Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 4 - Chương 156: Trận hình chữ 排



Đối Tửu Đương Ca, công hội lớn thứ hai thành Vân Đoan, nhưng trên thực tế kích thước so với Tung Hoành Tứ Hải là đồng đẳng cấp. Đều là công hội bậc 5, nhân số đủ 750 người. Với số lượng người chơi của Thế giới Song Song, hiện nay công hội lớn đều toàn buồn cấp bậc không đủ cao. Nhân số? Chỉ cần bậc công hội tăng lên, lập tức có thể tuyển được đầy số người. Loại tổ chức lớn như thế này, bao nhiêu người vót đầu nhọn đi nữa cũng chui vào cho vừa.

Mà sở dĩ Đối Tửu Đương Ca được coi là công hội đứng thứ hai, cũng bởi vì giai đoạn khởi bước phát triển rơi ở phía sau Tung Hoành Tứ Hải chút chút. Cuối cùng lúc tăng lên cấp bậc luôn là chậm hơn Tung Hoành Tứ Hải xíu, vì vậy về việc bổ sung thành viên sau khi thăng bậc rơi xuống hạ phong.

Thế nhưng, thi đua giữa các công hội đâu đơn giản chỉ là đua tốc độ với nhau. Duy trì công hội thường ngày cũng là việc rất quan trọng. Công hội lớn cũng sẽ không cứ như vậy nuôi sống 750 người trong hội qua ngày. Phương diện thay đổi thành viên vẫn là chuyện thường xuyên xảy ra.

Những người lâu không online, hoặc là thăng cấp chậm chạp không hợp yêu cầu, cũng sẽ bị loại bỏ định kỳ; vị trí còn trống, tự nhiên sẽ suy nghĩ đến việc thay máu mới bằng những người mạnh hơn. Như vậy thi đua lực lượng vũ trang quân đội, mới là vấn đề cạnh tranh giữa công hội.

Cho nên hai công hội này một cái đứng đầu một cái đứng thứ hai, cũng chính là nói đến thăng cấp trước hay sau, nếu như nói đến thực lực, bởi vì giữa hai công hội chưa từng xảy ra mâu thuẫn, đại cao thủ trong công hội chưa được người ngoài hiểu rõ quá, vì vậy thật khó phân ra cao thấp.

Nhưng tin chắc rằng sau cuộc thi PK lần này thì sẽ là chỉ tiêu trọng yếu để đánh giá thực lực của các công hội.

Hôm nay Trọng Sinh Tử Tinh – một công hội nhỏ vỏn vọn chỉ có 54 người như vầy, quất trúng đối thủ hung hãn thế kia, khó tránh khỏi trên mặt mọi người đều có chút hơi hướng sắp chết nặng nề.

Mặc dù các cô lòng nhìn thắng bại cũng nhạt, nhưng thấy nhạt nhưng rốt cuộc không phải hoàn toàn không quan tâm, ở sâu trong nội tâm vẫn là có một chút mong đợi nhỏ nhoi rằng sẽ có kỳ tích. Cuộc sống luôn có mơ mộng, vào ngày giấc mơ không thành hiện thực, cũng sẽ cảm thấy có chút mất mác. Các cô bây giờ chính là mang tâm tình như thế đó.

Thất Nguyệt giới thiệu xong, rồi cũng chưa nói gì lời lẽ khích lệ dõng dạc gì, chẳng qua nói một câu đơn giản “Mọi người cố gắng lên” thôi.

Bọn con gái gật đầu. Cố Phi cũng lựa chọn cùng yên lặng. Ngược lại Tế Yêu Vũ lại đi vòng qua bên cạnh Cố Phi: “Hôm nay tài nguyên rất phong phú, tôi nhất định sẽ không bại bởi anh nữa.”

Cố Phi cười khổ một chút: “Đây sợ là một cơ hội cuối cùng rồi, cô cần cố gắng lên ha.”

Tế Yêu Vũ sững sốt một chút: “Tại sao nói như thế?”

“Chẳng lẽ cô cảm thấy chúng ta hôm nay còn có thể chiến thắng?” Cố Phi kinh ngạc.

“Làm sao không thể?” Tế Yêu Vũ kinh ngạc ngược lại, “Anh không xem diễn đàn sao?”

“Diễn đàn?” Cố Phi không phản ứng kịp, “Không lên coi, phía trên có cái gì à.”

“Chỉ có 6 người mà Công Tử tinh anh đoàn quật ngã được dong binh đoàn Mục Vân có số lượng tham chiến 70 người, chuyện này anh cũng không biết?” Tế Yêu Vũ kêu lên.

“Biết, biết rất rõ.” Cố Phi nói.

Tất cả mọi người đều bị một tiếng kêu ngạc nhiên của Tế Yêu Vũ kia hấp dẫn lực chú ý tới đây. Danh tiếng của Công Tử tinh anh đoàn bên ngoài tuy không lớn, nhưng ở trong lòng thành viên từ thời điểm ban đầu tại Trọng Sinh Tử Tinh rất nặng ký. Các cô ấy biết ban đầu giúp các cô giải quyết chuyện về Bất Tiếu chính là Công Tử tinh anh đoàn này. Cho nên giờ nghe Công Tử tinh anh đoàn lên trên đầu đề tài lần nữa, các cô cũng thay bọn họ tung tăng nhảy nhót. Lần này vừa nghe Tế Yêu Vũ đột nhiên nhắc tới dong binh đoàn ấy, cũng vễnh tai muốn nghe xem có chuyện gì sốt dẻo.

Tế Yêu Vũ hắng giọng một cái, ánh mắt quét qua mọi người: “Các cô gái!!”

“Khụ khụ!!” Cố Phi dùng sức ho khan hai tiếng.

Tế Yêu Vũ liếc xéo hắn: “Còn có người nào đó.”

Cố Phi không lên tiếng nữa. Như vậy đỡ hơn gom chung vào cụm từ “các cô gái” nhiều.

Sau đó Tế Yêu Vũ dõng dạc phát biểu: “Công Tử tinh anh đoàn là tấm gương tốt cho chúng ta. Bọn họ không sợ kẻ địch mạnh, phát huy ưu thế của bản thân và tinh thần xông pha giết địch đáng để chúng ta học tập. Vào trong trận chiến ngày hôm nay, chúng ta gặp phải tình cảnh khó khăn hoàn toàn giống Công Tử tinh anh đoàn, cho nên cần phải học tập tác phong ngoan cường của họ. Có thể chạy liền chạy, chạy không được liền kéo đứa chết chung. Thực hiện việc tối đa hoá sự cống hiến của mình. Vì thắng lợi cuối cùng của công hội mà cống hiến mỗi phần sức lực của cá nhân mình.”

Bài phát biểu của Tế Yêu Vũ đưa tới phản ứng tiếng vọng cực kỳ nhiệt liệt. Các cô tham gia hội nghị nhao nhao bày tỏ đồng ý, nghe thêm lời của Tế Yêu Vũ xong, các cô ấy xua tan mây mù thấy được trời quang, đối với sự thắng lợi ở trận thi đấu sắp tới lần nữa dấy lên hy vọng, mọi người bảo đảm nhất định sẽ tuân theo Tế Yêu Vũ chỉ huy, ở lần này trong cuộc thi PK này đánh ra phong cách, đánh ra trình độ.

Hội nghị hạ màn ở trong một bầu không khí lạc quan, theo hệ thống đếm ngược kết thúc xong, mọi người bị truyền vào chiến trường.

Tế Yêu Vũ quơ chủy thủ hô to một tiếng, một người phi nhanh biến mất không thấy.

Các cô gái khác cũng quơ vũ khí của mình hưởng ứng, chạy đi ra khắp núi rồi.

Cố Phi ở vị trí chót nhất đoàn người, tịch mịch mà nhổ một búng máu. Gỗ mục không thể khắc, người hầu thì không dùng tham khảo mưu lược. Trận ngày hôm nay nếu còn có thể chiến thắng, trừ phi Tế Yêu Vũ thật có thân mình dù bị mười hai mũi tên vàng bắn thủng mà không chết.

Cố Phi không vội xông lên, tùy ý lên trên một cái ngọn núi nhỏ bên cạnh quan sát nơi xa xăm một chút, sau đó liền biết hôm nay cuộc chiến này cho dù có Hàn Gia Công Tử tới chỉ huy trên cao, chỉ sợ cũng không làm nên chuyện gì.

Trận này tổng số người tham dự của hai bên Đối Tửu Đương Ca và Trọng Sinh Tử Tinh vượt mức 700 người, tấm bản đồ này so với bản đồ trước kia Cố Phi trải qua lớn hơn rất nhiều. Lúc này lên chỗ cao quan sát, rõ ràng có địa phương vượt qua phạm vi tầm mắt.

Loại chuyện này như thế nào chỉ huy cho được? Chỉ huy trên cao, đúng như là Hàn Gia Công Tử nói, có rất nhiều điểm hạn chế.

Cố Phi xuống khỏi ngọn núi nhỏ, lắc lư thân mình bắt đầu chạy đi. Tham chiến số người đông đảo, dẫn đến việc trận thi đấu PK này không chỉ có bản đồ lớn, thời gian cũng là dài đằng đẵng. Có lẽ, ở trên bản đồ lớn thế này, mình vừa chạy khắp nơi vừa chém người, biết đâu được có thể dựa vào cái loại phương pháp bằng sức một mình đó lấy được thắng lợi một trận?

Cố Phi nghĩ như vậy. Buông tha việc từ chính diện tiến về trước. Như vầy hiển nhiên sẽ đụng phải quân đoàn chủ lực của đối phương. Cố Phi từ mặt bên đi vòng, muốn quan sát tình huống phe địch cụ thể chút rồi mới tính toán.

Mở ra kênh chat của công hội liếc sơ, thật là sạch sẽ bất ngờ. Xem ra độ kỳ vọng thắng lợi của các cô kỳ vọng cũng rất cao mà, lúc này tương đối chuyên tâm dồn chí. Chẳng qua là, có lúc chuyên tâm cũng không thể giải quyết tất cả vấn đề. Các cô ấy thực lực không đủ, điểm này thì là sự thật không cách nào sửa đổi….

Cố Phi tiếp tục chạy về phía trước, trong kênh chat vẫn sạch sẽ, trên chiến trường một mảnh an tĩnh, Cố Phi đang có cảm giác xông vào một góc không gian khác, đột nhiên trong kênh chat công hội chợt lóe, Tế Yêu Vũ toát ra một từ: “Moá!”

Cố Phi căng thẳng, công kích mạnh và tốc độ cao của Tế Yêu Vũ, là một chiến lực không thua gì với Cố Phi, có cô ấy tồn tại thì phần thắng có thể gia tăng mấy phần, chẳng lẽ người con gái này nhanh như vậy liền bị giết chết rồi hả?

Bất quá hệ thống cũng không có phát ra bất kỳ thông cáo, Tế Yêu Vũ ở trong kênh chat nói tiếp: “Đám người này cũng quá khôi hài đi.”

“Làm sao rồi?” Trong kênh chat truyền ra một đống tiếng hỏi thăm của các cô gái.

“Các cậu mau tới xem đi.” Tế Yêu Vũ đáp thế.

Tế Yêu Vũ tốc độ quá nhanh, xông pha vọt mạnh về trước nhất, thứ mà cô ấy thấy, những người khác đều phải qua chút thời gian mới thấy được.

Cố Phi coi như là kẻ nhanh thứ hai, đáng tiếc là lên cao rồi lại đường vòng, trễ nãi không ít thời gian, lúc này phía trước vẫn là một mảnh mênh mông cái gì cũng không nhìn thấy.

Gấp rút đuổi sanh, rốt cuộc loáng thoáng thấy chút bóng người, không nhịn được cũng ói ra một câu: “Mẹ nó!”

Tầm mắt phía trước, Đối Tửu Đương Ca người xếp thành các hàng theo chữ 排, giữa các hàng cách nhau mấy mét không bằng nhau, cứ như vậy ngẩng đầu rảo bước về phía trước.

Cố Phi không hoài nghi chút nào, lấy số người tham chiến gần 700 người của họ, trận hình chữ 排 này nhất định sẽ kéo dài đến hai biên của bản đồ. Cứ vậy đi tới đối diện bản đồ, tương đương với đem toàn bộ bản đồ lục soát một lần, nơi nào còn có chỗ để người ta có thể thoát được bọn họ tầm mắt nữa chứ.

Nhiều người vẫn có chỗ tốt của nhiều người mà! Cố Phi liên tục cảm khái. Chẳng qua là trận thế lục soát này là một giọt nước không lọt, muốn nói xông ra chặn lại ấy, không khỏi có chút quá phi thực tế, sợ rằng hiệu quả có hạn thôi!

Đang nghĩ như vậy, trong kênh chat Thất Nguyệt đã phát ra chỉ thị tập hợp, thoạt nhìn là chuẩn bị cùng nhau đồng một lòng đánh vào phònh tuyến chữ 排 này.

Các cô tốc độ có trước có sau, đi cùng một con đường, lúc này tập họp cũng tốn không bao nhiêu thời gian. Cố Phi lượn quanh đường xa hơn, cách các cô cũng xa hơn nữa, tốc độ tuy mau, cũng chậm hơn mọi người cũng chậm nhiều.

Chờ khi hắn dần dần đến gần tọa độ tập hợp, đã có tiếng kêu bị giết truyền lọt vào trong tai, bên kia đã giao tranh dấy lửa rồi.

Cố Phi xông lên đồi trước mắt, đến đỉnh rồi quan sát xuống phía dưới, dưới sườn núi song phương đang chiến đấu.

Số người bên Đối Tửu Đương Ca thuộc về ưu thế tuyệt đối, nhưng mấy người ung dung không vội vã, phối hợp có trình tự. Không hề liều chết cùng các cô, duy trì trận hình phe mình lấy phòng thủ làm chủ. Mà khuyết điểm phe các cô gái thiếu người chỉ huy cùng với kinh nghiệm PK lúc này liền thể hiện ra rõ ràng: chỗ đứng của thành viên hết thảy đều hỗn loạn.

Bởi vì Thế giới Song Song không có vụ miễn tổn thương khi cùng là đồng đội, cho nên vị trí chỗ đứng trong đoàn đội đứng, chạy vị hết sức chú trọng.

Giống Trọng Sinh Tử Tinh kiểu năm bè bảy mảng liều chết xung phong thế kia, quỹ đạo bắn của cung tiễn thủ bị người mình ngăn trở, pháp sư công kích không cách nào thi triển pháp thuật phạm vi lớn. Đám chiến sĩ thường xuyên phụ trách làm khiên thịt đánh vào tuyến đầu lại bởi vì tốc độ chậm rơi lại đằng sau, kết quả chân chính xông tiên phong lại là đạo tặc, kẻ cần phải Tiềm Hành đến bên cạnh xuất hiện bất ngờ đánh đột kích.

Mấy người bên Đối Tửu Đương Ca vừa đánh vừa lui, lại đem Trọng Sinh Tử Tinh vốn là năm bè bảy mảng dàn trận ra càng rộng, mà viện binh của họ xếp thành hàng đang không ngừng chạy tới từ hai bên cánh, tiếp tục như vậy, các cô ấy có phần thắng ở đâu cho được? Xem ra Đối Tửu Đương Ca cũng là hiểu tình huống kẻ địch hoàn toàn rõ, mới xếp ra được một thế trận bày ưu nhược điểm rõ của mỗi bên như vậy.

Kết quả đối diện với các cô, thế yếu bên này tỏ ra quá yếu ớt không đáng nhìn, bày trận hình trên, có thể nói tương đối thành công.

Cố Phi rốt cục không nhìn nổi nữa, vừa lao xuống núi sườn núi, vừa hô to: “Đều lui lại hết, để tôi tới!”

Các cô không có người chỉ huy, vừa nghe có người lên tiếng, bất kể là ai các cô ấy đều bằng lòng nghe theo. Nghe Cố Phi vừa hô xong, lập tức đều bắt đầu lui về phía sau.

Cố Phi giơ cao kiếm Ám Dạ Lưu Quang đang muốn ngâm xướng, đối phương lại cũng rất nhanh có một mũi tên bắn tới phía hắn, Cố Phi tránh né ra dĩ nhiên là xướng không được.

Thế mà đồng thời, nghe được một cái giọng nói quen thuộc lạnh lùng mà thổi đến bên tai: “Phạm vi pháp thuật, ném đến trước người ngăn thằng ranh kia.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.