Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 5 - Chương 275: Đại lừa đảo



Vô Thề Chi Kiếm ngang bướng hò hét lấy khí thế. Sau khi ngang bướng hò hét xong. Mặc dù khiến cho mọi người cảm thấy chán ghét nhưng quả thật không thể phủ nhận được nó đã khuấy động lên tinh thần của mọi người.

Tung Hoành Tứ Hải có giao ra một cái nhiệm vụ báo thù, tạm thời nhiệm vụ này cũng không có được đề cập tới. Nếu như cái nhiệm vụ này thật sự là một cái nhiệm vụ có cấp bậc liên hoàn thì dọc theo con đường mà họ áp tiêu chắc chắn sẽ rơi ra đồ. Có lẽ những đồ vật này cũng không phải là đồ vật tầm thường.

Đây chính là điểm khiến cho mấy người tự xưng mình là cao thủ này tim phải đập thình thịch liên hồi. Ai chơi game cũng vậy, đều mong muốn mình có một trang bị tốt… bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz cái này quả thật có lực hấp dẫn vô cùng lớn. Huống hồ ở trong cái thế giới game này từ trước cho tới nay vẫn luôn có lời đồn rằng: Ai là người hoàn thành nhiệm vụ liên hoàn, ngày sau chắc chắn sẽ trở thành cao thủ tuyệt thế có một không hai. Mà lúc này bọn họ có cơ hội nhận được “chén canh” từ cái nhiệm vụ liên hoàn này. Đây là một cơ hội tốt ông trời đã ban cho!

Nghĩ như vậy, có mấy bàn khi thấy Vô Thề Chi Kiếm bước ra ngoài cửa liền đứng dậy, rồi vàng đuổi theo.

Số còn lại thì vẫn ngồi bất động. Bọn họ đang suy nghĩ cặn kẽ trước sau chuyện này.

Sáu người Công Tử Tinh Anh Đoàn. Lúc này mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.

” Làm sao bây giờ?”

Hữu ca hỏi.

” Ta chắc chắn sẽ làm! Không phải ta là một thành viên trong đoàn sao, ta không làm không được!”

Ngự Thiên Thần Minh là người kêu lên đầu tiên. Mặc dù hắn là thành viên trong cái tổ chức này nhưng lại bằng mặt không bằng lòng. Nhưng một khi tổ chức nhận được chỗ tốt gì, cũng chưa có bao giờ quên mất hắn.

Cố Phi thì cau mày nói:

“Phải mất tới 10h, Chuyện này làm sao làm được cơ chứ?”

Mấy người ở đây đều biết thời gian chơi game mỗi ngày của Cố Phi cũng không có dài. Bọn họ trước tiên nhao nhao khinh bỉ hắn một cái sau đó Hữu Ca mới nói:

“Chuyện này có lẽ không phải làm một hơi xong luôn đâu? Tung Hoành Tứ Hải có lẽ cũng suy nghĩ tới bảng giờ giấc của thành viên nghiệp đoàn bọn họ. Cuối cùng chắc chắn sẽ chọn thời gian mà tất cả mọi người đều rảnh rỗi. Thời gian đó chỉ có thể là thời gian giống như tranh tài. Tầm sau 7h. Giờ này chắc chắn không thành vấn đề với ngươi chứ?”

“A! Nếu là giờ đó thì không sao cả.”

Cố Phi thở phào nhẹ nhõm.

” Nói như vậy xem ra Hữu Ca người cũng muốn làm nhiệm vụ này sao?”

Hàn Gia Công Tử nhìn về phía hắn hỏi.

” Hắc Hắc!”

Hữu Ca cười khan,

” Khó mà có được cơ hội tham gia nhiệm vụ liên hoàn như thế này. Chắc chắn sẽ sưu tập được không ít tin tức tình báo.”

Hàn Gia Công Tử đảo mắt một vòng, cuối cùng nói:

“Nói như người, không phải có chút quá đáng sao! Có còn là con người nữa không vậy. Mua một chai rượu đắt tiền nhất đền cho ta.”

” Ta ngất! Có liên quan với nhau sao!”

Chúng nhân đều khinh bỉ.

” Nói như vậy là không có ai mua sao? Toàn bộ phiếu được thông qua. Ok.”

Hàn Gia Công Tử đập tay lên bàn nói.

” Tên xấu xa!”

Mọi người nhao nhao tỏ vẻ. Nhưng lại không có ai đứng dậy dị nghị. Chuyện này có làm hay không? Thật ra thì tất cả mọi người đều do dự, làm hay không làm. Lý do thì cũng không có rõ ràng cho lắm. Mà Hàn Gia Công Tử nói như vậy lại khiến cho mọi người ở đây kiếm được một cái lý do.

Mặc dù nó rất là vô sỉ, xấu xa.

Lúc này mấy cô nương Tử Tinh cũng đi tới, hỏi Cố Phi:

” Các người làm không?”

” A! Làm! Các người thì sao?”

Cố Phi hỏi lại.

” Cái tên thần kinh kia. Ai thèm giúp hắn. Các người cũng đừng có làm. Đây là vẽ đường cho hươu chạy đó.”

Tế Yên Vũ lên tiếng nói. Còn quyết định thay Công Tử Tinh Anh Đoàn.

“Đối với người muốn làm, Than ôi….”

Lục Nguyệt rất là ủy khuất.

Cố Phi thấy nàng đối với nhiệm vụ này rất là nhiệt tình. Hắn thấy thông cảm, liền nói:

” Không sao, Tiểu Vũ người đi theo chúng ta cùng làm.”

” Có được không?”

Lục Nguyệt hỏi.

” Ta đương nhiên đồng ý rồi!”

Nói xong Cố Phi quay đầu lại nhìn mấy người còn lại. Đây chính là muốn đem Lục Nguyệt làm thành viên tạm thời trong nghiệp đoàn bọn họ.

Khuôn mặt Đoàn trưởng Hàn Gia Công Tử lúc này cũng run lên, nói:

” Ủng hộ, ủng hộ!”

Ở bên kia Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh thì hoan hô rầm rộ cả lên. Hữu Ca nhìn thấy mọi người như vậy, lắc đầu nói:

” Bỏ cuộc.”

” Có nhiều phiếu thông qua như vậy. Ý kiến được chấp thuận.”

Cố Phi đâp ban nói. Hàn Gia Công Tử thân là đoàn trưởng nhưng lại không có bất kỳ cơ hội lên tiếng nào.

” Như vậy không sao chứ!”

Thất Nguyệt thấy vẻ mặt Hàn Gia Công Tử có vẻ khó chịu liền nói. Tính cách của nàng cũng là không muốn cho bất kỳ kẻ nào mang lại phiền toái gia nhập vào nhóm. Nhưng ngay lập tức nàng quay sang nói với Lục Nguyệt:

” Hay là ta và ngươi cùng làm là được rồi!”

” A! Thế cũng được sao!”

Lục Nguyệt liền hoan hô.

” Nói như vậy. Dù sao thì chúng ta cũng cần một Mục Sư?”

Lạc Lạc cũng lên tiếng.

” Đánh nhau ta thích!”

Liệt Liệt ầm ĩ lên.

” Được rồi, được rồi. Trở về hỏi lại xem còn có ai muốn đi nữa không?”

Thất Nguyệt kêu gọi các cô nương rời đi. Còn Tế Yêu Vũ thì ngây ngốc đứng ở chỗ đó. Sau đó liền đuổi theo:

” Way, Way. Đừng có đi vội. Ta cũng muốn đi!!”

Hữu Ca nhìn các cô nương rời đi. Một lúc sau hắn nói:

” Thẳng thắn mà nói, ta cảm thấy Tung Hoành Tứ Hải mời các nàng. Chủ yếu là vì Tế Yêu Vũ kia. Nếu như Tế Yêu Vũ không đi. Những người khác chưa chắc có cơ hội tham gia nhiệm vụ này.”

Mấy người kia nghe thấy vậy cũng không có lên tiếng. Hiển nhiên Cố Phi nhà ta cũng hiểu rõ đạo lý này. Chứ không hắn cần gì phải mời Lục Nguyệt tham gia vào nhóm bọn họ cùng làm nhiệm vụ này. Hắn cũng hiểu rõ một điều nếu như Tế Yêu Vũ không đi, Lục Nguyệt không có khả năng được Tung Hoành Tứ Hải thuê.

Đảo mắt sang hai đoàn còn lại kia. Lúc này đám Anh Trùng Nguyệt Tử, Hỏa Cầu cũng đi tới, lôi Cố Phi hỏi:

” Mới vừa rồi các nàng cùng với các ngươi nói chuyện gì vậy?”

” A? Các nàng cũng muốn tham gia nhiệm vụ này.”

Cố Phi nói.

Anh Trùng Nguyệt Tử đứng thẳng người lại, vỗ tay một cái nói:

” Oa, đi tìm Vô Thệ Chi Kiếm.”

” Nguyệt Tử! Người đẹp trai quá!”

Các huynh đệ hoan hô.

“Mình cũng không còn các huynh đệ đầy nghĩa khí như vậy nữa rồi.”

Ở bên trong đám người vây quanh, trong lúc mọi người đang còn hoan hô. Một đám hèn mọn cũng bước tới nói.

Sau đó, Hắc Sắc Thực Chỉ, Phiêu Lưu cũng rời khỏi. Những người này lúc trước cũng có qua chào hỏi Cố Phi. Mặc dù chào hỏi nhưng lại không có tới đây thảo luận.

Một lúc sau, bên trong tửu quán cũng không còn nhiều người.

Ngự Thiên Thần Minh đứng dậy nói:

” Ta sẽ đi gặp Vô Thệ Chi Kiếm nói chuyện này?”

” Đừng!”

Hàn Gia Công Tử đưa tay ra bảo hắn ngồi xuống,

” Chủ động như vậy, làm sao nâng giá trị bản thân mình lên được? Người yên tâm, cái tên Vô Thệ Chi Kiếm ném ra một câu như vậy, để cho chúng ta nghĩ rằng hắn thật sự không cần chúng ta. Nhưng thật ra nếu như không có ai hỗ trợ hắn….hắn còn lo lắng hơn cả chúng ta nữa đấy.”

” Thật không vậy. Ta nhìn điệu bộ của hắn hình như cũng không phải vậy mà.”

Ngự Thiên Thần Minh nói.

Hàn Gia Công Tử cười cười nói:

“Bây giờ cũng mới chỉ qua được mấy hôm sau khi nhận được phần thưởng trận chung kết mà thôi. Ta dám khẳng định, bọn họ chắc chắn đã thử qua cái nhiệm vụ này rồi. Bọn họ phát hiện ra nếu chỉ dựa vào một mình nghiệp đoàn bọn họ làm cái nhiệm vụ này quả thực rất là khó khăn. Cho nên mới tìm tới các dong binh đoàn khác nhờ hỗ trợ, hoàn toàn không biết nông sâu ra sao. Truyện được dịch và update tại truyenhoangdung.xyz Mới nhìn một chút qui tắc nhiệm vụ đã vội vàng thuê người khác làm rồi. Chẳng lẽ bọn họ ngu ngốc như vậy sao?”

” Đã đã làm rồi? Tại sao ta không biết vậy?”

Ngự Thiên Thần Minh kêu lên với vẻ mờ mịt.

” Tiểu đệ đệ, người đã bị biên duyến hóa.”

Chiến Vô Thương sờ sờ đầu Ngự Thiên Thần Minh nói.

” Cái này chưa chắc. Nhưng mà ngươi thân là thành viên nghiệp đoàn. Dãy nhiệm vụ của ngươi cũng không có nhiệm vụ như thế này sao?”

Hàn Gia Công Tử hỏi Ngự Thiên Thần Minh.

” Không có a!”

Ngư Thiên Thần Minh lắc đầu.

Hàn Gia Công Tử như đang suy nghĩ điều gì.

” Có phát hiện gì sao?”

Hữu Ca hỏi.

” Hôm nay rượu có chút chua.”

Hàn Gia Công Tử nói.

“Đéo đỡ được!”

Chúng nhân lại khinh bỉ lần nữa.

” Tóm lại, các người đều bận công việc của mình. Về chuyện gặp gỡ Vô Thệ Chi Kiếm bên kia, ta và Hữu Ca đi làm là được.”

Hàn Gia Công Tử nói.

Đúng như Hàn Gia Công Tử dự liệu. Vô Thệ Chi Kiếm cũng không phải vô duyên vô cớ coi tiền như rác. Bọn họ bất lực với cái nhiệm vụ này. Vẻn vẹn điểm này cũng khiến cho họ bi phẫn rồi. Thuê dong binh đoàn khác quả thật là chuyện bất đắc dĩ. Nếu không làm gì có ai nguyện ý vì tiền mà làm cho họ?

Ở trong tửu quán Tiểu Lôi cố tình đùa giỡn các dong binh đoàn khác. Đem hết thảy mọi chuyện nói xong nhìn thì có vẻ như không quan tâm tới chuyện này. Nhưng thật ra thì cũng bất đắc dĩ che giấu chuyện này. Chính là vì sợ có người mượn gió bẻ măng, đưa giá lên tận trời. Kết quả thì, vẫn bị Hàn Gia Công Tử và những nhân sĩ cực kỳ mạnh mẽ kia nhìn thấu. Lúc đó Ba người Vô Thệ Chi Kiếm vừa mới ra khỏi cửa, lập tức liền có người đuổi tới tỏ ý muốn gia nhập nhiệm vụ lần này. Lúc đó hắn còn mừng thầm trong lòng! Những người này thái độ tha thiết vô cùng, rất là tự nhiên khiến cho Tung Hoành Tứ Hải chiếm thế chủ động về phương diện giá cả với bọn họ.

Nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện ra. Những tên nôn nóng gia nhập này phần lớn đều có thực lực không mạnh. Còn những dong binh đoàn mà Vô Thệ Chi Kiếm khá là ngưỡng mộ trong lòng. Chẳng hạn như 4 dong binh đoàn mạnh nhất trong tranh tài kia, không có một ai tìm tới hắn.

Rất hiển nhiên những dong binh đoàn đánh thuê này đã khám phá ra kỹ xảo lạc mềm buộc chặt của Vô Thệ Chi Kiếm. Vô Thệ Chi Kiếm cũng bất đắc dĩ, đành phải bảo Tam Cố Mao Đầu Kính Hạ lén lút đi mời.

Trong khi Cố Tiểu Thương quả thật đúng như lời đồn đãi bên ngoài. Hắn và Vô Thệ Chi Kiếm có chút quan hệ cá nhân. Nhưng ngay sau đó vì nguyên nhân Vô Thề Chi Kiếm mắng hắn không khác gì mắng một con chó, hắn cũng không có vì vậy lấy cớ này mà làm khó tên Vô Thệ Chi Kiếm kia, thống khoái đáp ứng hỗ trợ Vô Thệ Chi Kiếm.

Sau Nghịch Lưu Nhi Thượng cũng từ chối. Đối với hắn mà nói, hắn và tên Vô Thệ Chi Kiếm này cũng không có nhiều giao tình gì. Thẳng thắn mà nói, Vô Thệ Chi Kiếm cũng không có nghĩ tới cái tên Nghịch Lưu Nhi Thương sẽ dẫn người tới hỗ trợ cho hắn. Bởi vì Tửu Đương Ca Bổn của bọn họ chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Tung Hoành Tứ Hải.

Mà Tung Hoành Tứ Hải muốn làm nhiệm vụ liên hoàn cực lớn này. Nghịch Lưu Nhi Thượng không có đem người tới quấy phá hắn làm nhiệm vụ đã là tốt lắm rồi. Còn hỗ trợ hắn làm, chuyện này làm sao có thể?

Vô Thề Chi Kiếm đã biết rõ bọn họ như thế. Thế nhưng vẫn đem những người này vào hàng ngũ mời tham dự vào nhiệm vụ lần này, cũng là muốn nhân cơ hội này xem thái độ bọn họ thế nào, tiện thể nhắc nhở bọn họ một câu: Nhiệm vụ lần này chúng ta thuê rất nhiều dong binh đoàn tới hỗ trợ. Nếu như muốn quấy rối thì sẽ đắc tội rất nhiều người. Cho nên suy nghĩ kỹ trước khi làm.

Nghịch Lưu Nhi Thượng đã thể hiện ra thái độ như vậy, cũng không khác suy nghĩ của hắn là mấy. Giống như kẻ địch Vân Trung Mục Địch kia, cũng vì nguyên nhân là đối thủ cạnh tranh với Tung Hoành Tứ Hải, nhìn thấy Tung Hoành Tứ Hải bình yên phát triển liền cảm thấy khó chịu. Quả quyết không hỗ trợ cho hắn. Cho nên, người từ chối Vô Thệ Chi Kiếm cũng không có thiếu.

Còn Hắc Thủ dong binh đoàn và Công Tử Tinh Anh đoàn. Đây quả thực là hai nhà bắt được cơ hội ra tay ác độc.

Mà hai nhà này lại là hai nhà Vô Thệ Chi Kiếm muốn lôi kéo nhất. Một nhà có đoàn đội dong binh đoàn lớn nhất. Một nhà thì tập trung cao thủ dong binh đoàn. Hoặc là nếu như không nói về dong binh đoàn. Nói về Vân Đoan Thành này đi. Thì hai nhà này đều là những nhà có cao thủ đứng đầu trên bảng xếp hạng.

Mà hai nhà này giống như đã thông đồng với nhau vậy. Khi gặp Vô Thề Chi Kiếm, đều nói cái nhiệm vụ lần này nguy hiểm rất lớn, thời gian lại dài, lợi nhuận thu được thì không thể đoán trước được. Tùy tiện nhúng tay vào rất có thể mất cả chì lẫn chài, cái được không bù nổi cái mất… vân vân….

Nói năng đàng hoàng như vậy, nhưng Vô Thệ Chi Kiếm chẳng lẽ không nhận ra ẩn tình trong đó hay sao. Không phải bảo mình là nhân tố chủ chốt sao? Muốn nâng giá!

Vô Thệ Chi Kiếm nghiến răng nghiến lợi nâng lên giá cao. Lúc này hai tên mặt dày mới tỏ vẻ rất là ủy khuất, bảo rằng để suy nghĩ một chút. Kết quả là suy nghĩ xong không thấy tăm hơi đâu nữa. Vô Thệ Chi Kiếm rất là tức giận. Nhưng vẫn phải bất đắc dĩ nâng giá lên thêm một lần nữa. Lúc này hai nhà kia mới gật đầu cái rụp.

Chờ đấy! Chờ sau khi nhiệm vụ này được giải quyết xong xuôi. Chúng ta sẽ lấy lại cả vốn lẫn lãi!! Vô Thệ Chi Kiếm bị bắt chẹt liền âm thầm hạ quyết tâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.