Cân Cả Thiên Hạ

Chương 985: Nơi ma quái



Đang lúc những người ở nơi đây hoảng loạn vô cùng thì bất ngờ mặt đất bỗng nhiên khép lại, những cánh tay hư thối chưa kịp rút về bên trong lòng đất lúc này bị cắn nát, một bộ phận nằm lại trên mặt đất. Giống như là mất đi sinh sơ những cánh tay hư thối kia lúc đầu còn giãy dụa muốn quay về bên trong lòng đất nhưng chỉ sau vài hô hấp thì bọn nó liền ngừng lại việc giãy dụa. Một chút thịt còn sót lại trên mấy cánh tay kia lúc này đều hóa thành máu đen rơi trên mặt đất, bốc lên mùi thối kinh khủng.

Mọi việc biến đổi quá nhanh khiến cho những người còn sống nơi đây không kịp phản ứng, nhất là mấy tên tìm được đường sống trong chỗ chết, lúc đầu cả đám vẻ mặt đều trắng bệch nhưng sau mấy hô hấp nhận ra bản thân vừa nhặt về được một cái mạng thì cả đám đều cười lớn.

" Ha ha ha. Ta vẫn còn sống, ta chưa có chết."

" Ha ha ha.."

Có điều đám người bọn họ còn chưa cười được bao lâu thì cả đám đều phát ra tiếng kêu thê lương.

" Á á á. Đau quá..."

" Cái gì thế này, đau quá."

" Cứu ta.."

Lúc trước những bàn tay hư thối kia bắt được chân bọn họ nhưng chưa kịp lôi xuống lòng đất thì đã mặt đất bỗng nhiên khép lại, khiến cho những kẻ này nhặt về một cái mạng. Có điều không biết bàn tay hư thối kia mang theo bệnh độc gì vậy mà nhưng nơi nó đụng qua liền bị thối rữa.

Bắt đầu là từ chân sau đó nhanh chóng lan ra toàn thân, dù có chặt chân cũng vẫn bị lan ra như thường, từng miếng thịt lớn nhỏ trên cơ thể bắt đầu rụng xuống mặt đất, con mắt rồi ra sau đó cũng rơi ra ngoài, chưa được mấy hô hấp thì những kẻ kia liền biến thành một đống xương trắng hếu cùng với một vũng máu đen.

Nhìn thấy như vậy một màn những người còn sống đều phải hít một hơi thật sâu, hít một hơi không đủ có người liên tục hít vài hơi để cố gắng giữ bình tĩnh. Có điều người giữ được bình tĩnh không nhiều đại bộ phận lúc này đều đã hoảng loạn nhất là mấy tên tâm cảnh kém. Cả đám bắt đầu như điên như dại lao về bốn phía tìm kiếm lối ra.

Đúng vào lúc này, một cái vòng xoáy màu tím to lớn hiện ra, nhìn vào bên trong vòng xoáy có thể mở hồ nhìn thấy được phía bên kia vòng xoáy là một cánh rừng thưa, mặt đất cắn cỗi, đa phần đều là sỏi đá thi thoảng mới có một cây cổ thủ.

Thấy vòng xoáy này hiện ra người ở nơi đây bất chấp là có nguy hiểm hay không cả đám ngay lập tức tiến vào bên trong vòng xoáy. Vì vòng xoáy rất lớn nên cũng không cần tranh giành, có điều đám người này sợ hãi quá rồi muốn ngay lập tức rời khỏi nơi đây nên ai cũng muốn tranh đi vào phía bên trong trước, vì thế là cả đám lại bắt đầu đánh nhau.

" Cút ra, để lão tử vào trước."

" Con mẹ người tránh ra. "

" Kẻ nào dám ngăn cản ta đều phải chết."

" Ầm ầm.... Ầm ầm..."

Âm thanh nổ lớn liên tục vang lên, vô số người bị đánh cho phun máu bay ngược về phía sau. Đúng lúc này, cái lão già lúc trước lại lạnh giọng quát:

" Tất cả dừng lại cho lão phu."

Âm thanh này mang theo ý chí của Tinh Vương Tiên Cảnh viên mãn khiến cho đám người đang đánh nhau trong nháy mắt dừng lại, có điều vừa dừng lại thì mặt đất nơi mọi người đang đứng lại bắt đầu rung lắc, nhớ đến cảnh tượng lúc trước cả đám sắc mặt không khỏi trắng bệch.

Lúc này đây mọi người cũng đã bất chấp, nói cái gì cũng phải phải thoát khỏi nơi đây trước đã, rất nhanh người ở gần vòng xoáy màu tím nhất liền nhảy vào bên trong, ngay khi người này nhảy vào bên trong thì liền biến mất, quang mang màu tím cùng ảm đạm đi một ít. 

Thấy như vậy thì sắc mặt người nơi đây liền thay đổi, trong một cái nháy mắt tất cả những người ở nơi đây đều bộc phát tất cả sức mạnh sau đó lao về phía vòng xoáy màu tím. Xuân Đức lúc này cách vòng xoáy màu tím rất gần, sau đi đánh lui vài người về phía sau thì hắn cũng nhảy vào bên trong vòng xoáy.

......

Sau một hồi trời đất đảo lộn thì Xuân Đức liền xuất hiện tại trên một cái tổ chim lớn nằm trên một cây cổ thụ. Ở bên trong tổ chim còn có một con chim non, gọi là chim non chứ nó còn to hơn cả Xuân Đức nữa, cả hai lúc này đang mắt lớn trừng mắt nhỏ. Ngoài ra còn có một quả trứng chưa nở, quả trứng kia rất lớn, bề ngoài có hoa văn lưu chuyển nhìn khá là bất phàm.

Xuân Đức lúc này liếm môi một cái, sau đó phất tay lên thu cả con chim kia cùng quả trứng khổng lồ vào bên trong nhẫn chứa đồ. Lâu lâu lại thấy sinh vật mới, việc đầu tiên hắn nghĩ chính là phải nếm thử vị thịt của loại này xem như thế nào.

Sau khi làm xong hành vi trộm trứng của mình thì hắn nhanh chóng nhảy xuống mặt đất.

Hắn vừa nhảy xuống phía dưới thì vài đạo quang mang truyền tống màu tím xuất hiện, rồi 6-7 người hiện ra. 

" Bịch bịch bịch...." 

" Ui da.."

Những người này mới vừa bị truyền tống đến đây không làm sao ổn định được thân hình nên vừa hiện ra liền đã ngã nhào trên mặt đất, cả đám phát ra tiếng kêu đau đớn.

Xuân Đức quan sát quần áo đám người này mặc phát hiện 6 người này đều là người của Phong Gia gì đó, 2 trong số 6 người có tu vi chưa bước vào Tinh Vương Tiên Cảnh, 4 tên còn lại 3 tên hậu kì, một tên trung kì.

Sau mấy hô hấp thì mấy người này liền đã ngồi dậy, cả đám đều dùng tay xoa xoa huyệt thái dương. Khi mở mắt ra thì những người này cũng đã nhìn thấy Xuân Đức cách đó không xa, thấy quần áo trên người hắn không phải là quần áo của người Phong Gia thì trong mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.

Lúc này đây một trong hai tên chưa bước vào Tinh Vương Tiên Cảnh nhìn Xuân Đức quát lạnh.

" Ngươi. Đi qua bên này."

Xuân Đức nghe vậy thì cũng không có biểu hiện gì cả, hắn ngay lập tức đi qua bên đó. Tên thiên kiêu Phong Gia thấy vậy thì khóe miệng nở một nụ cười lạnh. Hắn cảm thấy dù đối phương có là TInh Vương Tiên Cảnh nhưng đứng trước mặt mình thì cũng giống một con chó mà thôi.

Không những hắn cười lạnh mà những người khác đều nở một nụ cười lạnh, nhất là một nữ tử trong số đó, hình như thấy Xuân Đức đi hơi chậm nên nàng ta quát lên.

" Lề mề cái gì còn không nhanh qua đây."

Xuân Đức nghe vậy thì khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh, hắn bước ra một bước đến trước mặt nữ tử kia sau đó trực tiếp đá ra một cước.

" Hự...Rắc rắc rắc..."

Xương cốt vỡ nát, thiếu nữ kia như quả bóng bay ra xa xa, vừa bay vừa phun máu tươi, sau khi đụng phải một gốc đại thụ thì mới dừng lại, lúc dừng lại thì đầu nàng ta cũng ngẹo qua một bên, hô hấp vẫn còn nhưng cách cái chết cũng không xa.

Mấy tên Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kì thấy vậy thì cả đám giận dữ đang định phát tác thì cả đám bỗng nhiên thấy ngực mình đau nhói, vừa nhìn xuống liền thấy của bản thân bị một bàn tay đen thui xuyên qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.