Cảnh Ngôn bùng nổ tốc độ như tia điện, Thiên Không Chi Dực phụ trợ, Trảm Nguyệt kiếm pháp uy hiếp vượt xa uy năng vốn có của hắn.
Dù kinh nghiệm đánh nhau của Dạ Kiêu phong phú đến đâu, thân thể nhanh nhẹn cỡ nào cũng luống cuống.
Keng!
Keng keng keng!
Dạ Kiêu dốc hết sức đỡ đòn.
Trước khi đánh nhau Dạ Kiêu tuyệt đối không đoán được một võ giả cảnh giới Nửa Bước Tiên Thiên sẽ mạnh đến thế. Bây giờ Dạ Kiêu đã biết nhưng dường như muộn rồi.
Cảnh Ngôn liên tục đâm ba kiếm, Dạ Kiêu miễn cưỡng ngăn hai nhát kiếm trước mặt nhưng không chặn lại được đường kiếm thứ ba.
Trảm Nguyệt kiếm pháp ngưng tụ thành kiếm quang trăng khuyết đánh tan võ học của Dạ Kiêu.
Phập!
Tiếng kiếm đâm vào thịt.
Đến phút cuối Dạ Kiêu từ bỏ chống cự, gã biết mình không tránh khỏi cũng không ngăn được đường kiếm thứ ba, muốn chạy trốn càng không thể.
Làm sát thủ hợp cách, Dạ Kiêu không chỉ một lần tưởng tượng mình sẽ chết trong một chuyến nhiệm vụ, gã đã chuẩn bị tâm lý đón nhận cái chết.
Nhưng Dạ Kiêu không dự đoán được mình sẽ chết trong tay võ giả cảnh giới Nửa Bước Tiên Thiên trẻ tuổi. Dạ Kiêu là võ giả cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ, về thực lực đấu ngay mặt chỉ cỡ Cảnh Thiên Long, thủ đoạn đáng sợ nhất của gã là đánh lén ám sát.
Khi bị phát hiện ra thì sức uy hiếp của Dạ Kiêu nhỏ hơn nhiều.
Lúc Cảnh Ngôn chưa bước vào Nửa Bước Tiên Thiên đã có thể đánh bại Cảnh Thiên Long, càng đừng nói hiện tại đã chính thức bước vào Nửa Bước Tiên Thiên, hắn còn tu luyện võ học nghịch thiên Thiên Không Chi Dực.
Hai Dạ Kiêu liên hợp cũng không tạo thành uy hiếp quá lớn cho Cảnh Ngôn.
Đương nhiên nếu Cảnh Ngôn không cảm ứng nguy cơ trước tiên thì kết quả khó nói, vì thân thể võ giả cảnh giới Tiên Thiên cũng không ngăn được mũi nhọn tổn thương.
Máu chảy tràn từ khóe môi Dạ Kiêu, gã phát ra tiếng cười quái dị:
- Khặc... khặc...
Sau đó Dạ Kiêu ngã ngửa ra sau, sự sống mất hết.
Con ngươi Cảnh Ngôn co rút nhìn đồ án huân chương trước ngực Dạ Kiêu:
- Ám Dạ!
Cảnh Ngôn biết đó là dấu hiệu của một tổ chức sát thủ tên Ám Dạ, trước kia hắn không tiếp xúc trực tiếp với tổ chức sát thủ này nên không hiểu nhiều, chỉ nghe nói qua. Không ngờ sát thủ Ám Dạ tìm đến hắn.
Cảnh Ngôn biết tổ chức Ám Dạ sẽ không rảnh rỗi ám sát hắn, chắc chắn có cố chủ ở sau lưng thuê.
Vậy là ai thuê sát thủ?
Cảnh Ngôn nheo mắt nói:
- Huân chương Thanh Đồng! Tuy chỉ là đẳng cấp Thanh Đồng nhưng muốn thuê sát thủ như vậy phải trả giá không nhỏ, thế lực bình thường chắc chắn không trả nổi. Thế lực, cá nhân bình thường cũng không cách nào liên lạc với tổ chức sát thủ này.
Cảnh Ngôn đại khái đoán ra thân phận cố chủ sau lưng sát thủ này.
Cảnh Ngôn biết trong Đông Lâm thành có nhiều thế lực, cá nhân hy vọng hắn chết, nhưng vì giết hắn mà không tiếc thuê sát thủ Ám Dạ thì đáng ngờ nhất là Triệu gia.
Cảnh Ngôn rít qua kẽ răng:
- Triệu gia!
Hiện giờ Cảnh Ngôn không cách nào lay động vật khổng lồ như Triệu gia, hắn thì thầm:
- Ta phải tu luyện nhanh hơn nữa mới được!
Lần này ám sát không thành công chưa thể làm Triệu gia bỏ ý định giết Cảnh Ngôn, miễn hắn không chết thì một đoạn thời gian dài tiếp theo sẽ đối mặt tổ chức Ám Dạ phái sát thủ truy sát.
Thực lực của Cảnh Ngôn càng mạnh thì cơ hội sống sót càng lớn.
Thiên Thủy đột nhiên ra khỏi Càn Khôn Giới:
- Cảnh Ngôn!
Cảnh Ngôn kinh ngạc kêu lên:
- Thiên Thủy tiền bối?
Thiên Thủy nghiêm túc chưa từng có:
- Có một việc có lẽ ngươi cần phải biết.
Trước kia Thiên Thủy gọi Cảnh Ngôn là tiểu tử này tiểu tử kia, lần này gọi thẳng tên hắn.
Cảnh Ngôn thắc mắc nhìn Thiên Thủy.
Thiên Thủy nhìn thẳng Cảnh Ngôn:
- Cái chết của gia gia ngươi liên quan những sát thủ này.
Cảnh Ngôn nhìn trân trối:
- Cái gì?!
Cảnh Ngôn thở dồn dập hỏi:
- Chuyện này là sao hả tiền bối?
Cảnh Ngôn luôn cho rằng gia gia vì đột phá cảnh giới thất bại bị nguyên khí phản phệ nên bị thương nặng chết. Khi đó gia gia của Cảnh Ngôn, Cảnh Thiên nói như vậy với hắn. Giờ Thiên Thủy lại bảo cái chết của gia gia Cảnh Thiên liên quan sát thủ Ám Dạ.
Thiên Thủy nhẹ lắc đầu nói:
- Ta chỉ hiểu một phần sự việc, lúc đó ta còn đang ngủ say. Ta chỉ biết gia gia của ngươi từng kịch chiến với võ giả mặc trang phục kiểu này, sau đó bị thương nặng. Ta không biết tại sao bọn họ muốn giết gia gia của ngươi.
Cảnh Ngôn nghiến răng hỏi, ánh mắt đáng sợ:
- Tại sao lão không nói sớm cho ta biết?
Gia gia của Cảnh Ngôn từng là người mạnh nhất Cảnh gia, đã là đỉnh Tiên Thiên, kém một bước liền vào Đạo Linh cảnh. Nếu Cảnh Thiên không chết thì không lâu sau Cảnh gia sẽ ngang hàng với Triệu gia gia tộc số một Đông Lâm thành.
Thiên Thủy nói:
- Ngươi đừng trách ta, ngươi ngẫm lại xem tại sao gia gia của ngươi không chính miệng nói cho ngươi biết lý do dẫn đến cái chết của y?
Cảnh Ngôn cảm thấy ngực nghẹn lại sắp nổ tung, cơn giận vô biên tuôn trào. Cảnh Ngôn chưa bao giờ tức giận như vậy.
Sau khi rớt cảnh giới Cảnh Ngôn bị khó dễ, nhục nhã đủ điều nhưng hắn không điên tiết như lúc này.
Cảnh Ngôn siết chặt hai nắm tay, móng tay đâm vào thịt nhưng hắn không có cảm giác gì. Cảnh Ngôn không mất lý trí, hắn nghĩ sơ liền hiểu tại sao gia gia không nói thật cho hắn biết.
Nếu Cảnh Ngôn biết gia gia bị ám sát chắc chắn sẽ tìm mọi cách báo thù. Với thực lực của Cảnh Ngôn dù tìm tổ chức Ám Dạ hay cố chủ thuê sát thủ đều là lấy trứng chọi đá, tuyệt đối không có kết cục tốt. Thứ hai là nếu Cảnh Ngôn một lòng muốn báo thù sẽ ảnh hưởng việc tu luyện.
Thiên Thủy giấu nhẹm chuyện này cũng vì lo lắng như thế.
Thiên Thủy thấy Cảnh Ngôn dần bình tĩnh khẽ thở dài, chậm rãi nói:
- Ài, Cảnh Ngôn, tuy chúng ta không thể xác định cố chủ nhưng có thể suy đoán. Ta nghĩ gia gia của ngươi bị ám sát vì tùy thời có thể đột phá đến Đạo Linh cảnh. khi gia gia của ngươi đột phá Đạo Linh cảnh, nguyên Đông Lâm thành có thế lực nào bị uy hiếp lớn nhất?
Cảnh Ngôn rít qua kẽ răng:
- Triệu gia!
Thiên Thủy nheo mắt nói:
- Ừm, nên cố chủ thuê sát thủ ám sát gia gia của ngươi rất có thể là thế lực thuê sát thủ ám sát ngươi, đều là Triệu gia. Đương nhiên dù bây giờ xác định là Triệu gia làm thì ngươi vẫn không cách nào báo thù. Thực lực của ngươi còn quá yếu, tộc trưởng Triệu gia chắc là võ giả Đạo Linh cảnh? Ngươi muốn báo thù ít nhất phải đến đỉnh Tiên Thiên mới có hy vọng.