Cân Cả Thiên Hạ

Chương 889: Tin Tức 12 Vị Thánh Tổ



- --o0o---

Thời gian mới đó mà đã là mười ngày đi qua. Kể từ khi Xuân Đức quay trở về Tôn Gia thì chưa một lần bước ra khỏi cửa phòng. Tất cả mọi sinh hoạt của hắn đều là Vũ Y một tay lo liệu. Còn hắn thì chỉ có một việc duy nhất đó là chuyên tâm trị thương.

Cũng không biết có phải vì dạo này hắn tâm tình tốt nên tốc độ trị thương cũng tăng lên rất nhiều, chỉ hơn mười ngày ngắn ngủi thì hắn liền đã khôi phục được thất thất bát bát. Nội thương đã được trị lành, linh hồn cùng bổn nguyên cũng đã khôi phục 8-9 phần. Đã vậy hắn lại còn ẩn ẩn cảm thấy mình so với lúc trước còn mạnh hơn một ít.

Ngày hôm nay sau khi đã cảm thấy thương thế như vậy không còn đáng lo ngại thì hắn liền dừng việc trị thương, bây giờ thương thế của hắn chỉ còn một ít không có ảnh hưởng quá nhiều đến lực chiến đấu nên hắn cũng chẳng quan tâm lắm.

Thấy hắn không có tiếp tục trị thương, Vũ Y đang ngồi bên cạnh đọc sách liền bỏ quyển sách xuống, nàng nghiêng nghiêng đầu tò mò hỏi:

" Anh hai khỏe rồi sao? "

Vươn vai một cái, hắn mỉm cười nói:

" Ừm, khỏe rồi. Cuối cùng cũng không phải nằm yên một chỗ nữa rồi. Mà dạo này có tình huống gì phát sinh không? "

Vũ Y lúc này lại có chút phiền muộn nói ra:

" Anh hai đừng có hỏi việc này, em làm gì biết ngôn ngữ nơi này đâu. Nên bên ngoài có phát sinh chuyện gì thì em cũng chịu. Hàng ngày nghe người khác nói chuyện, trong khi đó bản thân lại không hiểu cái gì cả, cảm giác quả thực không mấy dễ chịu."

" Úc." Xuân Đức lúc này thoáng cái ngây ra, sau đó hắn tìm trong nhẫn chứa đồ một viên châu ngũ sắc đưa cho Vũ Y.

" Sao em không nói, cái này là thông linh châu này. Luyện hóa xong thì liền có thể nói cùng hiểu được đại đa số ngôn ngữ ở cao thiên. Tội nghiệp cô bé dễ sợ."

Vừa nói Xuân Đức vừa vỗ đầu Vũ Y, điệu bộ đang thương tiếc cô bé vô cùng. Vũ Y lúc này thì lại khẽ lườm hắn một cái, sau đó liền bỏ viên châu kia vào trong miệng nuốt xuống.

Nhưng sau một lúc thì Vũ Y liền nhăn mày nói:

" Sao em không cảm thấy có gì khác biệt cả vậy anh hai. Anh hai thử nói tiếng ở cao thiên thử đi."

Xuân Đức nghe vậy thì liền dùng ngôn ngữ thông dụng ở cao thiên nói:

" Tiểu Y là con Ngốc. Nghe không? "

Nhìn thấy Vũ Y vẫn không có phản ứng thì hắn liên tục thay bằng nhiều loại ngôn ngữ thông dụng khác.

" Tiểu Y là con heo."

" Tiểu Y đần."

.....

Nhưng có điều hắn dùng ngôn ngữ gì thì Vũ Y vẫn không có phản ứng, mặt cô nàng cứ ngây ra đó. Hắn lúc này lại dùng Việt Ngữ nói:

" Sẽ không phải viên thuốc kia hết hạn mất đi tác dụng rồi chứ. Anh nhớ cái này cũng mới vài năm thôi mà. "

Vũ Y lúc này bỗng dưng nghĩ tới một trường hợp đáng sợ, nàng theo bản năng rụt đầu lại nói:

" Cái kia, nếu như viên thuốc không phải là bị hư mà vẫn còn tác dụng thì không phải là...? Anh hai sẽ không phải bắt em đi học ngôn ngữ nơi đây nữa chứ. "

Trước kia Xuân Đức ép nàng phải học việt ngữ, thời gian đó có thể nói là khoảng thời gian đen tối nhất trong cuộc đời nàng. Nếu để nàng chọn giữa tu luyện cùng học ngôn ngữ thì nàng thà chọn tu luyện con hơn.

Nhìn bộ dạng của Vũ Y lúc này thì hắn khẽ cười gian nói:

" Làm gì mà phản ứng quá lên vậy, cùng lắm thì lại giống trước kia thôi. Học vài chục năm là liền thông thạo ngay ấy mà, đỡ phải phục dụng ngoại vật ảnh hưởng tới thân thể."

Vũ Y nghe vậy thì liền lắc đầu, lắc liên tục. Bộ dạng sống chết cũng không muốn. Nhưng ngay vào lúc này, đang lúc hai anh em vui vẻ trêu đùa nhau thì lại có người đi tới. Ở bên ngoài truyền vào giọng nói của một tỳ nữ.

" Đại công tử, có nhị công tử đến thăm."

Xuân Đức khẽ nhíu mày một cái, sau đó hắn bình thản nói:

" Vào trong này đi. "

Hắn vừa nói xong thì cửa phòng liền bị người mở ra, Tôn Khánh Nguyên lúc này một mình bước vào bên trong, sau khi vào trong thì hắn cũng không quên khép lại cửa phòng. Đi tới trước mặt Xuân Đức hắn cung kính nói:

" Thuộc hạ có chuyện gấp cần bẩm báo, làm ảnh hưởng tới đại nhân trị thương mong đại nhân thứ tội."

Khẽ cười, Xuân Đức chỉ vào một cái ghế cạnh đó nói:

" Ngồi xuống đi, không cần quá nhiều lễ tiết như vậy. Với ta thương thế cũng đã lành ngươi cũng không cần tự trách làm gì."

Tôn Khánh Nguyên nghe hắn nói thương thế đã khôi phục thì trên mặt liền lộ ra vẻ vui mừng. hắn cười nói:

" Chúc mừng đại nhân đã khôi phục."

Nói xong hắn mới ngồi xuống cái ghế mà Xuân Đức vừa chỉ. Sau khi đã an tọa, không cần đợi Xuân Đức lên tiếng hỏi hắn đã tự nói ra:

" Hôm nay thuộc hạ tới đây là có 2 việc muốn bẩm báo. Việc thứ nhất là tình hình âm quỷ bên trong Bàn Long Quy Khư.

Hại tại âm quỷ bên trong Bàn Long Quy Khư đã bị các đại thế lực đẩy lùi, bây giờ âm quỷ chỉ xuất hiện ở vòng trong còn khu vực ngoại vi đã không có bao nhiêu. Nhưng âm quỷ bây giờ đã bắt đầu tiến hóa về linh trí, cực kì khó đối phó. Không ít âm quỷ cấp cao đang bắt đầu tổ chức các cuộc tập kích bất ngờ vào các thế lực, khiến cho tu sĩ cấp thấp tổn thất thảm trọng."

Nghe nói âm quỷ đã bắt đầu tiến hóa linh trí thì Xuân Đức liền nhăn mày lại, đám kia không ngờ tiến hóa nhanh như vậy, mới vài tháng mà thôi đã bắt đầu tiến hóa trí tuệ rồi. Bây giờ thì đám quỷ vật kia mới chính thức nguy hiểm thực sự.

" Còn việc thứ 2 là gì, nói ta nghe."

Vẻ mặt của Tôn Khánh Nguyên lúc này có đôi chút không được tự nhiên nói ra:

" Kế hoạch khống chế Tôn Gia của thuộc hạ đã thất bại. Bên trong Tôn Gia hiện tại đang có 3 cỗ thế lực thần bí âm thầm đối đầu với thuộc hạ. Một trong đó rất có thể là Bạch Long Đường, thế lực đứng sau Tôn Như Sơn. Trong một lần giao tranh thì một con rối cấp bậc vương giả đã bị thương nặng."

Nhếch miệng cười ta, Xuân Đức lạnh lùng nói:

" Bạch Long Đường sao. Tình hình như lúc này rồi mà bọn họ vẫn có thể phân ra một tay tham gia vào vũng nước đục Tôn Gia. Đã vậy thì để ta chặt bớt tay của bọn họ đi. Ngươi cứ về an bài trước đi, sau vài ngày sẽ có nhân thủ tới. Có điều làm gì cũng nên cẩn trọng một chút. Mà ngươi có điều tra được gì về mấy tên kia chưa? "

Tôn Khánh Nguyên nói:

" Đã có thưa đại nhân, theo như thông tin báo về thì tất cả các vị thánh tổ của các tộc đều bị phía trên triệu hồi về, trong 100 năm nữa không thể phản hồi Bàn Long Thánh Thành. Cũng vì vậy mà các thế lực lớn bên trong Bàn Long Thánh Thành bắt đầu có hành động lớn.

Thuộc hạ không dám khẳng định 100% nhưng có đến 8 phần tin tức kia là sự thật. Do sư phụ của Trần lão là Đại Sát Vương cung cấp tin tức. "

Nghe được tin tức này thì ánh mắt Xuân Đức liền chớp động liên tục

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.