Logout xong Diệp Tiểu Ngũ cũng không rảnh rỗi, trong đầu lẩn quẩn suy nghĩ về vấn đề của Cố Phi. Suy nghĩ một hồi, hắn đột nhiên đứng dậy chạy vội ra phòng làm việc của mình, chạy thẳng đến bộ phận Vận hành của công ty. Công ty trò chơi "Thế giới song song" gồm hai bộ phận là Phát triển và Vận hành. Diệp Tiểu Ngũ thuộc về bộ phận Phát triển, còn việc phụ trách, bảo trì trò chơi hằng ngày thì sẽ do bộ phận Vận hành đảm nhiệm.
Trong bộ phận Vận hành, có một chỗ chuyên môn phụ trách kiểm tra các hạng mục số liệu trong trò chơi. Một khi phát hiện khác thường sẽ tập trung tìm hiểu, điều tra nghiên cứu, xem có phải là thứ làm mất cân đối trò chơi không, nói toạc ra là xem người chơi có phải sử dụng auto hay không.
Đạo cao một thước, ma cao một trượng. Bất luận là kỹ thuật phát triển tiên tiến tới đâu, cho dù là trò chơi VR "Thế giới song song" mô phỏng hoàn toàn thực tế, auto do hacker phát triển vẫn khó tránh khỏi. Ngăn chặn auto là chuyện trọng yếu đối với game online. "Thế giới song song" tuy chỉ tồn tại một cá nhân bình thường hoặc một nhóm nhỏ, tuyệt đối không thể đạt được kỹ thuật tiên tiến, nhưng ở phương diện này bọn họ không dám qua loa.
Cửa Tổ Giám sát bị Diệp Tiểu Ngũ mở rầm một cái làm mấy người trong tổ đang làm việc hết cả hồn, thấy người vừa vào mới nhẹ nhàng thở ra: "Thì ra là Diệp tổng, Diệp tổng lại phát hiện BUG muốn sửa chữa à!".
Với tư cách là hạch tâm của bộ phận Phát triển, Diệp Tiểu Ngũ thường xuyên phát hiện một ít BUG xuất hiện, sau đó chạy đến tổ Giám sát này để xác minh số liệu, hai bên qua lại cũng khá nhiều. Lúc bình thường đều do Diệp Tiểu Ngũ phát hiện vấn đề rồi do người bên này xác minh, cho nên mọi người mới đùa với hắn là Diệp tổng.
"Tài khoản 'Thiên Lý Nhất Túy', xem xét dùm tôi số liệu cái nha!" Diệp Tiểu Ngũ nói.
"Cái này..." Tổ giám sát hai mắt nhìn nhau, im lặng một lúc mới có người nói: "Cái này không hợp quy định nha!".
Theo lẽ thường, chuyện như tự ý xem xét số liệu của người chơi, vân vân, thì không phải chuyện trong phạm vi công tác của bọn Diệp Tiểu Ngũ rồi.
"Người chơi này có chút kì lạ đấy!" Diệp Tiểu Ngũ nói.
Mọi người bị lời nói này làm cho cảnh giác. Đây chính là việc mà bọn họ phải làm, cho nên mới bắt đầu điều tra, bắt đầu giám sát mọi động thái của Cố Phi vẫn còn đứng luyện cấp. Có người nói thầm: "Không phát hiện điều gì khác thường cả!".
Thẳng thắn mà nói, nếu quả thật một tài khoản có vấn đề, mà bọn họ lại phài cần Diệp Tiểu Ngũ nhắc nhở mới phát hiện, đây là do bọn họ tắc trách rồi. Trong nội tâm mọi người đều không yên.
Diệp Tiểu Ngũ căn bản không rảnh bận tâm đến tâm tình của bọn hắn tâm tình của bọn họ, lúc này thì nhìn chằm chằm màn hình, hắn nhìn những số liệu của Cố Phi hiển thị ra một hồi, cuối cùng cũng có nhận thức chính xác. Kết quả hệ thống giám sát đã cho thấy: trước đó mình ở trong trò chơi đoán là không có sai.
Mấy nhân viên trong tổ cũng nhìn chằm chằm vào màn hình. Nhìn cả nửa ngày, mọi người mới trao đổi ánh mắt một chút, cuối cùng đều thở ra một hơi. Theo kết quả đã hiển thị xác nhận: Người chơi này không có sử dụng phần mềm bên thứ ba nào.
Nhưng ánh mắt Diệp Tiểu Ngũ vẫn còn nhìn chăm chú trên màn hình, mọi người đều nhìn nhau, rồi mới hướng theo ánh nhìn của hắn, lại nhìn một hồi, cả bọn mới cả kinh.
"Đây là chuyện gì vậy?" Một người hỏi.
Diệp Tiểu Ngũ không nói gì. Hắn cũng cảm thấy khó nói nên lời. Như lời ông chủ đã nói, nhân viên của công ty không được tham gia vào trò chơi, mặc dù hôm nay hắn đã tận mắt chứng kiến, nhưng chuyện này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài.
Mấy người tổ giám sát lại nhìn nhau, một người thì thầm lẩm bẩm: "Công kích của người này đều đạt tới sát thương lớn nhất. Cái này thật sự là không sử dụng auto hả?" Biểu hiện khủng bố của Cố Phi làm cho những người này đối với phán đoán chuyên nghiệp của mình vô cùng hoài nghi.
Nhưng một lần nữa kiểm tra, kết luận vẫn là không có sử dụng bất kỳ auto nào cả.
"Trời ơi, đây còn là người nữa không vậy? Diệp tổng, ông làm sao phát hiện ra hắn vậy?" Một người sợ hãi thán phục.
"Nghe người khác báo lại" Diệp Tiểu Ngũ thuận miệng qua loa, rồi lập tức lảng sang chuyện khác: "Tài khoản này không có vấn đề gì phải không?".
"Không có!" Tất cả mọi người đều kiên định trả lời.
"Vậy với biểu hiện của hắn, cũng không tính là vi phạm điều lệ gì phải không?"
"Đương nhiên không tính" Một người cười nói, "Công kích chính xác chỗ yếu cùng căn chỉnh lực ra đòn sẽ sinh ra sát thương lớn nhất, đây là do mấy ông thiết kế ra mà. Hiện tại có người làm được như vậy, đáng lẽ ra ông phải vui mừng chứ."
"Theo quan niệm truyền thống thì người này đã đạt tới thao tác cao nhất trong 'Thế giới song song' rồi". Một người nói.
Diệp Tiểu Ngũ cười cười, khoát khoát tay nói: "Được rồi, không có chuyện gì nữa, mấy người làm việc đi, tui đi đây".
Trên đường trở về phòng làm việc của mình, Diệp Tiểu Ngũ vẫn cứ suy nghĩ về vấn đề này: "Cái tên Thiên Lý Nhất Túy này, cuối cùng có tính là một kẻ phá hoại cân bằng không nhỉ..."
Kẻ phá hoại cân bằng Cố Phi vẫn đang luyện công đánh quái rất vui vẻ, đột nhiên nhận được tin nhắn của Hỏa Cầu, tận lực ra sức mời hắn đến "Uống một chén".
Hỏa Cầu cũng coi như là một người bạn tốt trong trò chơi của Cố Phi, tuy mỗi ngày không ở cùng một chỗ luyện cấp, nhưng vẫn thường xuyên giữ liên lạc. Mà mấy ngày gần đây thì không có liên lạc. Cố Phi lúc này mới thu gom đồ đạc một chút, rồi mới trở về.
Trọng lượng mang theo được của Cố Phi khá thấp. Mà hiệu suất giết quái của hắn quá kinh người, cho nên chiến lợi phẩm rơi ra vô cùng nhiều. Hắn không thể không tự chế tạo một cái bao tải, dùng để mang thêm cho nhiều hơn. So với đặt trong túi thần kỳ thì khác biệt ở chỗ sẽ cảm nhận được trọng lượng chân thực từ bao tải, cũng không được hệ thống bảo hộ gì cả.
Lúc này Cố Phi vác trên lưng một cái bao tải, gian nan tiến tới. Tuy Cố Phi hiện nay có huy chương trợ giúp ít nhiều, tăng thêm một chút Sức Mạnh, nhưng cũng bởi vì có huy chương mà hiệu suất đánh quái của hắn tăng gấp bội, chiến lợi phẩm càng nhiều hơn. Bởi vậy nên hắn vác đồ vô cùng vất vả.
Đi khỏi khu luyện cấp một chút, chân Cố Phi càng lúc càng hạ thấp. Cố gắng bước hai bước nữa, hắn đem bao tải quăng xuống đất, dựa vào gốc cây mà thở hổn hển, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.
Người chơi ở khu luyện cấp đều chú ý tới việc này. Có đám người mắt sáng lên, giành nhau chạy tới chỗ Cố Phi.
"Cần giúp đỡ gì không? Để tôi giúp ngài vác thứ này nhé!" Mấy người chạy đến trước mặt Cố Phi, tranh nhau mà nói.
"Không cần, kỳ thật tôi..."
"Ngài đừng khách sáo, cứ để cho tôi giúp ngài nhé!" Một người chơi không cần nghe lời Cố Phi phân trần, hắn nhanh tay bắt lấy cái bao tải của Cố Phi, nhẹ nhàng vung qua vai, ánh mắt thâm thúy nhìn về phương xa: "Nói đi! Ngài chuẩn bị đi đâu?".
"Cloud City" Cố Phi trả lời, "Nhưng tôi..."
"Đi thôi!!!" Người này không nói nhiều, đã sải bước tiến về trước. Mấy người khác lại lộ ra thần thái không cam lòng.
"Nhưng tôi không phải NPC, tôi cũng là người chơi mà!" Cố Phi sững sờ nói hết nửa câu sau, đáng tiếc người nọ không nghe thấy nữa. Còn đám vây quanh cạnh hắn thì nghe rõ ràng, mỗi người đều trợn mắt há mồm, rồi nhìn đến vị nhanh nhảu kia, che miệng cười trộm, sợ hắn nghe được. Sau đó mỗi người đều hướng Cố Phi dựng ngón tay cái: "Ông bạn, chiêu này cao tay đấy!".
Phần lớn người chơi đều bị các tiểu thuyết YY về Game Online ảnh hưởng, bị các loại nhiệm vụ kỳ lạ, cổ quái, nhiệm vụ ẩn làm cho ảo tưởng không thôi. Mỗi người đều mong chờ mình có ngày sẽ gặp được kỳ ngộ nào đấy. Mà đúng lúc Cố Phi lại vác trên mình cái bao tải đi ngang qua, chả ai mà nghĩ đấy là người chơi cả.
Những ngày gần đây khi Cố Phi khiêng bao tải trở về thành, đi ngang qua mấy chỗ luyện cấp này cũng đã gây ra không ít sự hiểu lầm, nhưng mỗi lần Cố Phi đều phải giải thích vài câu, người chơi quăng ra một cái giám định thuật mới biết, đều bĩu môi bỏ đi. Mà hôm nay thằng cha này lại quá mức nhanh nhảu, lời nói của Cố Phi đều bỏ ngoài tai, dường như là muốn cướp luôn bao tải bỏ chạy.
"Này! Ông ơi..." Cố Phi đuổi theo kêu to.
Mà thằng cha này lại tiêu sái khoát tay chặn lại: "Hôm nay ai cũng không thể ngăn cản tôi giúp ông mang bao tải này về thành!"
Cố Phi ngậm miệng lại, nếu đối phương đã kiên quyết như thế, mình cũng không ngại thành toàn cho hắn. Việc ép buộc người khác Cố Phi chưa bao giờ làm. Muốn vác thì vác đi! Cố Phi mừng rỡ, chậm rãi đi theo. Người này toàn thân là trọng giáp, bao tải trên vai của hắn nhẹ như không, hiển nhiên là một Chiến Sĩ. Chỉ có điều dựa vào hình thể, thì hình như có chút gầy gò.
Đương nhiên, trong trò chơi béo gầy không đại biểu cho Sức Mạnh được. Cố Phi hơn hai mươi năm rèn luyện, thân thể cường tráng, mà có cái bao tải vác còn không nổi.
Từ nơi này đến Cloud City cũng chỉ có vài phút đi đường, mà đối phương lưng thẳng tắp, làm cho Cố Phi lần nữa buồn rầu: Mình không thể làm Võ Sĩ thì làm Chiến Sĩ cũng được mà! Cái thân thể Pháp Sư này thật sự là quá yếu.
Cuối cùng, hai người về tới nội thành, người này hất bao tải qua vai đặt xuống, ánh mắt nhìn qua Cố Phi rất là thâm tình.
"Cảm ơn ông nha!" Cố Phi vỗ vỗ bả vai đối phương, còn mình thì nâng bao tải lên vai, loạng choạng bước về phía trước.
Đối phương ngẩn người, nhưng rất nhanh kịp phản ứng, vội vàng bước nhanh đuổi theo, nhiệt tình mà nói: "Còn muốn đi tới đâu nữa, để tôi giúp ngài!"
"Không cần, nhà kho không phải ở phía trước sao?" Cố Phi nói.
"Nhà kho..." Người này lại ngẩn người, hoàn toàn chính xác, chỉ cần bước vài bước nữa là tới nhà kho, nhưng cái nhà kho này là cho người chơi sử dụng kia mà. Người này cảm thấy không ổn, nhìn qua Cố Phi nói: "Ông là..."
"Xin chào, tui tên là Thiên Lý Nhất Túy." Cố Phi nói.
"Ông...không phải NPC sao..." Đối phương bộ dáng giống như sắp ngất vậy.