"Song Viêm Thiểm, thiểm!" Lạc Lạc chợt nghe phía sau mình truyền tới một tiếng ngâm xướng của Pháp sư, vừa quay đầu lại, chỉ thấy Cố Phi đã đâm nghiêng từ bên trong giết ra, thân thể vượt ngang ngăn giữa cô và tiểu quái, múa trường kiếm trong tay chém xuống tiểu quái ấy.
"Cẩn thận đấy!" Lạc Lạc vừa kêu, vừa thổi một Hồi Phục Thuật tới trên người Cố Phi. Pháp sư bị gần người, đa số người chơi sẽ có lối suy nghĩ chính là một chữ: Chết
Thân thể Cố Phi vượt ngang để che chắn, ở trong mắt Lạc Lạc đây là tinh thần quên mình vì người, khiến cô cảm động phát khóc.
"Không cần phải để ý đến tôi! Cứu những cô gái khác đi!" Cố Phi vừa hô vừa chạy sang hướng khác, cừu hận của quái này đã bị hắn dẫn, nó phớt lờ Lạc Lạc rồi, quay ngược phương hướng đuổi theo Cố Phi.
Trên hiện trường bây giờ loạn thành một đoàn, mấy cô Pháp sư lần lượt bị tiểu quái phía sau đuổi theo, toàn trường đâu đâu cũng là tiếng kêu sợ hãi.
Cố Phi cũng bị làm rối lên đến tay chân luống cuống, vừa chạy hướng về mục tiêu kế tiếp, vừa ném Hỏa Cầu Thuật về con quái khác.
"Tiểu Băng, cô cũng qua dẫn quái trước đã!" Cố Phi gọi to với Băng Lưu Ly ở bên kia đang giơ pháp trượng không biết làm sao.
Băng Lưu Ly vội vã gật đầu một cái, xông về sau lưng một cô gái nào đó đang lâm vào tình thế nguy cơ ném Hỏa Cầu Thuật tới.
Thương tổn pháp thuật hai bên liền lộ ra vẻ chênh lệch cao thấp rất trực quan. Một Hỏa Cầu Thuật của Băng Lưu Ly, căn bản không đủ để kéo toàn bộ cừu hận qua, ngay cả đánh ba lần, mới dụ dỗ con tiểu quái kia quay đầu mâu mũi nhọn lại bên này.
Thời gian này, Cố Phi đã dùng Hỏa Cầu Thuật làm ba con tiểu quái trở mình, vung móng vuốt sang đây muốn ôm cả người hắn.
"Tiểu Băng chạy qua bên chỗ tôi!" Cố Phi thấy Băng Lưu Ly đã ném hết ba Hỏa Cầu dẫn ở quái, bây giờ còn ý định ném cái thứ tư, gấp gáp gọi lại.
Tám cô gái dẫn quái, lúc này Cố Phi đã dắt đi bốn con, một con chuyển hướng Băng Lưu Ly, còn lại ba người có Lạc Lạc chiếu cố, ngược lại cũng có thể cố gắng một lúc. Không sợ gây ra phiền toái lớn. Cố Phi bình tĩnh mà dắt cả ba con này đi, tạo thành xe lửa đi đón Băng Lưu Ly.
"Đều tản ra, chuẩn bị Thiên Hàng Hỏa Luân!" Cố Phi quát.
"Nhanh như vậy, chúng em đánh không chính xác đâu!" Bọn con gái lo lắng, các cô ấy nếu có kỹ thuật kia, Ngự Thiên Thần Minh cũng không cần nghĩ ra chiêu vẽ vòng trên mặt đất giản dị như thế.
Căn dặn như vậy là có chút quá coi thường các cô gái rồi. Cố Phi tốc độ nhanh, khoảng cách lôi kéo các tiểu quái hơn ba thước mà. Các cô nương trình độ nửa vời, cũng không đến mức ném Thiên Hàng Hỏa Luân lệch ra hơn ba thước.
Lạc Lạc phối hợp chặt chẽ với Băng Lưu Ly, Cố Phi tiến lên hoàn thành việc làm giao nhận tiểu quái. Quái đã ăn phải vài Hỏa Cầu, hơn nữa Cố Phi bây giờ lại dùng hai người tới dẫn cừu hận, đã có chút lảo đảo muốn ngã.
Cố Phi vừa đi chậm hai bước, nhìn khoảng cách tiểu quái phía sau, đoán chừng các cô chắc chưa đến nỗi mắt lé đến mức vứt vòng lửa lên trên người mình đâu, lúc này mới hô một tiếng với mấy cô: "Công kích!"
"Thiên Hàng Hỏa Luân! Hàng!" Tiếng kêu hết đợt này đến đợt khác vang lên. Mấy vòng lửa phản chiếu vẻ mặt mọi người đều là ửng đỏ, Cố Phi ngẩng đầu nhìn nhìn, không có gọi đến trên ót mình, lần này mới hoàn toàn yên lòng, xoay người lại.
Cầm kiếm vung lên, cũng là hét lớn một tiếng: "Hỏa Thụ Thiên Trọng Diễm, khởi!"
Hỏa Thụ Thiên Trọng Diễm, pháp thuật cấp 36 của Pháp sư.
Thiên Hàng Hỏa Luân là pháp thuật phạm vi từ trên trời giáng xuống. Mà chiêu này lại là từ dưới nền đất vọt lên, điểm khác biệt quyết định ở chiêu này là sẽ kéo dài năm giây đốt cháy cả vùng đất, ở trong lúc đứng trong phạm vi pháp thuật sẽ phải chịu mỗi giây thương tổn giảm dần duy trì liên tục.
Từ tổng thể tới so sánh, phạm vi công kích của Hỏa Thụ Thiên Trọng Diễm so với Thiên Hàng Hỏa Luân còn rộng hơn, ngay cả thương tổn duy trì liên tục lúc sau, phát ra cũng nhiều hơn. Để phù hợp với nó, hao tổn pháp lực cũng quá lớn, gần gấp hai Thiên Hàng Hỏa Luân.
Chỉ có điều hiện nay luyện cấp rất ít khi sẽ chọn dùng chiêu này. Chủ yếu là bởi vì khu luyện cấp người chật ních. Thông thường trong đội đều có mấy người Pháp sư, mọi người cùng dùng Thiên Hàng Hỏa Luân, cơ bản đã đủ, không cần phải dùng pháp thuật này tạo thương tổn làm gì.
Cố Phi thi triển hiện giờ, chính là theo đuổi mục đích không có chút sơ hở nào. Đám con gái quả nhiên chưa từng khiêm tốn, Thiên Hàng Hỏa Luân vừa ra, xác định vị trí hết sức không thống nhất, đột nhiên nhìn lên trên trời. Những vòng lửa giống như đại diện cho ngũ hành xoay vần trên không trung.
Hỏa lực không hề tập trung một chỗ. Hạ xuống nơi có một con tiểu quái, thì có hai người làm được. Lượng máu còn dư lại sau đợt tấn công là không đồng đều, Cố Phi cảm giác mình cứ bổ sung một pháp thuật có phạm vi và uy lực lớn hơn nữa để bảo hiểm.
Trên mặt đất bỗng nhiên vọt lên ngọn lửa đan lẫn vào nhau, hình thành một mảnh rừng lửa. Tiểu quái trong vòng Thiên Hàng Hỏa Luân, ở rừng lửa kéo bước chân chật vật tiến lên, cuối cùng vẫn không có một con có khả năng lao ra biển lửa, tất cả đều ngã xuống.
Các cô lên tiếng reo hò một trận. Lần đầu vượt cấp đánh quái, lại lấy được kinh nghiệm thì khó tránh khỏi kích động một chút.
Cố Phi bình tĩnh hơn nhiều, xoa xoa cái trán vã mồ hôi mà hỏi: "Đều không sao chứ?"
Đến tận đây Lạc Lạc vẫn còn đang thi triển Hồi Phục Thuật đây, có vài cô gái HP đến bây giờ còn không còn hồi phục đầy.
Sau đó cả tám cô gái cùng nhau vỗ ngực, bốn người nói "Làm ta sợ muốn chết", bốn người khác thì đang thảo luận sôi nổi: "Thiên Lý thật là lợi hại nha! Pháp sư có phải cũng có thể thêm nhanh nhẹn hay không thế?"
Thân ảnh Cố Phi quỷ mị như vậy để lại ấn tượng cho người ta thực sự quá khắc sâu.
Xét trên trình độ ở cấp 40, coi như là Đạo tặc và Cung tiễn thủ cũng ít có người thêm toàn bộ nhanh nhẹn đấy, hai cái chức nghiệp này có thương tổn công kích liên quan chặt chẽ với điểm sức mạnh, bình thường đều đã dấn thân thêm một ít điểm trên thuộc tính sức mạnh, sẽ không cố chấp chạy theo nhanh nhẹn đến hoàn mĩ như thế.
Mặc dù là tồn tại những kẻ có toàn bộ nhanh nhẹn, nhưng Cố Phi bằng đôi giày Truy Phong "Di động +60 lại thêm 35%" tuyệt đối có thể thắng vị trí đầu tiên về mặt di động, tốc độ bậc này, hiển nhiên là các cô gái trước đây chưa từng gặp qua rồi.
Cố Phi cười cười đáp: "Nhanh nhẹn tốt lắm, tất cả mọi người đều thêm nhanh nhẹn."
Lạc Lạc rốt cuộc là biết phân biệt tốt xấu, nhìn Cố Phi ngây ngẩn nói: "Anh nhanh nhẹn cao như vậy, pháp thuật công kích còn mạnh như thế kia, rốt cuộc trang bị của anh là biến thái cỡ nào hả?"
Đã nói đến tận đây, Cố Phi cũng không tiện cố ý che giấu. Hơn nữa hắn cũng không đem chuyện này coi là chuyện lớn gì. Dựa trên suy nghĩ bình thường của người chơi game online, trang bị tốt một nửa là cầm để dùng, một nửa kia cũng chính là cầm đi khoe khoang đấy!
Kiếm Ám Dạ Lưu Quang, Nguyệt Dạ Linh Bào, giày Truy Phong. Ba món trang bị trâu bò nhất trên người Cố Phi từng cái phô bày một vòng xong, bọn con gái đã mất đi năng lực sử dụng ngôn ngữ.
So sánh cùng kiếm Ám Dạ Lưu Quang, tất cả mọi người cảm giác pháp trượng trong tay mình căn bản là cây rơm củi.
Kỳ thực bên cạnh đó Cố Phi còn có cái Huy chương Eddie cũng là vật phi phàm, bất quá huy chương đó có liên quan đến thân phận 27149 của hắn, lúc thường không thích hợp để Cố Phi đeo.
Hiện nay cách khi đó đã hơn một tháng, bất quá trong khoảng thời gian này trò chơi cũng không có nhân vật thứ hai có thể phong vân tái khởi vượt qua thời đại danh tiếng 27149, đó là lí do mà khi người chơi rảnh rỗi nói chuyện về 27149 còn chưa ít đi là bao.
Lạc Lạc xem qua ba món trang bị, không biết nói gì hồi lâu, đột nhiên qua níu lấy Cố Phi kéo sang bên cạnh.
"Làm gì làm gì đấy!" Cố Phi liền vội vàng hỏi.
"Theo tôi sang đây." Lạc Lạc dùng sức kéo.
"Chuyện gì đấy?" Cố Phi nghi ngờ theo sau. Bọn con gái đằng sau nghị luận ầm ĩ: "Bệnh mê trai của chị Lạc Lạc lại tái phát?"
"Không thể chứ, chị ấy và Thiên Lý cũng không phải ngày đầu tiên quen biết, nếu mắc (bệnh) đã sớm mắc rồi."
"Bà ngốc ư? Đã quên chị Lạc Lạc nói qua, mắc mê trai trong game online, một nửa là mắc vì trang bị."
"Ai nha vậy không hay rồi, trang bị của Thiên Lý thành công kích hoạt thuộc tính mê trai của chị Lạc Lạc rồi!"
...
Lạc Lạc kéo Cố Phi đến dưới một thân cây thật lớn, thấy có chút khoảng cách với các cô gái kia, mới mở miệng nói: "Anh chính là Pháp sư cận chiến, đúng hay không!"
"Ai nói?" Cố Phi hỏi vặn lại.
"Trang bị mạnh như vậy, anh nhất định là phải." Lạc Lạc biểu hiện vô cùng tự tin.
"Cô nói phải thì chính là phải!" Cố Phi biểu hiện vô cùng bất đắc dĩ, đối với vấn đề này, hắn thật sự có chút chán ghét rồi đấy. Dù mình đúng là như thế thì có thể ra sao? Những chuyện 27149 trước đây làm kia, mình cũng đã lâu không làm.
Nói cách khác, mình rời khỏi giang hồ biết bao năm. Những kẻ vẫn kéo thân phận này không tha, đối nhân xử thế không nhìn về phía trước quá rồi.
"Rốt cuộc là có phải hay không chứ!" Lạc Lạc một lòng muốn có được cái đáp án chính xác, "Ai tôi cũng không nói, ngay cả Thất Nguyệt cũng không nói mà."
"Đúng!" Cố Phi cắn răng một cái, nhận! Xem cô muốn thế nào.
Kết quả Lạc Lạc cũng không làm gì, chính là cười ha hả nhìn Cố Phi, mãi cho đến lòng dạ Cố Phi cũng sợ hãi.
"Mắc bệnh, mắc bệnh rồi!" Các cô gái đứng xa xa đều chỉ vào gương mặt tươi cười của Lạc Lạc bên này mà nói, "Các bà thấy chị Lạc Lạc chị cười đến mức kia kìa."
"Cô không nên dùng dáng vẻ này nhìn tôi, rất nguy hiểm." Cố Phi nói.
"Vậy muốn làm sao?"
"Đi luyện cấp đi!" Cố Phi thành khẩn nói.
"Đi thôi!" Lạc Lạc cười tủm tỉm đi về với mấy cô gái kia.
Chuyện gì xảy ra! Cố Phi thầm lầu bầu. Nụ cười kia thực sự là quá mập mờ, đây là Lạc Lạc điềm tĩnh ung dung thản nhiên hắn quen sao?
Luyện cấp một lần nữa bắt đầu, Cố Phi thay đổi phương châm khác. Hiện tại chỉ có hắn tự mình đảm đương trách nhiệm nặng nề đi dẫn quái thôi, về phần những cô khác, giống như ban nãy nghe Cố Phi hiệu lệnh oanh tạc. Sau đó do Cố Phi bổ sung một kích cuối cùng.
Từ mới vừa rồi so sánh với việc Băng Lưu Ly dẫn cừu hận thì có thể thấy được, thương tổn pháp thuật của Cố Phi xấp xỉ gấp ba Băng Lưu Ly. Mà Băng Lưu Ly đã là pháp thuật công kích cao nhất trong bọn con gái rồi.
Muốn ở khu luyện cấp 50 luyện tiếp, hỏa lực của Cố Phi là ắt không thể thiếu. Nếu không thì chỉ vẻn vẹn có kỹ thuật dẫn quái mà nói, Ngự Thiên Thần Minh sớm cũng có thể mang các cô con gái tới đây chơi đùa.
Chỉ bàn về trình độ dẫn quái mà nói, Ngự Thiên Thần Minh vẫn trâu bò hơn nhiều so với Cố Phi.
Cũng không sử dụng vẽ vòng, cũng không có bố trí chỗ đứng gì, Cố Phi ầm ĩ nhảy vào đống quái vật, trái đánh một Hỏa Cầu, bên phải đâm một kiếm, không lâu liền có thể kéo bảy tám con quái trở về.
"Chuẩn bị!" Cố Phi gọi bọn con gái.
Mấy cô lên tiếng trả lời, nên giơ pháp trượng đã giơ lên pháp trượng. Lần này Lạc Lạc vừa cho một cái Hồi Phục Thuật cho Cố Phi - người một giọt máu chưa từng rơi, vừa chớp mắt vài cái với hắn nữa.
Cố Phi chân vừa trượt suýt nữa ngã sấp xuống.
Điên rồi, Lạc Lạc này nhất định là điên rồi, đây rốt cuộc là mắc bệnh gì? Cố Phi mờ mịt nghĩ.