Cân Cả Thiên Hạ

Chương 91: Các ngươi linh thạch rất không đáng tiền



Nhìn xem cao hơn thánh khí còn rất nhiều mọi người lại mở mang thêm tầm mắt, bình thường ở trong tông môn chỉ có trưởng lão mới có thể may mắn có 1 kiện mà thôi.

Xuân Đức xem mọi người như là bọn ngốc lừa tiền đang bắt đầu tiến hành lừa gạt, nhưng hắn không biết nếu như hắn không lừa gạt thì mọi người vẫn đâm đầu vào, nhưng hắn không biết nên vẫn nói tiếp:

" Mọi người thấy sao? nói thật cho mọi người biết linh thạch của mọi người loại năng lượng này chúng ta cũng không phải là cần thiết lắm nên mọi người có thể đem bảo vật ra chúng ta có chuyên viên phân tích định giá vật phẩm cho mọi người, nhưng không phải là chúng ta không thu nhưng số lượng có chút nhiều sợ mọi người không bỏ nổi ra"

Mọi người cũng đều gật đầu, với khả năng lấy Thánh Khí bán sỉ thì làm gì có chuyện coi trọng linh thạch, một kiện thánh khí xuất hiện nơi đâu không phải là nơi đó có máu tanh nổi lên hay tranh nhau chảy máu đầu ra. Nên có linh thạch chưa chắc đã mua được.

Trữ Thanh lên tiếng hỏi:

" Không biết khi nào chúng ta có thể mua thánh khí từ nơi điện chủ được? với không biết bọn tiểu bối làm sai thì điện chủ xử lý thế nào?"

Xuân Đức cười cười nói:

" Thực ra cũng không phải là việc gì lớn, bọn tiểu bối làm như vậy nhìn có vẻ rất là chướng mắt, nhưng thực ra trong cái vũ trụ này còn nhiều chỗ ác liệt lắm, ví như bọn người thực nhân dụt chúng lấy con người mua vui rồi lại ăn thịt sống mọi con người, bữa ăn của chúng chính là đồng loại chúng ta, rồi còn rất nhiều nữa sau này các ngươi ra ngoài mới biết được "-- Xuân Đức ra vẻ cao thâm nói.

" Còn sử phạt thì thôi,9 người bọn hắn theo ta về làm phục vụ viên bán thánh khí đi, làm đến khi nào ta rời đi thì thôi, có lương đàng hoàng cũng không bóc lột các ngươi đâu mà lo, còn việc mua bán thánh khí sao, ngày mai trên ngọn núi chúng ta đang ở đi"

Mọi người cũng không nói gì thêm đều vừa lòng rời đi, nháo trò một hồi rồi lại kết thúc trong vui vẻ. Mấy người đi phía sau Xuân Đức không nói một lời, thấy vậy Xuân Đức nói:

" Các ngươi biết cái ngu của mình chưa?".

Mấy người nói:

" Thưa tiền bối bọn ta biết rồi, chúng ta không nên bắt các nàng".

Xuân Đức gật gù nói:

" Biết là tốt, các ngươi còn non và xanh lắm, bắt người chỉ là việc làm thấp kém mà thôi, dựa vào khuôn mặt, tiền tài, thực lực, nói lời ngon ngọt, các nàng cũng sẽ tự lên giường cởi áo quần ra, cần gì phải làm trò mèo như vậy, nói thật ta cũng không hiểu tại sao nam nhân chúng ta bắt một thiếu nữ về fuck thì gọi là cưỡng gian, trong khi công việc mệt nhọc chúng ta gánh vác, còn các nàng chỉ việc hưởng thụ miệng thì kêu không muốn, nhưng sau trong ánh mắt lại hiện lên vẻ thỏa mãn, nan giải vãi linh hồn ".

Mấy người còn tưởng vị tiền bối này sẽ mắng một trận nữa không ngờ người lại nói vậy, ngẫm lại cũng đúng, cần quái gì làm vậy cho mang tiếng, mọi người lại đồng loạt gật đầu nói:

" Tiền bối nói chí phải"

Một tên có vẻ là thả trong bụi hoa lâu ngày, hắn bình thường thích nhất là thưởng thức tiếng la, tiếng cầu xin của các nữ nhân bị mình bắt rồi ném lên giường, nghe Xuân Đức nói hắn có chút nghi hoặc nên đạo:

" Như tiền bối chỉ dạy thì người bị thiệt luôn là nam nhân chúng ta sao?"

Xuân Đức nhìn tên này một chút rồi làm một bộ lão thành đã từng trải qua nhiều việc đời mà đạo " Cũng không hẳn là mọi trường hợp đều là nam nhân chịu thiệt, nhưng các ngươi thử nghĩ xem nếu như nơi mà chúng ta sống không phải là một nơi nam nhân làm chủ mà là nữ nhân làm chủ thì sao? nam nhân sẽ là món đồ chơi của nữ nhân đúng không?khi đó nam nhân lại thành phái yếu và rồi khi đó sẽ xuất hiện cưỡng gian nam nhân ha ha, thú vị phải không nào?. Chúng ta nhu cầu sinh lý ai mà chẳng có,chẳng qua là biết cách kiềm chế mà thôi, còn tại sao nữ nhân lại là phái yếu, là đứa nào, con nào, hay lão nào quy định thì ta cũng không biết được rồi.... nhưng theo ta thì lúc khi chúng ta bắt cóc cưỡng gian nữ nhân nào đó thì người chịu thiệt chưa chắc đã là nữ nhân kia"

Mấy tên kia nghe Xuân Đức chém gió như nghe thiên thư. nghe thì hay mà chẳng hiểu con mẹ gì, chỉ ù ù cạc cạc mà gật đầu

Xuân Đức lại bắt đầu bát quái lên, đi chậm lại vỗ vai mọi người nói:

" Ta có một bí quyết tán gái siêu cấp muốn nghe không?".

Mọi người cũng hứng thú lại gần, mọi người gật gật đầu:

Xuân Đức cười hắc hắc nói:

" Các nàng thích gì mua cho nàng, phải hiểu tâm lý nàng thích kiểu đàn ông gì, lãng mạn, mạnh mẽ, vv....vv. Quạn trọng là các ngươi có tiền, có thế lực lại đẹp trai, chỉ cần ăn nói lễ độ đúng mực, đảm bảo các nàng theo như vịt, mà nói thật chúng ta đâu nhất thiết là phải với nhân tộc đâu, có tu là tộc, mị tộc, ngọc tộc, tinh linh hay bán tinh linh gì đó cũng đều rất xinh đẹp cơ mà phải không"

" Vần, Vâng, tiền bối"

" Đấy chung quy các ngươi có tất cả rồi, thả thấp tư thế chút là được lại còn mang cái tiếng là thiên tài nhưng không kiêu, là người bình dị gần gũi, tự dưng lại có cái tiếng tốt, lợi cả vài đường đi ấy chứ, thích ai thì quan tâm nàng chút, muốn bồi dưỡng tình cảm thì cứ vào bí cảnh rồi là có cơ hội ngay thôi ấy mà"

Mọi người liên tục gật đầu, đúng là tiền bối có khác, đã lừa người còn muốn tiếng tốt, nôm na là đã làm kỹ nữ còn muốn xây đền thờ.

Đám người cũng không na di mà phi hành bình thường, trên đường mọi chuyện thiên nam địa bắc gì cũng có, mấy người cũng vui vẻ. Khi về nơi mà bọn Xuân Đức đang ở tạm thì bọn 9 tên tiểu sắc lang làm như lời Xuân Đức nói, xin lỗi mấy cô nàng Bách Hoa nói vài lời ngon ngọt, hối lỗi, lúc đầu mấy cô ả còn chảnh chó, nhưng sau nữa canh giờ thì quây cả đám lại chò chuyện với 9 tên tiểu sắc lang.

Mấy tên sắc lang này giờ mới biết phụ nữ khủng bố bọn họ bị hỏi thăm, lôi kéo cho ngu cả người, có mấy cô nàng còn mạnh dạn hôn bọn hắn, nói chung bây giờ bọn họ có cái nhìn mới về phụ nữ, mẹ nó ở đâu ra yếu đuối toàn như rồng cả.

....

.....

....

Lúc nữa đêm khi Xuân Đức gặp lại mấy tên sắc lang thì thấy tên nào mặt mũi đầy dấu son, quần áo không chỉnh tề, tinh thần uể oải nhìn cứ như bị hồ ly hấp tinh ấy.

" Các ngươi là bị sao vậy?"

Thấy Xuân Đức mấy tên này có chút sinh khí hơn chút nói:

" Nghe theo lời tiền bối bọn ta cũng nhận ra chân lý mới, nữ nhân rất đáng sợ".

Ấy, Xuân Đức vỗ vai mấy tên nói,cái gì cũng phải tiết mà còn dùng dài dài, không sau này chỉ có thể đứng mà ngó em nó và thằng đó ấy ấy nhau, thôi nghĩ sớm mai còn làm việc, ta có việc đi trước đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.