Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 4 - Chương 152: Suýt nữa giải tán



Xuyên ra từ một đầu rừng cây khác, Cố Phi mơ hồ nghe được tiếng kêu sợ hãi của các cô ở trong cạm bẫy phía sau lưng. Ánh lửa chợt loé lên đằng sau, Cố Phi tựa như có thể cảm giác được đợt sóng nhiệt kia vậy.

“He he he! Lại săn được năm cô.” Hoả Cầu gửi tới tin nhắn ngắn thô bỉ.

Cố Phi cười khổ, thật là thú vui đặc biệt mà! Nghĩ dừng chân ngẩng đầu phân biệt rõ phương hướng, chạy về địa điểm mà Hoả Cầu chỉ cho.

Thất Nguyệt lúc này đang ở trong kênh chat công hội phát tin tức: “Kẻ địch trong rừng cây rất thô bỉ, vô cùng thô bỉ, mọi người coi chừng dưới chân. Là cạm bẫy của cung tiễn thủ cấp 40 chuyển chức sang Tiềm Phục Giả.”

Thông báo vừa ra, Tế Yêu Vũ không biết chạy đi đâu lập tức đáp lại: “Chỗ nào, tôi tới đó!” Tổng thành viên Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh 50 người, hôm nay toàn bộ vào sân. Cho tới bây giờ mới hi sinh năm người, Cố Phi cầm một điểm, Tế Yêu Vũ cầm bốn điểm còn lại. Chính là năm người ban đầu có ý muốn trêu Tế Yêu Vũ. Từ đó về sau, Tế Yêu Vũ lại cũng không có chém được ai. Giờ phút này đang tích cả một bụng lửa giận, Thất Nguyệt chỉ hướng cho cô, Tế Yêu Vũ lại hỏi: “Thiên Lý đâu? Thiên Lý đi nơi nào rồi?”

“Hửm, tôi cũng phải tới sao?” Cố Phi hỏi.

“Không cần, tôi đã đủ rồi.” Tế Yêu Vũ vội vàng phủ quyết.

“Sớm biết cô sẽ nói như vậy.” Cố Phi than thở. Tế Yêu Vũ này thật đúng là quá hiếu thắng. Hiện tại tình báo mà mình nắm giữ trong tay số lượng rất nhiều, hay là mời Tế Yêu Vũ cùng xử lý chút nhỉ! Suy nghĩ, lại gửi tin nhắn: “Tôi ở đây cũng phát hiện kẻ địch thiệt nhiều, có muốn tới hay không hả?”

“Thật nhiều? Nhiều bao nhiêu?” Tế Yêu Vũ hỏi.

“Chắc cũng tầm hơn ba mươi đi!” Cố Phi nói.

“Xí, lừa gạt ai thế! Có hơn ba người tụ họp với nhau tôi đã sớm phát hiện.” Tế Yêu Vũ khinh bỉ.

Cố Phi không nói nữa, nguồn tình báo này lại không cách nào nói rõ, không thể làm gì khác hơn là thở dài nói: “Cô không đến thì tự tôi đi à.”

“Hừ, tự anh đi đi!” Tế Yêu Vũ nói.

Cố Phi lắc đầu: Cô cũng đừng hối hận!”

“Nói nhiều!” Tế Yêu Vũ nói.

Làm người tốt thật khó! Cố Phi thở dài, mình xách kiếm liền xông lên. Hoả Cầu cung cấp tin tức, không chỉ có chỗ mấy người ẩn thân, mà thậm chí cung cấp mấy tuyến đường vòng đánh lén để Cố Phi tham khảo, bán đứng thật đúng là cực kì triệt để.

Cố Phi đi tới ngọn núi nhỏ đầu tiên, đi vòng qua phía sau ngẩng đầu quan sát, quả nhiên thấy năm người bò tới đỉnh núi, đưa cổ ngó dáo dác. Cố Phi lập tức liền nhớ lại ban đầu đánh quái cùng Hoả Cầu lần thứ nhất cậu ta cũng bò trên đất lẻn vào bụi cỏ cao, tương tự với mấy người trước mặt này biết bao! Đây chính là vật hợp theo loài.

Cố Phi nghĩ, sải bước lên sườn núi, sắp đến sau lưng mấy người liền hô: “Này!”

“Cái gì?” Năm người lại không có một ai quay đầu.

Cố Phi buồn rầu. Kiếm Ám Dạ Lưu Quang vừa đâm vừa nói: “Tính cảnh giác quá kém đấy!”

“Có chuyện thì nói, không có thì mau cút!” Đối phương tựa hồ là chết cũng không chịu quay đầu.

Cố Phi chỉ đành phải cầm kiếm Ám Dạ Lưu Quang thọt người bên trái ngoài cùng một chút.

“Đừng phá!” Tên kia cũng không quay đầu lại mà vẫy tay đánh một cái, nhưng ngay sau đó phát hiện tánh mạng mình hạ xuống rõ ràng, kinh hãi nói: “Điên à, đâm nặng như vậy làm gì!” Theo sau quay đầu lườm về phía Cố Phi, trong nháy mắt hoá đá: “Anh là ai?”

Bốn người khác nghe được lời này, mới từng người quay đầu nhìn lại, sau đó từng người từng người hoá đá. Cuối cùng đồng thanh kêu lên hỏi: “Anh là ai vậy chứ!”

“Mới vào hội sao? Khi nào vào thế, cho tới bây giờ chưa hề gặp qua anh đấy, anh tên gì?” Có một người hỏi.

Cố Phi dở khóc dở cười: “Tôi thuộc Trọng Sinh Tử Tinh.”

“Trọng Sinh Tử Tinh!” Năm người nhanh chóng trợn to mắt.

“Nữ sao?” Năm người biến ảo góc độ, quan sát một vài vị trí trên cơ thể con người đặc trưng cho phái nữ. Nhưng mà giọng nói của Cố Phi đã đủ chứng minh là đàn ông, chỉ dựa vào một điểm này liền không thể nói khác được. Năm người rốt cuộc tin tưởng sự thực này: Đàn ông trong Trọng Sinh Tử Tinh.

“Trọng Sinh Tử Tinh cũng bắt đầu thu người chơi nam nữa sao!!” Năm người kích động rồi, “Vậy giờ còn làm cái lông gì nữa, nhanh giải tán công hội vào Trọng Sinh Tử Tinh đi thôi! Mau nói với Nguyệt Tử.” Mấy người trao đổi với nhau, hoàn toàn không để ý Cố Phi ở một bên.

“Này…” Cố Phi không muốn làm không khí.

Lập tức có người ý thức được Cố Phi còn ở đây, vội vàng ngẩng đầu cười tươi với Cố Phi mà nói: “Sau này đều là anh em một nhà.”

Cố Phi sụp đổ. Hắn đi tới phía sau người ta. Chỉ nói bốn câu duy nhất, trong đó có hai câu chính là một từ gây chú ý, đã để cho Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh đối mặt nguy cơ giải tán.

Trong kênh chat của công hội Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh, quả bom nặng kí ấy mới vừa được quăng ra.

“Nguyệt Tử! Trọng Sinh Tử Tinh bắt đầu thu người chơi nam rồi biết không?”

“Hả? Người nào nói?” Tin nhắn trả lời lại rất nhanh chóng, chính là hội trưởng Anh Trủng Nguyệt Tử của Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh. Đứa nhỏ này tuổi không lớn lắm, tuổi háo sắc lại không nhỏ. Hơn nửa đẳng cấp không thấp, là nhân vật xếp hạng 18 trên bảng cung tiễn thủ, cấp 40 chuyển chức Tiềm Phục Giả. Người sáng lập cách chơi dùng Cạm Bẫy Săn Bắt đi săn người đẹp.

“Người anh em kia ngay tại bên cạnh chúng tôi đây này! Thuộc Trọng Sinh Tử Tinh, đàn ông!” Năm người cướp lời.

“Có loại chuyện sao!” Anh Trủng Nguyệt Tử ngạc nhiên, “Con bà nó, vậy mau giải tán cùng nhau đi gia nhập thôi!”

“Nguyệt Tử anh minh.” Năm người cùng hô.

Lúc này những địa phương mai phục khác, cũng thông qua kênh chat công hội hiểu được một tin tức trọng đại. Đang hỏi nhau, hỏi thăm, cuối cùng thống nhất phát ra tiếng: Giải tán, lập tức giải tán. Một phút cũng chờ không nổi nữa.

Mấy người bên Hoả Cầu là người biết sự thật. Bấy giờ nhìn kênh chat công hội chợt cảm thấy vô lực. Nói vài câu, nhưng đều rất nhanh bị nhấn chìm trong một bể nước miếng mênh mông. Bọn họ bên này còn phải ứng phó với sự đuổi giết của toàn bộ Trọng Sinh Tử Tinh. Quả thực không có tinh lực lo quá nhiều thứ. Hoả Cầu cuống cuồng gửi một tin nhắn cho Cố Phi: “Tuý ca, tôi kêu anh chém chết bọn họ mà thôi, sao anh muốn làm bọn tôi giải tán luôn vậy?”

Đầu óc Cố Phi cũng là mơ hồ. Hắn lại không thấy được kênh chat của công hội Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh, không hề biết trong mấy phút ngắn ngủi này đã xảy ra nhiều chuyện như vậy. Hắn đang mờ mịt mà nhìn năm người kia nhướng mày vui vẻ nói chuyện trên trời dưới đất, thật đi chém chết họ cũng không được, không chém cũng không xong.

“Sao rồi, tôi cái gì cũng không biết mà!” Cố Phi gửi tin trả lời Hoả Cầu.

Hoả Cầu trong lòng biết ở đây nhất định là có hiểu lầm gì rồi, vội vàng nhắn trực tiếp cho Anh Trủng Nguyệt Tử: “Nguyệt Tử, chớ xúc động. Người thuộc Trọng Sinh Tử Tinh kia tôi biết, hắn có thể vào là cái ngoài ý muốn, không phải Trọng Sinh Tử Tinh thu nam người chơi đâu.”

“Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?” Anh Trủng Nguyệt Tử ngẩn ra.

“Tôi bây giờ không thời gian nói, dù sao Trọng Sinh Tử Tinh không thu.” Hoả Cầu nói.

Anh Trủng Nguyệt Tử vội vàng đi sang kênh chat công hội tuyên bố thông tin vừa rồi không đúng, không chân thực. Nhưng lúc này đám người ở đây đều không ngừng thảo luận, hội trưởng đại nhân lên tiếng cũng không chạy thoát khỏi kết quả bị vùi chìm. Anh Trủng Nguyệt Tử dưới cơn nóng giận, trực tiếp sửa đổi quyền phát ngôn trong kênh chat công hội, thiết đặt chỉ hội trưởng mới có thể lên tiếng. Sau đó không hoảng hốt không vội vàng, cực kỳ tỉnh táo mà chầm chậm phát ra thông cáo ở trong kênh chat công hội: “Sau khi điều tra, thông tin Trọng Sinh Tử Tinh thu người chơi nam mới vừa nãy tình hình không phải chuyện thật.”

Kênh chat công hội không thể gửi tin nhắn, tất cả mọi người trực tiếp pm hội trưởng, thông báo có người gửi tin của Anh Trủng Nguyệt Tử trong nháy mắt bị người đánh bể, tra qua một chút liền thấy, hơn năm mươi tin nhắn bay lên vèo vèo, lại còn đang không ngừng tiếp tục gia tăng.

Anh Trủng Nguyệt Tử vội vàng khôi phục lại kênh chat công hội: “Nói bên này, đừng ầm ĩ, giữ kênh chat sạch sẽ.”

Chân chính hiểu chút tình huống, chỉ trừ đám người bên Hoả Cầu, cùng với năm người bên cạnh Cố Phi kia. Tin vịt cũng là bọn họ thả ra, Anh Trủng Nguyệt Tử tỏ ý người khác an tĩnh sau, điểm tên gọi ra năm người kia, muốn bọn họ cho một lời giải thích.

“Thật, anh ta bây giờ đang ở bên cạnh chúng tôi.” Năm người nói.

“Hắn nói thế nào?”

“Hắn nói hắn là thuộc Trọng Sinh Tử Tinh.”

“Sau đó thì sao? Hắn nói Trọng Sinh Tử Tinh chiêu đàn ông nữa à?” Anh Trủng Nguyệt Tử hỏi.

“...”

“Lần sau làm rõ ràng rồi hãy nói đi.” Anh Trủng Nguyệt Tử rất tức giận. Suýt nữa khiến công hội giải tán là chuyện nhỏ, mấu chốt là làm mọi người mất hứng một hồi, sai lầm này chính là rất nghiêm trọng đấy. Nhất là mới vừa nãy Anh Trủng Nguyệt Tử là một trong những đứa vui mừng nhất.

Trong lòng năm người kia cũng gvô cùng mất mát, lại tiếp tục nhìn Cố Phi, mặt đầy ủ rũ.

“Như thế nào, có thể ra tay rồi chứ?” Cố Phi nhìn ra thái độ của mấy người thay đổi.

“Ra tay, ra tay cái gì?” Năm người cũng tỏ ra mất hết hứng thú.

“Trận đấu PK công hội nha!” Cố Phi dở khóc dở cười.

“PK cùng anh có gì hay, đi đi, đi sang một bên chơi.” Năm người không nhịn được. Đồng thời cũng không đem Cố Phi vào trong mắt. Sớm đã dùng qua Thuật Giám Định, một tên pháp sư cấp 39 mà thôi.

“Tiếp chiêu đi!” Cố Phi cũng lười nói thêm nhiều lời. Đây chính là cuộc thi PK mà, chính là không từ thủ đoạn nào để PK thắng. Mình mới vừa rồi không có đánh lén ở sau lưng mấy người đã có điểm không phù hợp tư chất của một người chơi rồi. Bây giờ lại thấy nhìn lại đối phương không muốn đánh cùng mình liền không đánh? Vậy thì thật không có nguyên tắc rồi.

Cố Phi một kiếm vung xuống, người nọ xoay mình né tránh, trong miệng hô: “Ồ, nhóc con, tới thật à!”

“Dĩ nhiên.” Cố Phi giương kiếm lên lần nữa. Một kiếm kia không chém thật, chính là để đối phương tỉnh táo, mình thật sự muốn động thủ.

“Giết chết, giết chết!” Năm người cùng kêu lên, rốt cuộc chịu ra tay.

Cố Phi tự nhiên cũng không lưu tình nữa, soàn soạt hai kiếm, đã xử lý xong một người. Bốn người thậm chí ngay cả việc chuẩn bị chiến đầu còn chưa làm xong hoàn toàn, ngẩn ra chút rồi kêu lên: “Con bà nó, là cao thủ!”

Lời vừa dứt, kiếm của Cố Phi đã đâm tới. Một chiêu “Triêu tam mộ tứ” trong kiếm pháp Cố gia, đồng thời hoàn thành việc ngâm xướng “Song Viêm Thiểm”, thân kiếm kèm theo ánh lửa liên tục gọt bốn phái, hai người bị lửa đốt đến, hai người ấy tức khắc bị lửa đốt lại bị kiếm cắm…

Quả nhiên một chút ngoàn tưởng tượng cũng không có. Người thường có lẽ có thể tránh thoát được một cái “Song Viêm Thiểm” mà pháp sư bình thường huơ ra, nhưng giống như Cố Phi sử dụng “Song Viêm Thiểm” phối hợp tuyệt diệu với kiếm pháp, thật ngoài trúng chiêu ra không có sự lựa chọn nào khác.

Trúng chiêu, tức tương đương với chết. Đảo mắt năm người đã bị Cố Phi dọn dẹp sạch sẽ.

“Tuý ca cố gắng lên!” Tin nhắn thô bỉ ngắn ngủi của Hoả Cầu lại tới rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.