọi người nghe đơn giản vài điều về nơi này:

"..........."

Nơi này gọi là gì bà lão cũng không nói, có thể là không có tên, cái đại thiên thế giới này rất lớn, chia làm 4 khu vực chính, Hạ Vực, Trung Vực, Thiên Vực và Cấm Khu nơi mọi người đang ở, vì sao gọi là cấm khu đơn giản vì nơi này nguy hiểm.

Cái đại thiên thế giới này có 5 tông môn lớn chính trong đó có Phượng Hoàng Tông, nhưng chỉ xếp chót thôi, tông môn này môn đồ, đệ tử vài ngàn vạn, nghe được Xuân Đức cũng cảm khái, ở đây không thiếu chính là người à.

....

.....

...

Nghe bà lão nói xong Xuân Đức hỏi thăm:

" Bà bà, người có thể cho bọn cháu ở tạm khoảng thời gian được không? bọn cháu tạm thời chưa có chỗ ở, bà cũng biết đấy, lạ nước lạ cái khó sống lắm, có nơi ở chung quy vẫn tốt hơn rất nhiều. hì hì" hắn cười cười lôi kéo quan hệ.

Bà lão thấy việc hôm nay đi cũng quá thuận buồn xuôi gió đi, mọi việc cứ như nước chảy thành dòng, tốt đẹp không thể nào tốt hơn. Bà lão nói:

" Không có gì cả, tiểu hữu có thể về tông chúng ta làm khách,"

Thấy bà lão đồng ý, Xuân Đức hỏi ngay:

" Bà bà ở chỗ người có món ăn gì đặc biệt không? "

Thấy Xuân Đức hỏi bà lão ngạc nhiên:

" Chúng ta là người tu đạo không cần ăn như phàm nhân, nên chỗ ta không có món ăn gì cả".

Xuân Đức nghe vậy đáp luôn:

" Không phải khi đói lại ăn ích cốc đan chứ"

Bà lão gật đầu xem như đồng ý, hắn thấy vậy thì cảm thấy chán hơn phân nữa rồi, sao bọn tu chân này cả ngày ăn cái ích cốc đan như cục đất sét ấy được không biết. Mất hứng hắn cũng không hỏi han gì nữa cả, rất không hình tượng lấy một cái ghế nằm ra 3 tiểu nha đầu và hắn cùng nằm, 4 người lấy đồ uống ra mà dùng ống hút mà hút.

Bọn người tín đồ thì cũng bình thường thôi, còn bà lão và những người khác thì bó tay rồi, hình tượng cường giả đâu....

.....

......

.....

Qua một ngày không nhanh không chậm mọi người đã đến Phượng Hoàng Tông, nói thật cái tông môn này to dã man con ngan luôn, cái này so với Ác Ma Thành của hắn to hơn không biết bao nhiêu.

Qua một ngày hắn cũng đã thông đồng với Trữ Tình, cứ tỷ tỷ đệ đệ ngọt sớt đi ấy chứ, hắn hỏi Trữ Tình:

" Tỷ tỷ người xinh đẹp như vậy chắc nhiều người theo đuổi lắm"

Trữ Tình ngẫn người chút rồi má có chút hồng, xua tay nói:

" Không có, không có, làm gì có chuyện đó cơ chứ"

Xuân Đức nói vui:

" Tỷ không cần giấu đâu, đây chẳng qua là đệ đề phòng mấy tên thầm yêu trộm nhớ tỷ, lại coi ta là kẻ thù, suốt ngày kiếm ta phiền phức khi ta ở đây thì rất không tốt, không may ta bị đánh thì thua thiệt lớn rồi" vừa nói hắn vừa giả bộ đáng thương.

Ngồi kế bên bà lão và mỹ phụ khóe miệng kéo kéo, nếu không biết vị tuổi trẻ đang cười hi hi ha ha là một siêu cấp cao thủ thì có khi bọn họ cũng tin, mong là đừng có tên không may nào dây phải hắn nếu không có khi chết lúc nào còn không rõ là bị làm sao mà chet.

Đúng là lo cái gì đến cái đó. Trước cổng sơn môn có một đám người khi mọi người tới gần gặp một đám người đứng đón.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.