Cần Gì Quá Đa Tình

Chương 39: Ngoại truyện: Vợ yêu



Cùng giáo sư Vương sang Hong Kong tham dự seminar, Đinh Dật mang rất nhiều thứ, đều là mẹ cho cháu trai Kỷ Thiên Hằng. Không ngờ khi còn bé nghịch ngợm được Lâm Lâm dạy thành tích đột nhiên tăng nhanh, sau khi tốt nghiệp bất ngờ được một trường ở Hong Kong nhận, cậu trúng trường danh giá nhất Hong Kong, khiến mọi người trong nhà đều vui mừng.

Nếu ở thời cổ đại mẹ làm Thái hậu nhất định sẽ nuông chiều dung túng cháu trai, nhìn túi to túi nhỏ, Đinh Dật không nhịn được oán thầm, lại không nhịn được mở miệng: “Mẹ, sao con cảm thấy mẹ đối với tên tiểu quỷ kia tốt hơn con?”

Nghe thấy giọng con gái tràn đầy mùi giấm, Kỷ Vân cười mắng: "Mẹ đối với hai đứa không tốt sao? Hai đứa ai bận việc nấy, ném con trai ở chỗ mẹ, ít nhất mẹ không để nó thiếu ăn thiếu mặc.”

Sau khi Kỷ Vân về nước là nhân viên nòng cốt của bệnh viện, công việc cực kỳ bận nhưng vợ chồng ông bà Thẩm đều ở Nam Kinh, tuổi còn nhỏ, còn một thời gian dài mới về hưu, mặc dù rút ngắn thời gian đến Bắc Kinh, nhưng vẫn không thể chăm sóc tốt con trai. Mặc dù Thẩm Trường Đông cùng Đinh Dật mời bảo mẫu nhưng vẫn không yên lòng nên đành làm phiền Kỷ Vân.

Cũng may con trai thừa hưởng nét đẹp của cả ba mẹ, ngày thường đáng yêu như hoa như ngọc, ngay cả lúc tỉnh cả ngày không khóc nháo khiến hai người ôm cậu nhóc đau cả xương, ngay cả Đinh Phương Lĩnh phê bình hai người chưa kết hôn mà đã có con cũng bị cháu trai mua chuộc.

Hình như muốn chọc tức bà ngoại, Thẩm Tuyển quơ chân múa tay về phía Đinh Dật, trong tay còn đang cầm bánh, bị cơ thể tròn vo của cậu nhóc đè xuống, nếu không phải Đinh Dật có công phu thì sẽ không ổn tí nào, thật đúng là không chịu nổi, giả vờ giận vỗ mông con trai, Đinh Dật ôm con trai lại kêu to: “Mẹ, thằng bé nặng hơn rất nhiều, không phải mẹ nuôi heo chứ?”

Đinh Phương Lĩnh thả tờ báo trong tay xuống, ôm đứa bé trong lòng Đinh Dật quát lớn: “Đã làm mẹ rồi còn nói lung tung gì, con trai con là heo, vậy con là gì? Hồi bé con còn mập hơn nó.” Hu hu, ba có cháu trai liền quên mất con gái, không giống như trước cô muốn gì được đó. Đinh Dật buồn bã nhìn con trai trên vai ba ăn bánh, cậu nhóc nhếch miệng cười, nghiêng đầu sang chỗ khác tiếp tục ăn, để Đinh Dật một mình buồn bực.......con trai mới hai tuổi đã biết cười nhạo cô, cô còn biết trêu ghẹo ai chứ?

Ăn cơm xong, Đinh Dật đùa giỡn với con trai cho đến khi cậu nhóc ngủ thiếp đi, Thẩm Trường Đông vừa về nhà mẹ vợ, hai tháng trước cậu vừa xây dựng sự nghiệp, bây giờ là giai đoạn bận rộn nhất.

Vội vã ăn cơm mẹ vợ để phần, Thẩm Trường Đông đưa vợ con về nhà, đặt con trai đã ngủ say lên giường, Thẩm Trường Đông ôm eo thở phào nhẹ nhõm, một ngày bận rộn đã kết thúc.

Đinh Dật giúp cậu chuẩn bị nước tắm, sau khi kết hôn mặc dù Đinh Dật không phải người vợ hiền vợ đảm nhưng vẫn chăm sóc tốt chồng con.

Nhìn ánh đèn nhu hòa cùng nước ấm Đinh Dật chuẩn bị, Thẩm Trường Đông cảm động.

“Được rồi, nước ấm vừa đủ, anh tắm đi.” Đinh Dật đứng dậy muốn ra khỏi nhà tắm bị Thẩm Trường Đông ngăn lại, ôm lấy cô, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô: “Thời gian không còn sớm, tắm rồi mới làm việc khác thật lãng phí thời gian, chúng ta tắm cùng nhau đi.”

Đinh Dật bị cậu hôn ngứa tai, mặt đỏ bừng: “Đừng càn quấy, mau tránh ra.”

Thẩm Trường Đông không để ý, bắt đầu từ tai, nhẹ nhàng hôn lên, tay nhanh chóng giúp cô cởi quần áo, Đinh Dật nhũn người, không cách nào chống đỡ cơ thể bị Thẩm Trường Đông kéo ngã vào bồn tắm.

Một lúc sau bồn tắm vơi một nửa, làm cho cả phòng tắm ướt nhẹp, câu nói đầu tiên của Đinh Dật là: “Anh lau dọn nhà tắm.”

Cậu không để ý cô, Thẩm Trường Đông vội vàng lau khô hai người, sau khi đưa cô lên giường liền hôn hung tợn hơn.

Ngày hôm sau, hai người bị tiếng gõ cửa làm cho tỉnh lại, Thẩm Trường Đông đi mở cửa, Thẩm Tuyển thấy bộ dáng ba mẹ thiếu ngủ, mẹ còn nằm trên giường không dậy nổi, không nhịn được cười nói: “Xấu hổ, mẹ ngủ nướng!”

Đinh Dật bị đánh thức muốn đứng dậy bắt cậu nhóc, cậu nhóc như một làn khói núp sau lưng ba tiếp tục cười cô, Đinh Dật phát hiện mình không mặc quần áo, không dám động mạnh, lục tìm áo ngủ mặc vào, miệng bắt đầu kêu la: “Thẩm Trường Đông, con trai anh bắt nạt em!”

Thẩm Trường Đông ôm con trai lên giường: “dám bắt nạt vợ ba!” Thẩm Tuyển sợ kêu to, cười khanh khách bị mẹ bắt được, Thẩm Trường Đông nói với Đinh Dật: “Em cũng không được bắt nạt con trai anh!” Sáng sớm một cuộc đại chiến nổ ra trên giường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.