Cân Cả Thiên Hạ

Chương 946: Cuộc sống nhàm chán của xuân đức



Thời gian nhoáng cái lại đã đi qua hơn mười ngày. Mấy ngày này Xuân Đức cũng không có đi đâu cả, suốt ngày quanh quẩn bên trong trang viên, sáng thì hắn đi ra bên ngoài nhìn cảnh bình minh, đôi khi thì chăm sóc đám thú nhỏ ở bên trong trang viên hoặc cho đàn cá ăn. Hắn cũng không quên tập luyện vào mỗi buổi sáng. 

Sau khi tập luyện xong thì hắn lại bắt đầu dậy Huyết Vận về cách đối nhân xử thế, cách ứng đối khi gặp những tình cảnh bất ngờ, cùng với đó hắn cũng truyền có Huyết Vận phương pháp làm mặt nạ sống. Qua vài hôm dậy Huyết Vận hắn cảm thấy thằng bé quả thực rất thông minh, nếu đem so với hắn thì hắn tự cảm thấy bản thân xách dép cũng theo không kịp.

Sau khi hắn dậy Huyết Vận xong thì lại liền tự thân xuống bếp nấu ăn cho cả nhà, hắn cảm thấy ăn món ăn của người khác làm không hợp khẩu vị của hắn lắm, nên hắn mới đích thân xuống bếp.

Nấu ăn cũng không mất nhiều thời gian, không qua bao lâu mọi thứ đều đã xong. Tiếp sau đó cả nhà lại ăn cơm, rồi hắn lại đi luyện tập tuyệt kỹ. Còn về phần Luyện Khí thì tạm thời hắn không có tâm tình nên chưa vội.

Một ngày của hắn cũng chỉ quanh quẩn mấy việc như vậy, ngắm cảnh, luyện tập, dậy huyết vận, nấu ăn, sau đó lại đi luyện tập, cảm thấy buồn buồn lại mang cái thảm ra giữa khuôn viên hoa nằm nhìn trời. Có lẽ người khác nhìn vào sẽ thấy cuộc sống hắn nhàm chán cực kì nhưng hắn lại thích cái cuộc sống như vậy.

.......

Nhật nguyệt luân phiên, lại một ngày nữa đã đi qua.

Cuộc sống ngày hôm nay của Xuân Đức có đôi chút thay đổi, sáng ngày hôm nay hắn nghe người hầu nói ở khu trung tâm của Long Tộc đang tổ chức đại tiệc mừng lớn, tiệc mừng này là để chuẩn bị cho việc đón tiếp mấy tên sứ giả từ Thăng Tiên Tông xuống.

Biết được tin tức này Xuân Đức liền mang theo Huyết Vận đi nhìn xem những người kia bộ dạng thế nào, đi cùng với hai người còn có 4 thị nữ khác.

......

Nơi tổ chức đại yến tiệc lần này tại Lâm Nhược Viên, Lâm Nhược Viên nằm ngay khu vực trung tâm của Long Tộc.

Nơi đây bàn về cảnh sắc hẳn là nơi đẹp nhất trong địa bàn Long Tộc, khắp nơi bên trong Lâm Nhược Viên đều là là những cây tương tự giống cây hoa đào, có điều bông hoa đào thì màu hồng còn loại hoa này thì màu lam như nước biển, hương thơm từ loại hoa này khi hít vào liền khiến cho thân thể như tắm trong dòng nước mát, cực kì dễ chịu.

Ở bên dưới mặt đất là một lớp thảm hình thành từ một loại hoa màu tím cùng với những cây cỏ tươi xanh mơn mởn. Không dừng ở đó, ở khắp nơi xung quanh thi thoảng lại thấy được những loại tiên thú nhỏ cực kì đáng yêu, phía bên trên bầu trời thi thoảng lại xuất hiện một con tiên cầm. Kết hợp với sương mù lượn lờ do tiên khí hình thành thì nơi này không khác gì tiên cảnh cả.

Thêm vào đó ở khắp nơi thi thoảng lại có một suối nước phun, cùng với những lầu các lấp ló phía sau màn sương mù mờ nhạt, nói chung khi bước vào Lâm Nhược Viên thì cảm giác đầu tiên chính là mộng huyễn, mới đầu cứ ngỡ nơi này là mộng mà không phải thực. Nhưng sau một lúc thì mọi người lại sẽ giật mình hiểu ra rằng, đây là thực mà không phải mộng.

Lâm Nhược Viên hôm nay đang tụ tập rất nhiều người, có thanh niên tài tuấn cũng có cường giả của Long Tộc, đương nhiên là những tộc khác cũng đến tham dự, nhân,yêu,ma gì cũng có. Trong khắp cả Lâm Nhược Viên đâu đâu cũng nhìn thấy người, trên mặt người nào người nấy đều lộ rõ sự kích động. Xuân Đức cũng không hiểu vì sao bọn họ ai cũng kích động như ăn xuân dược như vậy.

Lúc này đây, sau khi đi vào Lâm Nhược Viên, dẫn theo Huyết Vận cùng bốn nữ tỳ hắn chọn một cái lầu các gần đó nhất có tên là Thanh Thu Các, tiếp sau đó tìm vị trí thích hợp để có thể quan sát được toàn cảnh. Hắn cũng không phải động thân đi tìm làm gì, sau khi đưa ra một số lượng lớn tiên thạch thì liền có người dẫn hắn đi đến vị trí hắn yêu cầu.

........

Không qua vào lâu hắn đã được một nữ tử xinh đẹp dẫn lên trên lầu cao nhất của Thanh Thu Các, vị trí hắn ngồi ngay sát bên cạnh cửa sổ. Do hôm nay số lượng người khác lớn nên việc có phòng riêng là không thể nào, trừ khi là mấy tên có cấp bậc vương giả mới được hưởng cái đặc quyền đó. Vì vậy ở trong phòng của hắn còn có thêm vài người nữa.

Xuân Đức sau khi đi vào trong thì cũng nhìn qua những kẻ nơi đây một lần sau đó liền không để ý tới nữa những kẻ khác đối với hắn cũng như vậy.

Huyết Vận lần đầu tiên được thấy tràng cảnh lớn cùng hoành tráng như vậy nên lúc này cũng rất phấn khích, ánh mắt nó liên tục nhìn qua khắp nơi sau đó lại trầm trồ khen ngợi.

" Nơi này thật đẹp, cũng thật nhiều người."

Xuân Đức lúc này vừa uống trà vừa thản nhiên nói:

" Sau này đệ sẽ còn thấy nhiều tràng cảnh hoành tráng hơn nữa. Náo nhiệt hơn nữa, bấy nhiêu đây cũng chưa là gì cả."

Xuân Đức vốn cũng chỉ là thuận miệng nói một câu vậy thôi nhưng không ngờ lời nói hắn vừa ra thì đã có vài người biểu hiện không vui nhìn qua hắn, lúc này một nam tử tóc vàng nhìn hắn cau mày, lạnh lùng nói ra:

" Ngươi nói vậy là có ý gì. Ý ngươi nói rằng Long Tộc chúng ta tổ chức đại tiệc đón tiếp thượng sứ trong mắt ngươi chỉ là một thứ gì đó không đáng tiền có phải hay không. Nhân tộc các ngươi từ khi nào lại trở nên lớn lối như vậy rồi."

Đang còn định nói gì đó với Huyết Vận nhưng Xuân Đức bị lời nói của tên thanh niên này cắt ngang, hắn lúc này có phần hiếu kì nhìn qua người này. Ngay sau đó hắn liền nở một nụ cười đầy tà khí, đồng thời hắn cũng lạnh nhạt nói.

" Đi chỗ khác chơi đi tâm tình ta bắt đầu cảm thấy có chút không tốt rồi."

Những người trong phòng ngay lập tức thấy khí lạnh chạy dọc sống lưng, một loại cảm giác sợ hãi không tên bốc lên trong lòng bọn họ, ngay sau đó những người này không một ai dám nhìn Xuân Đức thêm một lần nào nữa, cả đám nhanh chóng cúi đầu sau đó chạy ra bên ngoài.

Không có một kẻ nào dám nói một câu ngoan thoại, tất cả đều như chuột sợ mèo một dạng. Thoáng cái ở bên trong phòng lúc này chỉ còn lại có mấy người Xuân Đức.

Mấy nữ tỳ đi theo Xuân Đức nhìn thấy một màn như vậy thì trong mắt không khỏi hiện lên sự kinh ngạc, các nàng có chút không thể tưởng tượng ra vì sao Xuân Đức chỉ một lời nói liền khiến cho đám người kia tất cả đều sợ hãi bỏ đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.